Đêm Nhạc Việt Dzũng "Như Một Lời Chia Tay" tại Sydney
[COLOR="#800000"][SIZE=5]Đêm Nhạc Việt Dzũng "Như Một Lời Chia Tay" tại Sydney[/SIZE][/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9378_zps8d503e8a.jpg[/IMG][/CENTER]
[COLOR="#000080"]Đêm ca nhạc Việt Dũng “Như Một Lời Chia Tay” do Nhóm Thân Hữu Sydney trong Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu tiểu bang New South Wales tổ chức tại Trung Tâm Văn Hóa và Sinh Hoạt Cộng Đồng vào đêm thứ Sáu 27/12/2013 đă thu hút được khoảng ba trăm đồng hương tham dự.[/COLOR]
[COLOR="#800000"]Người ta nhận thấy có sự hiện diện của TS Hà Cao Thắng và LS Janice Lê, Chủ Tịch và Tổng Thư Kư, đại diện cho CĐNVTD-UC/NSW, KS Phan Đông Bích Cựu CT CĐNVTD-UC/NSW và nhiều Hội Đoàn, Đoàn Thể trong CĐ cùng các cơ quan truyền thông như SBTN và SBS Radio.[/COLOR]
[COLOR="#000080"]Sau nghi lễ Chào Cờ và một phút mặc niệm, ông Vũ Trọng Khải, Trưởng Ban Tổ Chức giới thiệu thành phần quan khách và tŕnh bày mục đích của đêm nhạc không chỉ mang thuần một ư là tỏ ḷng thương tiếc khi phải chia tay với một chiến sĩ của Tự Do, một đứa con yêu của Mẹ Việt Nam như ca nhạc sĩ Việt Dzũng, mà thực tâm anh chị em trong ban tổ chức và các ca nhạc sĩ Sydney mong mỏi thổi bùng lên khí thế đấu tranh mạnh hơn nữa từ Hải Ngoại về với Quốc Nội trong "Tinh Thần Việt Dzũng". Hoài băo đó chúng ta không bao giờ được quên, phải cố gắng tiếp tục con đường rất là cao cả của Anh. [/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9263_zps6677b124.jpg[/IMG]
Ông Vũ Trọng Khải, Trưởng Ban Tổ Chức[/CENTER]
[COLOR="#800000"]TS Hà Cao Thắng, Chủ Tịch CĐNVTD-UC/NSW, trong lời phát biểu cho biết cá nhân ông khi c̣n làm Phó CT CĐ đă từng gặp anh Việt Dzũng tại Sydney, sự ra đi của Anh rơ ràng là một mất mát quá lớn cho người Việt chúng ta bởi v́ Anh là người luôn dấn thân trong tất cả mọi cuộc đấu tranh. Anh thật sự là người Việt yêu nước chân chính. TS Thắng cũng gửi lời thành kính phân ưu tới gia đ́nh cùng thân quyến của Anh. [/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9277_zpsd2042cba.jpg[/IMG]
TS Hà Cao Thắng, Chủ Tịch CĐNVTD-UC/NSW[/CENTER]
[COLOR="#000080"]Sau phần ca sĩ Thanh Thúy tŕnh bày nhạc phẩm mở đầu “Hát Cho Tự Do”, KS Phan Đông Bích, Cựu Chủ Tịch CĐNVTD-UC/NSW, tỏ ḷng vô cùng thương tiếc về sự ra đi của một nghệ sĩ tài hoa, có ḷng sâu đậm với dân tộc và đất nước. KS Bích được vinh hạnh từng làm việc chung với anh Việt Dzũng trong một số chương tŕnh ca nhạc và truyền thông tại Úc và đă có cơ hội nói chuyện, tâm sự nhiều với Anh, không ngờ lần gặp ở Sydney là lần cuối. Anh Việt Dzũng đă nhắn nhủ cho chúng ta qua các bản nhạc và các hoạt động yêu nước là hăy luôn nghĩ về dân tộc, cố gắng đấu tranh để có ngày Việt Nam có được tự do, dân chủ và nhân quyền.[/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9418-2_zps10ba4682.jpg[/IMG]
Ca sĩ Thanh Thúy mở đầu chương tŕnh văn nghệ[/CENTER]
[COLOR="#800000"]Ca sĩ Quỳnh Xuân tiếp tục chương tŕnh với nhạc phẩm “Lời Kinh Đêm” [I]… Lời kinh đêm ôi lời kinh đêm, lời kinh buồn như tiếng mẹ thở dài… Trời mong manh ôi đời lênh đênh, thuyền bấp bênh cuộc sống mơ hồ… [/I][/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9378_zps8d503e8a.jpg[/IMG]
Nhạc sĩ Vũ Hùng và Ca sĩ Quỳnh Xuân[/CENTER]
[COLOR="#000080"]Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc sơ lược về nhóm Hưng Ca Úc Châu trong Phong Trào Hưng Ca Việt Nam tại hải ngoại, qua âm nhạc thể hiện t́nh quê hương dân tộc và nung sôi ngọn lửa đấu tranh sẽ không bao giờ phai mờ trong ḷng người dân Việt.[/COLOR]
[COLOR="#800000"]Slide show cũng được tŕnh chiếu những h́nh ảnh của Việt Dzũng chụp trong hành tŕnh ca nhạc đấu tranh và đặc biệt trong lần gặp gỡ với đồng hương Úc Châu như chị Quỳnh Lan, ca sĩ Xuân Thảo, anh Phan Đông Bích, anh Nguyễn Văn Bon v.v.[/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9345_zpse276a305.jpg[/IMG]
Nhạc sĩ Vũ Hùng và Ca sĩ Xuân Thảo[/CENTER]
[COLOR="#000080"]Tiếp tục chương tŕnh văn nghệ là các nhạc phẩm Một Chút Quà Cho Quê Hương, T́nh Ca Nguyễn Thị Sài G̣n, Những Đứa Con Của Mẹ, Mời Em Về, Có Những Cuộc T́nh Không Là Trăm Năm, Dấu Chân Của Biển, Và Em Hăy Nói Yêu Anh, Thung Lũng Chim Bay, Cỏ Tương Tư, Xin Hăy Làm Ánh Đuốc, Vẫn C̣n Đây Các Con Của Mẹ được tŕnh bày bởi các nghệ sĩ Xuân Thảo, Tuyết Trinh, Thanh Xuân, Ánh Linh, Đào Thúy, Quỳnh Xuân, Thanh Thúy, Nga Uyên và Vũ Hùng.[/COLOR]
[COLOR="#800000"]Kết thúc chương tŕnh, toàn thể hội trường đă đứng lên đồng ca nhạc phẩm “Hát Cho Ngày Sài G̣n Quật Khởi” trong khí thế hào hùng.
[/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9434_zps036d4801.jpg[/IMG]
Nhạc sĩ Vũ Hùng và Ca sĩ Ánh Linh[/CENTER]
[COLOR="#000080"]Sau buổi lễ ông Đỗ Quang Bích, Gia Trưởng Gia Đ́nh Hải Quân Hàng Hải NSW đă cho BTC biết cảm tưởng của ông. Qua các ca nhạc sĩ tŕnh bày những ca khúc nổi bật của Việt Dũng sáng tác từ khi đặt chân tỵ nạn ở Mỹ tới nay đă khiến cho khán thính giả bồi hồi xúc động, thương tiếc cho một chiến sĩ Quốc Gia chống Cộng, đấu tranh cho Tự Do Dân Chủ của VN không mệt mỏi cho đến hơi thở cuối cùng. Bài ca cuối cùng, Hát Cho Ngày Sài G̣n Quật Khởi, do toàn thể ca, nhạc sĩ tŕnh bày với sự phụ họa của toàn thể khán giả, như một điềm báo trước ngày tàn của chế độ Cộng Sản Việt Nam, một chế độ ươn hèn, bán nước buôn dân, tham nhũng và thối nát. Từ ngày thành lập tới nay, đă gây bao nhiêu tội ác với dân lành. Chế độ đó phải xụp đổ trước những phong trào đấu tranh giành lại Tự Do Dân Chủ và tiêu diệt chế độ độc tài đảng trị Cộng sản của toàn dân trong cũng như ngoài nước.[/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/_DSC9432_zps79def9cb.jpg[/IMG]
Quang cảnh Hội trường[/CENTER]
[COLOR="#800000"]Đêm ca nhạc tưởng niệm ca nhạc sĩ Việt Dũng đă kết thúc vào lúc 22 giờ, mọi người ra về trong niềm thương tiếc ca nhạc sĩ Việt Dũng. Anh là ngọn đuốc thắp sáng để chúng ta, người Việt lưu vong, vẫn tiếp tục con đường tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền trong niềm tin chế độ Cộng sản sẽ cáo chung trong một tương lai rất gần.[/COLOR]
[B][SIZE=2][COLOR="#000080"]AT tường tŕnh với h́nh ảnh của TT[/COLOR][/SIZE][/B]
Sydney chia tay cùng Việt Dzũng
[SIZE=5][COLOR="#000080"]Bài viết của Ánh Linh[/COLOR][/SIZE]
[B][COLOR="#800000"]Sydney chia tay cùng Việt Dzũng[/COLOR][/B]
Tối Thứ Sáu 27/12/2013, từ 7g đến 10g, tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Đồng Người Việt Tự Do tại Bonnyrigg, Sydney, gần 300 người đă đến tham dự buổi văn nghệ "Như Một Lời Chia Tay" cùng ca nhạc sĩ, chiến sĩ đấu tranh Việt Dzũng, với toàn những nhạc phẩm của Việt Dzũng.
Ngậm ngùi, thương tiếc, nhớ nhung.
H́nh ảnh Việt Dzũng trên màn ảnh điện tử, với đôi mắt hiền lành, nụ cười ḥa nhă, trước lá cờ vàng Việt Nam thân thương. Anh đă thực sự ra đi về ḷng đất Mẹ, như anh đă tiên đoán trước: "Con sẽ về bằng hồn phách linh thiêng", (trích trong bài Vẫn C̣n Đây Các Con Của Mẹ).
Ngoài bức h́nh thường trực đó, là những bức h́nh trải dài suốt cuộc đời ngắn ngủi của anh, từ lúc c̣n là chàng thanh niên tuấn tú, một thời vùng vẫy trong ṿm trời âm nhạc dưới mái trường Lasan Taberd, Sài G̣n, đến lúc tỵ nạn tại Mỹ và chu du khắp nơi với đôi nạng gỗ để giúp người đồng cảnh tại các trại tỵ nạn, và h́nh ảnh đấu tranh cho Nhân Quyền và Tự Do cho Việt Nam, sát cánh cùng người chị kết nghĩa Nguyệt Ánh, rồi h́nh ảnh Việt Dũng chụp với đồng bào Sydney. Tất cả những h́nh ảnh thân thương đó c̣n quá mới, người nghệ sĩ này quá gần gũi với mọi người tham dự. Mới đây thôi mà, mới tháng 9/2013 vừa rồi, Việt Dzũng đă sang Úc. Giọng nói, khuôn mặt anh dường như c̣n đâu đó trong không gian tại Sydney. Việt Dzũng đă đến Úc khoảng 4 lần, có khi đi lưu diễn, gặp gỡ đồng hương, có khi đi huấn luyện các tài năng mới trong lănh vực truyền thông. Ôi, h́nh ảnh anh quá gần gũi với đồng hương Sydney! Đó là chưa nói đến việc các đĩa ca nhạc Asia có mặt trong hầu hết các gia đ́nh Việt Nam tại Úc, khiến cho sự có mặt của anh lan tỏa rộng khắp.
Mới đó mà đă ra người thiên cổ!
Đành rằng sinh tử là luật tự nhiên của tạo hóa. Tuy nhiên, ra đi giữa lúc c̣n sung măn, c̣n tràn trề nhựa sống, lúc mức đóng góp cho nghệ thuật và đấu tranh đang lên đến tột đỉnh, th́ thật là một điều mất mát to lớn cho những ai đă biết, đă nghe nói về anh, đă quư mến, khâm phục anh, và đang học hỏi nơi anh.
Đêm nay, khán giả được thưởng thức những bài nhạc đầy nhiệt huyết của anh, pha trộn với những bài t́nh ca ray rứt. Nỗi đau như cắt xé của kẻ mất nước, ra đi t́m tự do, lưu lạc nơi xứ người nhưng vẫn băn khoăn v́ mảnh đất thân yêu khi anh phải ĺa xa lúc mới 17 tuổi.
Việt Dzũng là hiện thân cho một trang sử đau thương của dân Việt. Có được bao nhiêu thanh niên, thiếu nữ xa xứ lúc 17 tuổi mà đem theo cả t́nh quê bao la, sống nặng ḷng với t́nh quê và đấu tranh cho t́nh quê đến hơi thở cuối cùng?
Mở đầu chương tŕnh là chính giọng ca Việt Dzũng qua bài "Tự T́nh Khúc Việt Dzũng": Chiều nay, ai ra mộ vắng, thắp dùm tôi nén hương tàn, thương người nằm sâu đất lạnh, đang buồn quê hương nát tan……Chiều nay ai ra phố vui, phố vui cũng chỉ là phố người, c̣n lại thân ḿnh xa xứ, thương nhớ quê nhà khôn nguôi". Đêm nay, chính anh đă là người nằm dưới mộ vắng, đang buồn v́ quê hương c̣n nát tan….
Anh từng quằn quại trong những nỗi niềm cay đắng được diễn tả qua bài "Những Đứa Con Của Mẹ" qua sự diễn tả của Xuân Thảo: Mẹ lỡ sinh ra thằng con bán nước, dâng hiến quê nhà cho nanh vuốt ngoại bang. Mẹ (cũng) lỡ sinh ra thằng con tên tỵ nạn, (dù rằng đă gặp hải tặc trên con thuyền mong manh nhưng khi) con sang xứ lạ (lại) chối bỏ quê hương! Việt Dũng đấu tranh không ngừng nghỉ và mong Mẹ hăy sinh thêm những thằng con phục quốc, (để) sẽ trở về giành lại quê hương, khi đó Mẹ sẽ thôi buồn v́ đă lỡ sinh những thằng con (hư!).
"Lời Kinh Đêm" với giọng ca Quỳnh Xuân đưa mọi người về những đau đớn xót xa của những chuyến vượt biển hăi hùng: Trời chơ vơ, ôi người bơ vơ, Người vẫn ôm mảnh ván rũ mục…Người buông xuôi về nơi đáy nước, người có mộng một nấm mộ xanh….Đau thương quá, những thuyền nhân đi t́m sự sống qua cái chết.
Có mấy ai cầm được nước mắt khi nghe Thanh Thúy hát "Một Chút Quà Cho Quê Hương", và chính Thanh Thúy cũng đă rơi lệ khi diễn tả bài hát đau thương này. Gởi về cho em chiếc nhẫn yêu thương, em bán cho đời t́m đường vượt biên….Gởi về Việt Nam khúc hát ân cần, mơ ước yên lành trong giấc ngủ da vàng. Cả hội trường như ḥa nhịp với Việt Dzũng trong tâm t́nh lắng đọng hướng về quê hương quằn quại trong khốn khổ.
Có nhiều người tham dự đă không ngờ ḍng nhạc Việt Dzũng cũng mượt mà qua những bài t́nh ca yêu đương đôi lứa. Ca khúc "Mời Em Về" được Thanh Xuân diễn tả tŕu mến yêu thương: Tôi muốn mời em về thăm lại Sài G̣n xưa, Duy Tân chiều say nắng, uống môi nồng hương xưa… những chiều trời mưa phủ, lời yêu nói sao vừa. Ḍng nhạc này của Việt Dzũng đượm chất thơ nên đă được Đào Thúy diễn ngâm, trữ t́nh, lưu luyến, quyện với tiếng đàn tranh của Ánh Linh.
Cũng vậy, "Dấu Chân Của Biển" được nhạc sĩ Vũ Hùng vừa đàn vừa song ca với Nga Uyên, thật trữ t́nh: Từ trong hoang vắng, cho tay nắm tay t́m nhau về thuở hồng hoang, môi chôn kín trong niềm đau. Ṿng tay yêu dấu như xin xóa bao thời gian giữa biển sóng dâng triều lên, riêng chỉ có anh và em…
T́nh cảm dạt dào cho quê hương, cho người thân thương, trải dài vô tận trong ḍng nhạc Việt Dzũng. Chữ "Mẹ" trong bài "T́nh Ca Cho Nguyễn Thị Sài G̣n" được Tuyết Trinh đưa đến cử tọa tâm t́nh của người Mẹ, Mẹ Việt Nam cũng như người mẹ của mỗi người. Mẹ đặt tên em Nguyễn Thị Sài G̣n, Lư Thị Tỵ Nạn, Lê Thị Hy Vọng, Trần Thị Thương Nhớ. Ôi! Mỗi cái tên là cả một nỗi niềm gắn bó thiêng liêng, để kết luận rằng: Con là tương lai, con là gió mới, hăy nhớ đưa mẹ về lại nơi cuối trời….Và nay hương hồn Việt Dzũng cũng đă về với Mẹ Việt Nam nơi cuối trời quê hương yêu dấu.
Cạnh những ḍng nhạc quê hương và t́nh cảm, ḍng nhạc đấu tranh của Việt Dzũng vượt trội với nét thuyết phục và nhân bản, với niềm vững tin vào tương lai. Bài "Vẫn C̣n Đây Các Con Của Mẹ", chan ḥa ḷng cương quyết nơi các con của Mẹ, của Cha, của ḍng giống Tiên Rồng, của trái tim Diên Hồng đầy khí phách: Con không hờn dù đời cay đắng, tâm không sờn dù ḷng trắng khăn sô, c̣n hồn Việt Nam là c̣n niềm tin, c̣n người Việt Nam sẽ có ngày quang vinh. Trong đêm trường phục sẵn mặt trời, mai b́nh minh về rồi Việt Nam ơi!
Kết thúc chương tŕnh là bài đồng ca "Hát Cho Ngày Sài G̣n Quật Khởi" mà Việt Dzũng đă hát thành công trong những lần lưu diễn với người chị kết nghĩa Nguyệt Ánh. Cả hội trường cùng các ca sĩ đều hát thật to: Hỡi những người con của Mẹ Việt Nam…..sau cơn mưa rồi ngày sẽ sáng tươi ánh mặt trời, hẹn cùng b́nh minh xua bóng đêm, đ̣i Sài g̣n xưa cho phố quen, rộn những bước chân về tự do công lư….
Chắc hẳn mỗi nhịp tim của mỗi người ra về đều mang theo dấu ấn Việt Dzũng, nặng t́nh với quê hương, lai láng với t́nh nghĩa đồng bào, tŕu mến trong t́nh cảm đôi lứa và luôn nhiệt thành trong mọi sinh hoạt nhằm sớm đem lại Tự Do, Dân Chủ, An B́nh, Thịnh Vượng cho quê hương.
Ca nhạc sĩ Việt Dzũng đă đi trọn đường trần, làm chứng nhân cho một thời đau thương của dân tộc Việt Nam, với hàng triệu người phải bỏ nước ra đi, đi t́m sự sống qua bao cái chết đau thương tủi nhục, để lại sau lưng nước Việt Nam suy tàn, đến 38 năm sau vẫn c̣n đau khổ với những tiếng nói bị cùm kẹp v́ đ̣i tự do công lư, với những thiếu nữ t́m đường sống trong ô nhục, với người mất nhà, kẻ mất nơi thờ phượng, và những biểu hiện dối trá của sự phồn vinh giả tạo tại các thành phố lớn.
Phải chi nước Việt Nam không c̣n bóng cộng thù th́ các con dân xa xứ sẽ đổ dồn sự giúp đỡ về để cùng anh em trong nước xây dựng lại một Việt Nam kiệt quệ về kinh tế lẫn văn hóa, giáo dục và đạo lư, để Việt Nam thoát cảnh mất nước nhà tan vào tay kẻ thù truyền kiếp phương Bắc, để người Việt Nam ngẩng đầu lên trên khắp năm châu.
Đó cũng là ước mơ suốt đời của Giuse Gioankim Nguyễn Ngọc Hùng Dũng, người ca sĩ, nhạc sĩ, chiến sĩ văn hóa Việt Dzũng.
Nếu sự chết không phải là mất đi, mà là sự khởi đầu cho cuộc sống mới, vĩnh cửu, an lành của Ơn Cứu Độ, như Việt Dzũng đă từng sống trong niềm tin Công Giáo, th́ từ nơi vĩnh hằng, Việt Dzũng vẫn song hành với những anh chị em cùng tâm huyết, thiết tha với quê hương, tương lai của dân tộc Việt Nam quật cường.
Tiến sĩ Hà Cao Thắng, Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Tự Do NSW, một thanh niên trẻ mới ngoài 30, trong bài phát biểu đầu chương tŕnh đă nói lên sự nuối tiếc và cảm phục đối với một đàn anh đă nêu một gương sáng ngời cho các thế hệ tiếp nối.
Thật vậy, nén hương ḷng đêm nay không chỉ là tiếc nuối, mà c̣n là một thề nguyền nối gót chân anh, tiếp tục con đường anh đi: qua âm nhạc, qua hoạt động không ngừng nghỉ, để sớm đem lại tự do no ấm cho Việt Nam, đất Mẹ thân yêu, nơi mà con người Việt Nam có thể hít không khí của ḿnh, dưới bầu trời của ḿnh, có thể sống trọn kiếp người Việt Nam như mong muốn.
Ước ǵ Đất Mẹ sớm sạch bóng những kẻ hại nước, bán nước như hiện nay, để những đứa con yêu trong nước và ngoài nước cùng xiết chặt tay nhau dựng lại cơ đồ.
Phạm Ánh Linh
28/12/2013
Vài h́nh ảnh trong slide show
[CENTER][IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/VDzBBHoangAnh2_zpsab833c5b.jpg[/IMG]
[B][SIZE=2]Với hiền thê, nhiếp ảnh gia Bébé Vũ Hoàng Anh trong khi chờ máy bay chuyển tiếp[/SIZE][/B]
[IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/VDzQLan_zps8aef6ceb.jpg[/IMG]
[B][SIZE=2]Chị Quỳnh Lan, ân nhân của TPB VNCH tại Sydney, cảm động tiếp đón anh Việt Dzũng[/SIZE][/B]
[IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/VDz-XuanThao_zps4af27571.jpg[/IMG]
[B][SIZE=2]Ca sĩ Sydney Xuân Thảo gặp mặt Việt Dzũng trong lần viếng thăm trung tâm Asia[/SIZE][/B]
[IMG]http://i1163.photobucket.com/albums/q541/banco185/VDz-PETHB_zpsc4229ffb.jpg[/IMG]
[B][SIZE=2]Tại trụ sở SBTN Úc Châu với Nguyễn Đức, Phan Đông Bích và La Anh Dũng[/SIZE][/B][/CENTER]
VIỆT DZŨNG NGHỆ SĨ ĐẤU TRANH KHÔNG TÀN TẬT TÂM HỒN
[CENTER][IMG]http://vietvungvinh.com/2013/images/stories/2013-08/2013-12-23/VIET-VUNG-VINH-chia-buon.jpg[/IMG][/CENTER]
[FONT=Arial]“Gửi về Việt Nam nước mắt đong đầy…”(Việt Dzũng) . Thời tiết mấy tháng nay tại Úc Châu, đang là mùa Hè nhưng nắng mưa, nóng lạnh thay đổi bất chợt, từ nạn cháy rừng đến giông băo chuyển ập đến. Từ khuya thứ Bảy, 21.12.2013, ngoài trời lại chuyễn mưa, điện thoại từ Mỹ gọi sang báo tin cho tôi biết Việt Dzũng đă không c̣n nữa !.
Nh́n qua khung cửa trong đêm vắng lạnh chợt đến, lạnh từ không gian đến tâm hồn cô đơn, những giọt mưa lất phất như tiếng hát của Việt Dzũng vọng về từ cơi mơ hồ nào đó trong bài “Một chút quà cho Quê Hương” với nước mắt đong đầy…nước mắt của Việt Dzũng thương nhớ quê xưa và nước mắt của riêng tôi khi mất thêm một người em, một chiến hữu, trên hành tŕnh c̣n dang dở một đời tâm nguyện. Em đi đâu rồi, hay vẫn c̣n đang đứng trước mặt anh với đôi nạng gỗ, thênh thang giữa đất trời, mưa bay… ?
Phong Trào Hưng Ca với Nguyệt Ánh, Việt Dzũng, Tuyết Mai, Tuấn Minh, Đào Trường Phúc, Huỳnh Lương Thiện, Trương Sĩ Lương, Lưu Xuân Bảo… và anh chị em nghệ sĩ đấu tranh đâu rồi, sao vắng lạnh thế này, đêm nay chỉ một ḿnh tôi ? Những đại hội Hưng Ca tại Hoa Thịnh Đốn, những đêm tŕnh diễn lưu vong, sau khi tiếng vỗ tay không c̣n nữa th́ anh em ḿnh ngồi im lặng nh́n nhau, lời Thơ tiếng Hát vọng về đâu, một chút quà hay cả một đời người đang gửi về Quê Hương ? Cánh chim đại bàng trên thân họa mi Nguyệt Ánh, đôi nạng gỗ Việt Dzũng vẫn c̣n đấy mà, sao ngoài khung cửa lại có tiếng mưa rơi … ? Mưa ngoài trời hay mưa trong ḷng tôi ?.
Ngay sau khi đặt chân lên bến bờ tạm dung lưu vong, đất khách quê người, từ đại dương trôi giạt về các nẻo đường đời, vào năm 1980, một đại hội Văn Hóa Việt Nam Hải Ngoại đầu tiên được tổ chức tại Oklahoma, Hoa Kỳ, quy tụ một số quư vị và anh chị em c̣n rộn ḷng thương nhớ cội nguồn, nghĩ cần phải bảo tồn Văn Hóa tại hải ngoại, song hành góp công cùng với Toàn Dân cứu Người và cứu Nước. Tôi từ Úc Châu được một số anh em chiến hữu góp tiền cho vé máy bay qua ngay Hoa Kỳ lần đầu tiên trong đời tỵ nạn để tham dự đại hội. Lại t́m xem ai c̣n ai mất, những bắt tay vui mừng trong nước mắt.
Từ Úc Châu, tôi là người duy nhất bay sang, gặp lại các bạn Đặng Văn Đệ, Vũ Văn Hoa, Nguyễn Hoàng Quân, … anh em trong đảng phái quốc gia một thời, ôm nhau mà dường như vẫn c̣n hơi muối biển trong ḷng. Đêm về, tôi được nằm chung pḥng tại tư gia của anh Quân (Đại Việt QDĐ) với một thanh niên “tàn tật”, đặt đôi nạng gỗ bên cạnh và nằm tâm sự cùng tôi về chuyện đời, về mơ ước tương lai, và tôi nhớ lại lời thơ của Vũ Hoàng Chương “tuổi đá, tuổi vàng hay tuổi ngọc – Thương nhau, ai đếm tuổi bao giờ ?”.
Tôi tự thấy ḿnh trẻ lại, như cùng chung thế hệ, cùng chung ước mơ, cùng chung thân phận. Người thanh niên khoảng 20 tuổi đó là Việt Dzũng, gọi nhau bằng anh-em như từ tiền kiếp thêm lần hạnh ngộ. Từ những đêm sau đó, sau những ngày sôi nổi họp đại hội, và có cả tiếng hát của Việt Dzũng làm thêm ấm ḷng và bùng dậy ước mơ như trở thành hiện thực, chúng tôi đă kết nghĩa tinh thần, d́u nhau bước đi suốt cả mấy chục năm qua, một đời tận hiến, tuy khác lĩnh vực hoạt động nhưng chung một Tấm Ḷng.
Sau khi ở tù về, từ biệt giam tại Hà Nội hơn 10 năm, tôi được coi cuốn băng h́nh về một buổi tập họp đồng hương tại công viên Mile Square Park ở miền Nam Cali, Hoa Kỳ, tôi lại thấy Việt Dzũng đang đứng trên sân khấu ngoài trời, cũng với đôi nạng gỗ, cất tiếng gào to “Cho dù tôi có phải ḅ về, lết về, tôi cũng sẽ về lại Quê Hương khi không c̣n cộng sản…”, rồi gửi tiếng hát vào không gian, vào ḷng người.
Lại có Diễm Chi, Hùng Cường, Huỳnh Công Ánh và nhiều anh chị em nghệ sĩ đấu tranh khác nữa, thân tù mới trở lại tự do ngồi im lặng nghe nh́n mà chảy nước mắt lúc nào không hay, cứ tưởng rằng đời ḿnh đă cạn khô ḍng lệ. Tôi lại nhớ có lần tôi đă bị tra tấn trong tù v́ những cái tên thân quen, thương nhau và đồng hành tự một thuở nào thủy chung. Người cộng sản đă tra tấn tôi để khai thác về sự liên hệ giữa tôi với những “tên biệt kích văn nghệ nước ngoài:
Nguyệt Ánh, Việt Dzũng, Hùng Cường”, tại sao lại phát động phong trào văn nghệ “phản động, chống đối cách mạng”, kế hoạch mật kín bên trong thế nào… ?! Vết thương tuy có làm đau thân xác kiệt quệ nhưng tận đáy tâm hồn của tôi như có tiếng cười hănh diện về những người anh chị em đang đứng thênh thang giữa đất trời lưu vong mà cất cao tiếng hát đấu tranh.
Tôi tự coi như những trận đ̣n thù đó là phần thưởng tinh thần mà các anh chị em văn nghệ đấu tranh đă cho đời tôi v́ được nhận làm huynh-đệ thâm t́nh. Tôi quay lại cuộn băng h́nh, nh́n thấy Việt Dzũng đứng trên sân khấu thô sơ, với đôi nạng gỗ, không có ánh đèn màu và trang sức hợp thời, nhưng sao ngạo nghễ như đang bắn từng viên đạn đúc bằng máu tim vào thành tŕ vô đạo phi nhân để giành lại Nhân Quyền cùng với Toàn Dân. Lại xin một lần nữa Tạ Ơn.
Ước ǵ những người dân cùng chung ṇi giống bên kia bờ đại dương, ước ǵ những tấm thân quằn quại trong đáy vực ngục tù cộng sản, nghe được tiếng vọng của những lời ca này để thấy thêm đời đáng sống, cho dù dưới tận cùng đáy ngục. Rồi tất cả sẽ vươn lên, nhất định. Hưng Ca đă và đang góp công vào Hưng Quốc, và bóng dáng của Việt Dzũng vẫn c̣n đây cùng với những Tấm Ḷng chân chính tận hiến đời người để hồi sinh Dân Tộc.
Rồi từ đó, suốt những tháng năm ra khỏi ngục tù, tôi lại được hạnh phúc cùng anh chị em nghệ sĩ đấu tranh gặp mặt, góp sức, bằng tiếng ḷng, Thi-Ca, trên nhiều nẻo đường năm châu. Tôi vẫn c̣n nghe tiếng nói nhẹ nhàng nhưng đầy ân t́nh của Việt Dzũng mỗi lần gặp nhau, ôm tôi : “Anh có khỏe không ? Ông già trông vẫn c̣n ngon cơm lắm mà, lo ǵ !”.
Khói thuốc lại tỏa mịt mùng qua tiếng cười vang. Trong tiếng cười, dường như anh-em chúng tôi có thấy thấp thoáng những nét “cô đơn” trên bức tranh đời riêng cũng như chung, tâm nguyện vẫn sắt son mà sao quá gian nan với nhiều ngọn dáo vụt đến không ngờ.
“Me đặt tên con, Nguyễn Thị Sai-Gon”… (Việt Dzũng). Mới đây, trong năm 2013, từ Hoa Kỳ sang công tác tại Úc Châu, Việt Dzũng có đến thăm tôi tại nhà, đồng thời gặp mặt thân mật một số anh em cùng chung Lư Tưởng đấu tranh. Sau khi chúng tôi đồng thắp nhang cầu nguyện trước bàn thờ Quốc Tổ được thiết lập tại nhà tôi từ bao năm qua, Việt Dzũng có nói : “Xin cám ơn anh đă cho em những phút giây thực sự xúc động khi nguyện cầu Quốc Tổ hôm nay, em thấy rơ cội nguồn trước mắt, tâm linh như được ḥa tan vào cùng mệnh Nước…”.
Và, Việt Dzũng th́ thầm hát nhẹ “… Nguyễn thị Sai-Gon…Lê thị Hy Vọng…”, đưa hơi thở và lời ca nhập vào hồn tôi, xao xuyến, chập chùng, tưởng chừng như đang có bàn tay nào vời níu quê hương…Rồi cũng mới đây, tháng 8 năm 2013, tại Little Saigon, Nam Cali, Việt Dzũng đă chống nạng đến trong chiều sinh hoạt đấu tranh của tôi, phát biểu những lời tâm huyết, cùng với tiếng hát của Tuấn Minh trong bài thơ Nước Trôi Mồ Mẹ của tôi do Nguyệt Ánh phổ nhạc. Anh em lại cầm tay nhau, chẳng muốn rời xa…Hẹn ngày gặp lại trên một nẻo đường nào đó trong đời c̣n lại, và nhất định sẽ cùng nhau quỳ hôn từng mảnh đất Quê Hương, một ngày…
Từng giọt mưa nhẹ đang rơi ngoài mái hiên sau nhà giữa khuya vắng lạnh, tôi vẫn c̣n nghe tiếng hát trầm bổng chao ḷng của Việt Dzũng “Gửi về Việt Nam nước mắt đong đầy…”, rồi chợt vang lên dường như tiếng thét “Đ̣i trả ta sông núi”… Việt Dzũng vẫn c̣n đứng đấy, tôi đang vịn vào nạng gỗ thân yêu của một người em kết nghĩa, một chiến hữu thủy chung, để đứng dậy và viết tiếp những ḍng chữ này…không c̣n nước mắt.
Tạm biệt EM, NGUYỄN NGỌC HÙNG DŨNG!.
[B]Vơ Đại Tôn[/B]
Úc Châu.
Đêm thứ Bảy 21.12.2013
* Source: [url]http://vietvungvinh.com/2013/index.php?option=com_content&view=article&id=4095:trang-phan-uu-den-gia-dinh-viet-dzung&catid=55:vietnam-hai-ngoai&Itemid=76[/url] [/FONT]