Lư do đảng không kỷ niệm 35 chiến tranh biên giới Việt Trung
[CENTER][COLOR="#FF0000"][B][SIZE=5]Lư do đảng không kỷ niệm 35 chiến tranh biên giới Việt Trung[/SIZE] [/B][/COLOR]
[IMG]http://i61.tinypic.com/30ucy9t.jpg[/IMG][/CENTER]
Mấy hôm rày trên các phương tiện truyền thông tràn ngập bài vở về kỷ niệm 35 năm cuộc Chiến tranh Biên giới Việt Trung và thắc mắc trước thái độ của nhà đảng chẳng những im ĺm mà c̣n bắt gỡ bài viết đề cập đến ngày này.
Thắc mắc trên không phải do bọn "phản động" t́m cách chống phá tổ c̣ xă nghĩa, mà của người Việt Nam nói chung, trong đó có hàng hàng lớp lớp nhà “lăo thành Kách mạng” thấm nhuần lời giáo huấn “Vua Hùng đă có công dựng nước, bác cháu ta phải lo mà giữ nước”.
Người viết bài này cũng là người Việt Nam nên đương nhiên “không ra khỏi quy luật” thắc mắc về cái tội tày trời này như mọi người Việt khác, nhưng v́ mang tiếng là “nhà báo”, không phải một “nhà báo” ăn cơm vợ viết bài “chùa”, mà trái lại được các bác Dư Luận Viên “dí” cho Đô la Mỹ đàng hoàng, hay nói theo kiểu ngài Thứ trưởng Ngoại giao nước CHXHCNCC là “để kiếm thêm thu nhập” (y gán cho những người đi biểu t́nh trước toà Bạch Ốc đ̣i CT Trương Tấn Sang thả tù những người đấu tranh cho nhân quyền), nên “nhà báo” không chịu thắc mắc suông rồi để đó, quyết đi t́m hiểu cho ra đâu là nguyên nhân, v́ nhà đảng luôn luôn đúng, chỉ có một bộ phận không nhỏ sai.
“Nhà báo” lên đường “t́m thêm thu nhập”. Thật là vất vả, hỏi ai họ cũng ṿ đầu; đă không có câu trả lời, lại c̣n bị nghe chửi thậm tệ, chửi vuốt mặt không xuể, chửi gấp tỷ lần bà già Bắc Kỳ chửi mất gà; cũng may là không phải chửi “nhà báo”. Họ chửi nhà đảng.
“Nhà báo” chưa chịu nghỉ, tiếp tục đi. Phen này “nhà báo” đi “t́m thêm thu nhập” nước ngoài, như mấy trăm người Việt từ Mỹ, Úc, Gia Nă Đại, Pháp, Đức, Bỉ, Hoà Lan… bỏ công ăn việc làm, mua vé máy bay, tàu lửa, xe điện kéo nhau về Thụy Sĩ “để kiếm thêm ít chục” trước trụ sở Ủ Ban Nhân Quyền LHQ hôm 5/2/2014 .
Đi nước ngoài, nhưng đi nước mô? À nhớ ra rồi, Việt Nam ḿnh là thành viên của Cộng đồng Khối Pháp ngữ, đi mô cho bằng La Francophonie ! Noi gương Côn An nhắm thẳng dân oan mà rảy mắm tôm, “nhà báo” nhắm Comte de Balais mà hỏi. Tại sao nhà đảng lại cấm dân Việt Nam kỷ niệm 35 năm ngày Tung Cuốc tràn sang biên giới giết hại nhân dân Việt Nam?
Bá tước De Balais tuy đang bận lo soạn sửa đưa vợ con đi dự Olympic Mùa Đông bên Nga, nhưng nghe “nhà báo” từ Việt Nam sang xin phỏng vấn th́ nể, rán tiếp khách. Trong khi “ nhà báo” đang rặn chưa ra tiếng Pháp để “làm nghiệp vụ” th́ Comte de Balais xổ ngay một tràng tiếng Việt trong sáng: “Sao trông ông này thấy mặt quen quen vậy ta?”
“Nhà báo” hơi bị mất lửa, nhưng c̣n tỉnh táo để tự thắc mắc: Việt Nam ḿnh là thành viên của Khối Pháp Ngữ/ La Francophonie chứ làm ǵ có Khối Việt Nam Ngữ /La Vietnamophonie, sao ông này rành tiếng Việt qúa ta!
Nghe Comte de Balais nói sành sơi tiếng Việt, “nhà báo” mừng khúm, hết sợ cảnh mỏi tay có khi bó tay không chừng và thấy Bá tước tỏ ra rất thân mật như hai người đă quen biết gần gủi nhau từ thuở cha sinh mẹ đẻ, rất muốn câu giờ ngồi lâu, nhưng v́ liếc thấy bá tước phu nhân và các công tử cô nương đang có vẻ sốt ruột, nên đi thẳng vấn đề và được Bá tước trả lời như sau:
“Có mẹ ǵ đâu! Việt Nam từ ngày Kách Mạng thành công, cả nước sống theo đạo đức Hồ Chí Minh. Bác Hồ chết rồi th́ có cháu ruột của bác là Thày chùa Thích Chơn Quang dạy, Trung Quốc với Việt Nam là hai anh em. Trung Quốc là anh Hai, người Bắc các anh gọi là anh Cả. Quyền huynh thế phụ. Trung Quốc bây giờ chẳng những là anh cả của Việt Nam mà là cha Việt Nam. Anh đánh em, Cha đánh trong văn hoá Á đông các anh là… đúng nhân quyền."
“Đúng 35 năm về trước, ngày 17/2/1979, Trung Quốc đem 700.000 quân vượt biên giới đánh Việt Nam. Ai đời lại đem chuyện thằng cha đánh con, thằng anh đánh em, để dạy cho một bài học ra làm rùm beng, kỷ niệm bao giờ."
“Nhà báo” nghe lời Bá tước De Balais mà tâm phục khẩu phục. Liền tŕnh báo lại cho bà con đọc tham khảo, hầu ư thức đúng đắn việc nhà đảng ngăn cấm.
Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com
Vì sao TQ tấn công Việt Nam năm 1979?
TS Hoàng Chí Hiếu
Gửi tới BBC từ Huế
Cập nhật: 08:40 GMT - thứ bảy, 15 tháng 2, 2014
[CENTER][IMG]http://i59.tinypic.com/1z3o2e8.jpg[/IMG]
[SIZE=1][B]Dân quân tỉnh Quảng Tây hỗ trợ cuộc tấn công Việt Nam năm 1979[/B][/SIZE][/CENTER]
Một trong những nguyên nhân khiến Trung Quốc đánh Việt Nam năm 1979 có thể xuất phát từ tưởng tượng của Bắc Kinh về nguy cơ bị bao vây bởi “ṿng cung chữ C” trong lúc đường biển ra thế giới chưa được Mỹ dỡ bỏ.
Từ nửa sau thập niên 70 của thế kỉ 20, bước ra khỏi Cách mạng Văn hóa, Trung Quốc tập trung vào thực hiện Bốn hiện đại hóa, đẩy mạnh chống Liên Xô và thúc đẩy quan hệ chiến lược với Mỹ, Nhật và Tây Âu nhằm tranh thủ vốn và kĩ thuật.
Các bài liên quanKêu gọi tổ chức lễ tưởng niệm 17/2Báo VN gỡ bài về chiến tranh biên giớiCuộc chiến 1979 và báo chí 35 năm trướcChủ đề liên quanTrung Quốc, Tranh chấp lănh thổTuy quan hệ với Mỹ đang đi đến chặng cuối của tiến tŕnh b́nh thường hóa song cửa ra thế giới bằng đường biển của Trung Quốc c̣n bị bịt chặt. Từ Alaska xuống Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Philippines và Singapore là chuỗi dài căn cứ quân sự của Mỹ và đồng minh Mỹ.
Đó là chưa kể sự hiện diện bước đầu của hải quân Liên Xô tại cảng Cam Ranh là mối đe dọa thường trực đối với hạm đội Nam Hải của Trung Quốc.
Vòng cung bao vâyTrên đất liền, với chiều dài 22.143,34 km, tiếp giáp với 11 quốc gia, ngoại trừ Pakistan có quan hệ tốt, phần lớn đường biên giới của Trung Quốc tiếp giáp Liên Xô và đồng minh Liên Xô như Mông Cổ, Ấn Độ và Việt Nam, khiến Trung Quốc không khỏi suy tưởng về một h́nh thế bị bao vây bởi một ṿng cung lớn h́nh chữ C.
Điểm khởi đầu của ṿng cung này là biên giới Liên Xô - Bắc Triều Tiên, chạy xuyên suốt lănh thổ Liên Xô ở châu Á, băng qua Mông Cổ, ṿng theo đường biên giới phía Tây của Trung Quốc xuống Nam Á, qua Đông Nam Á đến điểm cuối là Việt Nam.
Đặng Tiểu Bình gặp lại Jimmy Carter năm 1987 nhưng từ 1978-79 trước đó, Bắc Kinh đã có quan hệ thắm thiết với Washington
Mối nguy cơ bị Liên Xô bao vây của Trung Quốc ngày càng tăng, nhất là trước những diễn biến ở Afghanistanvà Campuchia trong những năm 1978-1979.
Ở Afghanistan, dưới sự hậu thuẫn của Liên Xô, ngày 27-4-1978, Đảng PDPA Mác-xít lật đổ chính quyền độc tài Daoud, lập nhà nước Cộng ḥa Dân chủ Afghanistan.
Tháng 5-1978, chính phủ Kabul kư kết thỏa thuận với Moskva về việc gửi 400 cố vấn quân sự Liên Xô tới Afghanistan. Tháng 12-1978, Moskva và Kabul kư một hiệp ước hữu nghị và hợp tác song phương cho phép quân đội Liên Xô triển khai trong trường hợp có sự yêu cầu từ phía Cộng ḥa Dân chủ Afghanistan.
Viện trợ quân sự Liên Xô gia tăng và chế độ PDPA dần lệ thuộc vào các thiết bị quân sự và cố vấn Liên Xô.
Ở Campuchia, sau khi lên cầm quyền (tháng 4-1975), lực lượng Khmer Đỏ một mặt thực thi chính sách “tự diệt chủng” ở trong nước, mặt khác tiến hành cuộc chiến tranh chống các nước láng giềng, trong đó tập trung vào Việt Nam.
Với thiện chí ḥa b́nh, Đảng và Nhà nước Việt Nam đă nhiều lần bày tỏ mong muốn chấm dứt xung đột bằng con đường thương lượng ḥa b́nh song phía Campuchia Dân chủ t́m mọi cách khước từ.
Điều đáng nói là hành động chống Việt Nam trên đây của phe Khmer Đỏ là nhờ có được sự hậu thuẫn tích cực của Trung Quốc.
Thời ḱ “đu dây” giữa Liên Xô và Trung Quốc của Việt Nam không c̣n nữa.
Việt Nam buộc phải có sự lựa chọn. Trước những sức ép từ phía Trung Quốc, Việt Nam gia nhập Hội đồng Tương trợ kinh tế (6-1978) và kí kết hiệp ước hữu nghị toàn diện với Liên Xô (11-1978).
Ngày23-12-1978, cuộc chiến tranh trên biên giới Tây Nam nổ ra. Ngày 7-1-1979, quân đội Việt Nam tiến vào giải phóng Phnom Penh.
Trước những diễn biến ở Afghanistan và Campuchia, Trung Quốc không thể không lo ngại. Trong nỗ lực xích lại gần Mỹ, Trung Quốc ngày càng mâu thuẫn sâu sắc với Liên Xô.
[CENTER][IMG]http://i61.tinypic.com/slgs2c.jpg[/IMG]
[SIZE=1][B]Sự kiện Liên Xô đưa quân vào Afghanistan đã thay đổi cục diện quân sự châu Á[/B][/SIZE][/CENTER]
Với việc Liên Xô gia tăng ảnh hưởng ở Afghanistan, Ấn Độ từ sau Chiến tranh 1962 với Trung Quốc và cuộc chiến 1971 với Pakistan đă ngả hẳn về Liên Xô để đối đầu với Trung Quốc và đang có ảnh hưởng mạnh mẽ ở Bangladesh.
Cùng lúc, Việt Nam đưa quân sang Campuchia và có những va chạm trên biên giới với Thái Lan khi truy kích quân Khmer Đỏ, dường như đối với Trung Quốc, các gạch nối của “ṿng cung chữ C” đă dần được khép kín.
Để phá bỏ “ṿng vây” đó, Trung Quốc tiến hành hàng loạt bước đi.
c̣n tiếp...