Thơ Dzui; Thơ Wạo; Thơ Tùm Lum ...  Một nụ cười bằng 10 thang thuốc ...
	
	
		[INDENT][INDENT][INDENT]
    [B]Thơ Nhái Bầu[/B]
    Một mùa thu đó buổi hoàng hôn
    Nghe tiếng em kêu đă hết hồn
    Muốn trốn đă không c̣n kịp nữa
    Nên đành kư giấy bán linh hồn
    Từ đấy em thường móc túi tôi
    Thở dài khi lấy hết tiền rồi
    Lặng thầm cố gắng t́m thêm việc
    V́ biết có than cũng thế thôi
    Thắm thoát thu rồi, thu lại thu
    Ngày đêm việc lớn nhỏ lu bù
    Tâm giao bạn thiết thành xa lạ
    Tội nghiệp đàn ông kiếp tội tù
    Trời hỡi ! Làm sao tôi nói đây?
    Chuyện riêng chẳng lẽ lại phơi bầy
    Người ta lại trách tôi rao bán
    Th́ biết tiền đâu chuộc tội nầy !
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Âm thầm như một bóng ma trơi
    Rồi từng phần xụi, từng phần bại
    Vẫn phải ngày đêm trả nợ người
    Hôm nay bạn rũ ra dạo phố
    Rờ túi lại xem được mấy đồng
    Bạn hiền móc bóp: nè, cầm đở
    Ḿnh đi ăn phở phá xiềng gông
    Trời ơi, sao tiếc kiếp lông bông!
    Xách chiếc xe không chạy đủ ṿng
    Mệt mỏi lên giường nằm thẳng cẳng
    Ham chi những cái có như không?
    Buồn c̣n rượu cạn ngó b́nh khô
    Thơ cũng bỏ đi t́m kiếm bồ
    Bạn nhậu chung quanh đều đă xỉn
    Đẹp quá bóng trăng dưới đáy hồ
    o0o
[COLOR="#696969"][I]    Ṃ trăng, nhảy xuống, leo lên
    Rượu tan, cảm lạnh nằm rên hừ hừ ...
    Giọng quen: Anh thiệt là hư !
    Phen này chắc mẩm nhăo nhừ đời trai !!![/I][/COLOR]
    [B]TTL[/B]
[/INDENT][/INDENT][/INDENT]