Biến nổi đau thành hành động.
Nói ra th́ người ta lại nói, người bên ngoài th́ nói dể lắm, nhưng ai dám làm.
Thử nghỉ, nếu biết đau, biết nhục mà cuối đầu cam chịu th́ có khác ǵ gổ đá !.
Chỉ có người dân trong nước mới có thể lật đổ chế độ độc ác CS mà thôi.
Đâu có ai đ̣i hỏi đồng bào phải vủ trang chiến đấu. Chỉ cần tụ tập ra đường đi "dạo phố" hàng trăm ngàn người là lủ chúng nó "xón" ra quần rồi.
Dân Nhật biết giữ "sĩ diện" và có tinh thần "tự lực cánh sinh"
[QUOTE] Ba, dân Nhật chịu khó, tiết kiệm, có ḷng tự tôn và dũng cảm hơn dân ta. [/QUOTE]
Điều này thì "dân ta" thua đứt đuôi dân Nhật rồi.
Dân ta sau từ sau 75 đến nay hầu như sống nhờ vào hàng tỷ đô-la cuả người Việt hải ngoại gởi về nuôi, dân Nhật làm gì có "Nhật kìu" gởi tiền cho hàng năm? Cuộc sống dân VN có tính cách "ăn xổi ở thì", mạnh ai có tiền là tiêu xài, còn "làm ăn" thì tòan có tính cách nhất thời, không đầu tư tri thưc, kiến thức mà chỉ muốn có lời thật nhiều, thật nhanh, nên "vốn" giúp đỡ cứ mất dần và ...hết vốn, lại xin vốn mới, "tự ái' hay "tự trọng" là hai chữ đã thất lạc trong tự điển VN?
Tôi không tưởng tượng đươc người ta cũng... đầu mình chân tay, khối óc, tuổi đời như nhau mà một người có thể hỏi xin tiền và ngửa tay cầm tiền cuả một ngừơi khác, dù là anh chị em?
Chính vì những "khúc ruột ngàn dặm" đã làm cho người Việt trong nươc đã mất đi cái tinh thần "tự lực cánh sinh" để sống còn như dân tộc khác.
Ngay cả việc muốn có một cuộc sống tự do, dân chủ mà cũng có kẻ hỏi "sao người Việt hải ngoại không ...giỏi về xuống đường tranh đấu...cho tụi tui đi, mà sao "xúi" tụi tui chớ? "
Dân Việt Nam ...đẻ bọc điều chăng?