Anh Hùng Bắc Cương - Hồi 23 : Chính Sách Bắc-cương
Anh Hùng Bắc Cương
Hồi 23
Chính Sách Bắc-cương
-
Tự-Mai ngồi im từ năy đến giờ. Chợt nó hỏi:
- Pḥ mă! Bao giờ tuyển vơ đài?
- Chỉ c̣n hai tháng nữa?
- Theo Pḥ-mă, kỳ này những ai hy vọng thắng cuộc?
- Khó biết lắm. Có ít nhất mười người ghi danh. C̣n phải chờ đến giờ chót.
Thân Thiệu-Cực chỉ vào Lê Thuận-Tông, Hà Thiện-Lăm hỏi vua Bà Bắc-biên:
- Mạ mạ! Hai em này được mạ mạ nhận làm con nuôi. Vậy chúng có thể tranh vơ đài làm châu trưởng không?
Thiệu-Cực khác hẳn Thiệu-Thái. Thiệu-Thái chậm chạp, mô phạm, đạo mạo. Ngược lại Thiệu-Cực tinh khôn linh lợi, phàm hành sự không câu nệ tiểu tiết, miễn thành công th́ thôi. Thường ngày chàng gọi bọn Tôn Đản, Tự-Mai, Thuận-Tông, Thiện-Lăm, Lê Văn bằng danh tự: Năm thằng giặc trời, năm ông mănh, năm ông thiên lôi. Nhưng đôi khi làm việc, chàng gọi chúng bằng em, rất ngọt ngào.
Câu hỏi của Thiệu-Cực làm mọi người tỉnh ngộ:
- Ừ nhỉ? Tại sao không cho hai đứa này tham dự?
Thân Thừa-Quư tiếp:
- C̣n nữa, châu Bảo-lạc bên Đại-Việt, giáp với châu Lôi-hoả, Đặc-ma bên Tống. Cả ba châu hiện do họ Hoàng thống lĩnh. Thành ra họ Hoàng chân trong chân ngoài, nửa Tống, nửa Việt. V́ vậy Hoàng Sùng-Anh muốn rút lui. Y cũng tổ chức vơ đài vào cùng ngày, tuyển người thay thế.
Khai-Quốc vương quyết định:
- Tất cả 207 khê động đều thuộc Đại-Việt. Chúng ta không thể để cho bọn biên thần nhà Tống làm lộng. Hôm nay, tôi quyết định như thế này.
Mọi người im lặng, nghe vương ban chỉ dụ.
Vương tiếp:
- Chúng ta có bẩy điều cần ghi nhớ.
Vương chỉ Hoàng Lư:
- Thứ nhất. Các châu bị Tống khống chế như Hợp-phố, Như-tích, Để-trạo thuộc Khâm châu, cùng các châu Vĩnh-an, Triều-dương, Miếu-sơn thống nhất làm một. Xin Hoàng huynh thống lĩnh cho.
Hoàng Lưu đứng dậy chắp tay lĩnh mệnh.
- Thứ nh́. Các châu Thiên-long, Cổ-vạn, Tư-minh bị Ung châu khống chế hợp với các châu Tô-mậu, Na-dương, Đ́nh-lập, An-châu bên Đại-Việt, thống nhất làm một. Xin Vi Thủ-Đan huynh thống lĩnh cho.
Vi Thủ-Đan đứng dậy lĩnh mệnh.
- Thứ ba. Các châu thuộc Tống khống chế như V́nh-b́nh, Tây-b́nh, Lộc-châu, Tư-lăng trước do Vi Đại-An thống lĩnh. Các châu trên tiếp giáp với Lạng-châu, Quang-lang, Môn-văn, Vạn-nhai, trước do Thân Thừa-Phú thống lĩnh. Nay thống nhất tám châu, do Vi Đại-An thống lĩnh, Thân Thừa-Phú làm phó.
Tài, đức, vơ công Vi Đại-An thua Thân Thừa-Phú xa. Dân chúng, tài nguyên của bốn châu thuộc y không thể so sánh với bốn châu của Thừa-Phú. Nay y được coi cả tám châu, được đặt lên trên Thừa-Phú, y mừng vô vùng, vội chắp tay tạ Khai-Quốc vương.
Trong khi đó, Thừa-Phú lại hiểu rằng:
- Ḿnh cầm quân toàn vùng Bắc-biên, mà thống nhất đất ḿnh với Đại-An, có khác ǵ đem đất y cho ḿnh?
V́ vậy Thừa-Phú vui mừng hiện lên nét mặt.
- Thứ tư. Châu Quảng-nguyên, Tư-lăng, Thượng-dung, Hạ-dung, Thất-nguyên, Ân-t́nh thuộc Đại-Việt thống nhất với châu Thái-b́nh do Tống khống chế trao cho lăo sư Nùng Dân-Phú thủ lĩnh.
Nùng Dân-Phú cung tay hành lễ.
Khai-Quốc vương tiếp:
- Thứ năm. Ai muốn kết tội Lưu Nguyên thế nào th́ kết. Cô-gia quyết định đem các châu bị Tống khống chế là Hoành-sơn, Ôn-nhuận, Qui-hoá, Lôi-hoả, Đặc-ma thống nhất với châu Bảo-lạc bên Đại-Việt, trao cho Lưu Nguyên thống lĩnh.
- Thứ sáu. Đối với triều Tống, ta hoàn toàn mềm dẻo, tiến cống, dùng hậu lễ, lời khiêm tốn, để giữ hoà hiếu. C̣n đối với bọn biên thần hung hăng. Một mặt ta thẳng tay dùng sức mạnh khiến chúng ghê sợ. Mỗi khi một viên quan mới tới, cần điều tra tính t́nh y ra sao? Quê quán ở đâu? Nếu trị chúng tại biên giới khó khăn, ta sai người về kinh phao vu chúng ăn hối lộ, để các quan trong triều dèm pha chúng.
Tôn Đản dưa tay xin nói. Vương hỏi:
- Em có ư kiến ǵ?
- Đối với bọn kinh tởm này, chúng ta có nên cho người vào thành ám sát vợ con chúng hay không? Có nên cho người về quê chúng đào mồ cuốc mả cùng giết cha mẹ chúng hay không?
Khai-Quốc vương cúi đầu suy nghĩ. Chợt vương ngửng đầu dậy, tỏ vẻ cương quyết:
- Ta lấy vơ đạo thời Lĩnh-Nam: Cái thân c̣n không tiếc. Tiếc chi cái tiếng vô danh hăo. Nếu cần, ta làm bất cứ việc ǵ, miễn giữ được nước.
Cử toạ vỗ tay rung động hội trường.
Vương tiếp:
- Thứ bẩy. Mọi việc, đều đo triều đ́nh Bắc-biên tự quyết. Trừ những ǵ quá sức, mới phải tấu về Thăng-long.
Vua Bà Bắc-biên đứng lên nói:
- Các Khê-động của ta nằm suốt một giải phía Tây-Nam Quảng-Tây lộ đều bị Tống chiêu dụ, đe dọa mà theo họ. Trong thời gian qua, chúng ta đă mất 57 khê động. Con dun đạp măi cái đầu phải quằn. Ta không thể chịu được nữa. Với bẩy điểm Khai-Quốc vương ban ra, tôi quyết định như thế này.
Mọi người hồi hộp, im lặng theo dơi.
- Tư-mă Bắc-biên Thân Thừa-Phú điều Tiền-đạo yểm trợ Động-chủ châu-mục Hoàng Lư. Châu mục Hoàng Lư cho mời tất cả thủ lĩnh khê động thuộc Tống, Việt tới họp, ban bố chính sách, yêu cầu động Hiệp-phố, Như-tích, Để-trạo về với Đại-Việt. Ai không tuân, ta cho quân tiến vào, truất phế động chủ xuống, lập người khác lên thay.
Hoàng Lư hỏi:
- Nếu quân Tống đóng gần đó can thiệp th́ sao?
- Động chủ khỏi lo. Việc xâm lấn ḿnh do bọn hiếu chiến trong triều Tống. Đứng đầu là Lưu hậu với Tào Lợi-Dụng, Trương Sĩ-Tổn, Lư Điệt, Vương Tùy, Lư Ty, Vương Đức-Dụng. V́ vậy bất cứ việc ǵ biên quan cũng phải tấu về cho An-vũ sứ Quảng-Tây. An-vũ sứ Quảng-Tây chuyển về triều. Triều đ́nh nghị sự xong rồi ban lệnh. Tấu chương đi, lệnh trở về ít nhất bốn tháng. Trong bốn tháng đó, biên quan Tống muốn dùng vũ lực th́ ta đă tổ chức xong nội trị các khê động mới chiếm lại. Họ muốn can thiệp phải dùng trọng binh. Với chức An-vũ sứ, họ không đủ khả năng. Vả nếu biên thần Tống làm liều xua quân can thiệp, th́ cánh Tiền-đạo của ta sẽ phản ứng.
Bà ngừng lại suy nghĩ, rồi tiếp:
- Thiệu-Cực điều Tả-đạo đến đóng tại phía Nam châu Thiên-long, Cổ-vạn, Tư-minh, yểm trợ cho châu mục Vi Thủ-Đan. Châu-mục Vi Thủ-Đan cũng làm tương tự như châu mục Hoàng Lư.
Bà chỉ lên bản đồ:
- Khu Thái-b́nh, tôi nghĩ lăo sư Nùng Dân-Phú dư sức ép châu trưởng trở về với Đại-Việt. Chỉ có khu V́nh-b́nh, Tây-b́nh, Tư-lăng hơi khó. Tôi đă sai Thân Bảo-Ḥa cùng Trần Thông-Mai tiến quân vào từ hôm qua. Mọi việc tốt đẹp.
Nùng Dân-Phú thắc mắc:
- Tôi mới nhận được tin lạ, rất quan trọng, xin tâu cùng vua Bà.
- Xin lăo sư cứ nói.
- Từ hơn tháng nay một số biên quan Tống gặp không biết bao nhiêu tai bay vạ gió. Kẻ tự nhiên trúng độc lăn ra chết, người th́ bị ám sát. Cũng có kẻ con bị giết, vợ bị bắt cóc đi. Lại có kẻ nhà cửa ở quê quán bị cháy rụi. Mà những viên quan đó đa số thuộc phe Lưu hậu, chủ chiếm Đại-Việt. Như viên tướng chỉ huy trại Thái-b́nh của Tống không hiểu tại sao bị gian nhân ám sát ngay tại trại quân
__________________
Hắc Y Nữ Hiệp
8.5Thành Hỏa Hầu
Tướng 1 Sao
Bên hiên nhỏ ,gió hờn cành trúc ngoài song cửa
Trong cơn mơ quay về Hà Nội xưa
Mười dặm thác Bản Dốc , Chốn hoa nở thẳm sâu
Bóng nguyệt soi cung đàn u nhă
Thấp thoáng dáng người ngọc ngoảnh đầu
Nắm tay chàng đi giữa mưa khói Ải Nam Quan