Hồi Kư Của Hồi Chánh Viên Hữu Nguyên ( Tiếp theo ...)
Chạy được khoảng vài chục thước, bỗng dưng tôi giật ḿnh khi thấy trước mặt có mấy cụm chông thép ló lên khỏi mặt đất, mỗi cụm khoảng 2, 3 mũi chông, cụm nọ cách cụm kia khoảng nửa thước…
Tôi sợ quá, vội đứng ngay lại nh́n xuống chung quanh chỗ ḿnh đứng th́ thấy thật may mắn, cả hai bàn chân của tôi đều cách những cụm chông thép có hơn một gang tay… Tôi vội ngoái nh́n lại phía sau… và những ǵ nh́n thấy khiến tôi rùng ḿnh sợ hăi thật sự
. Dưới ánh nắng chiều sắp tắt, cả một băi chông thép mênh mông trải dài suốt cả băi cát… Những mũi chông thép phản chiếu ánh mặt trời, lấp lánh ánh sáng, trông thật là ghê rợn. Th́ ra, dưới làn đạn truy đuổi, tôi đă chạy thục mạng, chạy bán sống bán chết, chạy vào giữa một băi chông thép mà không hề dẵm phải một mũi chông nào!!!
Nh́n những mũi chông đó tôi biết, đế của chúng làm bằng xi măng, có đường kính khoảng 20 phân, trên cắm ba mũi chông thép có cựa, dài ngắn khác nhau. Tôi chỉ cần dẵm phải một mũi là đủ bị ghim cứng tại chỗ, chờ cho cộng sản đến bắt sống…
Nh́n băi chông trải ra mênh mông đằng trước, đằng sau, bên trái, bên phải, tôi đứng chết lặng cả người v́ sợ hăi, hú hồn v́ thoát chết, và cũng vô cùng mừng rỡ v́ may mắn…
Ngay giây phút đó, vượt lên trên tất cả mọi chuyện, tôi chợt thức ngộ được một điều vô cùng thiêng liêng: Phép lạ của Đức Tin!!! Phép lạ của sự Nguyện Cầu!!!… Quư bạn đọc thử nghĩ coi, lúc đó làm sao tôi không tin có Phép lạ được khi tôi cắm đầu cắm cổ chạy vào giữa một băi chông mà không hề dẵm phải một mũi chông nào???
Tôi cũng ngạc nhiên, khi thấy lúc này tiếng súng, tiếng loa phóng thanh không hiểu sao bỗng cùng im bặt. Nh́n về phía đồn biên pḥng trên cầu sông Ka Long, tôi chợt hiểu. Th́ ra, tôi đă chạy khuất vào một chân đồi, nên lính canh gác trên đồn biên pḥng không c̣n nh́n thấy tôi.
Điều may mắn nữa, v́ khu vực tôi chạy vô đă được gài đầy chông và ḿn, nên bộ đội biên pḥng và công an VC chẳng thể truy đuổi tôi. Trái lại, họ chỉ có thể bắn chết tôi hoặc chờ đợi tôi bị giết bằng chông ḿn. Th́ ra tôi đă chạy vô chỗ chết để được may mắn t́m ra đường sống.
Tuy nhiên, tôi phải nhanh chóng chạy xuống ḍng sông Ka Long, phải bơi nhanh sang bờ bên kia… Lúc đó tôi chỉ c̣n cách bờ sông có vài chục thước.
Tôi vội cẩn thận quan sát và rón rén đặt chân xuống những chỗ không có chông.
Tới sát bờ sông, sợ đụng phải ḿn gài ở ven bờ, tôi vội bám vào một cây tre, đu người ra tới gần ngọn, rồi thả người xuống ḍng sông và bơi vội sang bờ bên kia…
Sông Ka Long không rộng. Bề ngang chỉ khoảng 200 thước, nước trong xanh và không chảy xiết. Tuy đầu mùa đông nhưng nước lại ấm.
Trái với sự lo sợ của tôi, không hiểu v́ sao bộ đội biên pḥng trên cầu sông Ka Long không bắn đuổi theo tôi khi tôi bơi qua sông? Có thể VC sợ không muốn có những hành động để Trung Cộng hiểu lầm là gây hấn chăng?
Tuy vậy, tôi vẫn cắm đầu cắm đầu cắm cổ bơi. Không đầy 5 phút sau, tôi sang được bờ sông Ka Long phía Trung Quốc.
Khi ấy mặt trời đă gần lặn, nắng đă gần tắt, nên vẫn c̣n nh́n rơ mặt người. Dọc theo bờ sông vẫn c̣n rất đông người tắm giặt, gánh nước, trẻ em nô đùa, và trên bờ người qua lại vẫn tấp nập.
Bỗng dưng khi thấy tôi bơi từ bên bờ Việt Nam bơi sang, nhiều người ngạc nhiên, chỉ trỏ. Khi tôi từ dưới nước đi lên, họ la hét bằng tiếng Hoa nhưng tôi không hiểu họ nói ǵ. Trong chốc lát
một đám đông bu quanh tôi, tiếng la hét, cười đùa trêu chọc ầm ĩ…
C̣n tiếp...