Vấn đề là "mâu thuẩn trong lư luận"
[QUOTE=CảThộn;214740]Răng cắn phải lưỡi là tai nạn "bắn lầm quân bạn"
Bạn thấy sao?[/QUOTE]
[SIZE=3]hahahah ! Giờ ta thử đứng ở góc cạnh sinh học nhé anh CaThon !:D
""băn lầm quân bạn" ?? Nếu xem là " tai nạn" th́ cũng (có thể) đúng,nhưng "bắn lầm quân bạn" lại không là mâu thuẩn. :D:D A
Hăy thử nh́n rộng hơn (ở góc cạnh sinh học).Cái lưỡi và răng đều là những phần trong cơ thể,và lưỡi và răng đều được điều khiển bằng năo.Khi ta phát âm th́ quan trọng là lưỡi chứ không là răng (mất sạch răng ta vẫn có thể nói được,chứ đớ hay cụt lưỡi th́ sẽ ngọng hoặc câm luôn).Từ đây,ta có thể xem lưỡi là "lời nói".Và nếu lưỡi " đá thuận chiều" th́ làm ǵ bị cái răng" cô định" cắn nhằm chứ,mà chỉ có loại lưỡi " đá tứ tung" là mới khiến răng chẳng biết lần nơi mô nên mới cắn nhằm lưỡi. (Răng th́ cố định,lười th́ "dịch chuyển").
Ở trong cái " ví von" (trời đánh) của tui,th́ lưỡI mới là chủ yếu.Nếu cái lưỡi không chạy đá loạn xà ngầu th́ làm sao bị răng cắn phải.:D
Điều tui muốn nói ở đây là thứ "lư luận không biết ngoái cổ nh́n lại" điều đă nói trước (hay là " hôm trước nói thế này,bửa sau nói thế khác (mà không biết điều hôm trước ḿnh vừa đă nói") cùng một vấn đề.
hihihihi ! phá anh chút nhé ! :D:D[/SIZE]
quay về hay.. lang thang....
.. răng với lưỡi.. có bị răng "bập" cho một lần mới biết rằng.. răng cắn trúng lưỡi.. ôi đau lắm !! chữ nói ṿng vo kiểu Tam quốc.. hay lời bàn của Mao Tôn Cương cũng thú vị lắm chứ..
cứ nh́n cung cách của anh chàng cả Ngố Đoàn Dự cũng nhờ "Lăng ba vi bộ" mà lấy được nhiều vợ đẹp đấy chứ..khó như Vương Ngọc Yến thế mà cũng... xong đấy quư Bạn !! Hết
Thúi quá ! Thúi quá! ... Phải đi chỗ khác thôi !
[quote=Công tử Hà Đông]
SÀI G̉N Ngày Dài Nhất. Hồi kư của Duyên Anh, Nhà Xuất Bản Xuân Thu, Hoa Kỳ, ấn hành năm 1988. Trích:
[i]…Tôi có cảm giác thời gian ngừng lại. Khi tôi mong trời vỡ sáng th́ trời không vỡ sáng. Mới 4 giờ. Tiếng súng từ phi trường Tân Sơn Nhất vọng vào đă thưa thớt nhưng tiếng phi cơ trực thăng vẫn ầm ĩ một góc trời thành phố. Tôi bật TiVi. Màn ảnh nhỏ trắng xóa. Không có cái bất ngờ như tôi tưởng tượng. Tôi đâm ra tương tư người lính sửa xe tăng trước cửa nhà tôi tối hôm qua và ông Tướng Vĩnh Lộc. Tôi mở radio. Giới nghiêm 24 trên 24 kể từ 0 giờ ngày 30-4-1975. Lệnh giới nghiêm không thay đổi. Tôi tắt ngay radio để khỏi bị nghe Nối ṿng tay lớn và giọng nói tanh tưởi của Lư Quư Chung luận về t́nh nghĩa Trung Nam Bắc. Có vẻ như thằng ở giữa đần độn này muốn mở đường chào đón "anh em Việt Cộng" của nó. (…) [/i]Ngưng trích.
[B]"Giọng nói tanh tưởi của Lư quí Chung,.. ..thằng ở giữa đần độn.."[/B] Duyên Anh viết đúng.[/quote]
39 năm trước Duyên Anh vừa nghe là phải tắt radio để khỏi phải nghe thêm : "Giọng tanh tưởi .. của thằng ở giữa đần độn ... Lư Quí Chung"
Vài chục năm sau, Công Tử Hà Đông chợt nhớ lại "chuyện xưa" và cũng phải đồng ư với Duyên Anh.
39 năm sau, SilverBullet cũng phải đồng ư với nhận xét của nhà văn Duyên Anh. Nhưng cho thời điểm này, nhận xét của DA vẫn đúng nhưng SB thấy c̣n thiếu. Có lẽ thời DA, 39 năm trước, nó chỉ có mùi "tanh tưởi" thôi. Sau 39 năm, th́ mùi tanh tưởi chắc đă lên mốc/ meo/ men ... "Những thằng ở giữa" quả thật là bốc mùi ... chẳng những là "tanh tưởi" mà c̣n thúi hơn cả mùi đi cầu.
Vừa đến gần là đă muốn nôn mửa... Chịu hết nỗi! => SB phải "dzọt" nha bà con!