Điểm qua các cuộc cách mạng
[B][FONT=Times New Roman][COLOR="#006400"][SIZE=7]Cơn Lốc Cách Mạng Dân Chủ[/SIZE][/COLOR][/FONT][/B]
[COLOR="#000080"]Cuốn phăng những chế độ độc tài phản dân chủ tại Bắc Phi & Trung Đông và sẽ thổi trốc gốc những tàn dư bạo quyền Cộng Sản Hà Nội, Bắc Kinh & B́nh Nhưỡng c̣n rớt lại ở hành tinh nầy trên vùng Á Châu.
[B]
A.- Gadhafi[/B] tên độc tài sắt máu chống dân tộc Libya và Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc; bởi cuồng vọng thúc đẩy vào con đường dă man, tàn bạo phi chính nghĩa. Y cố tận dụng tất cả những phương tiện bạo lực vào mục tiêu tàn sát đẩm máu các cuộc nổi dậy tại Libya trong suốt 6 tháng qua, kể từ sau khi cuộc CÁCH MẠNG HOA LÀI bùng lên tại Tunisia và Ai Cập theo nhau sụp đổ trước sức mạnh thiêng liêng, phi thường của toàn dân đă chứng nghiệm câu ngạn ngữ “Ư DÂN LÀ Ư TRỜI” & “THUẬN THIÊN GIẢ TỒN, NGHỊCH THIÊN GIẢ VONG”.
Nguyên nhân của cuộc cách mạng Tunisia, sau khi người sinh viên tốt nghiệp đại học, không có việc làm, phải đi bán hàng rong để mưu sinh qua ngày như muôn ngàn người khác. Bị bọn công an của chế độ thối nát sách nhiểu làm tiền, không có tiền đóng, chúng bạo hành; anh mất hết niềm tin nơi chế độ bịp bợm bằng tuyên tuyền. Sự phẫn uất tột cùng đó; anh hy sinh thân ḿnh, tự thiêu làm ngọn đuốc cách mạng như đốt cháy bất công và tội ác của bạo quyền Tunisia. Quả thật; sau cuộc tự thiêu quả cảm đó, lập tức bùng lên những cuộc xuống đường vĩ đại trước sự phẫn nộ của quần chúng khiến Ben Ali phải vội vả t́m đường trốn thoát ra nước ngoài. Cơn lốc cách mạng dân chủ ấy tràn qua Ai Cập; những cuộc cánh mạng bùng nổ khắp nước buộc nhà độc tài Hosni Mubarack phải từ chức vào ngày 11-2-2011; hai nhà độc tài nầy sớm nhận ra câu ngạn trên là “CHÂN LƯ” không dám cưỡng lại ư dân LÀ Ư TRỜI.
Th́ ngược lại, Gaddafi cùng đồng bọn vẫn ngoan cố, quyết dùng bạo lực chống trả lại dân tộc bằng sự đàn áp đẩm máu để duy tŕ chế độ bạo quyền. Y tự quàng vào cổ hai bản án tử h́nh: 1)- Tội diệt chủng, 2)- Tội chống nhân loại của Hội Đồng Bảo An LHQ (giả sử cuộc cách mạng dân tộc Libya c̣n kéo dài th́ Gaddafi không thể nào thoát khỏi hai bản án nêu trên?).
[B]B.- Tội ác Gaddafi[/B], tương tự tên độc tài Nicolae Ceaușescu TBT cộng sản Rumani trong thập niên 89. Khi các cuộc cách mạng bùng lên ở Ba Lan, Tiệp Khắc, Bungari, Hungari… th́ Rumani c̣n yên tỉnh nên tên bạo quyền Ceaușescu cao hứng ngạo mạn tuyên bố với báo giới phương Tây rằng: “không thể nào có bạo loạn xảy ra tại Rumani” câu nói c̣n đọng trên môi, th́ lập tức ḷ thuốc cách mạng nổ bùng ở Timiosara, thành phố lớn thứ ba. Ceaușescu như con thú cuồng điên ra lịnh công an đàn áp đẫm máu. Y tưởng dùng bạo lực sắt máu là dập tắt, có ngờ đâu từ đau thương đó bỗng biến thành sức mạnh phi thường của toàn dân, lập tức những cuộc biểu t́nh vĩ đại bùng lên khắp nước (trong số thương vong đó, có con em, thân nhân quân đội); tức th́ quân đội đứng về phía nhân dân truy diệt bọn công an xong, và không để tên tội ác Ceaușescu chạy trốn. Quân đội khép chặt thủ đô đă tóm cổ Y cùng đồng bọn lôi đầu ra pháp trường cát xử tử, tế anh linh những người ngă xuống cho lư tưởng tự do đă bị thảm sát.
Trước khi bàn đến các chế độ bạo quyền cộng sảnđă từng gây vô vàn tội ác với dân tộc, mà tiêu biểu là cộng sản Hà Nội sau khi nhuộm đỏ miền Nam qua biến cố 30-4-75. Chúng xuất đầu lộ diện một lũ tay sai hết Nga tới Tàu, và bán đứng tổ quốc, tội phản dân, hại nước, tội diệt chủng, tội cướp của giết người khiến nhân dân ly tán bỏ nước lưu vong. Tội đàn áp các phong trào dân chủ, tội cướp đoạt đất đai, các cơ sở sinh hoạt của tôn giáo. Và chúng đang đứng trước cơn lốc cách mạng dân chủ đă, đang diễn ra tại Bắc Phi và Trung Đông quét sạch các chế độ độc tài Tunisia, Ai Cập, Libya, dây chuyền qua Yemen, Syria, Saudi Arabia, Jordan, Marocco..v.v… th́ liệu cộng sản Hà Nội có những mưu ma chước quỷ nào để thoát khỏi ?.
Ta hăy điểm lại các cuộc cách mạng dân chủ Đông Âu thử xem và lượng giá những điểm tương quan và bất tương quan để áp dụng hữu hiệu vào bối cảnh Việt Nam làm bài học cho những cao trào cách mạng quốc nội. Tất cả hệ thống tổ chức và đường lối lănh đạo độc tôn chúng đều rập khuôn; lấy bạo lực làm phương châm cho cứu cánh sinh tồn của đảng. Do đó, họng súng công an & quân đội là 2 thứ công cụ bảo vệ tập đoàn thống trị. Những biện pháp đàn áp đẩm máu cùng với nhà tù và xiềng xích, là những h́nh thức khủng bố thường xuyên mà bạo quyền cộng sảnnào cũng xử dụng để khống chế quần chúng và dập tắt tiếng nói tự do, dân chủ của giới trí thức không mấy khác nhau.
[B]C.- Ta lần lượt điểm qua các cuộc CÁCH MẠNG DÂN CHỦ Đông Âu:
[/B]Sau thế chiến thứ 2 kết thúc, cộng sản Nga cùng tâp đoàn tay sai bản địa (khối Warsaw) đặt ách thống trị độc tài sắt máu lên toàn cơi Đông Âu. Từ đó, những cuộc cách mạng dân chủ & dân tộc rải rác nổ ra:
[B]Cuộc Cách Mạng Hungari :[/B]
Bắt đầu vào những năm 1956, nhân vật Imre Nagy là Thủ Tướng trong hệ thống cộng sản Nga, nhưng ông là một nhà yêu nước thương ṇi; cầm đầu dân tộc vùng lên chống Nga. Bọn tay sai cầu cứu Nga đưa trên 2.000 xe tăng qua dập tắt, hơn 3.000 người chết dưới xích sắt, Nagy bị treo cổ. Nga và tay sai tưởng chừng dùng bạo lực đập tan ư chí cách mạng nhưng không, làn sóng chống bạo tàn Nga và tay sai bán nước vẫn ầm ĩ cháy. Măi cho đến 33 năm sau, vào mùa đông 1989; khi bối cảnh lịch sử và vận nước đă chín muồi. Từ đau thương cũ biến thành cách mạng mới bùng lên long trời lỡ đất tại Budapest và khắp nước; lập tức tập đoàn cộng sảntay sai bị sức mạnh toàn dân tiêu diệt nhanh chóng, kết thúc vĩnh viễn tà thuyết Mac Xit.
Imre Nagy cùng mấy ngàn liệt sĩ đă được cải táng rất trọng thể và làm Lễ Truy Điệu vinh danh vị anh hùng phi thường của dân tộc Hungari.
[B]Cuộc cách mạng Tiệp Khắc :
[/B]Vào mùa xuân 1968, một cuộc nổi dậy tại Prague, tập đoàn Tay sai cũng rước quân Nga và khối Warsaw đưa hàng ngàn xe tăng cày nát cuộc cách mạng. Trong bối tang thương đó, đă khiến người thanh niên trí thức thuộc giới Văn Nghệ Sĩ (kịch tác gia) mới 20 tuổi là Vaclav Havel chứng kiến, tim anh như nát tan, ḷng yêu nước lẫn căm phẫn như rực cháy.
Từ ấy, Havel bất chấp tử sinh, và tù tội; hy sinh thân ḿnh, anh lao thẳng vào cuộc đấu tranh, bị bạo quyền bắt bỏ tù từ năm 1977. Nhưng nhờ những áp lực mạnh mẽ của các cơ quan Nhân Quyền Quốc Tế và Văn Bút Thế Giới phản đối kịch liệt. Buộc ḷng cộng sản Tiệp phải thả Havel vào năm 1983 (với cái tṛ hề cũ rích; trước khi thả, cộng sản hết ép buộc đến khuyến dụ anh kư vào đơn hai chữ “xin tha” nhưng Havel cương quyết cự tuyệt). Ra tù, anh tiếp tục con đường đấu tranh v́ anh tin rằng: chính nghĩa dân tộc nhất định tất thắng. Đầu mùa xuân 1989, anh lănh đạo cuộc xuống đường đ̣i tự do & nhân quyền, liền bị bắt lại. Lần nầy cũng khắp quốc tế và dân chúng hậu thuẫn, phản đối quyết liệt, cộng sản vờ xoa dịu ḷng dân trước những biến cố cách mạng dân chủ dồn dập, cộng sản Tiệp phải thả anh ra vào tháng 5-1989. Havel tiếp tục công cuộc đấu tranh; được thế giới bên ngoài và quần chúng nhiệt liệt hưởng ứng. Anh tiếp tục lănh đạo những cuộc biểu t́nh vĩ đại nổ ra khắp nước. Chế độ cộng sản Tiệp đă cáo chung vào trung tuần tháng 11-1989. Nhân dân Tiệp bầu anh vào chức vụ Tổng Thống đầu tiên.
[B]Cuộc cách mạng Ba Lan : [/B]
Khởi đầu cuộc đấu tranh năm 1975, năm mà cộng sản Hà Nội nhuộm đỏ miền Nam. Người lănh đạo phong trào cách mạng là Lech Walesa, một thợ điện tầm thường, nhưng có trái tim yêu nước; trở thành người anh hùng áo vải vĩ đại của dân tộc Ba Lan, bất chấp tù tội và các h́nh thức khủng bố dă man của bạo quyền. Walesa can trường, dũng cảm đứng lên lănh đạo Công Đoàn Đoàn Kết Ba Lan (Solidamose) vào tù, ra khám, ra khám vào tù như đi chợ từ 1975 đến 1987. Khi ấy vận nước và bối cảnh lịch sử đă trải qua những cuộc đấu tranh không ngừng tạo nên một thời kỳ chín muồi. Vào mùa xuân 1989, cơn lốc cuối cùng bùng lên là quét sạch bạo quyền cộng sản trên đất nước Ba Lan. Walesa được nhân dân bầu vào chức vụ Tổng Thống đầu tiên, khai sinh nền tự do, dân chủ.
[B]
Cuộc cách mạng Bungari : [/B]
Trước cơn băo cách mạng rung chuyễn Đông Âu, chưa tới lượt ḿnh; th́ tập đoàn cộng sản Bungari ma giáo, bằng h́nh thức đổi mới; từ độc tài sang dân chủ đa nguyên. Xóa tên đảng cộng sản, lập ra đảng Xă Hội ḥng cứu văn và thích ứng với t́nh thế mới. Khiến phe đối lập lúng túng chưa kịp đấu tranh th́ đă thắng lợi. Lợi dụng phe đối lập chưa kịp chuẫn bị, liền tổ chức cuộc bầu cử bất ngờ. Con tắc kè cộng sản hiện thân đảng Xă Hội thắng lợi vẻ vang. Nhóm trí thức thủ đô Sofa đâu có thề để yên trước tṛ ma giáo kia; lập tức phản đ̣n để lật ngược thế cờ. Lập ngay phong trào đấu tranh vạch mặt tội ác cộng sản, gây áp lực mạnh mẽ buộc phải tuyên bố từ chức. Sau đó, một triết gia phe chống cộng sản chưa nhiều kinh nghiệm chính trị, được nhân dân bầu vào chức vụ Tổng Thống Bungari.
[B]Cuộc cách mạng Đông Đức : [/B]
Vào trung tuần tháng 9-1989, khởi đầu cuộc cách mạng lật đổ cộng sản Đức bằng cuộc “bỏ phiếu chân” của làn sóng người tỵ nạn ồ ạt tràn qua Hungari, Ba Lan, Tiệp Khắc t́m đường đến Tây Đức. Trước t́nh thế cực kỳ hổn loạn; đảng cộng sản cứu văn bằng cách thay đổi TBT Honecker đưa Egon Krenz lên thay, tên nầy có vẻ ôn ḥa. Krenz thử ván bài liều, phá bức tường Bá Linh với hy vọng dân chúng thấy có tự do sẽ bỏ ư định chạy nạn. Có ngờ đâu ván bài Krenz hoàn toàn đảo lộn, nhân dân không c̣n sợ bạo lực nữa; vào ngày 18 đến 25 toàn dân Đông Đức đồng loạt xuống đường, diễn ra những cuộc biểu t́nh vĩ đại buộc Quốc Hội tuyên bố truất bỏ quyền cai trị độc tôn của cộng sản Đức và buộc tập đoàn Chính Trị Bộ, Trung Ương Đảng phải cút khỏi chính trường. Thế là sau 44 năm thống trị, cộng sản Đức đột ngột Sụp đổ trước sức mạnh thiêng liêng của quần chúng.
[B]
Cuộc Cách Mạng Nga : [/B]
Trải qua nhiều thập niên dài, diễn ra cuộc chiến tranh lạnh giữa Nga & Mỹ qua những cuộc chạy đua vơ trang. Nga đổ hàng tỷ, tỷ… rup để sản xuất vũ khí chiến lược hạt nhân tạo ưu thế trên địa hạt pḥng thủ và tấn công tiêu diệt đối phương, để duy tŕ vai tṛ siêu cường nguyên tử. Trong cuộc chạy đua nầy, Nga đă cạn kiệt nền kinh tế, khiến dân Nga khốn cùng, nhưng Mỹ vẫn là chú Sam cường thịnh.
Đến thời Tổng Thống Mỹ Ronald Reagan thấu cáy Nga những “pha ngoạn mục”. Reagan tuyên bố Mỹ đă hoàn tất hệ thống “Star War” (chiến tranh từ các v́ sao) và lớn tiếng thách thức Nga. Nếu một cuộc chiến tranh nguyên tử xảy ra, th́ Mỹ chỉ cần xử dụng hệ thống phi đạn chống phi đạn từ các v́ sao, tiêu diệt ngay tức khắc các phi đạn tấn công của Nga trên lănh thổ, th́ lập tức nước Nga bị hủy diệt. Cuộc thấu cáy nầy đă khiến Nga dốc toàn lực vào cuộc chạy đua vơ trang dẫn tới sự phá sản.
Do đó, khi các cuộc cách mạng bùng lên ở Đông Âu, Nga không c̣n khả năng vói tay can thiệp, đă bỏ ngỏ. Làn sóng cách mạng như nước vỡ bờ tràn tới Đông Đức và dây chuyền qua Nga. Một yếu tố đặc biệt nữa là TBT/cộng sản Gorbachev thuở c̣n là cậu sinh viên đă có ấn tượng không mấy tốt đẹp về sự bạo tàn của đảng cộng sản Nga, từ những thời kỳ Stalin, đă thủ tiêu và hành quyết hàng vạn đồng chí đảng viên cộng sảnkhông thuộc phe nhóm, bất đồng chính kiến. Ấn tượng từ kư ức trôi về, đă khiến Gorbachev quyết định; nhân cơ hội nầy để mặc cho làn sóng cách mạng dân chủ Nga khai tử chủ thuyết cộng sản phi chính nghĩa trên đất nước Nga.
Bọn KGB không để yên; quyết xoay chiều t́nh thế bằng cách; đưa Gocbachev đi nghĩ mát ở bờ hồ Hắc Hải h́nh thức giam lơng, ḥng làm cuộc đảo chánh lật ngược thế cờ, nhưng hoàn toàn thất bại; bị Boris Yeltsin thị trưởng thủ đô Moscow bẽ găy. Ông lên xe tăng, kêu gọi quân đội đứng về phía nhân dân tiêu diệt bọn KGB, quân đội đă đáp tiếng gọi đánh tan bọn KGB. Kết quả sau 73 năm (1917 – 1990 = 73) chiếc nôi học thuyết Mac Le khai sinh cái quái thai chủ nghĩa cộng sản hoang tưởng lấy bạo lực làm cứu cánh đă gây vô vàn tội ác cho dân tộc Nga và Đông Âu đến thời cáo chung. Cả thế giới không ngớt lời ca ngợi Gorbachev & Yeltsin là người “hùng thế kỷ” của thập niên 90.
Chỉ c̣n sót lại tại Á Châu ba nước cộng sản sinh sau đẻ muộn: cộng sản Hà Nội khai sinh 1945 - 2011 (66 năm) cộng sản Bắc Kinh khai sinh 1949 - 2011 (62 năm), cộng sản Bắc Hàn khai sinh 1952 - 2011 (59 năm).
Đang trên chu kỳ tàn vong sẽ theo nhau sụp đổ như Nga và Đông Âu mà thôi. Như trên đă nói: Các chế độ bạo quyền cộng sản, chúng đều rập theo khuôn mẫu; từ cách độc tôn toàn trị đến cách hành xử bạo quyền và bá đạo như nhau. Do đó, dù chúng có tinh vi bằng trăm mưu ngàn kế cũng chỉ là gian dối, bịp bợm, từ tội ác nầy chồng lên tội ác kia. Dùng máu xương và dân tộc làm công cụ phục vụ bè đảng thống trị và tham nhũng. Th́ con đường đưa chúng đến gần bờ sụp đổ là điều kiện tất yếu của lịch sử, khi những nguyên tố khách quan tác dụng bằng những cuộc vùng dậy. Chúng không chạy đàng trời nào thoát khỏi cái “THIÊN VƠNG KHÔI KHÔI, SƠ NHI BÂT LẬU” và quy luật “THIỆN ÁC ĐÁO ĐẦU CHUNG HỮU BÁO” vậy!
Máu của hàng ngàn sinh viên, thanh niên nhuộm đỏ quảng trường Thiên An Môn do bạo quyền cộng sản Bắc Kinh thảm sát trong cuộc CÁCH MẠNG DÂN CHỦ đầu mùa xuân 1989 biến thành muôn triệu đóa hoa dân chủ, muôn triệu ngọn đuốc thiêng liêng đang ầm ĩ và tràn lan thắp sáng trong ḷng dân Trung Quốc cho tới một ngày đẹp trời nào đó sẽ bừng cháy, thiêu đốt, quét sạch bạo quyền cộng sản trên đất nước Trung Hoa như Nga và Đông Âu của thập niên trước.
Những cuộc nổi dậy của đồng bào Xuân Lộc - Thái B́nh - Tam Ṭa - Cồn Dầu - Thánh Giá Đồng Chiêm và gần đây, cuộc CÁCH MẠNG THẮP NẾN TẠI THÁI HÀ, HÀ NỘI, do Đức TGM Ngô Quang Kiệt giáo phận Hà Nội lănh đạo; đ̣i lại T̉A KHÂM SỨ bị bạo quyền cộng sản Hà Nội cướp đoạt. Là những ḷ lửa cách mạng ầm ĩ cháy không bao giờ tắt chờ đến ngày bùng lên.
Những nhà đấu tranh dân chủ đang bị bạo quyền cầm tù như: LM Nguyễn Văn Lư, LS. Nguyễn Văn Đài, TS/LS. Cù Huy Hà Vũ, Thạc Sĩ Nguyễn Tiến Trung, Blogger Lê Văn Hải, Cựu Trung Tá trẻ bộ đội Trần Anh Kim, LS. Lê Công Định, nhà giáo Vũ Hùng, nhà đấu tranh Trần Huỳnh Duy Thức, Trương Minh Đức, Lương Văn Sinh, Phạm Bá Hải, Phạm Thanh Nghiên, Trần Văn Trội, Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, Lê Thăng Long, Nguyễn Phong, Trần Lệ Hằng.. v.v…. bằng áp lực Quốc Tế, bắt buộc chúng phải thả. Họ là những nhà ái quốc, những người con ưu tú, là anh hùng của dân tộc, là những ngọn đuốc soi đường cho hàng hàng, lớp lớp thanh niên và quần chúng VN xuống đường một ngày không xa, biến thành cơn băo cách mạng Đông Âu, Bắc Phi & Trung Đông thổi trốc gốc bọn bạo quyền cộng sản Hà Nội viết lên trang sử mới.
Bản Tuyên Ngôn Dân Chủ (TNDC) Khối 8406 quốc nội, hải ngoại là ngọn cờ chính nghĩa hội tụ dân tộc, sẽ là cơn lôi vũ đập tan Bản Tuyên Ngôn Độc Lập (TNDL) bịp bợm, mị dân và bán nước của tội đồ Hồ Chí Minh cùng đồng bọn là những tên tay sai cộng sản Quốc Tế . (TNDC 8406 = 9) con số cửu trù, vương đạo, trong triết học là chính nghĩa dân tộc. Sẽ triệt tiêu (TNDL năm 45 = 9) con số bá đạo mà Hồ đọc tại Ba Đ́nh năm 45 lừa bịp ḷng yêu nước của dân tộc, nhất định tiêu vong.
Hơn ba triệu đồng bào Việt ty nạn cộng sản tại hải ngoại; là nguồn lực hậu thuẫn quan trọng nhất, mạnh mẽ nhất và hữu hiệu nhất về mọi lănh vực, nhất là truyền thông & quốc tế vận khi cách mạng dân chủ bùng lên. Sự kiện nầy diễn ra, th́ nhất định quân đội sẽ đứng về phía nhân dân tiêu diệt bọn tay sai, bán nước (bè lũ Lê Chiêu Thống mới).
[B]Tóm lại:
[/B] Từ ngàn xưa đến ngàn sau, những bạo chúa như Néron (La Mă) như Tần Thủy Hoàng (Tàu) dù có xây Vạn Lư Trường Thành nuôi cuồng vọng kéo dài triều đại bạo chúa, nhưng không! đă bị chính Lưu Bang anh thanh niên thôn dă, làm chức Đ́nh Trưởng, nhưng đầy nhiệt huyết chống bạo Tần. Anh tuyên bố giải tán tóp thanh niên đi lao dịch xây Vạn Lư Trường Thành, anh quy tụ nghĩa binh để khởi nghĩa, quyết đánh tan bạo chúa Tần Thủy Hoàng, được ḷng dân ủng hộ, và khởi nghiệp đă thành tựu Lập ra triều đại nhà Tiền Hán, lấy vương đạo trị nước (biết trọng dụng những bậc hiền tài, sĩ tử, học giă uyên bác, nhờ họ soạn thảo Bản Pháp Chế, lấy chính nghĩa, lấy dân làm gốc) nên triều đại Tiền Hán được kéo dài trên 300 năm.
Dù độc tài và cuồng bạo xử dụng những mánh khóe gian manh tinh vi đến đâu đi nữa, cũng phải sụp đổ dưới ánh sáng “mặt trời công lư”. Và một khi, những phong trào, những cuộc đấu tranh chính nghĩa ra đời th́ tà quyền ắt phải tiêu vong. Như lời giáo sư chính trị học Ghassan Slame’ nguyên là cố vấn cho Tổng Thư Kư Liên Hiệp Quốc và là nhà nghiên cứu, Viện Quan Hệ Quốc Tế Paris đă khẳng định: “Cuộc nổi dậy ở bất cứ nơi nào, thời điểm nào là hành động vùng lên của “đạo lư” của quyết tâm “đập tan các chế độ toàn trị và tham ô” không thể thoát quy luật nầy”.[/COLOR]
Trúc Giang
Những kịch bản dần dần rơ nét!
[B]Với Điều mới 45,[/B]
[FONT=Times New Roman][SIZE=6][COLOR="#FF0000"]Hiến pháp CSVN sẽ mở đường cho Trung cộng xâm nhập[/COLOR][/SIZE][/FONT]
Bùi Hồng Lĩnh
[COLOR="#000080"]
Đến hôm nay, bản dự thảo sửa đổi hiến pháp năm 1992 của CSVN đă mang lại nhiều tranh luận trong và ngoài nước. Bản dự thảo sửa đổi này có thêm vào một số điều mới hoàn toàn. Những điều mới số 16, 21, 44 và 45, tuy rất nhỏ, ngắn gọn, đọc qua có vẻ không quan trọng, nhưng nếu đặt nội dung những điều mới này trong t́nh trạng liên hệ mấy năm gần đây, và trong hiện tại cũng như trong tương lai, giữa Việt Nam và Trung cộng, chúng ta thấy rơ được dụng ư của CSVN trên lănh vực “chuẩn bị cho sự xâm nhập sâu xa của Trung cộng tại Việt Nam”.
Sau đây là phần trích lại những điều “mới” liên quan đến dụng ư nêu trên:
Điều 21 (mới)
Mọi người có quyền sống
Điều 16 (mới)
1. Mọi người có nghĩa vụ tôn trọng quyền của người khác.
2. Không được lợi dụng quyền con người, quyền công dân để xâm phạm lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc, quyền, lợi ích hợp pháp của người khác.
Điều 44 (mới)
Mọi người có quyền hưởng thụ các giá trị văn hoá, tham gia vào đời sống văn hóa, sử dụng các cơ sở văn hóa, tiếp cận các giá trị văn hóa.
Điều 45 (mới)
Công dân có quyền xác định dân tộc của ḿnh, sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ, tự do lựa chọn ngôn ngữ giao tiếp.
Điều 21: “Mọi người có quyền sống” mặc dù rất là không cần thiết v́ điều này không nói lên được điều ǵ, nó lại gieo vào đầu người đọc một ư niệm là “đừng lấy đi cái quyền sống của người khác”, và “đừng lấy đi” không có đồng nghĩa với “giết người đó”, mà chỉ là một h́nh thức dùng hiến pháp để mọi công dân phải để “người đó yên thân”; hay nói khác hơn là “không động chạm đến họ”.
“không động chạm đến họ” là không động chạm trên những phương diện nào? DTSDHP trong điều 16 viết là mọi người không được lợi dụng quyền con người, quyền công dân để xâm phạm quyền và lợi ích của người khác. Không những “không được lợi dụng quyền con người” mà DTSDHP c̣n cho đó là một “nghĩa vụ tôn trọng quyền người khác”. Điều này cũng không có ǵ mới lạ v́ nội dung của nó đă được nêu lên trong hiến pháp 1992, không phải đợi đến dự thảo sửa đổi này mới được nêu ra, v́ nếu không như vậy, th́ từ hiến pháp 1946 đến 1992, mọi người không bị cấm xâm phạm người khác hay sao.
Nếu điều 16 mới này không phải là một điều mới lạ, th́ CSVN đề nghị ghi vào hiến pháp với lư do ǵ? Cái lư do đó đă được nói lên trong điều 44 mới của DTSDHP, theo đó: “Mọi người có quyền hưởng thụ các giá trị văn hóa, tham gia vào đời sống văn hoá, sử dụng các cơ sở văn hoá, tiếp cận các giá trị văn hoá”. Từ lúc nào mà CSVN lại muốn viết vào trong hiến pháp, cho người dân cái quyền được “hưởng thụ” các giá trị văn hoá. Trước nhất “hưởng thụ” đâu là phải là cái “quyền” trong bất cứ mọi xă hội nhân bản nào; “hưởng thụ” là một sự “lựa chọn cá nhân và là bản chất của con người” mà không ai, không hiến pháp nào được đụng tới, hay phải công nhận. Một bản nhạc, một cuốn tiểu thuyết, một tác phẩm điêu khắc, hội họa, một công tŕnh xây dựng, một bài nghiên cứu tư tưởng, một ngôn ngữ chuyên chở những tác phẩm đó, là một phần của “văn hoá” với những giá trị khác nhau tùy người sáng tác và người thưởng ngoạn. Hưởng thụ có thể công khai hay kín đáo, và CSVN không thể tước cái quyền đó hoàn toàn được v́ CSVN không thể kiểm soát cá nhân liên tục và khắp nơi. Thế nhưng sao CSVN vẫn viết lên điều này, có thể vừa ru ngủ người dân vừa làm vui ḷng đối tượng CSVN muốn nhắm tới. (Tuy dù CSVN công nhận đó là quyền của mọi người, nhưng chắc chắn là CSVN sẽ là thành phần quyết định “đâu là cái giá trị được CSVN chấp nhận” bằng những nghị định gọi là để thi hành hiến pháp).
CSVN không những muốn ghi vào hiến pháp cái quyền của mọi người được tự hưởng thụ các giá trị văn hoá, mà c̣n bắt mọi người phải tôn trọng quyền “hưởng thụ, tham gia, sử dụng và tiếp cận các giá trị văn hoá” của người khác nữa. Tại sao CSVN lại mở cửa nghênh đón những sự tham gia và bảo vệ này trong khi trên thực tế, CSVN đă t́m mọi cách kiểm duyệt, kiểm soát hoàn toàn nội dung cũng như h́nh thức của mọi hoạt động văn hoá của toàn dân? CSVN muốn dùng hiến pháp với những điều mới lạ này để nói lên điều ǵ? nhắm đến thành phần nào? Trả lời những câu hỏi này là nội dung của điều 45, mới. Theo đó:
Điều 45, mới “công dân có quyền xác định dân tộc của ḿnh, sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ, tự do lựa chọn ngôn ngữ giao tiếp”.
Điều 45 mới này có 3 phần quan trọng:
1.Công dân có quyền xác định dân tộc của ḿnh:
Theo tài liệu của Ủy Ban Dân Tộc CSVN th́ hiện nay dân tộc VN có 54 chủng tộc khác nhau mà trong đó dân tộc Kinh là nhiều người nhất, nói tiếng Việt. Phần c̣n lại là những chủng tộc không nhiều dân số cũng như họ có thể sử dụng ngôn ngữ riêng của họ trong khi giao thiệp lẫn nhau. Những nhóm nhỏ này được gọi là “dân tộc thiểu số”. Người Việt gốc Trung hoa (Tầu) có hàng chục triệu người không được ghép vào loại “dân tộc thiểu số”, và mặc nhiên được cho vào hàng ngũ “dân tộc Kinh”. (theo tài liệu năm 1999 th́ “dân tộc Hán (Trung hoa) có 862,371 người). Với điều 45 này của DTSDHP, hàng triệu người Việt gốc Trung hoa này sẽ được quyền xác định “dân tộc” của ḿnh và số người của “dân tộc Trung hoa sau khi họ được quyền xác định, sẽ tăng gia rất nhiều. (chúng ta chưa nói đến hàng vạn người Trung cộng qua VN làm việc và sinh sống những năm gần đây).
2.Công dân có quyền sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ:
Cho đến nay, không ai ngăn cấm mọingười sử dụng ngôn ngữ riêng để giao tiếp với nhau, người Trung hoa vẫn nói tiếngTrung hoa, người Mường vẫn nói tiếng Mường với nhau, nhưng khi CSVN cho việc nóitiếng “mẹ đẻ” là cái “quyền”th́ CSVN phải có một dụng ư ǵ, với lư do là trongmọi Nghị Định của CSVN liên quan đến vần đề “dân tộc” hay “những vấn đề phải giảiquyết liên quan đến ngôn ngữ của một dân tộc, dù thiểu hay đa số” từ năm 1946 đếnnay, chưa bao giờ những vấn đề ngôn ngữ này lại được đưa ra để phải giải quyết.
3.Công dân có quyền tự do lựa chọn ngôn ngữ giao tiếp:
Không những mọi công dân được sử dụng mà c̣n được tự do lựa chọn ngôn ngữ “mẹ đẻ” để giao tiếp nữa. Giao tiếp ở đây chắc chắn không phải chỉ là nói chuyện hỏi thăm nhau, mà c̣n là sự giao thiệp, giao thương, tiếp xúc, hay nói cách khác, nó bao gồm mọi h́nh thức từ liên lạc cá nhân đến buôn bán, quảng cáo, hợp đồng làm ăn,…
Chữ viết cũng như tiếng nói, là nguồn chính của văn hoá. Những cách viết và cách nói riêng cho chúng ta sự phân biệt giữa những nền văn hoá. Và để mọi người tiếp thụ được chữ viết cũng như cách nói, th́ trụng học là môi trường quan trọng nhất để một dân tộc học hỏi ngôn ngữ của ḿnh. Những điều “Mới,16, 21,44 và 45” của DTSDHP là một sự công nhận trong hiến pháp là bất cứ dân tộc nào cũng được quyền “mở trụng dậy học, sách dậy học, quảng cáo của tiệm, bảng hiệu, thực đơn, giao kèo, khách hàng,…” bằng ngôn ngữ mẹ đẻ của ḿnh.
Cho đến nay CSVN không có vấn đề về ngôn ngữ với 53 nhóm dân tộc thiểu số, th́ CSVN muốn thoả măn những điều mới này cho nhóm “dân tộc” nào? nếu không phải nhóm dân tộc “Trung cộng”mà đến nay vẫn c̣n nằm yên với người Kinh, th́ là nhóm dân tộc nào.
Chúng ta c̣n nhớ chỉ một năm trước đây, 2012, nhà cầm quyền CSVN đă “thử” chính thức cho dậy tiếng Trung hoa như một phần của chương tŕnh học cho trẻ em Việt Nam. Chương tŕnh này đă bị băi bỏ sau những chống đối mạnh mẽ của người Việt Nam khắp nơi, không những trong VN mà c̣n từ người Việt trên khắp thế giới nữa. Bây giờ nếu những điều mới, nhất là điều 45 này được thông qua, th́ ngụi Trung hoa được quyền bảo vệ bởi hiếp pháp CSVN, không những để mở những trụng học dây tiếng Trung hoa, mà c̣n được sinh sống một cách “ngôn ngữ tự trị” trong những khu vực riêng của họ, một khu vực mà có trường học, các cơ sở văn hoá, cửa hàng, quảng cáo, đều có qưyền bằng tiếng “mẹ đẻ” của họ. Và dĩ nhiên những người đến đó tham dự, tiếp cận không chỉ là những “công dân” mà cho“mọi người” như đă được CSVN nói ra trong điều 16 và 44. CSVN đă rất cân nhắc trong việc sử dụng những ngôn ngữ kể trên, phân biệt giữa “mọi người” và “công dân”, tuy vậy, vẫn hai mà là một, bởi v́ mọi người th́ bao gồm cả công dân, v́ nếu các sơ sở này do “công dân” mở ra mà không cho “mọi người” tham dự th́ sẽ mang tiếng là “kỳ thị”. Và hơn nữa, “mọi người” th́ chắc chắn sẽ có gồm cả hàng chục ngàn nhân công Trung cộng đang nằm trong Việt Nam từ khi có hợp đồng khai thác nhôm giữa 2 nước và nhiều hợp đồng giao thương nữa sau đó. Với điều 45 này, CSVN không cần trả lời dân chúng nữa nếu Trung công mở trường với chương tŕnh học hoàn toàn bằng tiếng Trung hoa.
Nếu không v́ những sự đ̣i hỏi được dậy, tham dự, mở các cơ sở văn hóa bằng tiếng mẹ đẻ từ những nhóm dân tộc thiểu số, th́ những điều 16, 21,44, và 45 của dự thảo sửa đổi hiến pháp 1992 của CSVN đến từ động lực nào? Hay nói khác hơn, đến từ những áp lực nào? Chắc đến đây, chúng ta có thể đă có câu trả lời.
Trong dự thảo sửa đổi, CSVN đă không những giảm thiểu trách nhiệm của đảng trước toàn dân, với bằng chứng là trong “điều 4 sửa đổi” đă thay chữ “…đại biểu trung thành với quyền lợi của giai cấp” thành “…đại biểu trung thành với lợi ích của giai cấp…; giảm thiểu v́ “quyền cộng với lợi ích của toàn dân nó khác xa với chỉ lợi ích của toàn dân”, mà lại c̣n t́m cách ưu đăi thêm nhiều quyền lợi cho những người Trung cộng, một kẻ thù đang t́m mọi cách xâm nhập, thẩm nhập vào Việt Nam dưới nhiều h́nh thức.
Chúng ta rất ngạc nhiên khi đọc biên bản một số những buổi hội thảo sửa đổi hiến pháp, từ các trụng đại học, các cơ quan cấp bộ, thành phố và tỉnh, xă, vấn đề sự có mặt của những điều16, 21, 44 và nhất là điều 45 đă không được nêu ra.
Có phải sau gần 70 năm dưới sự cai trị và nhồi sọ của CSVN, hầu hết những người Việt trong nước mà đang cộng tác với CSVN, đă mất đi sự độc lập trong cách suy nghĩ?. Và có phải dùng hiến pháp để chính thức đầu hàng cũng như bảo vệ sự xâm nhập của Trung cộng mới là mục tiêu chính của màn sửa đổi hiến pháp này?[/COLOR]
Bùi Hồng Lĩnh
3/18/2013