Định nghĩa về Yêu Nước
Lâu ngày ko đặt bút viết ǵ thật là lười nhác quá @@.
Bài này hito mới đăng bên lichsuvn mong các tiền bối cho nhận xét về cái gọi là "Yêu nước" của hito.
----
Trước khi định nghĩa tôi xin phép được nhắc lại một câu nói mà có lẽ ai cũng thuộc làu trong đầu rồi, đó là :" mọi người sinh ra đều có quyền b́nh đẳng" về tư cách và quyền lợi. Và trước khi bàn luận đến b́nh đẳng chúng ta cần phải xem xét lại thế nào là tự do.
xưa xưa, từ khi con người mới xuất hiện trên trái đất, từ khi sinh ra họ được chúa ban tặng cho một quyền mà có thể tạm gọi đó là quyền tự do nguyên thủy.Đây là tự do mà không một bất cứ cá nhân nào được phép đặt quyền uy của ḿnh để chi phối người khác.
Tuy nhiên kể từ khi con người thành lập ra cộng đồng, h́nh thành xă hội th́ việc cần thiết là phải "“T́m ra một h́nh thức kết hợp để bảo vệ và che chở bản thân và tài sản của mỗi thành viên bằng tất cả sức mạnh chung, đồng thời, mỗi cá nhân, trong khi kết hợp bản thân ḿnh với tất cả mọi người vẫn có thể chỉ nghe lời chính ḿnh và vẫn được tự do như trước.” ([URL="http://icevn.org/vi/KheUocXaHoi"]“khế ước xã hội “[/URL]- [URL="http://vi.wikipedia.org/wiki/Jean-Jacques_Rousseau"]rousseau[/URL]- t27)
Sự điều khiển tối cao của nguyện vọng tập thể đó chính là thông qua hiến pháp, hiến pháp chính là bản khế ước xă hội tóm tắt đầy đủ nhất nguyện vọng của mọi công dân trong một quốc gia. Bản khế ước chung cần phải được quy định rơ ràng và chính xác, nếu có một sai xót nhỏ thôi bản khế ước sẽ trở nên vô hiệu .Quyền “tự do nguyên thủy” của một con người sẽ bị thu hồi nếu như người đo không tôn trọng những quy định cộng đồng, vi phạm quy ước chung của quốc gia anh người đó sinh sống.
Nói tóm lại đó là sự tự do trong khuân khổ của hiến pháp và pháp luật.
C̣n b́nh đẳng như thế nào th́ trong cuốn“khế ước xă hội”, rousseau cũng đă nói: [B]"B́nh đẳng không phải là bất cứ ai cũng sống trong sự sung túc và có quyền thế như nhau một cách tuyệt đối, mà là kẻ có quyền lực không được dùng sức mạnh để gây ra bạo lực và chỉ được sử dụng trong khuôn khổ luật pháp và thẩm quyền. Một xă hội lư tưởng đó là kẻ giàu không thể dùng tiền để mua kẻ khác, và người nghèo không phải tự bán ḿnh."[/B]([URL="http://icevn.org/vi/KheUocXaHoi"]“khế ước xã hội “- rousseau- T74[/URL])
Và chính trị ra đời như là một nhu cầu tất yếu của loài người để tổ chức xă hội đối với một Quốc Gia.
[B]
Quan điểm yêu nước của tôi[/B]
Yêu nước là sống bằng cách tôn trọng hiến pháp, tông trọng luật pháp
Yêu nước là Học để hiểu được bổn phận của bản thân, dám nói lên chứng kiến của mình cho dù có phải đánh đổi cả tính mạng của mình.
Yêu nước cũng không hẳn phải là xung phong đi lính, phải ra chiến trận bởi vì sao? Là do tiền thuế của nhân dân bỏ ra đã chi một phần lơn cho Quân Đội, mua vũ khí để đáp trả khi cần thiết.
Hăy thử h́nh dung xem bắc triều tiên mà xem, họ bị tẩy năo không biết trên trái địa câu này đang xảy ra những ǵ, họ đang được một số ít kẻ chăm bẵm như bầy cừu với ḷng thương của một ông chủ. Và bầy cừu này cũng chỉ biết kêu bebe ngoan ngoăn ra vào chuồng, sống trong cảnh ngu si hưởng thái b́nh. Bởi vậy người dân bắc Triều tiên đâu biết tới việc nước, ông chủ họ nói rằng “việc nước đă có ta lo rồi,các ngươi hăy cứ an nhàn với thân phận là một bầy cừu đi.”
Giả sử có bầy cáo già hàng ngàn con kéo đến hăm dọa, ông chủ không có sức chống cự bèn kêu gọi bầy cừu non, liệu bầy cừu có ngoan ngoăn mà đem tính mạng của ḿnh ra để bảo vệ nhà, bảo vệ ông chủ và chuồng trại của ḿnh hay không?. Tôi tin chắc rằng phần lớn những chú cừu sẽ bỏ chạy nhằm giữ tính mạng của chúng.
Ví dụ như thế để ta h́nh dung thấy, khi đất nước gặp tai họa trước cảnh xâm lược ngoại bang người dân cũng chỉ lo cho sự an toàn của bản thân ḿnh thôi chứ ḷng yêu nước th́ không có. Sự thật lịch sử đã chứng minh cho chúng ta quá rõ điều này.
[QUOTE]
[URL="http://saigonecho.com/main/lichsuvn/chientranhvn/cacnhanvat/9541-Th%C6%B0%20th%E1%BA%A5t%20%C4%91i%E1%BB%81u%20g%E1%BB%9Fi%20vua%20Kh%E1%BA%A3i%20%C4%90%E1%BB%8Bnh.html"]"Thư Thất Điều" [/URL]mà Phan Châu Trinh gửi cho vua Khải Định
I. Một là tội tôn quân quyền
Sau khi Bệ hạ lên ngôi, thường ra những Chiếu, Dụ ép dân phải tôn quân quyền, là lẽ ǵ vậy? Bệ hạ thường nói, nước ta xưa nay vẫn sùng Nho giáo. Nho giáo c̣n ai lớn hơn ông Khổng, ông Mạnh? Xưa vua Định Công hỏi đức Khổng Tử rằng: “Có câu ǵ vua nói ra làm nước thạnh vượng được không?”. Đức Khổng Tử rằng: “Có, làm vua khó lắm, mà làm tôi cũng không dễ”. Lại hỏi rằng: “Vậy thời có câu ǵ vua nói ra , mà làm mất nước không”. Đức Khổng Tử rằng: “Có, ta không vui chi sự làm vui, ta chỉ vui sao cho những lời ta nói ra không ai dám căi lại”. Thầy Mạnh Tử nói rằng: [B]“Trong nước dân là quư nhất, đất cát và vật sản là thứ nh́, c̣n vua là khinh”.[/B] Lại nói rằng: “Có ở cho được ḷng người cùng dân, mới đáng làm ngôi thiên tử”.
C̣n biết bao nhiêu là lới nói khác nữa, cũng toàn một ư ấy cả. Bệ hạ xem lại trong 5 Kinh và 4 Truyện, xem có câu nào là tôn quân quyền không? Bởi v́ người nào mà ngôi ḿnh ở trên muôn người, thời ḷng khiêm nhượng phải xem ḿnh như ở dưới cả muôn người, ấy là cái tinh thần của Nho giáo vậy; nếu người nào hănh hănh tự đắc, cậy quyền thế mà ép dân, rằng: “chúng bay phải tôn ta, phải sợ ta, thời người ấy chẳng khác chi t́m đường tự tử vậy.
Xưa vua Kiệt rằng: “Ta làm vua trong nước nầy, như mặt trời soi trên trái đất, mặt trời mất ta mới mất”.
Dân thời trả lời rằng: “Mặt trời kia sao mầy không mất? [B]Chúng ta sẵn ḷng chết với mầy, làm cho mầy mất.”[/B]
Vua Trụ rằng: “Mạng ta sinh ở trời, chứ chẳng ở dân”.
Dân trả lời rằng: “Trời là dân, trời xem là dân ta xem, trời nghe là dân ta nghe.”
[B][COLOR="#FF0000"]Rút cuộc lại vua Kiệt thời đày ra nội Nam Sào, vua Trụ thời đầu treo cờ Thái Bạch.[/COLOR][/B]
Ấy là những gương của các ông Vua tôn quân quyền đó. Về sự đó đức Khổng Tử rằng: “Vua Thang đày ông Kiệt, vua Vơ giết ông Trụ là hợp theo lẽ trời, mà thuận theo ḷng người”, Thầy Mạnh Tử nói rằng: [B]“Nghe giết một người tàn bạo, tên là Trụ chứ chẳng phải giết vua.[/B]”
Đấy mới thực là Nho giáo đấy, sách vở c̣n sờ sờ đấy, đều ghi lại từ tay đức Khổng, thầy Mạnh cả, có phải tọi bày đặt ra tôi tự dối tôi, mà phỉnh người ta đâu.
Những Chỉ, Dụ tôn quân quyền của Bệ hạ, có khác ǵ cái chiến thơ với Nho giáo hay không? Xưa nay có vua nào nghịch với quốc giáo mà c̣n được làm vua lâu dài đâu.
C̣n theo các học thuyết mà nói, sao gọi là nước? Là hiệp dân lại mà thành nước; sao gọi là triều đ́nh? Là những người được ủy quyền cho, phải thuận theo ư muốn của dân mà làm những việc lợi dân ích nước.
Ông vua hay ông Giám quốc, chẳng qua là người thay mặt cho một nước, cũng như một người quản lư thay mặt cho một Công ty mà thôi.
Ai chịu trách nhiệm ấy, hay hưởng được cái quyền lợi, thời phải làm cho hết các bổn phận ḿnh đối với dân, đối với nước; nếu không thế thời cũng bị phạt, bị tội như mọi người vậy.
...
(lược)
Xưa vua nước Pháp là Louis XIV nói rằng: “Nước là ta”. Dân Pháp cho là lời nói đại nghịch vô đạo; đến nay người Pháp làm sách chép đến câu đó cũng c̣n chưa nguôi ḷng giận.
( lược)
C̣n như Âu Châu, quyền vua c̣n ai lớn hơn Hoàng đế nước Nga, thứ nữa thời Hoàng đế nước Đức, và Hoàng đế nước Anh (trong nguyen bản là Úc, có lẽ nhầm)?[B] Trong chiến bại vừa rồi, vua Nga la Nicolas II và cả nhà bị giết một cách rất thảm hại; vua Đức Guillaume II phải trốn qua Hà Lan mới khỏi chết; vua Anh Charles I, hai lần trốn về để mưu phục ngôi vua, dân nước Anh họ chống cự lại và đuổi đi như đuổi gà; rút cục lại bị đày chết ngoài một ḥn cù lao.[/B]
C̣n nước Nam ta, từ xưa đến nay, vẫn là một nước chuyên chế, trăm việc chính trị vào một tay vua; công việc Triều đ́nh cấm không do dân nói đến (luật ta cấm không cho học tṛ và dân gửi thư cho vua nói chính trị). Đă 70, 80 năm nay, trên vua thời hèn, dưới tôi thời nịnh; pháp luật thời nghiêm nhặt, dân mất cả tự do (từ thời Gia Long đem luật Thanh về trị dân Việt Nam, là một sự lầm, v́ luật đó là luật người Măn Châu lập ra để trị Trung Quốc, trong luật ấy lắm phép không công b́nh; xem như khi luật ấy bắt đầu thi hành trong nước ta, ông Nguyễn Văn Thành là một người khai quốc công thần, chỉ v́ cớ con ông ta đặt một bài thơ chơi, vậy mà các quan nịnh thần, đem thêu dệt ra, giết cả nhà ông ấy! Thế thời bộ luật ấy độc dữ biết chừng nào!). Từ đó nước ta, dân với vua cách nhau xa quá; các quan ở giữa muốn làm chi thời làm, dân không chỗ kêu ca. [B]Từ triều Minh Mạng về sau, giặc giả nổi lên luôn; đến đời Tự Đức, Tây qua là mất nước, ông bà nhà Nguyễn, trong 200 năm mở mang gần nửa nước Nam, công đức lớn biết là bao nhiêu mà con cháu làm vua chỉ chưa đầy 50 năm, đă bị họa mất nước, là bởi cớ đó, thảm thay! [COLOR="#FF0000"]Việc học hành thời hủ bại, nên học tṛ dốt nát, chỉ biết thi đậu làm quan để ăn cướp của dân, chẳng biết nước nhà là ǵ[/COLOR].[/B]
Vậy cho nên đến nay nước nhà một ngày một sa sút, càng ngày càng tàn mạt, chẳng c̣n đứng vào bực nào cả; nếu không bị nước Pháp lấy, thời cũng không biết nước ta trôi nổi vào tay ai! [/QUOTE]
[QUOTE][SIZE="3"]
Quốc gia luân lư của ta từ xưa đến nay chỉ gồm có thế, cho nên dân trong nước không biết quyền dân là ǵ, nghĩa vụ là ǵ. Vua của ta ngày xưa là thế, tôi của ta ngày xưa là thế, sử sách của ta gọi nước là thế! Cho nên dân không biết vua và nước có có cái giới hạn ǵ khác nhau không. V́ thế cho nên dân chỉ biết tôn quân mà không biết nghĩa ái quốc, gặp vua tử tế làm nhiều công b́nh th́ dân thương, dân liều chết ra đánh giặc giúp vua; gặp vua tàn bạo làm nhiều điều độc ác th́ dân ghét, muốn rửa hờn mở cửa thành cho giặc vào.
[B]Thí dụ như hồi nước Pháp đánh Bắc Kỳ chỉ có 90 tên lính mà trong 24 giờ th́ hạ được bốn thành, mà lính Nam không ai bắn trả lại một phát súng. Hồi ông Nguyễn Huệ kéo quân ở Huế ra Thăng Long, Nguyễn Chính có quân đóng ở đó, song chưa đánh đă thua, khiến vua Chiêu Thống phải chạy, đi đường bị dân bóc lột. Ông Mạnh có nói rằng: "Vua coi dân như cỏ rác, th́ dân coi vua như người đi đường", đă coi như người đi đường th́ c̣n luân lư ǵ. Việc ǵ mà chẳng bóc lột. [/B][/SIZE]
PTC toàn tập *** - trang 250 hoặc Link dưới đây
[URL="http://icevn.org/vi/DucDuc/Dao-Duc-Va-Luan-Ly-Dong-Tay"]
"Đạo Đức và Luân Lư Đông Tây"[/URL]
[/QUOTE]
Một người dân bình thường muốn những gì? Họ mong muốn sao có một cuộc sống hạnh phúc, mong muốn được sống trong một xã hội an toàn dưới sự bảo trợ của pháp luật. Giả sử nếu “ngoại bang” có xâm lăng, để rồi xây dựng lên một xã hội an bình hạnh phúc thì điều đó chả phải là tốt hay sao? Than ôi chẳng lẽ những điều tôi nói lại sai? Chẳng lẽ người VN ta thà quyết sống dưới một xã hội nguy hiểm chứ nhất quyết không chịu sống dưới tay “ngoại bang tử tế”.??
(Đoạn này là tôi "GIả sử, nếu" mong người đọc chớ hiểu nhầm)