Cũng được một vài trống canh
[QUOTE=Dac Trung;168892]Vậy chính ông Nguyên Thạch có dám ra cầm súng chiến đâú không, mà kêu ai dùng súng.
Rố ai chịu quyên tiền mua vũ khí ?
Ai ra đánh trận ?
Có không ít ngướ có bà con cán bộ Đảng, nhât´ là ngướ Băc´. Thay đổi chê´độ trong hoà b́nh, cuộc sông´ khả quan cho mọi ngướ, thê´mà chưa chăc´ ai nâư đă chịu, nói chi tơí chuyện đánh nhau.
Và nêú nói chuyện chiến đâú th́ sẽ không có bao nhiêu ngướ Nam sẳn sàng. Ngày xưa đă vậy rố.[/QUOTE]
[COLOR="#0000CD"]Xin được hỏi cũng như trả lời Dac Trung vài câu.
Anh ( hay chị hoặc ông hay bà ) đă nêu câu hỏi mà bổn thân này không trả lời th́ sẽ bị mang tiếng, hoặc là quá xem thường người chất vấn hay là đồ chết nhát không dám trả lời!
Thuở xưa, khi c̣n mài đít ở nhà trường, nhóm của bổn tại bầy sự đi uống cù phơ, vào quán thấy một đám đầu gấu bặm trợn, nhóm tớ thấy rét quá nên đứa nào cũng cúi mặt xuống mà đi, chẳng dám nh́n ai, để chỉ mong được an ổn.
Nhưng cái sự đời không hề đơn giản tí nào! Ḿnh muốn yên thân bằng cách chỉ cúi mặt mà cũng không được yên. Một tay anh chị đứng lên chặn đường và hỏi rằng: Chúng mày khi dễ bọn tao hả? Tại sao chúng mày đéo nh́n mặt và chào các bố của chúng mày?.
Xong, mấy anh em tôi vào bàn gọi cù phơ và luôn nh́n qua các bậc anh chị, để những tưởng mong được bằng an nhưng bàn bên kia có người hùng hổ: Đ.M tại sao bọn mày cứ nh́n chúng tao hoài, bộ muốn kênh hả? Muốn chơi hả?
Trên là câu truyện kỷ niệm, giờ là câu trả lời:
[I]
“ Vậy chính ông Nguyên Thạch có dám ra cầm súng chiến đâú không, mà kêu ai dùng súng. “[/I]
Thưa: Tại hạ có dùng từ súng ống ǵ ở bài viết đâu mà lấy vú lắp miệng anh đă thế! Tuy nhiên, để lô-gic, súng th́ bổn thân không muốn cầm v́ nó nguy hiểm lắm, vả lại tầm sát hại của nó cũng bị giới hạn, thời buổi bây giờ, có nhiều thứ đồ chơi bốc hơn súng đấy ạ, thưa DT.
Dac Trung nè, ngừ đọc coi vậy chớ ...hay lắm. Trong câu cú dẫu ngắn, dẫu dài, chỉ cần xem một vài chữ của ngừ viết thôi là cũng đủ hiện nguyên h́nh. Chữ “ Đảng “ mà DT tự nhiên viết hoa giữa đàng th́ chẳng khác nào DT cởi áo cho người xem ngực! Thôi th́ nhỡ cởi rùi th́ cứ bạch mẹ nó ra luôn, xem to nhỏ trắng đen, bầm dập hoặc đỏ tươi như thế nào.
Ngày xưa, ôi cái ngày của cái thời của chiến tranh tham tàn í, dân miền Bắc không sẵn sàn vào B sao được?. Không đi, nó bắn cho bỏ mẹ sao! Không đi bác Hồ giận sao? Bởi bác đă nói “ Dẫu đốt cả Trường sơn, dẫu hy sinh cả triệu thanh niên, ta cũng phải cướp cho được miền Nam “. Lời bác đă vậy, lời công an c̣n đảng c̣n ḿnh loại càng hăng hơn thế nữa. Gia đ́nh nào bao che dấu con không cho đi đánh “Mỹ-Ngụy” ông cắt tem phiếu lương thực cho chết cả lũ. Bởi thế thanh niên cứ ngậm bồ ḥn mà sinh Bắc tử Nam!.
Có một câu truyện nữa kể rằng:
Trong một cuộc thi gan
Thằng Nhựt mổ bụng, khoe bộ ḷng-B́nh thường.
Thằng Mỹ lấy súng lục bắn xuyên bắp đùi-B́nh thường.
Thằng Việt Nam hỉ mũi ra xanh lè rùi liếm-Ban giám khảo trân óc ḿnh, quá vĩ đại.
Tại hạ kể chiện cho DT nghe hay hôn? Hay úm...Hay úm...Dzỗ tai.
Hẹn ngày tái ngộ.[/COLOR]
[COLOR="#006400"]Nguyên Thạch[/COLOR]
Tưởng ǵ, lại là thứ reply rác rưới
[QUOTE=Dac Trung;168933]Có ngon th́ ghi tên, địa chỉ và sô´điện thoại tuyên bô´ đi đánh trận vơí cộng sản đi cho thiên hạ xem nào. Làm gương trươc´ đi .
[B]Mâư ông nói những chuyện mà chính mâư ông không làm được.[/B][/QUOTE]
.Cho tôi hay là bà cần bao nhiêu số phone,địa chỉ...đủ để bà bán cho VC kiếm cháo húp.
Thật rùng ḿnh trước cái năo trạng xơ cứng,thiên hạ nói mấy y hệt như" đàn găi tai Trâu".
[B][I][COLOR="#B22222"][SIZE=4]
Bà hăy trở lại trang 1 và 2,đọc" thách thức" của tôi,trong đó tôi và anh SB đă yêu cầu bà lư luận thế nào để chứng minh rằng chủ trương "bất bạo động tại VN là con đường đi đến dân chủ".( Những vấn đề mà chúng tôi đặt ra với bà là dựa vào 3 câu hỏi của bà hỏi anh Nguyên Thạch.[/SIZE][/COLOR][/I][/B]
Đây là diễn đàn dân chủ,hăy chứng tỏ khả năng của bà.Miễn là bà trả lời trúng vấn đề chúng tôi nêu ra,th́ ít ra bà trong mắt chúng tôi không đến nỗi....NUL.:D