Mua vé số là thực hiện một giấc mơ
[QUOTE=vogiacu;202168]Điều này cũng chỉ là một trong muôn trăm ngàn lư do. Có thể cái vé trúng đă bị xé hoặc thất lạc mà ngay cả người trúng cũng không hề biết là ḿnh đă trúng số th́ sao? Hoặc là trong số 99% xác định là người Việt mua vé nhưng cái số 1% c̣n lại, người trúng có thể là một người Mễ th́ sao? Chuyện đời làm sao biết chắc trong khi cả toàn nước Mỹ mua vé số th́ cái tiệm nhỏ như Jenny lại may mắn lọt vào con số độc đắc.
Chưa chi đă vội kết luận: "Đúng là cái kiểu VN , sợ bị xin . Chứ mấy người Mỹ trúng , là họ la lên liền". Chị Tigon cũng là dân VN sao lại có lối suy luận kỳ kỳ gây cho người đọc có cái nghi ngờ rằng chị đang suy bụng ta ra bụng người!!![/QUOTE]
Mua vé số là thực hiện một giấc mơ, mơ được trúng số trở thành triệu phú, một trong những triệu triệu giấc mơ của loài người, cuả triệu khoa học gia, triết gia, những cặp tình nhân son trẻ hay già nua, các học sinh , sinh viên đang mài đũng quần tại nhà trường trong phòng lab... hi hi và cuả chi Tigon hay các thành viên Việt Land đang góp ý. Mỗi thanh viên , mỗi góp ý là một kết qua của hàng tỉ xác xuất. Nếu các bạn có cơ hội đã học một lớp thống kê căn bản - Introduction to statistics - trong năm đầu cuả đại học, các bạn sẽ thấy s trúng và các góp ý khác nhau là sự rất thường. Từ mối tình tuyệt vọng cuả Trương Chi mê nàng My Nương đển thi sĩ Vũ Hoàng Chương cấu tứ nên các bài thơ bất hủ. Tản Đà đã từng có Giấc Mộng Lớn, Giấc Mộng Con. La Fontaine có bao nhiêu thơ ngụ ngôn về giấc mơ cuả con người. Đó khỏng những là các khoảng khắc các người đó thực sự sống trong mơ, trong cõi thần tiên có thể có theo ước vọng tâm hồn cuả các đương sự. Sợ bị xin hay rộng lượng cuả Bill Gate cũng nằm trong phạm vi của xác xuất, kết quả cuả hoàn cảnh mà đương sự sinh ra và lớn lên.
Bỏ ra một vài đô la để có thời gian sống trong mơ, cũng đã là rẻ lắm rồi, phải không các bạn. Xin đừng mất công trách người sao không giống mình.