-
[QUOTE=Luu Vinh Ha;3471]Thẹn Thùng Cô Gái Huế
Em - cô gái miền trung thôn Vỹ Dạ
Mới vào Nam nên vẫn nón bài thơ
Nắng nghiêng che hay đứng lặng thẫn thờ
Khi ai đến làm quen bên phượng vĩ.
Cái ông ni! Sao mà không biết dị
Răng hỏi hoài tên tuổi để mần chi
Đừng theo tui và cũng đứng xa đi
Mạ tui biết, sẽ rầy la tui chết.
Cái ông ni, tui đây nào quen biết
Học chung trường, ừ... chỉ biết vậy thôi
Gan lạ chưa sao dám ghé tai mời
..."Tan học nhé, đợi em nơi quán nước"...
Chiều hôm ấy bỗng chân sao chùn bước
Lá si vàng rơi rụng trước thềm sân
Ḷng cứ vờ nhưng lại thấy bâng khuâng
Tay cặp vở hôm nay sao là lạ
Trưa hôm nay người trao thư một lá
Có ǵ đâu mà cặp lại nặng thêm
H́nh như là chân bước cũng nghiêng nghiêng
Tà áo trắng bay trong chiều gió nhẹ
Đừng có ngoắc, gọi tên tui cho khẽ
Cái ông ni, không biết dị chưa tề
Người ta nh́n làm tui ốt dột ghê
Thôi hăy để tui về chiều kẻo muộn
Đừng có hẹn với ḥ trao hoa phượng
Tui c̣n khờ, răng có biết chi mô
Đọc thư t́nh mà vẫn cứ ngây ngô
Ḷng tự hỏi... lời chi nghe lạ rứa!
.........
...................
-
HAI V̀ SAO LẠC
HAI V̀ SAO LẠC
Anh và em như hai v́ sao lạc
Cùng chung trời mà chẳng gặp được nhau
Mang trong ḷng thầm kín một nỗi đau
Nên không thể dùng ẩn từ xóa được
Hai chúng ta không cuộc đời phía trước
Anh đầu hôm và em mỗi sớm mai
Cứ đuổi h́nh bắt bóng xa bàn tay
Như sao mai và sao hôm là thế
Đă biết rằng cuộc đời nhiều dâu bể
Mà chúng ḿnh chẳng chùn bước nhau đi
Để con đường t́nh lỡ có lắm khi
Chiều buông xuống với nỗi buồn hiu hắt
Em và anh là hai v́ sao lạc
Vẫn t́m nhau dẫu chẳng gặp được nhau
Cuộc t́nh này rồi sẽ biết ra sao
Khi chúng ta số phần đều oan trái
Thương đêm dài để ḷng người khắc khoải
Có nhau chưa mà ta đă mất nhau
Trên bầu trời c̣n đó hai v́ sao
Lạc đường bay nên chẳng thành duyên nợ