Tản mạn về Cuộc với Cục và Cái với con
[QUOTE=vanthanhtrinh;154147]Từ ḥn bi làm cho ta liên tưỡng đến những vật ǵ tṛn tṛn:ḥn bi,ḥn núi,ḥn d...Ḥn non bộ v́ có núi trong đó nên cũng kêu là ḥn.Mũi tên thứ thiệt th́ đầu của nó phải tà tà mới đi xa và đi thẵng được.C̣n đạn th́ phải nhọn nên chi kêu là "ḥn tên mũi đạn".(Trừ đạn súng colt 45,colt 9,p 38 ...và các loại tiểu liên).Viên kẹo hay cục kẹo nghe cũng xuôi tai nhưng những cục sau đây nghe kỳ cục :Thiếu Tướng Lê hữu Qua Cục trưởng cục Lao Cải(lao động cải tạo).Sau đổi tên là Cục Quản lư Trại Giam.Cục Thực Phẩm,Cục Đường Bộ,Đường Thuỷ.Cục Xuất Nhập Cảnh nghe như Cục c..
Xưa miền Nam không thấy những cụm từ kỳ cục này chỉ thấy có:Bộ,Nha,Ty,Sở.[/QUOTE]
H́nh như sau đảo chính TT Diệm có vài nội các bê chữ "cục" vào . Ông già sai tôi đi lên Sài G̣n Thuỷ Cục xin mở đồng hồ nước . Thơi` TT Diệm có Gia Cư Liêm Giá Cuộc, có lẽ chữ cuộc dùng trại đi từ chữ cục . Nhưng dùng theo lối Hán tự là để chữ chính ở sau chót trong nhóm chữ .
Nói về mạo tự CON và CÁI
Tại sao lại gọi là con mắt; v́ nó linh động chăng? thế cái lưỡi cũng ngo ngoe th́ sao không gọi là con lưỡi ?
c̣n cái mũi, cái tai, cái miệng, cái cằm, có lẽ v́ nó bất động chăng ?
Có khi dùng cả hai chữ CÁI va` CON như : CAI' CON KHỈ, chắc là để nhấn mạnh sự việc, hoặc để chủi thề thi` CÁI CON MẸ G̀....
Chữ "cái" là chữ phát âm đầu đời ?
[QUOTE=Tigon;154162]Tigon sẽ ngưng bài về chuyện " ngọng " , sẽ post lại hết sau khi các bác xong cái vụ " con " và " cục " của mấy Bác
Mời các Bác cứ " vô tư " lên nhá
Tigon[/QUOTE]
Lạm bàn về ngôn ngữ học !!! (sic)
Có lẽ chữ "cái" là một trong những chữ phát âm đầu đời như chữ "con", chữ "mẹ" . Thuở tạo thiên lập địa th́ ..
Khi đứa trẻ Bách-Việt đang bú tí mẹ, nh́n lên gương mặt người mẹ, và bi bô với mẹ, các âm ngữ phá ra "mờ", "mà", "má", "cờ", "cà" ...Có lẽ v́ thế trên khuôn mặt, mắt, mi, mũi, môi, miệng, mồm là những bộ phận mà đứa trẻ nh́n thấy trước tiên .
Ngôn ngữ phát đi từ cái ngu ngơ của thuở hồng hoang ...chỉ mẹ với con . Người cha có thể chỉ 1 lần ghé chơi nơi hang động, mà rồi lại ra đi theo đám bạn săn bắn .
Người mẹ nuôi con nên mới nảy sinh ra thành ngữ "con dại cái mang", chữ "cai' nghĩa là người mẹ .
Bố Cái Đại Vương (danh xưng của Phung Hưng) là thủ lĩnh cầm đầu cuộc khởi nghĩa chống lại sự thống trị của [URL="http://vi.wikipedia.org/wiki/Nh%C3%A0_%C4%90%C6%B0%E1%BB%9Dng"]nhà Đường[/URL] ở Việt Nam thời [URL="http://vi.wikipedia.org/wiki/L%E1%BB%8Bch_s%E1%BB%AD_Vi%E1%BB%87t_Nam_th%E1%BB%9Di_B%E1%BA%AFc_thu%E1%BB%99c_l%E1%BA%A7n_3"]Bắc thuộc lần thứ ba[/URL] (602-905), đuổi được người [URL="http://vi.wikipedia.org/wiki/Trung_Qu%E1%BB%91c"]phương Bắc[/URL] và cầm quyền cai trị một thời gian. "Bố Cái" có nghĩa là "Cha Mẹ" , cha già dân tôc ? .
Và chữ "cái" được dùng để chỉ cái ǵ quan trọng hơn "con" . Cơ thể con người là nơi cần định danh, đặt tên trước tiên cho việc đối thoại giữa mẹ và con .
Những ǵ sơ đẳng, ngây ngô, tục tĩu, đều là cái nguyên gốc của ngôn ngữ .
Hệ thống hoá một ngôn ngữ phải dựa theo cái cấu trúc tự nhiên của nó . Với thời gian sự lai căng sẽ đem đến nhiều điều thú vị .
Cách xắp câu của Tầu giống của Anh, c̣n của Việt th́ giống của Pháp , rồi đây tiếng Việt trong các cộng đồng Việt trên thế giới sẽ c̣n biến thái .
Ông bạn tôi tên là Vũ Phúc , khi đổi qua cách viết của Mỹ th́ là Phúc Vũ, và đọc lên th́ có âm như là "phắc du", xin lỗi ACE , cười hay mếu ?
PS. OK Salem với [B]Ngkson[/B]