Xin Đừng Đố Kỵ Với Những Bộ Đội
Chúng ta, những người thuộc chế độ VNCH trước đây không nên có thái độ đó kỵ với bộ đội cộng sản v́ dù sao cuộc chiến cũng đă kết thúc. Chúng ta vẫn phản đối chế độ độc tài cộng sản đă làm hại dân hại nuớc, nhưng không bằng súng đạn nữa. Trên chiến trường người chiến sĩ VNCH sẵn sàng cứu giúp và săn sóc cho người bộ đội khi bị thương. Tôi có nghe người em họ thuộc binh chủng Nhảy Dù kể lại rằng vào mùa hè đỏ lửa năm 1972, có những lúc ngưng giao tranh để "giải lao" người lính VNCH vẫn thường đem san sẻ thực phẩm cho các bộ đội miền bắc dù họ biết rằng lát nữa đây khi giờ "giải lao" hết, họ lại phải bắn giết nhau. Nghĩ mà thương cho số phận dân tộc Việt Nam. Vận nước không may đă khiến cho Hồ Chí Minh cùng bè lũ cướp được chính quyền, gây biết bao thảm trạng cho đất nước và dân tộc.
Những người bộ đội là ai? Họ cũng là anh em xa gần với chúng ta. Nếu không có cuộc di cư năm 1955 th́ chắc chắn có rầt nhiều người trong quân đội VNCH phải chiến đấu chung trong hàng ngũ những người bộ đội kia. Chúng ta nên thông cảm cho những người bộ đội, họ là nạn nhân của chế độ cộng sản. Bộ đội cũng là người Việt Nam, cũng biềt thương dân yêu nước. Nhưng ḷng ái quốc của họ đă bị bọn cộng sản Hà Nội lợi dụng. Họ đă bị lường gạt để làm công cụ chiến đấu cho tham vọng thống trị của bọn bạo quyền. Khi người bộ đội gài ḿn, pháo kích, hoặc bắn vào thường dân miền Nam, họ cũng biết đau ḷng và biết rằng việc đang làm là sai nhưng không có sự lựa chọn nào khác. Nếu họ không làm th́ sẽ bị xử bắn ngay tại chỗ và thân nhân củng bị họa lây. Đây là bức thư cho mẹ của một thiếu uư bộ đội tên Nguyễn Quốc Dũng đă tử thương trong trận đánh trên chiến địa Cao Nguyên năm 1966. Bài thơ khiến tôi nhớ đến câu hát :"... anh kia theo chân bộ đội tiến, quá say rồi ḷng chỉ biết đánh đến cùng. Nhưng vô Nam không c̣n hăng say nữa, quân thù đâu thấy dân Việt ḿnh không..."
Đây, bài thơ cũa Thiếu uư Dũng gởi cho mẹ trước khi Sinh Bắc tử Nam 1966* :
” Từ buổi con lên đường xa mẹ
Theo anh em sang Lào , rồi dấn bước vào Trung
Non xanh nước biếc chập chùng
Sớm nắng biển , chiều mưa rừng gian khổ
Tuổi thanh xuân cuộc đời như hoa nở
V́ hoà b́nh đâu có ngại gian nguy
Mấy tháng trời đêm nghĩ ngày đi
Giày vệt gớt ,áo sờn vai sớm lạnh
Rừng Trường sơn núi đồi hiu quạnh
Mẹ hiền ơi con nhớ đến Quê ḿnh
Khói lam chiều giàn mướp lá lên xanh.
Con bướm nhỏ, mái đ́nh xưa ,Ôi nhớ quá.
Và nơi đây trong cảnh người đất lạ
Nhưng một màu xanh vẫn một quê hương.
Vẫn bóng dừa xanh , vẫn một con đường
Con trâu về chuồng tăng thêm gợi nhớ
Đă qua rồi phút xa đầu bở ngỡ
Con nh́n ra , nào có giải phóng ǵ đâu
Buổi chợ đông vui , đồng lúa xanh màu.
Mái chùa cong, buông hồi chuông tín mộ.
Lớp học tung tăng từng đàn trẻ nhỏ.
Đang nhịp nhàng vui hát bản đồng ca.
và bên này luống cải vườn hoa.
Đàn bướm nhỏ bảo nhau về hút mật.
Sao người ta bắt con đốt xóm phá cầu.
Phải gài ḿn gây thương tác ,thương đau.
Khi gài ḿn đôi tay con run rẫy.
Rồi sau đó Con thấy xác người trong máu đỏ chan choà.
Máu của ai ?Máu của đồng bào ta , của những người như mẹ.
Đêm hôm ấy mắt c̣n trào lệ.
Ác mộng về trằn trọc thâu canh….
* Ghi chú : trích trong "Mai Lĩnh Chiến" của Nguyễn Hùng Kiệt.
Trong trận đánh thư hùng giửa: Sư đoàn Sao Vàng thiện chiến , của danh tướng Hoàng Minh Thảo CS ( QĐND), tăng cường 2 trung đoàn của Sư đoàn thép 320, một trung đoàn pháo , với Danh tướng QLVNCH : Nguyễn Văn Hiếu tư lệnh sư đoàn 22 ” Hắc Sơn Bạch nhị hà”, tăng cường Chiến đoàn Dù của Trung tá Nguyễn Khoa Nam.
Quân CS ( QĐND) đại bại ,tan tác Danh tướng Hoàng Minh Thảo tháo chạy qua Lào , trên chiến địa Cao Nguyên ngập đầy xác quân CS . Thiếu uư Nguyễn Quốc Dũng B trưởng đả măi măi nằm lại trên chiến địa, cùng các thanh niên miền Bắc :” Sinh Bắc tử Nam”.
Thử hỏi thiếu úy Dũng cùng trăm ngàn bộ đội khác đă phơi thây trên chiến trường miền Nam đă đem lợi ǵ cho quê hương và dân tộc Việt Nam. Nước Nhật sau cuộc thảm bại ở Đệ Nhị Thế Chiến không cần tới 20 năm họ đă trở lại thành cường quốc đứng đầu Châu Á. Trước khi cộng sản chiếm được miền Nam, Sàig̣n đă là một "Ḥn Ngọc viễn Đông", bây giờ cuộc chiến tranh nam bắc tương tàn đă kết thúc 35 năm nhưng Việt Nam lại tụt hậu quá xa so với các nước bạn, cả về dân trí lẫn kinh tế; c̣n về quân sự th́ mới bắt kịp quân đội VNCH trước đây 35 năm. Nếu vong hồn của thiếu úy Dũng cùng hàng trăm ngàn bộ đội khác đă bỏ ḿnh trên chiến trường miền Nam linh thiêng họ sẽ rất đau đớn v́ đă phải hy sinh oan uổng cho một chế độ phi nhân khát máu.
Phải chi nước Việt Nam không có nạn cộng sản th́ những người như thiếu úy Dũng cùng những thanh niên Việt Nam ưu tú khác đă có cơ hội đào tạo để trở thành những nhà chuyên môn trong các công nghệ hiện đại, những kỹ sư, tiến sĩ, các nhà khoa học gia để kiến tạo đất nước; thay v́ nhồi vào đầu óc họ chủ thuyết cộng sản phi nhân để cầm mă tấu vác B40 và súng AK vào giết đồng bào miền Nam; th́ nước Việt Nam chúng ta bây giờ nếu không là cường quốc th́ cũng ngang hoặc hơn Tân Gia Ba và Thái Lan. Dân chúng ta có được cuộc sống an vui thái ḥa. Chúng ta cũng hănh diện với quốc tịch Việt Nam mỗi khi xuất ngoại chứ không bị khinh bỉ như hiện nay mà ngay cả Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt c̣n cảm nhận được huống hồ những thường dân như chúng ta.
Xin đừng đố kỵ với những người bộ đội, họ là những nạn nhân của chế độ độc tài cộng sản.
Nguyễn Kiến-Hưng
Mong anh chi điều hành xóa những góp ư này đi !
Kính gửi anh chị điều hành VL !
Mong anh chị điều hành xóa những góp ư này đi . Chửi quá trời làm sao chấp nhận được , nhiều khi bài hay đang tranh luận sôi nổi, gặp cái ngựi này vô chửi vậy người ta khựng lại hết ai muốn tiếp tục góp ư, mà có góp ư th́ ngựi ta chửi ông này thôi chứ không theo bài chủ nữa .
C̣n riêng cái anh viết bài này th́ thôi đừng chửi nữa, tui cũng nói với chiều hướng thân cộng đây nhưng có ai chửi tôi đâu, bạn chửi vậy th́ ngựi ta xúm vào chửi lại bạn , và bạn tiếp tục chửi lại....vậy là phá đám rồi .
LTTD.