BÓNG TỐI KINH HOÀNG -Chương 16
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 16
Tanner cảm thấy khó quên một buổi tối sống gần gũi Paula. Vừa nhớ lại gă thấy càng tức giận cái thói hay bỡn cợt chế giễu một cách xấc xược của cô nàng.
Gă nhớ từng chữ: "Làm cho anh sướng hơn, cưng. Anh có biết là làm hoài một kiểu có thấy chán không? Anh thấy có cứng chưa, cưng? Giờ sổ b́a đen ra em sẽ t́m một em cho anh thoả măn tối nay…" Gă muốn gặp lại cô nàng một lần nữa.
***
Tanner chờ đă quá ba bữa, gă nhấc máy gọi.
- Princess hở?
- Ai gọi vậy?
Gă muốn đập chiếc máy xuống bàn. Biết bao nhiêu kẻ ma cà bông gọi nàng là Princess, ta làm sao biết, gă muốn giữ giọng nói thản nhiên:
- Tanner Kingsley đây.
- À ra là anh. Anh khoẻ chứ?
Giọng nói sao nghe có vẻ hờ hững.
- Ta tính sai, Tanner nghĩ. Thà đừng gọi:
- Tôi muốn mời em một bữa cơm tối hôm nào đó, nếu em bận rộn th́ thôi, để dịp khác…
- Tối nay th́ sao?
Tanner lại để mất cảnh giác. Gă khỏi phải chờ cho tới lúc dạy cho con quỷ cái một bài học.
***
Bốn tiếng đồng hồ sau, Tanner đang ở bên trong một nhà hàng ăn Pháp địa điểm phía đông đại lộ Lexington ngồi trước mặt là Paula Cooper. Không hiểu sao gặp lại nàng gă thấy thích thú hơn lần trước, quên không để ư hôm nay nàng nhanh nhẹn tràn đầy sức sống hơn lần trước.
- Anh nhớ em, Princess, - Tanner mở lời.
Nàng nhếch mép cười:
- Ô, th́ ra em cũng nhớ anh, anh có một điểm khác thường.
Những câu nói hôm nào lại hiện ra trong đầu. Nó thích nhạo báng gă. Con quỷ cái.
Tối hôm nay dường như là dư âm của những cảm xúc hôm nào. Những lần hẹn với người khác th́ Tanner chủ động gợi chuyện nhưng gặp Paula th́ khác, gă cảm thấy ngứa ngáy v́ nàng thích mở miệng nói ra trước.
Nàng nhớ lại tỉ mỉ từng chi tiết gă đă nói ra. Nàng nhanh trí tinh xảo không để ư những lời nói vu vơ.
Tanner thường hẹn với mấy em xinh đẹp chịu chơi. Lần đầu tiên, Tanner cảm thấy như c̣n thiếu một chút ǵ. Mấy em chịu chơi, biết phục vụ, phục vụ quá mức. Không có chuyện nói qua nói lại. Paula khá hơn mấy em kia…
- Em kể cho tôi nghe về em đi!
Nàng rùng ḿnh.
- Cha em lúc trước giàu có uy thế em được nuông chiều đến hư hỏng - kẻ hầu người hạ. Ngày cha em mất lúc đó ông trắng tay. Em xin được vô làm một chân trợ lư cho một ông chủ khác kể từ đó.
- Em thích công việc đó chứ?
- Không. Công việc nhàm chán. - Nàng bắt gặp gă nh́n theo - Em muốn t́m một việc khác thích hợp hơn.
Qua bữa sau Tanner nhấc máy gọi:
- Princess?
- Em mong được nghe anh gọi, Tanner. Nàng nói nghe êm tai.
Tanner sướng muốn rùng ḿnh:
- Em nói thiệt sao?
- Vâng. Anh muốn đưa em đi ăn nhà hàng nào?
- Em muốn đi nhà hàng nào tuỳ. - Gă cười.
- Em thích chỗ nhà hàng Maxim s trung tâm Paris, để coi c̣n chỗ nào khác em muốn tới nữa.
Nàng tính lừa cho gă mất cảnh giác một vố nữa, không hiểu sao nghe nàng nói gă thấy yên tâm.
Bữa ăn tối hôm đó tại nhà hàng Lacote Basque trên phố 55th street, suốt buổi Tanner để mắt nh́n theo không hiểu sao thấy mê mẩn nàng ghê, không phải là cái vẻ bề ngoài, chính cái tính cách riêng của nàng th́ phải hơn. Nàng được trời ban cho một tư cách thông minh tự tin. Một người có tinh thần sống tự lập đáng kính nể.
Câu chuyện râm ran bàn đủ thứ chuyện, Tanner mới vỡ lẽ nàng hiểu biết quá nhiều.
- Em định làm ǵ sắp tới hở, Princess?
Nàng nh́n sâu vô mắt Tanner hồi lâu:
- Em thích quyền lực… quyền khuấy động mọi việc.
Tanner nhếch mép cười:
- Vậy th́ chúng ta cùng một ư với nhau .
Anh đă nói câu đó với bao nhiêu bà, Tanner?
Gă nghe muốn tức giận:
- Em đừng giở tṛ đó ra nữa được chứ? Tôi nói em không giống như những người khác mà tôi…
- Mà sao?
Chán nản, Tanner phải nói.
- Em làm tôi phát cáu.
- Tội nghiệp chưa, nếu anh cáu sao không tắm một cái cho nó nhẹ người…
BÓNG TỐI KINH HOÀNG - Chương 17
BÓNG TỐI KINH HOÀNG -
Chương 17
Andrew ngồi trong văn pḥng nh́n vào tập sách mỏng do Uỷ ban giải Nobel tặng ghi chú ḍng chữ: "V́ lợi ích chung chúng tôi chờ ông tại đích đến". Một số h́nh ảnh trong buổi trao giải tại nhà hát lớn Stockholm, cử toạ vỗ tay tán thưởng các tác giả bước lên bục nhận giải thưởng từ tay nhà vua Carl XVI Gustav, Thuỵ Điển.
Nay mai ta sẽ tới được đích, Andrew nghĩ.
Cánh cửa vừa mở, Tanner bước vô trong:
- Chúng ta có việc nầy cần bàn.
Andrew để tập sách qua một bên:
- Sao, Tanner?
Tanner hít vô một hơi:
- Tôi mới vừa nói chuyện nhân danh KIG cam kết hợp tác với quân đội làm một cuộc thử nghiệm sắp tới.
- Cậu làm sao?
- Thử nghiệm phương pháp làm lạnh. Phải cần có anh hợp tác.
Andrew lắc đầu.
- Không thể, ta không muốn can dự vô việc đó, Tanner. Công tác nầy không nằm trong lĩnh vực của cơ sở.
- Việc nầy không dính dáng tiền bạc, Andrew. Nó thuộc về công tác quốc pḥng của nước Mỹ, của quân đội. Anh phái biết phục vụ cho đất nước.
V́ lợi ích chung. Họ đang cần tới anh.
Tanner ngồi lại thêm cả tiếng đồng hồ thuyết phục. Cuối cùng Andrew đồng ư.
- Được, phải coi đây như là một lần nữa thôi ta đi ra ngoài lĩnh vực chuyên môn, Tanner, cậu đồng ư chứ?.
Tanner nhấc máy gọi Paula. Nàng lắng nghe.
- Anh mới vừa về, sắp tới sẽ nhận một công tác quan trọng, lúc nào xong sẽ gọi cho em. Thương lắm.
***
Hai chuyên viên quân đội tŕnh bày tóm tắt cho Andrew về công tác tiến triển tốt đẹp mới đây. Andrew đang c̣n do dự, nghe qua phần tŕnh bày dự án sắp tới, Andrew chú ư hơn. Nếu mọi vướng mắc được giải quyết coi như đă vượt qua bước đầu.
Một giờ sau, Andrew ngồi nh́n chiếc xe quân sự lái thẳng vô cổng cơ sở KIG, theo sau là hai xe chở đầy lính. Ông bước ra cổng đón ngài đại tá chỉ huy toán lính.
- Chúng tôi đă sẵn sàng, Ngài Kingsley. Nhờ ông chỉ huy.
- Chúng tôi sẽ lo việc đó; - Andrew nói. - Cho hàng xuống xe chúng tôi lo liệu.
- Tuân lệnh. - Ngài đại tá quay qua chỗ hai binh sĩ đứng sau xe - Cho hàng xuống. Nhớ cẩn thận, rất là cẩn thận.
Hai chiến sĩ leo vô trong xe xê dịch dần dần một chiếc thùng sắt được niêm kín ra bên ngoài.
Thoáng chốc chiếc thùng sắt được hai chuyên viên đưa vô bên trong pḥng thí nghiệm dưới sự giám sát theo dơi của Andrew.
- Đặt trên bàn thật nhẹ tay. - Ông để mắt nh́n theo - Khá lắm.
- Chỉ cần một người làm cũng xong, nhẹ thổi, một người theo xe vừa nói.
- Cậu không tin sao, nặng lắm mà, - Andrew nói.
Cả hai nh́n theo, lóng ngóng:
- Ủa?
Andrew lắc đầu:
- Thôi kệ.
***
Hai chuyên viên hoá học Perry Stanford và Harvey Walker được điều tới hợp tác với Andrew.
- Tất cả được trang bị quần áo bảo hộ khi làm công tác - Chờ tôi thay đồ, - Andrew nói. - Trở ra ngay.
Ông bước ra ngoài đi tới chỗ cửa đóng kín mở ra.
Bên trong chứa đồ trang bị mặt nạ chống hơi độc, bao tay, kính che mắt, giầy trang bị đặc biệt.
Andrew bước vô lấy bộ đồ bảo hộ, Tanner chạy tới chúc ông hoàn thành công tác.
Andrew trở lại pḥng thí nghiệm.
Stanford và Walker đă chờ sẵn. Cả ba niêm kín căn pḥng ngăn chặn hơi thoát ra bên ngoài, chốt cửa bảo đảm an toàn. Tất cả cùng nôn nóng chờ đợi.
BÓNG TỐI KINH HOÀNG -Chương 18
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 18
Hôm sau Tanner đang ngồi lặng lẽ một ḿnh trong văn pḥng, thư kư nhấn nút báo.
- Có phái đoàn đến gặp ông, Kingsley.
- Phái đoàn à?
- Vâng.
- Cho vào đây.
Đoàn giám sát viên các cơ sở KIG bước vô văn pḥng Tanner.
- Chúng tôi đến để làm việc với ông, Kingsley.
- Mời các anh ngồi.
Mọi người ngồi xuống ghế.
- Có việc ǵ không các anh?
Một thành viên lên tiếng:
- Vâng, chúng tôi lo lắng, sau khi hay tin sự cố xảy ra cho anh của ông… Liệu cơ sở KIG có thể c̣n hoạt động?
Tanner lắc đầu.
- Chuyện đó chưa biết, ngay lúc nầy, tôi đang c̣n choáng váng, không thể tin được những ǵ xảy đến cho Andrew. - Ngẫm nghĩ một lúc gă nói. - Tôi sẽ cho biết nên làm ǵ. Tôi không muốn nói ra trước nhưng phải cố làm sao để cơ sở vẫn tiếp tục hoạt động. Đó là một lời hứa, mọi việc tôi sẽ cho biết sau.
Mọi người lầm rầm nói lời cảm ơn, Tanner ngồi nh́n cho đến người cuối cùng bước ra ngoài.
***
Ngay lúc đó Andrew được cho xuất viện, Tanner lo sắp xếp một nơi làm việc riêng bên cạnh cơ sở KIG, vừa được chăm sóc anh để tiếp tục điều hành công việc.
Công nhân sững sờ nh́n Andrew từ một người lanh lẹ nay lờ đờ như người mất hồn. Andrew ngồi một chỗ trên chiếc ghế nh́n ra cửa sổ như muốn buồn ngủ hay là thích thú được trở lại cơ sở KIG, nh́n quanh chưa nhận ra hết mọi thứ. Andrew được chăm sóc tử tế là một nguồn an ủi cho ông.