Đảng CSVN phiên bản của t́nh báo TQ – Kỳ 8
Năm 1940, Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế,thừa biết Hồ Tập Chương (HMC) là con cái của nhà ai. Năm 1950, Mao Trạch Đông (毛泽东) và Chu Ân Lai (周恩来) gọi Hồ Tập Chương (胡志明) cùng tháp tùng đến Moskva, yết kiến Stalin tại điện Kremlin. Mao Trạch Đông đề nghị Stalin công nhận Hồ Tập Chương (HCM) như một đồng chí CS Quốc Tế tại Đông Dương.
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ801.jpg[/IMG]
[I]Năm 1950, Mao Trạch Đông (毛泽东), Chu Ân Lai (周恩来) và Hồ Tập Chương (HCM 胡志明) cùng đến Moskva.
Nguồn: Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế.
[/I][/CENTER]
Khi ấy, Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai chỉ biết lờ mờ hồ sơ của Nguyễn Ái Quốc, càng không biết trước từ năm 1921 cho đến năm 1932, Nguyễn Ái Quốc bí danh HCM là thành viên t́nh báo của Liên Bang Nga. Mao đă công nhận Việt Minh đảng CS Đông Dương, trao đổi Đại sứ giữa hai nước Việt Nam Dân chủ Cộng Ḥa và Trung Quốc.
Đảng CSTQ giới thiệu nhân vật thân tín nhất là Hồ Tập Chương (t́nh báo CSTQ) và Mao sáng lập đảng CS Đông Dương và đưa đảng này gia nhập vào Mạng lưới CS Quốc Tế (Cơ chế CSQT). Họ Mao và họ Chu, với tư cách thành viên CS Quốc Tế, đứng ra chịu trách nhiệm giới thiệu, đính kèm lư lịch, hồ sơ cơ bản ư thức hệ CS, những thành tích cá nhân, và quá tŕnh thử thách của Hồ Tập Chương (1941-1950).
CS Trung Quốc dốc ống, đầu tư vào Hồ Tập Chương, hy vọng lừa được Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế. Sau khi Cơ chế CSQT tiếp nhận hồ sơ, kiểm tra, t́m hiểu nhân vật Hồ Tập Chương núp dưới danh tính Hồ Chí Minh, Hội đồng Y khoa lập hồ sơ y bạ cho HCM (mẫu máu, di truyền v.v…). Hội đồng sẽ hồi báo sau, và công bố tin vui đến Mao và Chu. Thực chất Mao Trạch Đông đă có thâm ư riêng, muốn đưa ra một Hồ Chí Minh mới, chuẩn bị ngày sau có dịp cần dùng đến trong kế hoạch Mao Trạch Đông sẽ trở thành lănh tụ phong trào CS Quốc Tế.
Sau khi hội đồng Cơ chế CSQT chuyển qua hội đồng y khoa thẩm định hồ sơ y bạ, nhận ra tên Hồ Tập Chương giả danh Hồ Chí Minh, trong khi ấy Nguyễn Ái Quốc (HCM) chỉ c̣n là một nấm tro tàn trong nghĩa trang Kuntsevo Moscow. Lúc này Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế dè dặt không công nhận Hồ Tập Chương, tuy nhiên vẫn giao cho Mao Trạch Đông tùy tiện phát triển CS Đông Dương. Stalin giữ khoảng cách rất xa đối với Hồ Tập Chương (Stalin không tiếp).
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ802.jpg[/IMG]
[I]Hồ Tập Chương (HCM 胡志明) tháp tùng đi theo Mao Trạch Đông (毛泽东), và Chu Ân Lai (周恩来)đến Moskva năm 1950. Nguồn: Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế.
[/I][/CENTER]
Đảng CS Trung Quốc đă quyết định lấy viên thuốc tể Nguyễn Ái Quốc gán trên ḿnh Hồ Tập Chương thật để biến thành một Hồ Chí Minh giả (胡志明). CSQT cũng không ngờ Mao Trạch Đông biết bào chế nhào nặn ra một Nguyễn Ái Quốc giả, bí mật cất giấu trong tủ khóa của Mao Trạch Đông.
Từ trước năm 1940 người ta chỉ biết đại khái về họ Hồ, phần c̣n lại chỉ là cái miệng b́nh trong đó đảng CSTQ cắm vào một loài hoa với chất liệu bằng cao-su. Khi Hồ Tập Chương qua đời (1969), đương sự được ướp xác nằm trong lăng, giữa trung tâm Ba Đ́nh Hà Nội. Cho đến nay nhân dân Việt Nam có nào hay, đảng CSTQ tạo ra huyền thoại HCM, từ con Mèo thành con Sư tử, bóp méo vo tṛn, tạo dựng tinh vi một Hồ Tập Chương thân thế người Hán. Tại Việt Nam chưa có người nào thẩm định lại lai lịch họ Hồ, thực hay giả bởi v́ trong ḷng đất nước Việt Nam có cả một Quân Khu t́nh báo Hoa Nam ẩn núp thừa sức biện luận. Bộ chính trị đảng CSVN là một trong những thành viên của t́nh báo Hoa Nam, nên họ được phép tùy tiện lái con thuyền Việt Nam đến bến bờ diệt vong v.v…
Lần này Mao Trạch Đông viếng thăm Liên Xô, đem theo phiên bản họ Hồ, ông ca ngợi đảng CS Đông Dương hết lời:
‒ Thưa đồng chí Stalin, cùng đồng hành đến Moskva lần này có đồng chí Hồ Chí Minh 胡志明, (Hồ Tập Chương) đă nhất định phát động, dùng vơ lực đưa Pháp ra khỏi Đông Dương. Xin đề nghị đồng chí Stalin thay mặt Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế cho phép Hồ Chí Minh (HTC) tiếp kiến, và xin chỉ thị của người cung cấp viện trợ vũ khí cho đảng CS Đông Dương.
Stalin đă hiểu hết ẩn ư trong con người tham vọng của Mao Trạch Đông và Stalin đă từng biết Nguyễn Ái Quốc nói:
“Đồng chí Hồ Chí Minh yêu cầu Liên Xô trực tiếp cung cấp viện trợ cho Việt Nam, giúp họ đánh người Pháp, đối với vấn đề này, chúng tôi c̣n có suy nghĩ hơi khác”.
Stalin trao đổi thêm với Mao Trạch Đông:
“Thắng lợi của cách mạng Trung Quốc chứng minh Trung Quốc đă trở thành trung tâm cách mạng của Châu Á, chúng tôi cho rằng công tác chi viện và giúp đỡ Việt Nam chủ yếu do Trung Quốc gánh vác th́ tốt”.
Mao Trạch Đông đáp:
“Việt Nam chủ yếu cần vũ khí đạn dược, cũng cần có vật tư quân sự khác, Trung Quốc không chắc chắn thỏa măn mọi nhu cầu của họ, tất nhiên họ hy vọng Liên Xô cũng viện trợ”.
Stalin ngẩng đầu nh́n Mao Trạch Đông, tiếp tục đưa ra ư kiến của ḿnh:
“Trung Quốc và Việt Nam địa lư gần nhau, liên hệ tương đối nhiều, để Trung Quốc giúp Việt Nam tương đối thuận tiện. Viện trợ xây dựng kinh tế Trung Quốc là nhiệm vụ quan trọng của Liên Xô. Chúng tôi đă đánh xong chiến tranh thế giới, số lớn trang bị vũ khí không dùng hết, có thể chuyển chúng sang Trung Quốc, có những cái Việt Nam dùng được th́ tất nhiên các đồng chí có thể chuyển một ít đến đó”.[1]
Năm 1950, CSTQ muốn tạo ra cuộc chiến Đông Dương, mượn tay Việt Minh đấu đá với Pháp. Việt Nam rơi vào thời điểm chiến tranh mới, do đó Hồ Tập Chương (HCM), đă nhiều lấn bí mật đến Bắc Kinh, đôi khi ở cả nửa năm hay cả mùa Đông, chầu chực nhận quyết định của CSQT. [B]Hồ Tập Chương không thể đơn phương khai chiến với Pháp, mọi hành động đều phải có mệnh lệnh của Mao Trạch Đông.[/B]
Cuối cùng sự chờ đợi đem đến kết quả tốt cho Hồ Tập Chương, đền bù chuyến đi Moskva có ít nhiều hoài công. Sau khi Mao Trạch Đông về lại Bắc Kinh, lấy quyết định cung cấp toàn diện, hỗ trợ cho CS Việt Nam và xem VN là một bộ phận CS Đông Dương không thể thiếu trong chiến lược bành trướng của đảng CSTQ.
Mao Trạch Đông nhận định chuyến viếng thăm lần này thành công, dù Hồ Tập Chương không yết kiến được Stalin, tuy nhiên Stalin đă nhớ đến tên Hồ Tập Chương ít nhất 1 lần, và nói về Việt Nam đến 5 lần, một cách khác chính thức công nhận Việt Nam có độc lập.
Mao Trạch Đông trở về Bắc Kinh chỉ thị Chính phủ và đảng CS Trung Quốc lên kế hoạch tăng cường, cung cấp viện trợ toàn diện cho Việt Nam, liên tục gửi quân đội chiến đấu bên cạnh đảng CS Đông Dương, và những cố vấn cao cấp, vẫn do Soái tướng Vi Quốc Thanh (韦国清-Wei Guoqing), Đại tướng Trần Canh (陈能), Đại tướng Lă Quư Ba (罗贵波), Trung tướng Mai Gia Sanh (梅嘉生- Mei Jiasheng), Trung tướng Đặng Dật Phàm (邓逸凡-Deng Yifan) phụ trách.Đảng đoàn cố vấn lần này có tính quyết định đưa qua VN nhiều đoàn chuyên gia khác nhau về chính trị, quân sự. Phù hợp với các yêu cầu của Hồ Tập Chương, hỗ trợ ngoài chiến trường và cả trong chính trị nội bộ đảng CS Việt Nam.
Ngoài ra đảng đoàn cố vấn hướng dẫn chính phủ, và quân đội của Hồ Tập Chương, bằng những kế hoạch kháng chiến chống Pháp. Những cố vấn quân sự, chính trị giúp tổ chức cơ bản thực hiện các ranh giới của trận chiến, và đưa Điện Biên Phủ vào chiến tranh, một trong những điểm then chốt cần phải chiến thắng bằng mọi giá không thể thất trận. Tăng cường cung cấp số lượng lớn vũ khí, thiết bị, thực phẩm, quân trang, vật tư, và cung cấp nguồn tài chính.
Lịch sử Quân ủy đảng CS Trung Quốc cũng công nhận: Năm 1950, kế hoạch viện trợ ồ ạt đổ vào Việt Nam gồm 116.000 khẩu súng các loại, 420 khẩu pháo, nhiều khí đài thông tin, và công binh. Năm 1956, Trung Quốc ưu tiên viện trợ cho Việt Nam 50.000 khẩu tiểu liên và súng trường nửa tự động vừa định h́nh sản xuất, chưa kịp trang bị cho quân đội Trung Quốc. Năm 1953, Trung Quốc đă giúp Việt Nam thành lập 6 tiểu đoàn pháo cao xạ, 1 trung đoàn công binh, 1 trung đoàn cầu nổi, 1 trung đoàn xe tăng, 1 trung đoàn máy bay tiêm kích, bổ xung nhiều vũ khí trang bị quân sự khác, cục quân nhu riêng cho VN. Trung Quốc c̣n giúp 90.000 khẩu súng máy và súng trường để triển khai chiến tranh du kích ở miền Nam.
Mao cử Đặng Tiểu B́nh sang Hà Nội, mang theo lời hứa giúp Việt Nam 20 tỉ NDT (tương đương 20% thu nhập quốc dân hoặc 60% thu nhập tài chính của Trung Quốc năm 1963). [2]
Mao Trạch Đông tiếp tục tác động đến Hồ Tập Chương (HCM):
“Chúng ta là người một nhà, cần người có người, cần vật tư có vật tư, cần bao nhiêu có bấy nhiêu”. Việt Nam thiếu máu chữa chạy thương binh, Mao Trạch Đông chỉ thị: “Mạng người là quan trọng, viện trợ 2 triệu lít. Số máu này được chuyển tử Thượng Hải đến Côn Minh, qua Hà Khẩu, rồi đưa sang thị xă Lào Cai. Nó không như lúa mạch có thể nhập khẩu, mà là từng giọt máu rút từ cơ thể những người may mắn sống sót sau một nạn đói lớn”. Quả nhiên CSTQ có vẻ như viện trợ vô tư, nhưng trong ấy đă có tính số thành.
Cùng lúc đảng CSTQ vận dụng mọi kỹ thuật tuyên truyền đánh bóng, t́nh báo Hoa Nam tạo thành tích đẩy đảng CS Trung Quốc bước vào lănh thổ Việt Nam cướp chính quyền, cung cấp cho ngưới dân Việt Nam một lănh chúa. Quả nhiên người dân Việt Nam bị CSTQ lừa dối, sử dụng nhuần nhuyễn hệ thống kỹ thuật tuyên truyền tinh vi, che giấu mọi sự thực về Hồ Tập Chương (HCM), và người dân vô t́nh tiếp nhận một cách hớn hở cha già dân tộc Hồ Tập Chương (HCM) trong trái tim người dân Việt Nam. Đây chỉ là h́nh ảnh hư ảo do bàn tay phù thủy của CSTQ dựng nên.
Kẻ dối trá như người Hán không bao giờ quên cơ hội lừa đảo, dù người nhà thân thuộc cũng không tha! Nay CSTQ vớ được một lân bang Việt Nam, đang trống vắng người lănh đạo. Cơ hội đến chỉ một lần, CSTQ cố nặn, trộn lộn ḷi ra một Hồ Chí Minh tại hang Pắc Bó từ 1941 đến 1950, một viên “thuốc tể” theo công thức riêng của người Hán. CSTQ tạo được một thành viên CS Đông Dương cho riêng ḿnh, nói một cách khác “người thâm tín” của CSTQ. Nằm vùng trong lănh thổ Việt Nam chờ cướp chính quyền lân bang, vũ khí đă chuyển đầy đủ đến Việt Nam, quân binh Mao-Hồ trên tay súng lên đạn, chỉ cần hiệu lệnh là ṇng súng nhả khói.
Tháng 5/1965, Hồ Tập Chương đến Hàng Châu yết kiến Mao Trạch Đông và được biết:
“Cuộc đấu tranh Trung-Xô sẽ diễn ra, Việt Nam phải ủng hộ Trung Quốc”.
Ư của Mao Trạch Đông, ông sẽ trở thành lănh đạo CS Quốc Tế, sau khi Stalin qua đời, Hồ Tập Chương sẽ có một ghế trong CS Quốc Tế.
Mạnh lưới CS Quốc Tế đương nhiên không khờ khạo để cho đảng CSTQ dựng đứng một tên Nguyễn Ái Quốc đă chết tại Hồng Kông vào năm 1932, nay được sống lại. Thực sự KGB đă bí mật đưa xác Nguyễn Ái Quốc về Liên bang Nga, chôn tại nghĩa trang Kuntsevo Moscow (Kuntsevo Cemetery, Moscow, Russian Federation).
Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế thừa biết CSTQ đang có âm mưu bá chủ. Theo mật mă HNB322, giải:
‒ Đảng CS Trung Quốc, muốn lừa đảo CS Quốc Tế, tạo ra một Nguyễn Ái Quốc với tên giả, người giả, và cả hành động giả, cùng với cái tên rất mới Hồ Tập Chương khoác áo HCM, chân dung hư cấu nguyên t́nh báo Hoa Nam, dùng “Dung dịch thuật” để biến tướng thành Hồ Chí Minh.
Đảng CS Trung Quốc và Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế, bắt đầu xung dột nhau, khác biệt hành đồng về ư thức hệ chủ nghĩa Mác-Lenin, “Cơm không lành, canh không ngọt”. Đảng CSTQ gián tiếp nhét vào sinh hoạt gia trưởng trị quốc của Khổng Tử, buộc người dân Trung Quốc phải chấp nhận Mao “Thiên Tử”, và biên giới hai nước anh em CS Trung Quốc-Liên Xô đang có vấn đề.
Nhân dịp này, KGB liền kéo một hộp đen lưu trữ tư liệu của Nguyễn Ái Quốc, quăng vào mặt đảng CSTQ, nhằm cảnh cáo Hồ Chí Minh giả, do CSTQ dựng lên, và tiết lộ hồ sơ Nguyễn Ái Quốc (người Việt Nam) đă chết từ lâu, mọi bí ẩn của Hồ Tập Chương được phơi bày, hiện nguyên h́nh người Hán.
Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế, công bố hồ sơ Nguyễn Ái Quốc:
1 ‒ Sài G̣n, năm 1863. Thực dân Pháp xây dựng 2 cảng tàu buôn, đến năm 1900 hoàn tất cảng Hoàng Diệu (c̣n gọi cảng Tam Hội hay Khánh Hội). Năm 1912, hoàn tất cảng thứ hai của hăng tàu buôn Messagerie Maritimes (MM).
2 ‒ Cảng Hoàng Diệu tiếp nhận những hăng tàu, tự do ra vào. Theo hồ sơ của bến cảng Hoàng Diệu và hải tŕnh của hăng tàu buôn Latouche-Tréville (Đô đốc Latouche-Tréville) có logo “5 ngôi sao”, đă cặp bến cảng vào năm 1910. Cảng Hoàng Diệu tiếp nhận tàu buôn mang tên Amiral Latouche-Tréville, cặp bến tháng Giêng năm 1910 và nhổ neo tháng 3 cùng năm.
[CENTER]
[IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ803.jpg[/IMG]
[I]H́nh chụp tàu buôn Amiral Latouche-Tréville, tại cảng Dunkerque
Nguồn: Cục Hành Hải France[/I][/CENTER]
3 ‒ Hăng tàu buôn Messagerie Maritimes, viết tắt MM, logo “đầu ngựa”, cảng khánh thành năm 1912, xây dựng theo vị trí riêng củg a cảng, đặc biệt trên mái nhà điêu khắc biểu tượng “đầu ngựa”. Ngày xưa người Việt gọi “hăng đầu ngựa”.
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ804.jpg[/IMG]
[I]Bên trái con tàu buôn lớn Messagerie Maritimes, bên phải Hotel Messageries Maritime 1912.
Nguồn: Cục Hành Hải France.
[/I]
[IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ805.jpg[/IMG]
[I]Hăng tàu buôn Messagerie Maritimes, danh tiếng nhất Đông Dương
Nguồn: Cục Hành Hải France.[/I][/CENTER]
4‒ Đơn khai lư lịch của Nguyễn Ái Quốc. Ngày 5 tháng 6 năm 1911, khởi hành từ bến Nhà Rồng, lấy tên Văn Ba, làm nghề phụ bếp trên chiếc tàu buôn Latouche-Tréville.
Sau đó, Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế, và KGB điều tra:
‒ Hồ sơ cho thấy lư lịch Nguyễn Ái Quốc không lương thiện.
- Phạm lỗi gian trá điều 1. Về tàu buôn Latouche-Tréville vào cảng Hoàng Diệu, tháng 1 năm 1910 và nhổ neo tháng 3 cùng năm. Cho thấy tàu buôn Latouche-Tréville đă rời khỏi cảng Hoàng Diệu Sài G̣n trước đó 16 tháng (1 năm 4 tháng).
- Phạm lỗi gian trá điều 2. Nguyễn Ái Quốc khai rằng: Khởi hành tại bến Nhà Rồng ngày 5 tháng 6 năm 1911. Vào thời điểm này người Sài G̣n gọi nơi đây, “hăng đầu ngựa hay MM”, chưa ai gọi bến “Nhà Rồng”.
- Phạm lỗi gian trá điều 3. Hăng tàu buôn Messagerie Maritimes MM (hăng tàu vận tải hoàng gia) độc quyền hoạt động tại khu vực cảng có Hotel Messageries Maritime từ năm 1912, tàu buôn của những hăng khác không được vào cảng này. Năm 1912 hăng tàu buôn Messagerie Maritimes mới hoạt động, thế th́ Nguyễn Ái Quốc khởi hành ra hải ngoại bằng tàu buôn nào ?
[B]
Kết luận[/B]: Nguyễn Tất Thành đương nhiên khởi hành tại Sài G̣n trên một tàu buôn loại nhỏ nào đó, thời ấy chỉ có phương tiện tàu thủy mới đến được Âu Châu. Một người Việt Nam như Nguyễn Tất Thành muốn vào cảng Hoàng Diệu và Messagerie Maritimes c̣n khó hơn lội qua eo biển Manche 45 cây số. Lư do đơn giản là hai khu cảng trên được xem llà ănh thổ riêng biệt của thực dân Pháp, người Pháp, và người Việt có quốc tịch Pháp mới được ra vào, ngay cả người Pháp cũng không tự tiện vào sân bến cảng, và mỗi lối đi riêng cho từng khâu một.
Nhân viên của cảng hay thủy thủ đoàn muốn ra vào phải qua cổng A. Tŕnh giấy chuyên môn, ban ngành, có photo, dấu tay, và con dấu của cơ quan liên hệ.
Về người hành khách của các hăng tàu, phải vào cổng phụ B. Tŕnh vé, tên con tàu buôn có ghi ngày giờ khởi hành và tŕnh thẻ quốc tịch cá nhân v.v… người hành khách phải đi qua 3 trạm kiểm tra vé, mới lên được bong tàu.
Nguyễn Tất Thành không có đủ điều kiện để vào hai cảng Hoàng Diệu và Messagerie Maritimes, trừ phi Nguyễn Tất Thành đào ngạch hay phi thân qua hai lớp tường cao 3m, thế nhưng cũng chỉ mới vào được sân cảng, ṿng thứ nhất, chưa lên được bong tàu buôn!
Trong khi ấy Nguyễn Tất Thành khai rằng; đi tại bến Nhà Rồng, đây mới là một vấn đề rất phịa, hăng tàu Messagerie Maritimes “đầu ngựa” phục vụ cho chính quyền thực dân Pháp không phục vụ cho người Việt có quốc tịch Pháp.
Đảng CSVN phiên bản của t́nh báo TQ – Kỳ 9
[B]Mao thành lập đảng Cộng Sản Đông Dương[/B]
Cũng trong năm 1950, Hồ Tập Chương (HCM) thêm một lần bí mật xuất ngoại, “9 ngày”, vượt biên giới Long Châu đến Bắc Kinh yết kiến Mao Trạch Đông, nhận thông báo: “Đồng chí Stalin, thay mặt CS Quốc Tế ủy nhiệm sứ mệnh giải phóng Đông Dương do đảng CS Trung Quốc lănh đạo, như đồng chí Hồ đă biết”.
Hồ Tập Chương (HCM) vui mừng tiếp nhận, tuy nhiên lời nói của Mao đă chất chứa nhiều ẩn ư “Bắc chinh Nam tiến”. Mao cho ḿnh là đệ nhị lănh tụ phong trào CS Quốc tế. Từ suy nghĩ này Mao thực hiện hành tŕnh tiến vào Đông Dươngmột cách hợp pháp. Stalin vô t́nh thêm sức, chỉ thị Mao giúp tổ chức 10 Đại đoàn cho CS Đông Dương (Việt Nam 5 Đại đoàn, Lào 2 Đại đoàn, Campuchia 3 Đại đoàn).
Tế nhị hơn, đảng CSTQ, “trăm lựa ngàn chọn” cho ra đời một cộng sự Hồ Tập Chương (HCM), trên danh nghĩa tuyển mộ người CS lư tưởng, chuẩn bị thực hiện nghĩa vụ thánh chiến v́ CS Quốc tế, tạm gọi “Đông Phương Hồng 2″. Trên lư thuyết Việt Nam án ngữ tuyến pḥng thủ Đông Nam của Trung Hoa.
Cùng lúc CS Trung Quốc không bỏ qua cơ hội giúp CS Việt Nam thành lập Tiểu đoàn pháo binh Thủ đô do tướng Hoàng Văn Thái chỉ huy. Tiếp theo những năm sau vào tháng Giêng năm 1953. CS Trung Quốc, giúp CS Việt Nam thành lập 6 tiểu đoàn cao xạ (pḥng không 37 mm).
Ngày 14 tháng 3, một lần nữa, CS Trung Quốc biệt phái Vi Quốc Thanh trở lại Bằng Tường Việt Nam, 9 hôm sau Vi Quốc Thanh chỉ huy mặt trận Thượng Lào, với quân số CS Việt Nam khai chiến quân đội Pháp. Ba tháng sau đích thân ông huấn luyện quân đội CS Việt Minh về chiến thuật tấn công thủ cao xạ.
Theo đề nghị của cố vấn Vi Quốc Thanh tăng cường Pháo binh. Ngày 01 tháng 4 năm1953. CS Trung Quốc gửi đến CS Việt Nam một binh đoàn và quân cụ dư thừa thành lập Trung đoàn 367 pháo binh. Tháng 6, thành lập tiếp Trung đoàn 45 pháo binh lựu pháo (cối) 105 ly; [1] em ruột của Trung Đoàn 34 Bộ binh.
Đến ngày 13 tháng 8 năm 1953. TƯ-ĐCSVN xin ư kiến Mao Trạch Đông về kế hoạch Đông Xuân 1953-1954. Đánh chiếm đồng bằng các tỉnh biên giới VN. T́nh báo Hoa Nam nhận định chưa phải lúc, báo cáo về Bắc Kinh. Ngày 29 tháng 8 năm1953, Mao Trạch Đông nhấn mạnh tấn công Lai Châu trước, sau đó một lần nữa làm sạch Thượng Lào trước khi đánh biên giới 6 tỉnh VN.
Tháng 9, Vi Quốc Thanh báo cáo Bắc Kinh, Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, v.v… đề nghị Hồ Tập Chương (HCM): “Cách mạng Việt Nam không thể đi đường thẳng, phải đi đường khúc khuỷu, không nên dùng chiến lượcđánh đồng bằng, tạm thời chờ chỉ thị, bởi ba (3) chiến thuật: “2 đại đoàn rưỡi, 1 đường quốc lộ, 3 lớp cán bộ” (chiến thuật biển người).
Ngày 17 tháng 10 năm1953, Vi Quốc Thanh đi Nam Ninh, rồi đến Mục Nam Quan, khu an toàn Việt Bắc gặp Hồ Tập Chương (HCM). Ông chuyển mệnh lệnh của Mao Trạch Đông, và 1 bản sao kế hoạch X (Navarre). Hồ Tập Chương (HCM) cám ơn “tư tưởng Mao”. Ngày 3 tháng 11 năm 1953, Hồ Tập Chương (HCM), theo lệnh của Mao soạn thảo xong kế hoạch Đông Xuân, cố vấn Vi Quốc Thanh phê duyệt dự thảo trên, gửi về Bắc Kinh xin chấp thuận.
Vào những ngày từ 19 đến 24 tháng 11 năm 1953, TƯ-ĐCSVN đại hội, Vi Quốc Thanh, Trần Canh, Vương Nghiên Tuyền đồng tham dự với Quân ủy CS Việt Nam, VQThanh phát biểu ư kiến: “Quư đồng chí thành công đả thông tư tưởng Mao” và ông nhắc khéo lời của Mao: “Cách mạng Việt Nam phải đi đường khúc khuỷu”. Lần đầu tiên cố vấn Vương Nghiên Tuyền nhấn mạnh đề nghị: “Trong chiến tranh giữa đảng CS Việt Nam chống Pháp, cần có phương hướng chiến lược, và đề cập chiến dịch Điện Biên Phủ”. Trong buổi họp Hồ Tập Chương (HCM) phát biểu quyết liệt: “Nước c̣n tát được vẫn tát”. [2]
Thực chất từ lâu người Hán đă muốn lợi dụng chủ nghĩa CS để lấy cớ bành trướng xuống Đông Dương, như đă chuẩn bị trước từ năm 1940, với sự xuất hiện Hồ Tập Chương (HCM) tại Pắc Bó. Từ đó đảng CS Trung Quốc vạch hướng đi riêng “从俄罗斯获得武器,中国也统治印度支那” (Nhận vũ khi của Nga, Trung Quốc cai trị Đông Dương). Toàn cơi Đông Dương do Mao lănh đạo, bằng “Quyết sách vũ trang quân đội”. Mao muốn nắm chính quyền Đông Dương trong tay, để dễ dàng tổ chức cải cách xă hội, chính trị, văn hóa, kinh tế, tài chánh của Việt Nam. Với quyền điều phối của những cố vấn CS Trung Quốc, CS Trung Quốc không dừng lại ở lĩnh vực về quân sự, mà c̣n lan rộng các vấn đề đối nội, đối ngoại, kể cả tổ chức Đảng.Hoạt động của CS Việt Nam không ra ngoài bước chân khuôn phép của đảng CS Trung Quốc.
Từ đó đảng CS Việt Nam được gọi là “gian hậu liêu” của CS Trung Quốc, một nền móng vững chắc cho CS Đông Dương, được Mao tin tưởng, cho phép Mao tung ra 1/4 mạng lưới t́nh báo Hoa Nam vào Đông Dương, cùng lúc bí mật cài người trong nội tạng chính quyền CSVN đang lúc c̣n phôi thai. Bằng mọi giá t́nh báo Hoa Nam phải cầm chắc tay lái, thay đổi vận mệnh Việt Nam theo ư muốn của Mao. T́nh báo Hoa Nam nhất định chỉ huy CS Việt Nam, huy động toàn lực CS Việt Nam thực hiện sách lược CS-X, “CS Trung Quốc thành một Liên Ban CS Đông Dương” dưới sự lănh đạo của Mao.
Theo sách lược CS-X, chính Mao đă chọn Việt Nam làm thí điểm dùng quả bom ô nhiễm độc hại Hồ Tập Chương (HCM). Sau khi thực hiện CS-X thành công, t́nh báo Hoa Nam gửi về cụm mật mă BK49毛泽东(MTĐ),giải: “Cho phép t́nh báo Hoa Nam tiến hành công tác tuyên truyền những huyền thoại”tứ trụ” CS Đông Dương (Chinh, Đồng, Giáp và HTC), vinh danh, ca ngợi “Tứ trụ” triều đ́nh đảng CS Việt Nam. (Vơ Nguyên Giáp tên thực Vơ Giáp)[3]
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ901.jpg[/IMG]
[I]Nhóm cố vấn chính trị đảng CS Trung Quốc tại an toàn khu Việt Bắc 1950.[/I]
[/CENTER]
Những lớp huấn luyện tuyên truyền chủ nghĩa CS được mở ra cho tất cả đảng viên CSVN thân tín của CS Trung Quốc. Điểm mạnh của tuyên truyền là cần thiết vận dụng sáng tác nhiều thể loại, Văn nghệ và Văn hóa miêu tả những mẫu chuyện phi thường của Đảng, như âm nhạc, thơ ca, tranh cổ động, điêu khắc xây dựng tượng đài vinh danh lănh tụ, sách, phim, sân khấu nhạc kịch, báo chí, nghệ thuật lời truyền miệng dân gian tinh vi hơn. Tất cả những bộ môn Văn nghệ và Văn học không thể thiếu sót, làm lại mới lịch sử Việt Nam, theo chỉ đạo của đảng CS Trung Quốc, bằng cách xóa sạch trong đầu óc của người dân những suy nghĩ về dân tộc, và tổ quốc Việt Nam, thay vào đó bởi máu huyết và suy nghĩa CS Trung Quốc. Mỗi đảng viên đặt nền tảng trên hết chỉ yêu đảng CSVN, c̣n dân tộc Việt Nam thứ yếu. Cờ và Đảng ca, tiêu biểu cho quốc gia của CS. Khuyến khích, hường dẫn người dân sinh hoạt trong tinh thần CS Quốc Tế!
Đồng thời hai cơ quan đi đầu Thông Tấn Xă Việt Nam, và đài Phát Thanh. TTXVN có nhiệm vụ hướng dẫn dư luận trong và ngoài nước, một trong những t́nh báo thông tin của Hoa Nam, thay mặt tiếng nói (phát ngôn viên) của nhà nước đảng CSVN. Đài Phát-thanh với nhiệm vụ tuyên truyền hướng dẫn người dân sống v́ Đảng.
[CENTER]
[IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ902.jpg[/IMG]
[I]Trần Kim Xuyến, nguyên UV BCH Trung ương Đảng, TGĐ TTXVN, và Trần Lâm, Tổng Biên tập của Đài TNVN.
[/I][/CENTER]
Mùa Xuân 1947, T́nh báo Hoa Nam tăng cường thiết lập điện đài giữa Đảng CS Trung Quốc và Việt Minh. Từ 23-8-1945 đến 1990, bộ tuyên truyền đảng CSVN, có bốn nhân vật TGĐ. TTXVN và đài Phát thanh do Hoa Nam đào tạo, gồm có Trần Kim Xuyến, Hoàng Tuấn (Nguyễn Văn Minh), Đào Tùng và Trần Lâm.[4]
Văn nghệ và Văn hóa hoạt động theo hướng của đảng. Thành phần cán-chính lănh đạo ưu tú, lực lượng Quân đội bảo vệ đảng, được chọn theo qui chế bốn thành phần, học tập từng chương tŕnh của Đảng, gồm Thượng cấp, Trung cấp, đảng viên (cấp thừa hành), và binh sĩ hay quần chúng.
[B]Tất cả phương tiện tuyên truyền do đảng CS Trung Quốc chỉ đạo[/B], đảng CS Việt Nam thừa hành, truyệt đối cá nhân không được hưởng đặc quyền hay qui chế tuyên truyền. Lấy ưu điểm của Goebbels, bổ túc cho nhau ưu khuyết điểm về kỹ thuật tuyên truyền riêng của CS, nâng cao mục đích của đảng, (tuyên truyền lập đi lập lại những khẩu hiệu đơn giản, liên tục 10 năm hay lâu hơn). Trường Đảng được xem mẫu mực tuyên truyền, và sau đó đưa vào giáo dục học đường, từ mẫu giáo đến đại học! Mỗi thành viên trong công tác tuyên truyền vận dụng tối đa huyền thoại, hư cấu của lănh tụ, và các anh hùng mọi lứa tuổi, mọi giới đều tạo lợi ích cho tuyên truyền của đảng.
Tân Hoa Xă không ngần ngại vẽ chân dung “Tứ trụ” CSVN, báo Nhân Dân từ tháng 3 năm 1951-1955. Liên tục nhiều số báo loan tải, bốc thơm hết lời, ca ngợi thần thánh về tiểu sử sơ bộ, và thêu dệt huyền thoại “Tứ trụ”. Tuy nhiên chỉ có ba nhân vật được chú ư đề cao đánh bóng nhiều nhất với một cụm từ mới: “Phái bộ hải ngoại, đảng CS Trung Quốc” (海外移民中国共产党代表团-Hải ngoại di dân Trung Quốc Cộng Sản Đảng đại biểu đoàn), gồm có “Trường Chinh kiến trúc sư chính trị, Vơ Nguyên Giáp xếp lớn quân sự, và Hồ Tập Chương (HCM) linh hồn cách mạng Việt Nam”
(政治建筑师长征,武元甲大机密军事,胡志明,越南革命的灵魂- Chính trị kiến trúc sư Trường Chinh,Vũ Nguyên Giáp đại cơ mật quân sự, Hồ Chí Minh,Việt Nam cách mệnh đích linh hồn).
[CENTER]
[IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2012/12/phienbantinhbaoTQ903.jpg[/IMG]
[I]Từ ngày 19 đến 24 tháng 11 năm 1953, những cố vấn đảng CSTQ tham dự đại hội TƯ-ĐCSVN.[/I][/CENTER]
Tuy đă có đảng CS Đông Dương, nhưng Mao Trạch Đông vẫn chưa hoàn toàn thỏa măn với tổ chức này, ông chỉthị t́nh báo Hoa Nam dự bị thành lập “Đảng Nhân Dân Cách Mạng Đông Dương”, một liên minh VWP, c̣n gọi “Liên bang Việt-Lào-Miên”.
Hố Tập Chương cảm thấy bị thất sủng nên ông càng muốn chứng tỏ thiên tài của ḿnh và nhất nhất cúi ḿnh tiếp nhận mọi mệnh lệnh mới từ những cố vấn CS Trung Quốc, và chấp nhận cuộc chiến tranh Việt Nam do cố vấn chỉ huy. Hoa Nam hiểu rơ Hồ Tập Chương biết sợ Mao, cho nên bố trí lại những cố vấn, chuyên gia vào các đơn vị quân sự, từ cấp Tập đoàn (3-5 quân đoàn) đến cấp tiểu đoàn. Chú ư nhất những cố vấn chính trị CS Trung Quốc, mang quốc tịch Việt Nam được bố trí vào nguồn máy hành chính, từ Trung ương đảng CS Việt Nam, đến cấp cơ sở Huyện, Xă.
[B]Huỳnh Tâm[/B]
([url]http://namviettimes.wordpress.com/hay-canh-giac-voi-bac-trieu/dang-csvn-phien-ban-cua-tinh-bao-tq-ky-9/[/url])
Đảng CSVN phiên bản của t́nh báo TQ – Kỳ X ( Trận Điện Biên Phủ )
Từ 1944 đến 1949, Liên quân Pháp và Việt Minh nằm trong thế “mèo vờn chuột” chiến tranh du kích. Ở thời điểm nàytoàn bán đảo Đông Dương vẫn c̣n là thuộc địa của Pháp, riêng kinh tế miền Bắc xuống thấp, trước ngưỡng cửa báo động nạn đói lần thứ hai, và chiến tranh đe dọa người dân khốn cùng.
Phần lớn ruộng đồng miền Bắc vốn đă hẹp, nay gánh thêm mệt mỏi v́ bom đạn cầy xới để lại hố bom, ḿn cài, bàn chông thép hay tầm vông trên mỗi cánh đồng. Về tâm lư người dân không cảm t́nh người Pháp bởi gót giày đinh gơ vào mặt đất quê hương trên 80 năm, tâm khảm đau ḷng, khao khát nền độc lập, nguyện vọng đơn sơ của người dân được quyền sống làm người tự do, và ngay cả hy sinh bản thận để đổi lấy ḥa b́nh. Người dân Việt Nam đă từng lên tiếng băi quyền đô hộ của Pháp, người dân muốn tự quyết định vận mệnh đất nước. Tuy nhiên ước vọng của người dân không được toại nguyện, cuối cùng CSVN đă lợi dụng được điểm yếu của người dân yêu nước. [1]
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2013/01/phienbantinhbaoTQ10001.jpg[/IMG]
[I]Dân công gồm Nữ giới, người già, thiếu niên,Nam giới xe đạp thồ tải lương thực, vũ khí, đạn dược v.v… cho chiến dịch Thu Đông năm 1953 và Xuân 1954 “Điện Biên Phủ”. Nguồn:THX.[/I]
[/CENTER]
Mỗi dân công, gánh trên vai hơn 40 kilô, đi bộ 30 dặm đường rừng, xe đạp thồ hơn 100 kilô. Chiều tà dân công lên đường, sáng hừng nắng đến mật khu Việt Minh. Chủ yếu tải lương thực, súng cối tháo rời và đạn được. Ngoài ra c̣n có các khẩu pháo lớn do Nga viện trợ, được tháo rời, và khiêng trên vai chuyển đến biên giới cách Điện Biên Phủ hơn 350 dặm. Những đoàn người dân công (lao động không công) chỉ ăn mỗi ngày 6 vắt cơm muối, họ trực tiếp tham gia vào chiến dịch Điện Biên Phủ, qua sự đánh giá của đảng CSVN cho rằng “dân công” thuộc vào phạm trù dân phu của CS. Họ không chăm sóc ǵ đến dân công và những thảm kịch quá bi thương đă diễn ra: có người kiệt sức, quị thân xuống đất, bỏ xác tại rừng sâu, nhiều người không chịu đựng được sức nặng trên vai đành bỏ trốn, mă tấu Việt Minh lấy mạng sống. Dân công chịu sức tải quá nặng đi chậm chạp mă tấu cũng không tha, những ai từ chối đi dân công đều sống không qua khỏi một đêm.
Đến tháng 04 năm 1953, quân báo, trinh sát của liên quân Pháp, phát hiện những đoàn dân công tải đạn, vũ khí tháo rời, vượt qua những cánh đồng, nối vào đường ṃndẫn đến núi cao an toàn khu Việt Minh. Từ đó liên quân Pháp t́m hiểu hiện tượng dân công, và tăng cường tuần tra, thực hiện mật lệnh”chiến dịch bẩn” cản trởdân công, đột kích vào quân Việt Minh, tạo sức ép hậu phương giảm thiểu chi viện chiến trường chưa thành h́nh.
[CENTER]
[IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2013/01/phienbantinhbaoTQ10002.jpg[/IMG]
[I]
Liên Quân Pháp phát hiện, bắt được nhiều cánh dân công tải lương thực, đạn dược, vũ khí tháo rời, chuyển đến cho quân Việt Minh. Dân công lúc nào cũng bị đe dọa từ hai phía, mỗi khi liên quân Pháp phát hiện, tịch thu, và chuyển họ đến vùng chính quyền Pháp.
Nguồn: MSS.[/I]
[/CENTER]
Đến lúc Việt Minh cần dân công, không bỏ lỡ cơ hội, đem Ngũ kế sách (然的) ra thực hiện.1-Khích động xă hội tranh chấp (鼓励社会纠纷), và kế sách 4- Tập trung lao động (专注于劳动). Việt Minh tuyên truyền khích động ḷng dân yêu nước, cầm vũ khí chống Pháp,những lớp son CS phết lên thân thể dân tộc Việt Nam đầy viễn tượng, hứa hẹn tương lai đất nước tự do, hạnh phúc.
Việt Minh tuyên truyền, gieo vào ḷng dân một thứ hạt quả tự do, hạnh phúc không bao giờ có. Vốn lớn nhất của CS tính khí gian dối, đứng riêng một cơi học tập thói tranh đua địa vị, tố cáo lẫn nhau, thượng đội hạ đạp, giành giựt từng miến ăn. Nay họ thừa biết những lời gian dối chỉ để lừa bịp được một lúc, khi người dân chưa am tường sự việc. Tuy nhiên cũng có người tối tăm tham gia vào Việt Minh thông qua tuyên truyền, chưa hề biết ư thức hệ chủ nghĩa Mác-Lenin.
Việt Minh c̣n lợi dụng nạn đói đưa người dân nông thôn đến gần CS, đẩy nông dân vùng lên chống lại địa chủ, cải cách ruộng đất, một chính sách bẩn thỉu của Hồ Tập Chương (HCM). Từ năm 1940-1953, thực tế đối với người dân rất khó hiểu về Hồ Tập Chương (HCM), đến nỗi không ai h́nh dung được chân thiện mỹhay vô đạo đức của một con người muôn mặt ! Bởi thế người dân nói cho nhau nghe “Sợ nhất mă tấu HCM). Người dân biết rằng tự trái với ḷng, dù không ưa HCM, vẫn phải hô lớn tiếng: HCM… và đem thân làm dân công v́ mă tấu khủng bố. Một bất thường khác, Việt Minh chọn mă tấu làm vũ khí khủng bố dân lành. [2]
[CENTER]
[IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2013/01/phienbantinhbaoTQ10003.jpg[/IMG]
[I]Người dân miền Bắc di tản tránh chiến tranh, kể cả Mường Thanh dời cư ra khỏi thung lũng Điện Biên Phủ.
Nguồn: National Geographic Magazine, và MSS.[/I][/CENTER]
Cố vấn CS Trung Quốc tiếp tục lên kế hoạch cho từng trận chiến, chuẩn bị đối đầu với liên quân Pháp, do Soái tướng Vi Quốc Thanh (韦国清) chỉ huy, Đại tướng Trần Canh (陈能) đệ nhất phó tướng, Đại tướng Lă Quư Ba (罗贵波)đệ nhị phó tướng. Những cố vấn đề ra chiến lược bao vây, quét sạch Hà Nội, Đông khê, Nam Định, Vinh, Thất Khê, Cốc Xá và Huế.
Vơ Giáp đề nghị kế hoạch tiến quân trước vào Đông Khê. Phó tướng Trần Canh được lệnh duyệt lại kế hoạch của Vơ Giáp, ông xem qua liền phán rằng: “Giáp thiếu khả năng đánh Đông khê”. Và chỉ trích Giáp: “Thân làm tướng nóng đầu, khác nào phụ nữ mang thai”.
Ngày 6 tháng 05 năm 1953. Một lần nữa, những cố vấn Trung Quốc khuyến khích đảng CS Việt Nam lấy quyết định chuyển hướng theo kế hoạch tấn công Điện Biên Phủ. Mục đíchchiến thắng để làm áp lực lên hội nghị Genève 1954. Trên lư thuyết đảng CS Trung Quốc và Liên Xô làm cha đở đầu cho Việt Minh trên trường Quốc tế. Riêng đảng CSTQ đă nhanh chóng chuẩn bị mọi phương tiện, đáp ứng nhu cầu chiến tranh Việt Nam.
Mao Trạch Đông lấy tư cách lănh đạo khối Á Châu động viên đảng CS Việt Nam, chọn lấyquyết định sớm hơn để tấn công vào liên quân Pháp tại Điện Biên Phủ. Mao rất chú ư đến mặt trận Điện Biên Phủ, trên bàn làm việc lúc nào cũng có bản đồ VN. Ông vẽ lên từng điểm chiến lược, chiến thuật, ông hối thúc Lưu Thiếu Kỳ chuyển vũ khí đủ loại đến CS Việt Nam sớm hơn dự liệu.
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2013/01/phienbantinhbaoTQ10004.jpg[/IMG]
[I]Bản đồ Điện Biên Phủ, trên bàn của Mao. Nguồn: CPC.[/I]
[/CENTER]
Ngày 16 tháng 12 năm 1953, Chu Ân Lai, bay thẳng đến Lưu Châu hẹn gặp Hồ, tại bộ tham mưu cũ của tướng Trương Phát Khuê. Họ Chu nhấn mạnh: “Nhất định chiến thắng không được bại, quân sự và chính trị phải tuân thủ cướp chính quyền trong tay người Pháp, và hăy thực hiện theo kế hoạch của cố vấn đảng trung ương (CSTQ) để sớm ngày về Hà Nội, đây là công lớn của đồng chí Hồ đối với CS Quốc tế”.
[CENTER][IMG]http://namviet.net/blog/wp-content/uploads/2013/01/phienbantinhbaoTQ10005.jpg[/IMG]
[I]Chu Ân Lai, ngày 16 tháng 12 năm 1953, tại Lưu Châu.Nguồn: CPC.[/I][/CENTER]
Theo tài liệu, th́ Hồ chí Minh chính là Hồ tập Chương
T́nh cờ, Chu Ân Lai nghe Mao gọi Hồ Tập Chương bằng một tên mới, (Hồ Chương, 胡章 Hu Zhang), thay v́ Hồ Tập Chương hay Hồ Chí Minh (胡志明Hu Zhiming). Sau đó Chu Ân Lai mới biết, tên riêng một thời thơ âucủa Hồ Chương (胡章Hu Zhang)do cho mẹ ban cho, gốc Hẹ, sinh tại Đài Loan;khi 9 tuổi được vào Lục Địa học trường Thiếu Sinh Quân Hoàng Phố, đổi lại tên mới Hồ Tập Chương.
[B][U]
Hồ sơ của 胡章 HuZhang nay c̣n lưu trữ tại Học viện Hoàng Phố (mă số 1886 胡章).[/U][/B]
Theo tài liệu, th́ chính Trung Cộng đă trực tiếp chỉ huy trận Điện Biên Phủ
Đảng CS Trung Quốc đă trao tay cho Việt Minh 175 tướng lănh quân sự, chính trị, chuyên gia chiến lược, và chuyên gia thành lập hành chính từ cấp Trung ương đến địa phương. Trước khi Mao Trạch Đông đưa chiến tranh vào Việt Nam, đă bí mật tập trung trên 120.500 quân trừ bị, bên kia biên giới 2 tỉnh Vân Nam và Quảng Tây. Một h́nh thức hậu phương yểm trợ Hồ Tập Chương (HCM) tung hoành trong lănh thổ Việt Nam, mà không sợ thằng Tây nào cản trở!
[B]
CS Trung Quốc chọn Soái tướng La Vinh Hoàng (王宏坤) bí danh Vi Quốc Thanh (韦国清Wei Guoqing), đôi đầu với Tướng Christian de Castries chỉ huy liên quân Pháp tại chiến trường Điện Biên Phủ.[/B]
.................................................................................
Ngày hôm sau Chu Ân Lai đến mặt trận t́m hiểu chủ lực quân tại Trung đoàn công pháo 351, Trung đoàn 148, Sư đoàn 320 và 304 những đơn vị này phụ trách kiềm chế địch quân từ vùng đồng bằng tả hữu ngạn sông Hồng. Và chỉ thị các cố vấn quân sự Trung Quốc chia nhau chỉ huy, mặt khác tiến quân lên Tây Bắc, hỗ trợ tác chiến cho quân đội Việt Minh.
[B]Đích thân Chu Ân Lai điểm danh 175 tướng tham chiến tại Việt Nam[/B] . Ông chú ư nhất tên tuổi những tướng đă từng tham chiến biên giới Ấn Độ và Triều Tiên, như Vi Quốc Thanh,Trần Canh, Lă Quư Ba, Vương Nghiên Tuyền, Mai Gia Sinh, Đặng Dật Phàm, Mă Tây Phu, Trương Quảng Hoa, Phương Phương, Vương Gia Tường, Nhiệm Cùng, Vân Dật. v.v…
Theo tài liệu, th́ Vơ nguyên Giáp chỉ thủ vai tướng công trong vở tuồng do Trung cộng đạo diễn
Mật mă HNX123A, gửi đến chiến trường ĐBP, được giải mă như sau: “Bắc Kinh chỉ thị, các cố vấn quân sự và chính trị cần chú ư. [B]Sau khi đánh bại liên quân Pháp, hăy âm thầm tránh né không được lên tiếng về trận chiến Điện Biên Phủ. Đảng đă ủy nhiệm bộ phận Hoa Nam vẽ ra huyền thoại quân sự Việt Nam. Trong lúc này chọn Vơ Giáp đứng ra nhận lănh toàn bộ chiến công, dù biết rằng chiến công này do 175 cố vấn quân sự và chính trị viên của Quân đội nhân dân giải phóng Trung Quốc, khi quư đồng chí hồi quốc sẽ có những khích lệ tương xứng[/B]”.
[B]T́nh báo Hoa Nam tại Việt Nam nhận lệnh, dựng chân dung huyền thoại Vơ Giáp (Vơ Nguyên Giáp), đốt lên hào quang rực sáng một anh hùng Điện Biên Phủ[/B], kể từ chiến dịch quân sự Lê Hồng Phong II (9-10/1950) tới Điện Biên Phủ. [5]