Tại sao các "Trai tỵ nạn" chính thưc đươc thành lập?
Để tiện việc "kiểm chứng trí nhớ" cưư thuyền nhân, xin trích đoạn sau:
[B]Một vài nét lịch sử về Thuyền Nhân[/B]
Vào cuối năm 1978, gần 62,000 thuyền nhân ở trong các trại ở 9 quốc gia vùng Đông Nam Á và Đông Á, với hơn 46,000 người ở Mă Lai, 4,800 người ở Hồng Kông, và 3,600 người ở Thái Lan.
Tính chung, khoảng 61,000 người Việt đă đổ bộ Mă Lai năm 1978 (trong đó 40,000 người tới chỉ trong ṿng 3 tháng cuối cùng năm đó).Cùng lúc đó, Mă Lai đẩy ra biển khoảng 5,000 người Việt Nam. Riêng trong năm 1978, Hải Quân Mă Lai ngăn cản khoảng 51,400 người Việt trên 386 chiếc ghe không cho vào bờ Mă Lai.
Cũng trong năm 1978, có gần 49,000 thuyền nhân Việt vào bờ Indonesia.
Mặc dù c̣ sự ngăn cản, và khó khăn, chết chóc nhưng không có ǵ ngăn cản nổi làn sóng thuyền nhân. Trong lúc đó, số người chết ngoài đại dương cũng tăng theo.
Tính tới giữa năm 1979, hơn 700,000 người Việt đă rời quê hương. Trong khi khoảng 500,000 người đă được định cư, c̣n 200,000 người trong các trại tị nạn chờ định cư: 75,000 người tại Mă Lai, 49,000 người ở Hồng Kông, 43,000 người ở Indonesia, 9,500 ở Thái Lan, và 5,000 người ở Phi Luật Tân.
[B]Vào ngày 30-6-1979, Tổng Thư Kư LHQ Kurt Waldheim đưa lời mời chính thức cho 71 quốc gia để họp một hội nghị quốc tế về tị nạn sẽ tổ chức ở Geneva, Thụy Sĩ vào các ngày 20-21 tháng 7-1979.[/B]
Hội nghị Geneva đă đưa ra kết quả chờ đợi, và đưa ra 4 biện pháp chính.
1. Để giảm nỗi lo cho các nước ASEAN và Đông Á về gánh nặng người tị nạn, khoảng 20 nước trong Hội Nghị hứa đón định cư thêm.
2. Nhiều nước hứa sẽ dùng Chương Tŕnh Ra Đi Có Trật Tự ODP để nhận dạng và chọn người Việt cho định cư theo các ưu tiên về tị nạn và di trú riêng mỗi nước.
3. Để giúp người tị nạn sớm hội nhập ở các nước định cư, đặc biệt cho người sẽ định cư ở Mỹ, các trung tâm tị nạn sẽ mở rộng thêm, để khám và chữa trị sức khỏe, để học Anh Văn và học cách hội nhập.
4. Việt Nam hứa ngăn cản việc vượt biên. [Điều này cũng gây tranh căi trong nội bộ UNHCR và với các hội đoàn bênh vực người tị nạn khắp thế giới. V́ sự ngăn cản này như dường đă vi phạm Điều Khoản 13.2 trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, trong đó viết rằng "Bất kỳ ai cũng có quyền rời bỏ bất kỳ nước nào, kể cả quê hương của họ."]
Kết quả trực tiếp của Hội Nghị này là 2 Trung Tâm Thủ Tục Tị Nạn được xây dựng hay mở rộng trong khu vực: một trung tâm trên Đảo Galang, Indonesia, và trung tâm kia ở tỉnh Bataan của Phi Luật Tân.
[CENTER][IMG]http://www.rfa.org/vietnamese/programs/OverseasVietnamese/vn-boatp-in-phil-after-set-down-04142011104801.html/freedom01-305.jpg[/IMG]
Những con thuyền mong manh đi t́m tự do. Source UNHCR[/CENTER]
Nhờ kết quả Hội Nghị Tháng 7-1979, Hải Quân Mă Lai đă ngưng kéo ghe thuyền nhân ra biển. Ghe thuyền nhân được cho vào bờ làm thủ tục. Nhưng cũng chính thời điểm này, quốc tế chú ư tới hiện tượng hải tặc tăng vọt ở Vịnh Thái Lan. Thí dụ, theo thống kê UNHCR, vào năm 1981, có 349 ghe trong số 452 ghe VN vào bờ Thái Lan đă bị tấn công ở mức trung b́nh 3.2 lần trong chặng đường ra khơi từ VN tới Thái. Trong số người đi ghe từ VN, có khoảng 881 người được ghi tên vào danh sách chết hay mất tích, có 578 phụ nữ bị hiếp dâm, và 228 phụ nữ bị bắt cóc. Đó là tháng 8-1981, trước khi quốc tế bắt đầu giải quyết bằng hàng loạt biện pháp chống hải tặc.
Trích từ : [url]http://www.nang21.com/plugins/p2_news/printarticle.php?p2_articleid=1802[/url]
Còn tiếp phần II, Đóng cưả trại.
Đóng cưả trai va chương trình "Thanh Lọc".
Tiếp theo...
Chương tŕnh ODP của Hội Nghị Tháng 7-1979 cũng giúp giảm làn sóng thuyền nhân. Theo tài liệu tổng kết lúc 25 năm sau 1975, đă có khoảng 4,600 cựu viên chức chính phủ Mỹ đă sang Hoa Kỳ định cư nhờ chương tŕnh ODP. Có thêm khoảng 165,000 cựu tù nhân cải tạo và thân nhân trực hệ của họ được vào Hoa Kỳ. Hơn 80,000 trẻ em Việt lai Mỹ và thân nhân trực hệ được vào Hoa Kỳ qua chương tŕnh đặc biệt thiết lập bởi Quốc Hội Mỹ với luật Amerasian Homecoming Act of 1987. Và sau khi người tị nạn Việt thời thập niên 1970s nhập tịch ở các nước định cư và làm giấy bảo lănh cho thân nhân rời VN hợp pháp.
Dù vậy, làn sóng thuyền nhân vẫn đều đặn ra đi. Nhiều nước lại bắt đầu mất kiên nhẫn v́ gánh nặng thuyền nhân.[B] Hồng Kông là nước đầu tiên quyết định không tự động đón nhận người mới vào: sau ngày 16-6-1988, tất cả thuyền nhân tới Hồng Kông sẽ bị thanh lọc. [/B]Dù vậy, gần 34,000 người Việt đă tới Hồng Kông trong năm 1989, hầu hết hy vọng vào kịp trước khi cánh cửa tự động định cư bị đóng sập lại.
[B]Mă Lai lại bắt đầu chính sách đẩy ghe thuyền nhân ra biển sau 10 năm không áp dụng, và đưa ra thời hạn kết thúc điều kiện định cư: ngày 14-3-1989.[/B]
T́nh h́nh này buộc LHQ phải mở ra một hội nghị mới, tổ chức các ngày 13-14 tháng 6-1989. Trong hội nghị, khoảng 70 nước chấp thuận Kế Hoạch Hành Động Toàn Diện 1989 (Comprehensive Plan of Action, viết tắt CPA). Mục tiêu chính lúc đó là giải quyết khoảng 100,000 thuyền nhân Việt đang trong các trại tị nạn khắp vùng Đông Nam Á và Hồng Kông, và đối phó với những người có thể ra đi các năm tới. Theo kế hoạch CPA, mỗi nước trong khu vực có một ngày ấn định để khép luôn cánh cửa tị nạn. Sau các ngày này, thuyền nhân phải bị thanh lọc; những ai rớt thanh lọc sẽ bị trả về VN.
Kết quả của CPA là số thuyền nhân giảm nhiều. Trong năm 1989, khoảng 70,000 thuyền nhân Việt rời bỏ VN. Trong năm 1992, chỉ có 41 người Việt tới các trại tị nạn.
Vào lúc CPA chính thức kết thúc vào ngày 30-6-1996, với tốn phí hơn 500 triệu Mỹ Kim, người Việt trong các trại Đông Nam Á và Hồng Kông hoặc là được cho định cư, hoặc là được chiêu dụ tự nguyện hồi hương về VN. Những người đầu tiên về VN là 75 người về VN từ Hồng Kông trong tháng 3-1989. Nhưng không phải ai cũng chịu tự nguyện hồi hương. Cho nên chính phủ Hoa Kỳ cho lập chương tŕnh ROVR để sẽ tái phỏng vấn tại Việt Nam những thuyền nhân nào chịu về nước.
Tính tới năm 1999, có khoảng 1.75 triệu người Việt đă rời VN và được định cư - tại Hoa Kỳ, tại các nứớc Tây Phương và tại Trung Quốc. Trong số đó, Hoa Kỳ đón nhận 900,000 người, Canada, Uc và Pháp đón nhận 500,000 người khác. Có khoảng 250,000 người Việt định cư luôn ở Trung Quốc, và 100,000 người khác tới các nước định cư khác.
Indonesia đóng cửa Trại Tị Nạn Galang vào ngày 8 tháng 9 năm 1996. Cao Ũy Tị Nạn LHQ chính thức tuyên bố đóng cửa Trại Tị Nạn Galang vào ngày 9 tháng 9 năm 1996. Tính chung, đảo Galang đă đón nhận hơn 120,000 thuyền nhân Việt và Cam Bốt kể từ thập niên 1970s.
Nhóm cuối cùng 486 người Việt rớt thanh lọc đă rời Trại Galang trong tháng 9-1996. Tính chung trong cả năm này, có 3,117 người Việt tự nguyện hồi hương, và có 1,377 người bị cưỡng bách hồi hương. Từ đó, Indonesia biến Đảo Galang thành khu kỹ nghệ đặc biệt.
Trich từ : [url]http://www.nang21.com[/url]