30/4 Ai buồn, ai vui. V́ sao?
[CENTER][IMG]http://i48.tinypic.com/312cmis.jpg[/IMG]
[IMG]http://i43.tinypic.com/1z73muh.jpg[/IMG]
[COLOR="#FF0000"][B][SIZE=5]30/4 Ai buồn, ai vui. V́ sao?[/SIZE] [/B][/COLOR][/CENTER]
[B]Ông Bút [/B]– Trong Tam Quốc Chí, có đoạn Bàng Thống xui Lưu Bị lấy Tây Xuyên, Lưu Bị cứ một mực: Lưu Chương, người đồng tông với ta không nỡ cướp. Nhưng cuối cùng rồi cũng nỡ! Hôm mới chiếm được cửa ải Bồi Quan, Lưu Bị làm tiệc khoăn đăi, giữa không khí vui mừng Lưu Bị hỏi: Tiệc hôm nay có vui vẻ không?
Bàng Thống trả lời: Đánh lấy nước của người ta mà cho là vui, thật không đáng là quân của bậc nhân giả, Lưu Bị quê qúa, mắng Bàng Thống và đuổi khỏi bàn tiệc.
Biết rằng Tam Quốc Chí, chỉ là truyện với 7 hư, 3 thực. Nhưng suy nghĩ t́nh đời thuở xa xôi, thoải mái hơn thời hiện đại. Vui hay buồn người ta bộc bạch ngay tức khắc, trong ngày chiếm được Bồi Quan, không phải đợi hai chục năm sau nhờ đổi mới, mới dám nói.
Cộng Sản quen thói hồ đồ, khi nó vui, nó cấm tuyệt đối không ai được buồn. Bắt người ở tù, nói “được” ở tù cải tạo. Khi nó buồn, chẳng hạn Hồ Chí Minh chết, đố ai dám cười, đố ai dám không buồn.
Vơ Văn Kiệt nói “[COLOR="#FF0000"]30/4 có triệu người vui, có triệu người buồn[/COLOR],” câu này làm đậm lại h́nh ảnh cây cầu Hiền Lương và vỹ tuyến 17.
Ai ở nam sông Bến Hải buồn v́ mất nước, ai ở bắc sông vui v́ cướp được nước, ông Kiệt tuy ở phe được, nhưng sinh quán tại Vĩnh Long, nh́n quê ông “sau giăi phóng” tang thương, chia ĺa, đời sống sa suốt, quê ông từ thuở khai lập có đời nào thiếu ăn, thế mà “cách mạng” về đói dài ruột, đói xanh xương.
Cảm khái sự đời ông nói “triệu người vui, triệu người buồn,” khi nói ra câu này chắc ông ở phía người buồn.
Xét sơ lược lịch sử, từ ngày Pháp chiếm Việt Nam đến khi thu hồi độc lập, tới 30/4 – 1975 cả triệu người vui kia cũng nên buồn.
80 năm Pháp đô hộ Việt Nam, nhiều phong trào kháng Pháp mọc lên khắp nơi, khi hùng mạnh, lúc yếu ớt, nhưng nh́n chung dân trí chưa mở mang, nên không cân xứng với đối thủ có nền văn minh tân tiến Âu Châu, trong khi đó kỹ thuật tranh đấu, chiến thuật và vũ khí trang bị để quật khởi c̣n mang tính cổ điển, xem lại cuộc khởi nghĩa của Việt Nam Quốc Dân Đảng sẽ rơ. Sự thất bại của VNQDĐ 1930 có thể kéo theo hệ lụy lâu dài, để quốc dân đồng bào có cơ hội gượng dậy.
Cái vận đen của tổ quốc trong bối cảnh này, lại là vận may cho Cộng Sản phát triển, tùng theo nguyện vọng khao khát toàn dân lúc bấy giờ “Đánh Pháp dành độc lập” tiếp theo cơ may này CSVN c̣n hưởng xái nhiều vận đỏ:
1- CSVN tiếng trên giấy tờ thành lập ngày 3/2 năm 1930, trên thực tế mười lăm năm sau vẫn c̣n tản mát trong rừng rú, khó có thể tổ chức một trận đánh ngang ngữa với quân Pháp, cấp trung đoàn. Nhưng may sao Nhật đánh gục quân Pháp trên toàn cơi Đông Dương, năm 1945 Nhật bị hai qủa bom nguyên tử, đầu hàng Đồng Minh. Năm 1946 Pháp quay lại Việt Nam, CSVN vẫn chưa có thực lực, Hồ Chí Minh nhờ biết vâng lời “những người thầy vĩ đại”, trong thế giới CS dạy cho cách liên hiệp với các đảng phái Quốc Gia, để các đảng phái mất cảnh giác, không đề pḥng, HCM quay qua nịnh bợ Pháp, thanh toán các đảng phái Quốc Gia v́ họ có tinh thần dân tộc. Thời điểm này CS quốc tế xếp các đảng phái quốc gia là kẻ thù trước tiên. Ngày rước quân Pháp vào Hà Nội, cũng là ngày đẻ ra HCM 19/5/ (1946).
Cộng Sản Á Châu phát triển thời cực thịnh vào đầu thập niên 1940, thời điểm này thế giới đang lâm cuộc chiến lớn và phải đối đầu với họa Phát Xít . Nói về thời cơ Cộng Sản giống như những người nghèo trúng số độc đắc, có thật nhiều tiền, nhiều tiền nhưng không phải là người giàu có.
Trên đấu trường chính trị, Cộng Sản đă đạt những thắng lợi nhất định, ngoài thời cơ, họ có những tiểu xảo, đạt tới độ tinh vi để lửa gạt đồng bào, lừa phỉnh đối phương, ví dụ:
Ngày 26 tháng 10, năm 1967, hải quân thiếu tá phi công John McCain bị bắn hạ, CSVN tuyên dương “chiến sĩ tiểu đoàn tên lửa 61 luyện tập chiến đấu bảo vệ Hà Nội.
Ngày 26/10/1967, đơn vị lập công bắn rơi A-4E trên vùng cấm“, tuyệt nhiên người Hà Nội và cả nước Việt Nam không ai biết công trạng của một người ở xa lơ xa lắc [COLOR="#FF0000"]: ông Yuri Trusheckin, mới chính là người bắn hạ,[/COLOR] và ông ta đă giữ thẻ căn cước quân nhân của cựu Thiếu Tá Jonh McCain “để làm kỷ niệm”. Kỳ thực nó là một bằng chứng.
Sự thật được tiết lộ năm 2008, khi ông Yuri sắp măn phần, dịp ông John McCain ứng cử Tổng Thống, và lúc này nước Nga không c̣n chế độ Cộng Sản. Giả sử chế độ CS Nga c̣n tồn tại, sự thật này không ai biết, không riêng ông Yuri, cuộc nội chiến vừa qua hơn 3,000 quân nhân Xô Viết tham chiến tại Hà Nội, chính phủ Nga công bố năm 1991, sau hai năm Xô Viết bế mạc chế độ Cộng Sản.
Cho đến bây giờ đảng CSVN vẫn chưa nói ǵ hết về sự kiện này. 37 năm qua, 37 lần “kỷ niệm chiến thắng 30/4[COLOR="#FF0000"]″ 3,000 quân nhân Xô Viết, không hề được nhắc nhở, trong số này đă có bao nhiêu tử trận[/COLOR]? Bao nhiêu bị thương? Giờ đây ai c̣n, ai đă mất?
[COLOR="#FF0000"]
Theo tâm lư thường t́nh 3,000 quân nhân Xô Viết này buồn lắm, đi chiến đấu cho một lư tưởng nào mà phải âm thầm, so với quân ăn cướp họ không khác ǵ cả. Khác ở chổ họ không dự phần hôi của trong ngày 30/4/1975.[/COLOR]
Ba ngàn quân nhân Xô Viết “mắt xanh mũi lơ” giấu được, vài chục ngàn binh sĩ Trung Cộng đánh trận Điện Biên Phủ, có trời mới biết cho. Nhưng công trạng thuộc về đảng CSVN và Vơ Nguyên Giáp.
Để hiểu thêm thực lực Việt Minh, Vơ Nguyên Giáp, trận Điên Biên, trong Việt Sử Toàn Thư của Sử Gia Phạm Văn Sơn, trang 712 mô tả Việt Minh thời kỳ 1945 – 1950 như những bóng ma trơi, phần chính du kích, đột kích cho tới 1951 họ kém xa người Pháp về cả hai phương diện lượng và phẩm.
C̣n tiếp..
37 năm thống nhất! 37 năm miền Nam có đảng!
[CENTER][IMG]http://i39.tinypic.com/2rgykk4.jpg[/IMG][/CENTER]
Trần Duy Huỳnh
“Đêm chong đèn, ngồi nhớ lại,
từng câu chuyện ngày xưa...” (*)
Có cuộc chiến nào mà hai bên không bắn giết nhau, không thù hận nhau? Tại sao chiến tranh chấm dứt lâu rồi mà ḷng thù hận vẫn chưa nguôi?
37 năm đă qua. Ngày ấy, người dân hai miền, người lính hai bên nghĩ rằng từ đây anh em thôi chém giết nhau, giả từ vũ khí, tiếng súng đă ngưng và thời chết chóc đă qua.
Ai không mơ ước thanh b́nh khi cuộc chiến dữ dội, đẫm máu đă chấm dứt? Người lính, dù đứng bất cứ bên nào th́ cũng là người Việt Nam, họ chính là những người mơ ước cuộc sống thanh b́nh mănh liệt nhất.
Phải chi ngày ấy, đảng làm đúng lời đảng nói “giữa chúng ta không có kẻ thắng người thua, chỉ có nhân dân là người chiến thắng” (**).
Phải chi ngày ấy, đảng hàn gắn vết thương trong ḷng từng người, từng gia đ́nh, cùng nhau xây dựng lại những tan vỡ trên hai miền đất nước.
Nhưng không, đảng đă say men “chiến thắng miền Nam” như thú say máu con mồi, đảng xây thêm nhà tù, dựng trại cải tạo và nhân danh kẻ chiến thắng, đập hết, phá hết, bất chấp đúng sai, hay dở.
Phải chi ngày ấy, đảng đừng lấy hận thù đối xử với nhau, đừng đẩy người thua cuộc đi cải tạo không biết ngày về, đừng buộc gia đ́nh họ đi kinh tế mới để mặc sống chết; Đừng lấy cớ cải tạo xă hội, cải tạo tư tưởng, phân chia nhân dân ra thành phần này thành phần nọ để rồi dựng lên một xă hội, mà chung quy, trong đó chỉ có hai thành phần chính là “có công” và “có tội” với cách mạng - cuộc “cách mạng vô sản” do đảng CS tiến hành từ năm 1954.
37 năm đă trôi qua, quê hương Việt Nam, dân tộc Việt Nam vẫn phải bị ngụp lặn trong vũng lầy ư thức hệ XHCN. Cùng bằng thời gian này, nước Nhật, một đất nước tan hoang sau đệ nhị thế chiến đă trở thành cường quốc thế giới. Cũng bằng thời gian này, nhiều nước ở Châu Á, nghèo hơn miền Nam Việt Nam năm 1975, đă vươn lên thành rồng.
Nếu dân tộc chúng ta đừng bị áp đặt phải theo lư tưởng cộng sản chủ nghĩa, cái chủ nghĩa mà ngày xưa, chính cha đẽ nó khi đến cuối đời đă muốn t́m cách chối bỏ v́ tính mâu thuẫn của nó và ngày nay, bị loại người lên án là chủ nghĩa diệt chủng.
Nếu đất nước chúng ta không bị ép buộc phải xây dựng XHCN, cái xă hội mà ngày nay chỉ c̣n rất ít người theo mà ngay chính đảng CS cũng mơ hồ không biết nó như thế nào?
Nếu lời xin lỗi nhân dân của lănh đạo đảng CS và những giọt nước mắt muộn màng của Hồ Chí Minh sau cuộc cải cách ruộng đất làm chết oan hàng trăm ngàn người miền Bắc năm 1954, đảng CS hiểu ra rằng xây dựng XH theo lối đấu tranh giai cấp và chuyên chính bạo lực của chủ nghĩa cộng sản chỉ đem đến đau thương, tan vỡ cho dân tộc th́ ngày nay hiện t́nh đất nước có lẽ khác hơn chăng?
Đảng CS không phải là những con thú hoang man rợ mà tại sao lại đối xử bất nhân với người bại trận và với chính đồng bào ḿnh? Chỉ v́ đảng CS là những con người bệnh hoạn, bệnh hoạn đến mất nhân tính do tôn thờ lư tưởng cộng sản.
Lư tưởng CS đă làm cho lănh đạo đảng CS có những suy nghĩ mê muội lệch lạc khác với suy nghĩ b́nh thường của con người, của dân tộc.
Chính v́ cùng lư tưởng CS mà đảng thờ ơ khi Trung quốc đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974. Sự bệnh hoạn đó càng tăng khi đảng ra tay đàn áp những người phản đối Trung Quốc ức hiếp ngư dân.
Hành động đàn áp những người yêu nước phản đối sự xâm lược của Trung quốc là hành động đàn áp truyền thống chống ngoại xâm của dân tộc. Mà từ trước đến nay, thành tích của đảng không phải là phá vỡ truyền thống dân tộc hay sao?
Ngày 30/4/1975, đảng CS mới là kẻ chiến thắng chứ không phải nhân dân hay những người đă hy sinh xương máu cho sự chiến thắng đó.
Từ ngày ấy, đảng đă độc quyền thâu tóm mọi thứ vào tay đảng, từ tư tưởng, quyền lực chính trị đến quyền lợi kinh tế. Đảng tha hồ áp đặt, chia chác và ban bố cho những kẽ, kể cả tôn giáo mà đảng xem là thuốc phiện, nếu phục tùng đảng. Đảng có phục vụ nhân dân không? câu trả lời là KHÔNG.
Hăy nh́n hiện t́nh đất nước hiện nay th́ rơ. Nền kinh tế lạc hậu chỉ có bề nỗi và gần như hoàn toàn lệ thuộc nước ngoài. Sau 37 năm, các mặt hàng sản xuất trong nước vẫn phải lệ thuộc 80% nguyên liệu nhập khẩu. Các tập đoàn kinh tế Nhà nước sử dụng tới 45% vốn toàn xă hội nhưng chỉ để chia chác với nhau quyền lợi và quyền lực, đóng góp rất ít cho xă hội.
Các tập đoàn kinh tế đó, con đẻ của đảng và nhà nước, đă thao túng nền kinh tế với sự giúp sức của cơ chế định hướng XHCN và sự che chở của lănh đạo đảng CS, nó là nguồn tiền của lănh đạo. Nhưng nó cũng là nguyên nhân gây ra lạm phát làm cho đời sống nhân dân khốn đốn hiện nay mà chưa có cách nào khắc phục nỗi.
Ngân hàng được mở ra chủ yếu là để góp vốn phục vụ các tập đoàn này, là nguyên nhân gây thiếu thanh khoản, giết chết các doanh nghiệp tư nhân, gây ra nạn thất nghiệp trầm trọng trong xă hội và làm cho nông dân thấp cổ bé miệng chịu thiệt tḥi, suốt đời thiếu nợ, không thoát ra khỏi cảnh nghèo đói.
Tham nhũng, nói láo và phong b́ lót tay đă trở thành văn hóa giao lưu trong cuộc sống hàng ngày.
Nạn cướp đất của dân tràn lan từ Nam ra Bắc không có ǵ kiểm soát hay kiềm chế được v́ nạn phe nhóm và tham nhũng.
Từ 30/4/1975, 37 năm đă trôi qua, người dân chuyển từ sống trong sợ hăi sang sống trong vừa bất an vừa sợ hăi. Bất an trong mọi lănh vực, từ thời tiết, môi trường, văn hóa, đạo đức xă hội, chính trị, kinh tế, giáo dục, giao thông cho đến y tế. Người sống đă thế, người chết cũng không thoát ra được, những vụ cưỡng chiếm, san bằng đất nghĩa trang là một thí dụ.
Ngày nay đảng CS không c̣n có thể đỗ thừa cho “tàn dư Mỹ Ngụy”, cho “thực dân, đế quốc” cho “cấm vận kinh tế” được nữa v́ đảng biết chính đảng là “nguyên nhân của mọi nguyên nhân”, nghị quyết 4 về “chỉnh đốn đảng” vừa rồi là một minh chứng cụ thể nhất.
Ngày nay “cách mạng vô sản” không c̣n hiệu nghiệm v́ đảng đă quá giàu rồi. Cái nghèo, cái khốn khổ của dân th́ ai cũng biết, nhưng cái giàu của lănh đạo đảng đang nằm ở đâu đó th́ khó ai mà biết được.
Lá bùa đạo đức Hồ Chí Minh th́ lại bị chính lănh đạo và đảng viên cao cấp của đảng làm phá sản. Đảng bây giờ nh́n đâu cũng thấy “phản động”, cũng thấy “nguy cơ diễn biến ḥa b́nh”, đảng chỉ c̣n biết dựa vào sự gian xảo, lưu manh của bọn Mafia xă hội đen và bạo lực của công an “nhân dân” để bảo vệ ḿnh.
37 năm thống nhất cả nước dưới sự lănh đạo của đảng CS, đất nước Việt Nam chỉ c̣n là những khẩu hiệu. Một trong những khẩu hiệu thể hiện rơ nét nhất bản chất của đảng CS là khẩu hiệu “Công An Nhân Dân C̣n Đảng C̣n Ḿnh”.
21/04/2012
Trần Duy Huỳnh
danlambaovn.blogspot.com
[url]http://danlambaovn.blogspot.com/2012/04/37-nam-thong-nhat-37-nam-mien-nam-co.html?utm_source=BP_recent[/url]
Quê hương đă không c̣n chinh chiến, sao đời c̣n nước mắt triền miên
[CENTER][IMG]http://i42.tinypic.com/19b4n6.jpg[/IMG][/CENTER]
Minh Sơn Lê (Danlambao)
Trời nung nắng nghe ḷng nung lửa
Lại nhớ mùi khói súng năm xưa
Tháng Tư về ru ta vào hạ
Ngậm ngùi thương quá một thời xưa…
Quê hương đă không c̣n chinh chiến
Sao đời c̣n nước mắt triền miên
Người giết người không bằng súng đạn
Mà bằng máu lạnh với tim đen!
Nửa đêm thức giấc nh́n trăng vỡ
Chết đuối trong ḍng mây lửng lơ
Nghe tiếng côn trùng như than khóc
Dưới mộ hồn ai có thẩn thờ?…
Ba bảy năm trời gieo tai họa
Ḷng người ră nát, đất tan ra
Đất tan xương máu vào quên lăng
Quên lăng anh hùng… nỗi xót xa!
Tháng Tư Đầu Hạ_2 ngàn 12
Minh Sơn Lê
danlambaovn.blogspot.com
[url]http://danlambaovn.blogspot.com/2012/04/que-huong-khong-con-chinh-chien-sao-oi.html?utm_source=BP_recent[/url]
Mượn bài này của anh Hải Âu
[QUOTE] ĐỌC LẠI LỜI KÊU GỌI CỦA TRỊNH CÔNG SƠN VÀO NGÀY 30/4/1975 & MỘT SỐ SỰ THẬT
thụyvi
Nguyên văn phát biểu của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: ( 30 – 4 – 1975 )
Tôi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rất vui mừng và cảm động gặp và nói chuyện với tất cả các anh em văn nghệ sĩ ở miền nam Việt Nam này. Hôm nay là cái ngày mơ ước của tất cả chúng ta, đó là ngày mà chúng ta giải phóng hoàn toàn tất cả đất nước Việt Nam này.
Cũng như những điều mơ ước của các bạn bấy lâu là độc lập, tự do và thống nhất th́ hôm nay chúng ta đă đạt được tất cả những kết quả đó.
Tôi yêu cầu các văn nghệ sĩ cách mạng miền nam Việt Nam (không rơ) hợp tác chặt chẽ với Chính phủ Cách mạng Lâm thời miền Nam Việt Nam.
Những kẻ đă ra đi chúng ta xem như là đă phản bội đất nước.
Chúng ta là người Việt Nam. Đất nước này đất nước Việt Nam. Chúng ta ở trên đất nước chúng ta.
Chính phủ Cách mạng Lâm thời sẽ đến đây với thái độ hoà giải tốt đẹp. Các bạn không có lí do ǵ sợ hăi để phải ra đi cả.
Đây là cơ hội đẹp đẽ và duy nhất để đất nước Việt Nam thống nhất và độc lập. Thống nhất và độc lập là những điều chúng ta mơ ước từ mấy chục năm nay.
Tôi xin tất cả các bạn, thân hữu cũng như những người chưa quen với tôi xin ở lại và chúng ta kết hợp chặt chẽ với Ủy ban Cách mạng Lâm thời để góp tiếng nói xây dựng đất miền Nam Việt Nam này
(Không rơ) Gặp tất cả anh em ở trong Ủy ban Cách mạng Lâm thời. Hiện tại chúng tôi đang ở tại đài phát thanh Sài G̣n và tôi mong các bạn chuẩn bị săn sàng để đến đây góp tiếng nói, lên tiếng để tất cả mọi người đều yên tâm. Và tôi xin tất cả các anh em sinh viên học sinh của miền nam Việt Nam này hăy yên ổn kết hợp lại với nhau, khóm phường đều kết hợp chặt chẽ chuẩn bị để đón chờ Ủy ban Cách mạng Lâm thời đến.
Xin chấm dứt. Và tôi xin hát một bài. Hiện tại ở trên đài th́ không có đàn ghi-ta. Tôi xin hát lại cái bài “Nối ṿng tay lớn”. Hôm nay thật sự cái ṿng tay lớn đă được nối kết……
thụyvi
Những dân biểu đối lập ngày xưa làm công cụ cho Cộng Sản bây giờ cũng ngậm tăm, v́ bị chúng cho ra ŕa. Bằng chứng là *Dương Quỳnh Hoa, Ngô Công Đức, Hồ Ngọc Nhuận, Kiều Mộng Thu, Lư Quư Chung * * Nguyễn Ngọc Lan* chống đối chính quyền VNCH đệ II.. kỳ nữ Đại Uư * Kim Cương* bây giờ làm ăn ra sao hay là cũng bị VC vắt chanh bỏ vỏ như những người khác. Những mẹ nuôi chiến sĩ ngày xưa bây giờ bị bạc đăi cũng sáng mắt muốn chửi thề v́ đă bị lừa dối. C̣ người mang đầy huy chương trên ngực áo đi biểu t́nh đ̣i đất cũng bị Công An hốt lên xe không thương tiếc đưa về bót. [/QUOTE]
Những người của " Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam " , cũng như bọn thành phần thứ 3 , và những tên " theo đóm ăn tàn " như Trịnh Công Sơn rồi cũng bị Việt Cộng vắt chanh bỏ vỏ .
C̣n những người nuôi ong tay áo , nay bị ong đốt lại th́ cũng là hậu quả thôi , c̣n ǵ để nói nữa ?
Tigon