Chợ nhỏ Saigon và nieemf nhớ không tên ;.. là bạn bè hay là người t́nh..???
ngày 26 - 06 - 2017.. trời nắng hanh vàng trong như thuỷ tin.. khí trời hơi se lạnh OAT = +16oC......
Đàn trẻ được nghỉ hè hăy c̣n say sưa trong giấc ngủ tuổi thơ.. cái ấm đun nước đă sôi.. và ly tách sẵn sàng.. những giọt cà phê sớm thơm lừng trong không khí.. đặt một tách cà phê sáng sớm lên bàn thờ.. h́nh ảnh của các bà quá văng vẫn đang nh́n cảnh gia đ́nh và đàn cháu nhỏ..
Ngồi xuống chiếc ghế dài.. nhâm nhi những giọt nước nâu nâu thơm phưc.. để rồi cái dư vị của bài gơ mới đây về các quí nương nương một thời cùng tung tăng vui vẻ... cánh cưả chợt mở ra và có người đi vô ;...
-.. anh dậy sớm... ngoảnh nh́n lên... d́ Hương.. cô tu sinh chuyên ngành...
-.. chào d́.. ngồi xuống đây uống tách cà phê sớm mai...
-.. anh.. đọc bài anh gơ bữa trước.. Hương chợt nghĩ lại thời đó.. cái thế hệ đi trước của sinh viên sao mà nó có nề nếp, tự nhiên mà không phạm gia phong lễ nghĩa làm vậy ??
-.. d́ muốn nói về điều ǵ mà sáng ngày ra.. đă lo chất vấn hỏi khó tôi làm vậy .. d́..!
-.. ừ th́ cái cảnh sinh viên vui sống học tập bên nhau nó có vẻ như trong sáng và.. có đôi chút ngu ngơ... có phải không ??
-.. ngày đó .. th́ tất cả đều là bạn mà.. v́ biết nhau.. hơn nữa cái Hà thành lễ giáo nó .. cứ như là vách có tai ấy đi thôi !.. chỉ cần dắt tay nhau qua đường hay đứng nh́n ngắm " dán mũi vào tủ kính "..tay trong tay thôi.. ở nhưng nơi phố phường.. thé là đă có trăm con mắt nhinf vào và .. sẽ có tin tức rỉ tai.. cậu này cô kia kề vai nhau .. này nọ.. c̣n đám sinh viên chính chủ th́,, chia làm 2 ba phe..
... phe được gia đ́nh có mối mai, chấp nhận cho tương lai., 2 họ chấp nhận cho phép dắt nhau đi dung giăng dung dẻ.. đôi khi cho làm lễ Vấn danh luôn.. hay cưới luôn cũng được... Chính v́ vậy mà các cậu này , sau khi tót nghiệp.. lại như "..thèm thuồng..".. và xảy ra cảnh vợ bé con thêm... c̣n các cô cũng kén cá chọn canh cũng đổi bến sang đ̣ cho thoải mái..
.. phe thứ 2.. là .. chúng tôi cùng là bạn bè.. đi chơi đâu là đi cả đám cả chục người.. ăn uống.. vui đùa.. xong rồi ai vè nhà nấy.. cuốn sách lại laf bạn chính yếu .. th́ cái giá của tay nghề và địa vị.. dễ dàng t́m người phối ngẫu đồng hành..đồng cảm . Nếu như ngày đó mà tôi lăng nhăng th́ ngày hôm nay đâu có cảnh chung sống dưới cùng một mái nhà.. không là anh chị em ruột thịt mà là anh chị em đồng nghĩa t́nh chăm lo cho nhau.. có phải sướng hơn không ?
-.. thế anh có cảm thấy là anh đă để.. vuột mất cái thời gian thanh xuân hay không ??
-.. đâu có mất.. v́ cái thành quả đạt được và cái tôn trọng của xă hội đối với những ai bền chí vượt khó.. sự ngưỡng mộ dó có quí hơn là cái đam mê vui chơi cho thoả.. được bao lâu.. vài ngày hay vài tháng rồi sau đó lại.. gục mặt xuống "..đi cầy.!." trả nợ đời . Rieeng tôi.. ngày xưa Mẹ dạy ;.. có một số các cô có giấc đam mê ;.. một ngày đứng mũi thuyền rồng !.. c̣n hơn 9 tháng sống trong thuyền chài..!..
Một phút huy hoàng để rố sao ?? ... Chúng ta hăy quan niệm rằng ;.. khi đam mê thương mến một người th́ xin hăy nghĩ ngay đến hậu quả.. chứ đừng có.. đến với em.. nói yêu em trong một vài giây phút.. rồi bỏ mặc em.. lỡ sau này.. cái hậu quả đó.. ai biết và ai chia sẻ.. cái đau đớn dành lại cho người bị bỏ cuộc chơi.. lănh đủ.. Không chúng ta đừng có làm như vậy v́.. trách nhiệm.. trách nhiêm nhân sinh.. xin đừng có làm...
-.. anh nói có lư c̣n Hương th́ tuy chấp nhận nhưng vẫn c̣n thèm muốn.. tuy rằng những ǵ mà chúng ta có ngày hôm nay là do chúng ta tôn trọng tương lai của nhau.. dành lại cho nhau để như chúng ta nếu c̣n gặp nhau.. ngỡ ngàng và sung sướng .. năm lấy tay nhau kể lại chuyện xưa.. chúng ta vẫn là bạn.. bạn thân thiết lúc cuối đời.. anh nói đúng và làm đúng.. cái gia phong đạo đức và luân lư được bảo trọng..
Ngày hôm nay anh vẫn dạy và làm gương cho đàn cháu chắt.. chẳng thế mà chúng bảo nhau... cái ǵ cũng có ông nội ông ngoại .. chúng thương mến anh vô cùng.. rồi đến đàn chắt bé síu.. chúng.. chiều tối đến là nháo nhác hỏi ... ông nội ông goại đi đâu rồi. !.. cái t́nh người cái thân thương đùm bọc của gia đ́nh... anh.. anh.. Hương quí mến anh nhiều...
Chúng tôi, tay dắt tay nhau ra ngoài vườn hồng.. trăm hoa đua nở.. mưa nhiều lại nắng mai rực rỡ.. trăm hoa đua nở.. đẹp làm sao...nh́n lên trời cao.. 5 lá cờ Canada, Pháp, Việt vàng 3 sọc đỏ.. rồi đến lá cờ Ontario.. Quebec tung bay trong gió.. cuộc đời đến bây giờ thạt là măn nguyện.. Không hận thù không ăn năn tội lỗi.. không c̣n ǵ trói buộc ở nơi chốn thế gian này.. Cái sung sướng làm sao đă có sẵn, dành cho cuộc chia tai buông bỏ ra đi.. Đó là ước nguyện sau cùng của một kiếp người .../.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. tre già măng mọc...
ngày 30 - 06 - 2017.. tiết trời trở lại lạnh OAT = +13oC... cả đêm hôm qua th́ mưa gió..
Sáng hôm nay, sớm ngày ra th́ mấy mẹ con các cháu nhỏ bồng bế nhau về Bỏrdeaux, đi theo có mấy bà để trông lo.. c̣n lại dứa cháu ngoại xa, con út của chị Ba.. cũng đă vào đón đứa cháu bé về ngoài phố chợ.. c̣n cô con dâu của ông bà chủ nông trại cũng đă chờ xe của chồng đến đón về nhà.. Căn pḥng dưỡng nhi nay trống trơn.. c̣n trái bên, chỗ dành cho ông Ngoại vẫn c̣n.. cũng vẫn là ba đứa nhỏ nay đă 2 tuổi , đang xếp đặt giường riêng cho chúng.. cũng cận kề bên ông Nội.. vắng hẳn tiếng bi bô con trẻ.. tiếng khóc oe..oe tuổi mới vào đời..
R ngoài pḥng ăn , bây giờ mấy đứa lớn High school đang vắt vẻo ồn ào ăn sáng 12 đứa tất cả.. Tuần sau th́ cho chúng về Pháp rong chơi với bên Ngoại da trắng.. rồi có thể sẽ lên Bruxelles dự đám lễ Vấn danh cho hai đứa cháu của Evan và chị Angelina...(chúng phải gọi là bác đấy, theo lối Bắc kỳ..v́ hai chị em sanh đôi lại là vai lớn, anh cả và chị cả của cả các bác Tuấn Betty, bác Tú-Chảles.. hay các anh Sylester, Co co...)
-.. anh lăo.. anh đă tính đủ chưa.. hết bao nhiêu ??cho cuộc đi chơi.. lại c̣n mai mốt sẽ đén tiền ghi danh nhập học.. cũng 4 đứa vô Đại học.. 5 đứa lên năm thứ 3.. rồi đến bầy nhỏ lên Trung học !!
-.. cũng đủ sức mà.. má Tám đừng có lo..
- .. ở bên này.. cha mẹ nếu cứ ăn chơi thả giàn th́.. đến lúc lo.. thiếu hụt ... cũng mệt .. nghỉr.. có phải không anh ??
-.. không .. cũng chỉ lo chút ít v́ trung tiểu học th́ miễn phí.. giấy bút th́ không tốn mấy.. chỉ khi lên đến ddaij học th́ phải lo nhiều.. nhưng lại dược vay.. hoặc của nhà nước hay ngân hàng.. nếu chúng học giỏi th́ các học bổng của các công thương nghiệp hay hảo tâm cho cũng đủ cho sự ăn học.. Như nhà ḿnh th́ các học bổng mà bày trẻ được th́ phần học phí ghi danh cũng thiếu đôi chút,
... c̣n áo quần trưng diện th́ ở nhà các chú bác anh chị thải ra.. được các bàn tay khéo léo sửa chữa lại đôi chút.. mặc lên cũng bảnh bao sang trọng.. toàn doo hàng hiều trứ danh cả..
Từ hồi có Nany về ở chung.. d́ Nany vốn là tay thợ may có tiếng ở manila.. ly dị.. theo con sang đây.. không ngờ lạc bước vô gia đ́nh của chúng ta... từ đó các cháu chắt có bà thợ may lo truyên áo quần trưng diện cho cả nhà .. đấy d́ thấy.. đến bây giờ th́ 5 cô công chúa của bà Trưởng.. d́ coi chúng ăn diện có đúng là các cô cháu gái của gia đ́nh trưởng giả chưa ?? ... mà thật ra th́ lại là quần áo của các bác các thím.. các d́ thải ra chứ có phải đi vào thương xá đẻ tốn tiền đâu !
-.. gớm.. nhà giàu ... mà " tiêu sài..".. kỹ thế !!
-.. tiết kiệm mới có.. bẩn như chó.. mới giàu ...
-.. các anh chị đâu có "bẩn.".. mà chẳng có ǵ có thẻ bảo là hà tiện.. cũng chỉ là chi tiêu đúng cách và tiết kiệm.. không hoang phí thôi ...
có tiếng chuông gọi cỏng.. và đàn có ùa chạy ra ... xin phép ngưng gơ../.
Chở nhỏ Saigon và nièm nhớ không tên ;.. những bài hát của một thời quá khứ...
ngày 01 - 07 - 2017.. trời lại đổ mưa nặng hạt..
Nói truyện chính trị .. tranh luận cũng nhiều.. bây giờ dành đôi ba phút để nghe lại .. t́m lại một chút hương xưa.. qua những âm điệu tyinhf tự dành cho quê hương,... bên những h́nh ảnh của quê Việt một thời thực dân đô hộ.. nhưng b́nh yên cầy cấy.. Tuy nhà quê, nghèo nàn mà vẫn có trường học.. và chút t́nh quê mộc mạc.. giờ đâu có thể t́m lại ngoài những h́nh ảnh.. hay trong tâm tư của những kẻ bỏ lại quê hương..
nmq không biết cách post lên những bài hát sau dây. Kính mong có quư Bạn nào rành , xin vui ḷng đưa lên Diễn đàn cho mọi người cũng có chút .. nh́n lại.. nghe lại cái tâm t́nh của làng quê .. của gió nắng trưa hè...
Xin gơ lên Youtube music :
1/ Làng Tôi - Tam ca áo trắng - Văn Cao
2/ Trường làng tôi- Phạm trọng Cầu - Tam ca áo trắng
3/ Hè về - Hùng Lân ( bài này do ca đoàn Trung dương tŕnh bày)
Chú thích ; Riêng Tam ca áo trắng , thịnh thời của Tam ca là khoảng thời gian 1993 đến 2003... sau đó ít có hoạt động
nmq gơ thử xem lúc nào th́ nhà nước ta đi ngủ... để khỏi bị mất bài gơ ./. nmq
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. tiếng khóc của dân miền Tây (lục tỉnh)...
ngày 02 - 07 - 2017.. mây trời tối om.. cơn mưa dài chưa dứt... OAT = +20oC....
Căn nhà trở nên rộng và vắng tiếng người. Từ tối hôm qua cái tà lô phôn reo hoài.. thông báo phái đoàn của đại gia đ́nh đă đến nơi. Ra đón đông đến nổi phải thuê xe ca 48 chỗ mới đủ.. Ngũ long công chúa của bà Trưởng.. lần đầu được đi thăm viếng.. về quê ngoại của ông Nội..
Rồi đến khuya th́ lại phôn từ Việt Nam;. từ Phụng Hiệp gọi sang của chị Sáu... chị than thở nhiều v́ vấn nạn làm lúa .. rồi đến chú Sáu nay lâm cảnh bài bạc đi casino Mộc bài hà rầm... của cải trong nhà cứ âm thàm "..đội nón ra đi..", chị Sáu lo cho mấy đứa con thơ dại.. Tiền c̣n có bao nhiêu.. liệu có đủ sức chi trả cho năm học tới hay không ?? đứa con gái nay cũng đă 14..15.. c̣n thàng hai C̣ cũng đă 16.. nay trở thành vai chánh trông coi ruộng vườn.. nh́n đến tương lai.. th́ cũng tới.. đến tuổi đi làm nghĩa vụ quân sự.. tiền đâu đóng để qua cầu .. bảo vệ mạng sống c̣n cho đứa con trai..!
Làm ruộng miền Tây, ngày xưa th́ chỉ chi trả có đôi ba mối thôi ;.. đó là c̣ mua lúa non.. họ đưa tiền cho ḿnh mua lúa giống mua phân bón hay cái máy cầy tay Kubota bông sen... ḿnh chỉ ra công sức làm đất reo mạ cấy lúa.. rồi be bờ giữ nước hay tháo nuóc tránh phèn.. tới mùa gặt th́ hẹn ngày giao lúa cho c̣.. c̣ đem xe tải đến lấy lúa đem đi ra nhà máy xay xát thành hạt gạo.. Nông dân sau khi giao lúa.. rảnh tay th́ cái lờ cái nóp đi làm cá đồng.. chiều về đôi ba xị rượu.. vài con cá nướng than dừa.. rổ rau và tô nước mắm chấm pha.. kề cà xị rượu đôi ba câu nói láy.. rồi vài tiếng đàn .. nhập cuộc hung vui.. hát ḥ cho đến khuya trăng lên cao mới trở vào nhà đanh gánh giấc ngủ dài..
Ngày nay.. nước ta thống nhất độc lập.. phát triển văn minh.. đỉnh cao trí tuệ.. từ thâu gom đất đặt dưới quyèn nhà nước.. sự chia chác cũng đă dành cho các ông cán lớn cán nhỏ ưu tiên với những mảnh ruộng ngon ăn.. c̣n bần dân th́ các dẻo śnh lầy ngập tới.. rún.. mà đỉa lội th́ như bánh canh đầu chợ nhà lồng...
Nhận mảnh đất nhà nước giao cho canh tác.. cũng có đủ các sắc thuế.. lại thêm đóng góp cho đủ các ban bệ.. nếu không th́ lại làm khó dễ vặn vẹo đủ điều.. để có tấm giấy chứng nhận đén manh giấy giới thiệu đến các cử hàng vật tư.. để mua nào thuốc trừ sau bọ cho đến lúa giống phan bón xang dầu.. thôi th́ cái ǵ cũng nên có giấy giới thiêu để bớt phải luồn cửa sau...rồi lại đến nạn Cảnh sát giao thông làm luật khi chuyên chở vật tư về đến nhà đến ruộng.. c̣n tiền đâu..?
Tiền à.. th́ đi vay ngân hàng.. cũng lại có c̣ mối mai.. xong dược khau này .. lao động cật lức.. có lúa đâm bông . cũng có c̣ đến thăm.. mua lúa bao măo.. nhưng giá cả lại neo chứ không ra giá.. chờ cho thu mua của hợp tác xă.. rồi chờ kho.. đủ thứ chuyện để ép giá rẻ.. c̣n gia đ́nh miêng ăn cũng vẫn phải ăn để sống.. thứ đến là lo tương lai.. mua vài cái chữ cho đàn con.. Bầy trẻ không lớn.. c̣n người ta cũng già đi th́ hiếu hỷ đóng góp cùng xóm cùng cḥm đâu có thể bỏ lơ.. thế coi sao được .. lại có bỏn phận đóng góp cho đúng lễ nghi tập quán..
Chị Sáu than nhiều lắm.. Út chỉ kể đôi ba điều thôi.. cũng là tuy họ hàng xa nhưng cḥm xóm lại gần kế bên.. Út thương chị Sáu mà anh Sáu th́ hiền như cục đất .. bọn cán bộ phường xóm bắt nạt anh ấy dữ lắm..
- Tám cũng thông cảm chi anh chị Sáu.. hồi Tám c̣n lang thang đi chích dạo ở Phụng Hiệp .. Tám biết.. va Tms đă nh́n thấy cứ như cái cơ ngơi ruộng vườn tuy không bằng mấy ông bà Hội đồng nhưng ruộng đất bao la.. c̣ bay thẳng cánh ấy th́.. cứ ngồi mà ăn chơi chăng nữa... th́ cũng cả mấy đời con cháu... ngồi không mà ăn chơi cũng .. không hết của !!.. Thế mà nay sau vài chục năm mf mảnh đất nay cón không đủ mấy công ruộng... Cũng may anh chồng chưa ḷ ḍ đi Mộc bài... để thui nướng cho hết mảnh đất sống c̣n.. tội nghiệp quá đi thôi ! anh lăo có kế sách ǵ giúp đỡ đi anh.. ?
-.. anh lăo già rồi !.. nghe mà thương cho dân ta.. ngoài Bắc th́ cái cảnh tượng của Cải cách ruộng đất... vẫn chưa mờ nhạt trong trí nhớ của tôi.. mà nau đến lượt miền Nam.. tuy là khác con chữ mô tả.. nay là đất là của nhà nước và dân là người được nhà nước giao đất cho canh tác.. chỉ là một câu nói sảo ngôn chứ cung cách cũng y chang như nhau..giống y chang từ gom đất đến chia chác phan lô.. c̣n đóng góp th́ người nông dân Nam bộ.. nghe nói ;.. san bằng giai cấp xoá cảnh giàu nghèo mà nay th́ đầy rẫy những tư bản đỏ.. chê bai chế độ cũ quan kiêu phong kiến th́ nay cán bộ lại lộng quyền tham ô gấp ngàn làn các quan lại ngày xưa... c̣n nhièu chuyện đáng nói.. như cau truyện tương lại của đất Việt ;.. ngày xưa nô lệ thực dân mà vẫn c̣n tên Việt Nam.. c̣n tiếng nói Việt nam.. c̣n ngày nay.. tiếng nói viẹt nam cũng chỉ c̣n ở xóm làng xa xoi.. nơi thành thị th́ xí xô .. có khi nguyen cả một xóm tiếng Phổ thông í ới.. danh xưng của mành đất chữ S.. Việt Nam liệu c̣n giữ được bao nhieu năm hay nay đang lấp lửng đổi tên ?? .. c̣n tiếp sợ mất bài cọp vồ...../.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. tuổi già và gịng kỷ niệm ...
ngày 03 - 07 - 2017.. trời vừa mưa.. lại gió lộng.. OAT = + 16 oC.....
căn nhà vắng vẻ.. và tiếng cú kêu đêm từ xa vọng về...
thao thức nh́n bóng đêm đen.. và kỷ niệm ngày hè nam xưa lại ùa về...
tôi đă thi đậu Diplome/Thành chung... Mẹ cả về đón con để lên đồn diền khoe cùng cha.. đẻ cha tôi mừng.. ngồi trên cái xe ngựa chở lâm sản của đồn điền.. nhilj chân ngựa gơ đều trên đường trải đá.. rồi đi qua đây Phù Lỗ kia Đông Anh rồi Phố c̣.. trời bắt đầu ngảy bóng... qua đền Sương Rồng rồi phố Bwcs Kanj để về căn nhà ở.. trông sang đ́nh Đông Thái.. cánh cổng sau mở ra và chiếc xe ngưng.. hai mẹ con sẽ ở lại tỉnh chiều nay.. Rở hàng mua từ trên xe xuống.. những thùng có nắp đựng các vị thuốc bắc nhập từ HongKong.. phàn của chú Lường trông coi cái cửa hàng thuốc Bắc.. rồi đến cá khô.. đường.. mật muối cho đồn điền.. nước mắm Ô long chai.. và nhất là vải vóc che thân cho dân trong bản..
Trời dă sáng.. mẹ đánh thức tôi dậy.. nồi cơm nếp xôi trắng awn với lạp xường Đông Hưng viên.. và sáng sáu..
Rồi cũng hai con ngựa kéo và chiếc xe lại lọc cọc theo đường đá đỏ lững thững lên đường qua từng thông qua miếu thờ ông ddooij Cấn... con đường ṃn đỏ au của vùng trung du dẫn chúng tôi di Đại Từ.. từ ven đồi hoang..những cây sim be bé thấp lùn.. hao trổ tím dầy cành rồi đến nhưng con chim vành khuyên lớp lông áo xang tươi như màu las cây rừng.. dang tíu tít gọi nhau .. tranh nhau t́m nhưng quả sim chín tới đầu tiên.. càng đi chúng tôi càng khuất sau bóng mát râm của cây rừng ..rồi chú xà ích.. với tay lấy cái tù và .. tiếng u.u.. trong gió vang vọng như đi xâu xa vô núi rừng... 2 tiếng rồi 3 tiếng.. chợt có tiếng tù và đáp lại...
.. sắp tới rồi con trai.. tiếng hú tù và của bản làng đă đáp trả ḿnh đấy.. đi trong rừng âm u.. không ai dám lên tiếng kêu réo gọi nhau.. mà phải dùng tù và thổi lên theo mật hiệu.. phàn v́ rừng thiêng nước độc ai ai cũng sợ ma nghe tên mà đi theo về nhà làm khó khăn bịnh hoạn..
thế là chúng tôi đă qua khu rừng toàn là cây chám xanh.. chám này đem phơi cho héo rồi ngâm muối vài ngày sau đó phơi khô... đem về Hà nội bán cho các cửa hàng thuốc Bắc để làm ô mai chám.. tiếp theo đến rừng khế.. khế rừng cũng vậy... và muông thú th́ cũng đủ cả các loại từ mấy đàn khỉ phá phách.. chúng ăn không hết.. vưt bừa băi và khi thấy bóng người th́ chúng ném.. mà chúng cũng hay t́m cách xúm đông chung quanh những đoàn người di... chúng ŕnh và xúm nhau vào ăn cắp cướp giật.. đánh chúng cũng không sợ chỉ c̣n cách giết dể doạ chúng.. nhưng khi chúng bỏ chạy.. trèo lên cây cao th́ lại có một màn vứt bẩn.. chúng ỉa ra tay của chúng rồi ném vào người đi ở dưới.. và cách để trị chúng lại là.. cây cung, cây nỏ.. bắn vài đứa.. chúng sợ bỏ chạy..
Cúng tôi đă vè đến đồn điền.. cổng mở là đoi ngựa dừng bước.. xà ích tháo cương .. dắt ngựa ra băi cho chúng nghỉ ngơi.. hàng họ trên xe được đem xuống phan tán cho bản làng.. ái ǵ đưa lên trên nhà cái ǵ để lại ...
Cha tôi đứng đón hai mẹ con chúng tôi.. tôi chạy lại ôm lấy Cha.. mừng rỡ.. mẹ tôi đi dến..
-.. ḿnh ơi.. con nó thi đỗ rồi lại có mention...
-.. con của chúng ḿnh mà.. con phải cố gắng.. Cha mẹ thương con nhiều ... rồi chungs tôi vào trong lán cao..
Tiếng của con ngữa xám hí vang.. có lẽ nó nh́n thấy tôi về.. v́ nó là con ngựa mà trước đây cha mẹ đă dành riêng cho tôi.. nó cũng đă được chú Lường dạy và tập.. tôi cũng đă làm quen.. và nó cũng quân qúit với tôi nhiều.. nhát là khi ra tắm suối.. t́nh chủ tớ than thương... tôi vội đi xuống... nó nh́n thấy tôi đi tới.. nó đứng bổng lên và hí vang... bước dến ôm lấy đầu nó rồi vuốt ve.. nó gật gù cái đầu...
Bữa cơm chiều đă xong gia đ́nh tôi giờ đây vỏn vẹn có 3 người... nồi cơm đồng điếu chín tới thơm mùi gạo chiêm mới gặt.. niêu cá kho.. cá vùng rừng này th́ nhiều xương.. cá chôi.. nhưng ngọt thịt và không tanh.. c̣n thịt lợn th́ là thịt lợn rừng... mẹ đem muói có mấy vị thuốc bắc.. ngũ vị hương.. ṛi ngày nắng đem phơi cho khô để dành... Mẹ Cả kho cá th́ dúng cách Tàu nên thơm ngon lắm.. đôi khi mẹ cũng bỏ riềng thái lát mỏng .. c̣n rau thỉ rau tàu bay.. mồng tơi mướp không thiếu.. Bữa cơm thậy ngon ..
Cơm nước xong ngồi nói chuyện.. Mẹ tôi nói với Bố về các mua bán rồi giao hàng cho nhóm Gauthier Thais Nguyên và Hà nội.. sau rồi cũng đến chuyện nhà..
-.. ḿnh ơi.. mùa hè này tôi tính dạy cho con những phong tục.. hay tập quán bảo vệ cho chính ḿnh có nên không ??
-. thế ḿnh thấy con về thể lực có dủ sưcs chưa ?? ḿnh biết về y và vơ nhiều.. con của chúng ḿnh..
-.. về y học th́ con nó cũng mới chỉ biết qua vài thứ lá cây.. c̣n bảo vệ bản thân chú Lường cũng đă truyền dăm ba thế né tránh chứn đi trong rừng.. muông thú nó đâu có kề bên sát nách để mà dơ chân múa tay.. mà chúng từ những mụi rậm.. những cây cao núp kín phóng ra...
-.. thế Mẹ t́m cách dạy cho con đi.. trước là bảo vệ cho con khi nó rong ruổi chạy chơi một ḿnh...
-.. th́ cũng đă sửa soạn rồi .. sẽ dạy cho con cách dùng cung hay nỏ.. mà nỏ th́ tốt hơn .. nỏ dễ sử dụng .... c̣n tiếp../.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. nghỉ hè nơi thâm sơn cùng cốc..
ngày 04 - 07 - 2017... buổi trưa nay.. trời nắng to..nhưng nhiệt độ vẫn se làn da... ngoại ngơ trong nhà đều yên lặng... chỉ c̣n cái nàn phím làm vui qua ngày..
.. cuộc sống trong rừng xâu.. khi trời hửng đông vừa ló dạng th́ tiếng gà rừng đă te te gáy vang.. rồi đến tiếng cú kêu trên đường về tổ.. cú đi ăn đêm.. cú bắt mồi là mấy con chuột .. thằn lằn và gà con.. tiếng sào sạc của cảnh cây đụng đậy.. mấy con hươu.. hay mễm đang nghển cổ cao ráo rác nh́n quanh.. e sợ có ŕnh rập của mấy con thú dữ cọp beo.. bầy ngựa cũng được thả ra.. chúng đang giậm chân đứng hẳn bằng hai chân sau rồi hí vang... cũng vừa lúc chúng tôi bươc xuống sân .. thắng bộ yên cương.. sẵn sàng cùng đoàn dân công đi hái trè xanh ..
Nhiệm vụ chúng tôi là đi mở đường.. rà soát các nơi mà nghi có mấy ông ba mươi ŕnh rập.. ai vài viẹc nấy...rồi mặt trời đứng bóng.. nghỉ ngơi.. ống cơm lm với muối hạt rang giă nát cùng chút ớt hiểm..ăn xong nước giữa gịng suối trong vắt.. chụm tay .. hớp nước suối thsstj ngọt ngào.. hương rừng cỏ nội.. nghỉ ngơi chút đỉnh rồi lại làm tiép.. c̣n rieng tôi.. thà con ngựa ra cho nó tự đi ăn cỏ.. lúc sau nó về.. lân la nằm xuống ben cạnh.. cười hí hí..Mấy con khỉ con nghịch ngợm.. mon men dến bên.. ṣ mó.. bọn khỉ con đến trước rồi khỉ lớn đến sau.. coi chừng chúng xúm nhau vào là có màn cướp giật.. cướp được là chúng vội vàng leo lên cây... ngồi khám phá mân mê chiến lợi phẩm.. thế là coi như mất món đổ.. để bắt được chúng th́ cũng chảng khó ǵ... đó là giây sắn rừng.. nhỏ.. mềm và dài.. lũ khỉ thường thíc lấy giây sắn đến quấn quanh bụnh khi chúng đi bẻ trộm bắp ngô hay bới khoai lang.. dể cũng giắt chúng quanh bụng của chúng.. .. Khi chúng cuộn ḍi ḷng tḥng chợt ḿnh xông ra đuổi bắt là túm được chúng.. bắt được chúng bẻ quặt hai tay chúng ra phía sau.. sẵn giây sắn ḷng tḥng .. buộc gọn luôn hai chân rồi đến cái đầu.. ṿng dây tạm khoá cái mồm của chúng lại.. răng của chúng sắc lắm.. phải nhét cục dá to th́ mới tránh được chúng cắn.. có người họ không ưa.. họ ghè hết mây cái răng.. mang xuống chợ huyẹn cũng được khá tiền... Núi rừng tuy âm u.. vắng lặng , nhưng cuộc sống lại an b́nh thanh thản không có lo nghĩ nhiều...
Rồi có lúc tôi di theo Mẹ tôi đi đến các bản lân cận chăm lo đời sống cho dân bản làng .. cái t́nh thân thương của dân Thượng đối với cha mẹ của tôi thật là đầm ấm.. Từ đứa bé thơ đến bà mẹ già và vợ chồng dân Thượng nghèo nàn đều được bàn tay chăm sóc của gia đ́nh chúng tôi.
Có khi nữa đêm tiếng tù và chợt hú báo hiệu rồi tiếng vó ngựa sải từ xa vọng đến... mẹ đă biết ngay là có truyện.. cha tôi cũng ngồi dậy sẵn sàng nai nịt.. trai bản nhân diện rồi cho vào .. đôi bên nói qua lại đôi điều rồi Mẹ tôi vào trong nhà mang ra đôi gùi .. chú can vệ đeo lên bên hông ngựa cho mẹ.. nai nịt gọn gàng lưng đeo nỏ.. và cây roi song... cùng toán hộ vệ phóng đi..
.... chungs tôi thắp ngọn đẹn chai để chờ mẹ về
Đang thiu thiu ngủ th́ chợt có gia nhan báo lên là có tù và báo về.. mọi sự b́nh yên... tới sáng bảnh th́ mẹ về.. th́ ra có mọt bà mẹ sinh con.. nhưng cái dứa nhỏ trong bụng không xoay.. nên cầu cứ đến mẹ... rồi mẹ đen mẹ khấn vái xong.. mẹ đến bên lán mẹ xoay.. mẹ đẩy nhẹ nhàng làm chuyển dạ... sau rồi dứ bé chào đời tiếng khóc oe oe oà vỡ.. cả nhà họ vui mừng... xong việc mẹ dặn ḍ từ ăn uống đến chăm sóc..
Mẹ chịu khó và sẵn sàng giúp đỡ mọi người.. cả mấy bản chung quanh đều goi Mẹ là Mẹ lớn của bản... T́nh yêu Mẹ đă đem đén cho mọi người... dân bản làng nghe mẹ tin mẹ hết ḷng...
Tuy là câu truyện riêng tư nhưng nmq đưa lên để chúng ta nh́n lại cái quá khứ.. khi nhưng người dân vùng Thuowngj du thiểu số, sự sống và sinh hoạt của họ rất dơn sơ thuần khiết...đúng vơi câu chữ " nhân chi sơ; tính bản thiện ..../.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..địa danh Thái nguyên và rừng thiêng Yên Thế..!
ngày 05 - 07 - 2017... Trời nwngs đẹp nhiệt độ..OAT = + 19oC
và rồi có một ngày.. một toán mấy anh thanh niên người kinh.. đă đến đồn điền xin gặp bố mẹ của tôi.. gia đinh vào báo.. cha mẹ tôi mời vào.. ;.. đôi bên ngồi nói truyện.. c̣n tôi th́ ra ngoài băi.. vui chơi cùng con ngựa đốm của tôi.. chủ tớ vui đùa và chạy nhảy.. tập các thế bước đi hay nhảy vọt qua các dăy cây chè xanh mướt.. Phải tập nhảy và tập vượt những rănh nước dẫn tưới vào đồi chè.. v́ thường xuyên có mấy ông " cọp.." ŕnh đàn hươu nai cúi đầu xuống uống nước.. và cũng phải tập giương nỏ bắn tên trên lưng ngựa sải phóng chạy.. lại nói đến cây nỏ mà Mẹ cả đă làm cho tôi.. Mẹ Cả vốn là nữ lưu nhưng con nhà phong kiến .. Mẹ không có nói đến gia đ́nh hay anh em.. nhưng chú Lường.. cận tướng hộ vệ cho Mẹ cũng đă căn dặn tôi nhiều..
Khi đám khách ra về.. tôi vào nhà th́ Mẹ tôi nới;.. mấy chú ấy đến xin Bố Mẹ tiếp tế.. xin gạo xin mật nước.. xin muối và vải nâu để may áo quần...
.. Mẹ của cậu là con gái một độc nhất của một tộc bộ Mông Cổ... cho nên bà được học đủ cả nho y lư số và vơ công .. thé nhưng v́ vận hạn phải bỏ xứ chạy trốn về phương Nam.. gặp được ông nhà.. bà ưng ư mà kết nghĩa nên duyên chồng vợ... Hai ông bà quyến luyến nhau nhiều lắm.. thế rồi v́ bà biết... bà không có thể sinh con cho nên mới đi t́m người sinh con để nối dơi gịng tộc..
Câu truyên lan man về lai lịch của Mẹ Cả của tôi.. quả thật bà thương yêu tôi nhiều lắm.. Mẹ lo chăm sóc cho tôi và tôi cảm thấy như là đó là chính Mẹ đă sinh ra tôi.. Mẹ dạy cho tôi về đối xử với bản làng làm sao tạo được niềm tin và kính yêu của bản làng.. rồi sau đó là nghề ddoong y.. nơi rùng già đầy rẫy những cỏ cây là vị thuoocs của thiên nhiên.. đem vè phơi khô.. sao vàng ché biến.. Mẹ đă bốc thuốc chữa trị cho dân trong bản rồi hàng tháng phải về tỉnh vài lần để giúp đỡ cho chú Lường ở của hàng cao đơn hoàn tán ... đôi khi phải bỏ công việc về chữa trị cho dân ở tỉnh... Mẹ đă tạo được sự tin kính ngay trong ḷng dân địa phương..
Tuy Mẹ thích đồng bóng, nhưng Mẹ lại không tin dị đoan.. Mẹ nói ;.. đồng bóng chỉ là một niềm suy nghĩ bị dồn ép.. và lên đồng là h́nh thức giải toả cái ấm ức chất chứa ở trong ḷng mà thôi.. Mẹ đi xem đất, coi đất có thời thịnh hay suy.. nhưng Mẹ lại không tin vào số mạng.. cũng lại dị doan..
Thành bại là do khối óc và đôi bàn tay.. không làm th́ làm sao mà có được..Mẹ rất thực tế.. và lối sống của Mẹ là không bao giờ chấp nhát ..để tâm bất cứ điều ǵ hay người nào ?? Mẹ tự t́m cách hoá giải và rồi khuất phục kẻ sai trái bằng những hành động thật từ tâm..
Mẹ đă tự ḿnh đi t́m nào tân cây ổi dại để làm thân nỏ.. rồi hai cánh nỏ là trúc cằn đặc ruột.. rồi đến móng cọp làm lẫy và giây căng bàng tơ tầm kết to sợi... tự tay Mẹ gọt . đẽo.. hay chót buộc.. thân cây nỏ vừa tâm vai tới sải tay dang thẳng.. hai cánh nỏ cân bằng vửa với sải tay.. rồi đến ống dẫn.. ống giang thẳng tắp được gắn lên làm ống dẫn .. trên ống dẫn là đường nhắm... c̣n tên th́ như chiếc đũa nhỏ bàng tre hay nứa vót nhọn...
Ngồi trên lưng ngựa.. tay trái nắm lấy thân nỏ.. tay phải với qua vai lấy tên trong ống khoác trên vai.. luồng ten vô ống dẫn rồi.. gập cánh tay phảii.. đưa đầu cùi chỏ đán vào dây cặn kéo thật mạnh cho mắc xuống hàm giữ.. nỏ đă sẵn sàng... đưa lên tầm mắt nhắm rồi lẩy c̣..
Một tiếng .. tách nhỏ khô khan.. mũi tên vọt bắn đi.. không nghe tiếng động.. và con mồi dù thính tai cũng chỉ đủ thời giờ ngửng đầu lên đẻ nghe.. th́ mũi tên cũng đă tới .. Mẹ bắt tôi tập và sau mỗi lần tập lại có một lần căng dây nâng tầm xa của mũi tên bay đi... cũng mất cả tuần trăn.. Mẹ mới cho tôi đi vào sâu trong rừng đẻ săn thú.. và con vật đầu tiên lại là một chú gà rừng. có bộ lông tuyết đẹp..
... hôm đó trời năgs to.. tôi vào sâu trong rừng t́m khế chín.. có tiêng vỗ cánh bay... nh́n.. nh́n chung quanh.. và tháy bóng dáng của con gà đang nháo nhác trên cành cây khô cũng khá xa... nhẹ nàng thao tác.. khi tôi giương nỏ nhắm đến bộ lông sặc sỡ giữa ngàn lá cây như nhảy múa.. nó ngảng lên cao.. nhưng tiễng.. tách của dây căng đă phóng mũi tên đi.. tiéng quang quác vang lên .. rồi tiếng giẫy đạp trong bụi.. tôi xuống ngựa lần ṃ tới.. rồi nhặt con gà đang giẫy chết trên tay .. gịng máu đỏ chảy ướt bộ lông... c̣n tiếp.....
Chở nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. ngày tháng qua mau...
ngày 06 - 07 - 2017....
thấm thoắt ngày ngir hè cũng đă qua.. tôi sức trai mới lớn nhưng cao ḷng nḥng.. con ngựa chứng cũng đă thuần và Mẹ tôi bắt tôi phải đi theo Mẹ đi hái thuốc trong rừng rậm kha xa.. Mẹ tôi ít nói.. nhưng say mê lần ṃ từng gốc cây ngọn cỏ... khi hai cái gùi đă đầy th́ con dao quắm cũng được nghỉ ngơi cài bên hông ngựa.. Mẹ nói ;
.. nhà ḿnh sống nhờ thiên nhiên cây cỏ.. ḿnh phải bảo vệ trông nom cây cỏ.. mấy con thú phá ruộng phá đồi chè th́ ḿnh nên giết bớt c̣n mấy con thú dữ.. ḿnh không nen giết.. v́ có chúng đàn nai mễn không vào đồi chè giẫm đạp .. không vặt búp chè nguồn hoa lợi của đồn điền c̣n cỏ cây hoa lá mà Mẹ hái đem về.. những vị thuốc trời cho đẻ chữa bịnh cho bản làng.. Nhờ vậy mà tôi biết phân biệt tía tô, kinh giới , hương nhu.. rễ hương.. bồ đào.. và các loại nhựa.. như cây sơn ta..lá han.. lá ngón ( chết người ). nhựa thông, nhựa chám..các loại côn trùng từ con vắt đến con đỉa chỉ đen nhỏ như cái tăm mà dài cả non gang tay.. cho đến con cua đá dưới khe suối và con cá chôi cá chày.. ..
Cũng nhờ những lời gia huấn của Mẹ Ca mà sau này khi mà nhà nước CSVN cho tôi di nghỉ mát trên vùng Hoàng Liên Sơn.. tôi không mấy xa lạ.. c̣n 2 vị tu sĩ cũng nhốt chung th́ quen với ngôi chùa thanh tịnh hay như giáo đường .. các con chiên bổn đạo.. Phật tữ chăm lo đóng góp th́ cuộc sống hoang dă dă làm cho khó khăn hoà đồng.. chay tịnh.. Nhưng cũng rất vui v́ chiều tối có lời càu kinh có lời thuyết pháp.. cũng là những câu nói khai thông cho niềm tục luỵ ,.. mở mang cái tư duy không c̣n chấp nhát và cái " tôi .." to đùng....
Nhờ sự kiên tŕ.. cũng như sở học ngành nghề... mấy năm sau cùng cũng khoảng từ 1986 th́ phải... chúng tôi được tự do hơn, xuống núi không c̣n phải bẩm báo ǵ cả.. cuộc sống thoải mái hơn.. khi ḿnh phục vụ giúp đỡ y tế cho bản làng chung quanh.. dân thiểu số.. và cả dân Hà nội chính gốc " được.." nhà nước ưu ái cho đi lao động cho biét sự t́nh..nay chia sẻ.. đùm bọc cùng nhau cho qua ngày...
..... nḥ đó mà tôi đă gặp lại cô Nữ cứu thương của Điện Biên một thuở.. Thương Thương.. rồi đến Út Diễm.. từ một cô con gái... gia dinh dduowcj tuyển chọn gởi đi kinh tế mới Hà Giang.. Út Diếm đứa bé gái con Út của gia đ́nh sinh ra trong cái hang núi.. sống chung cùng đàn dơi và thằn lằn, thời điểm của bom đạn đánh phá Hà nội 1970... gia đ́nh dần ṃn bỏ xác trên rừng thiêng nước độc..
Út Diễm khôn lớn lên cùng mấy anh chị em.. rồi gia nhập doàn Bảo tiêu chuyên buôn hàng đen từ Tam giác vàng đem đến Tà Lùng Lạng sơn..xuất cảng... và nhặt được đứa nhỏ con ai bỏ bên gốc cây.. được cứu sống sau này mạng tên quí Tự.. Thé nhưng Quí Tự đă bị tiêm nhiễm cái sa hoa bạc nhược của Hà thanh biến chất để rồi tan nát tương lai tuổi trẻ ... chuyến đáng buồn.. c̣n bà Hạnh hoa khôi phố hàng Bạc và Út Diễm cũng mới gởi thơ qua xin sang sống chung cùng gia đ́nh..
Thời gian trôi.. trôi mai không ngừng nghỉ c̣n đời sống con người.. trăm năm kể tường là dài mà ngắn trong gang tấc... ./.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..phong tục đường rừng...
ngày 07 - 07 - 2017.. ngoài trời đă tạnh mưa sau cơn giông.. OAT = +25 oC...
cai keyboard làm bạn sớm mai và tách cà phê buổi sáng..
đời sống nơi sơn lâm cùng cốc thật phẳng lặng.. sáng ra từ tiếng gáy ban mai của lũ gà rừng.. rồi đến đàn khỉ khọt..khẹt.. goi nhau truyền cành xuống phá mấy nương rẫy trồng bắp đá.. Khi nghe được chúng th́ phải mau mau chạy ra xua đuổi.. và đám giây sắn rừng vừa dài mà dai chắc.. sẽ được cũng cuốn chung quanh bụng để dắt những cái bắp mà chúng bẻ trộm.. V́ giậy sắn mà chúng tự buộc ḿnh chúng lại.. và dan trong bản cú thế mà ra bắt lấy cúng... coi chừng chúng cắn.. thế là khúc cây được dùng đẻ khoá ngang mồm.. hết cả khot.. khẹt.. trói gô chúng lại.. đem xuống chợ thế là lại có dăm ba đồng bạc..
Nói đến khỉ phá phách th́ cũng xin nói qua về động vật rừng xâu.. ngoài thú dữ, cũng c̣n những gia súc như trâu.. ngựa ngay cả như dê được nuôi trong đất của gia d́nh... th́ người chết cũng được chia phần.. và khi đem chôn cái bó cót gói ghém thây ma được chôn xâu xuóng ven đồi th́ đàn súc vật được chia cúng phải thả ra chứ không được giữ lại hay đem về nhà.. phân chia rành mạch.. v́ vây mà có những đàn trâu rừng hàng vài chục con.. những đàn dê núi.. và đàn ngựa hoang...
Thích thí khi vào rừng săn bắn hay chinh phục những con vật này v́ được sống với thiên nhiên hoang dă.. chúng cũng biết đén bày đàn và tự bảo vẹ cho nhau.. chúng không sợ ngay cả hổ báo hay trăn gấm trong nhưng cuộc thư hùng một mất c̣n với đám thú dữ khát mồi..
Riêng tôi th́ đi săn đuổi lũ ngựa hoang lại là kỳ thú.. chúng tôi thích bắt mấy con ngựa non v́ chúng dễ bị dă thú bắt làm mồi gọn nhẹ hơn nữa ngựa c̣n non th́ dễ thuần hoá hơn mấy con đă có kinh nghiệm rừng già...
Mẹ tôi người Phụ nữ Ngoại Mông.. phần trang phục cũng có điềm giống với người Mán thượng du, các sắc dân Mường Mán, Thái họ cũng thích trang sức.. bộ ṿng bằng bạc đeo trên cổ.. Mẹ Cả biết sở thích của các gia đ́nh sinh con gái này.. và Mẹ mỗi khi đi làm " bà mej đỡ đẻ.." dón tay đậy tiên th́ Mẹ lại có một ngày đến thăm bé gái tí teo và đeo vào cổ chân cho bé chiếc ṿng bạc xinh xinh..
... rồi hàng năm hay lúc nào Mẹ nhớ đến Mẹ lại thay đổi ṿng lớn hơn cho đeo vừa với cổ chân co gái rừng xanh.. Khi nào chúng trổ mă con gái th́ Mẹ làm lễ cầu Mệ.. xin Mệ bảo vệ cho cô gái.. sau đó Mẹ đeo cho cái ṿng bạc lên cổ..
Tất cả các cừ chỉ.. hành động của Mẹ đă làm cho dân bản làng kính trọng và coi Mẹ là Mẹ của cả bản làng.. Cô gái dậy th́ váy trúc bâu đen phần áo cánh trên là hàng satin mờ lại mềm mại cuốn tṛn bộ ngực chiếc thắt lưng xanh.. khuôn mát da tráng sáng ngời thật đẹp. Chỉ tiếc một điều là đôi chân th́ to vũng chăi bước lên triền núi đá đỏ...
Cả một cơ ngơi đồ sộ.. một bản làng với vaif trăm gia đinh.. nhờ uy quyền của Bôs tôi giao dịch với phủ Sứ Thái Nguyen và riêng đồn điền Phú Xuân cũng có một đôi lính dơng có súng trường Indochinois bảo vệ đồn điền.. Cũng nhờ đó mà các toán Cách mạng lui tới và dùng nơi đây làm nơi ẩn trú mối khi bị lính khố đỏ lùng bắt.. Nh́n cơ ngơi này có ai dám nói , vis von như nơi chốn " vạn đại dung thân !!" tránh xa tục luỵ của đời thường. Nhưng đến khi chúng tôi nghe tin;..nào Đ́nh Cả.. La Hiên cho đén chợ Bờ.. khắp mọi nơi có giác cỏ nổi lên.. chúng ṃ vô bản làng giết vị tù trưởng.. cướp bóc cho đến khi có lính dơng đến can thiệp th́ chúng lại lần xâu vô trong rừng rậm..
thời điểm cuói năm 1944. khi lính khố đỏ bắt được bọn giặc cỏ.. chúng chặt đầu ddem vè các chọ beu ra cho dân xem.. rồi lây lan dến các vùng của chúng tôi..
Trong đ̣n đièn nhà tôi vơ trang đầy đủ từ mấy thày cai khố dỏ cho đến lính dơng người Thượng.. nào chú Chu vănT cho đén chú Thá.. chú..và đôi khi gia đ́nh chúng tôi cũng phải dành riêng ra một cái nhà cḥi.. để đặt mâm đèn hút thuốc phiện... chiều ḷng mấy ông vỗ ngực Cách mệnh yêu nước thương dân !!.. Mấy chú ấy đến ăn ở.. rồi ṿ rượu ngang.. thức nhắm th́ đường rừng đâu có thiếu..ngồn ngang hưởng thụ lại có canh gác không phải chui xâu trong các hang ẩm ướt hôi hám.. nằm chung với mấy con dơi.. nhưng chuyên ở đời mà...
Mùa xuân 1945.. tôi về ăn Tét cùng gia đ́nh, t́nh h́nh ở Hà nội th́ chỉ thấy bóng dáng của lính Nhật ra chợ mua rau..ít lâu sau th́ có Đảo chính của Nhạt thay cho Pháp.. dan t́nh vẫn buôn bán b́nh thường, tôi đi học năm dầu ở Albert Sarault.. tối về có cô chú Oanh kèm thêm.. cho đén đầu thắng 5 ǵ đó th́ có lệnh cho học sinh nghỉ hè sớm.. và kỳ này tôi lại về Đồn đièn..
.. bất chợt chị Hiền tạt qua đồn điền nói thầm th́ với Mẹ Cả.. rồi đi.. Thế là Mẹ Cả âm thầm bàn tính với Cha tôi.. sắp xếp gia nhân thân tín..rồi gọi gia nhân đưa tôi vè tỉnh gấp.. đang trên đường về, khi đi qua nhà Gauthiers th́ chị Hiền từ trong chạy ra đón đường và bắt tôi vào ở trong nhà Gauthiers và nhờ bà Sumi canh giữ.. cho đến sáng hôm sau...
Gaf nới gay sang canh th́ chị đă băm chuông gọi cửa và đi vào trong.. sửa soạn cho tôi rồi chúng tôi dắt nhay đi ra.. chỉ kịp chào từ biệt.. thẳng đưởng đi qua nhà cũ.. rồi qua cầu Trắn.. đền Sương Rồng.. trực chỉ Phù Lỗ đẻ về Hà nội.. ( khúc sau đx gó trong chuyện Hà nội trong kư ức và các thư mục chuyên dài của nmq)...
Cuộc sống đột gột thay đổi từ công từ con một, được chièu chuộng.. nay rớt xuống gịng nước cống đen ng̣m.. lời Cha mẹ dặn và cuộc mưu sinh bảo vệ tông tích.. tuân thoe gia huấn, nmq đă bảo toàn được inh mạng..và vươn lên từ cống rănh của lịch sử tối đen.. hôm nay gơ lê kể lại cùng quí Bạn đọc.../.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. câu chuyện chúng ḿnh và đa sắc tộc..
ngày 08 - 07 - 2017.. trời vẫn mây trắng giăng ngang.. hầm nóng v́ ẩm uót.. OAT buỏi trưa OAT = +30 oC... humidity 85%...
Cô lan bước lại gần.. phải chăng v́ nóng bứ mà cô lại đem bộ áo lụa tơ tầm đă may cho cô hổi năm ngoái đi sang Thái làm ăn..
-.. anh ơi.. có c̣n đẹp không ? bao giờ chúng ḿnh lại chạy vui dỡn đùa trên sóng bạc đầu như ngày đó nhỉ...
Cô Lan nay nói tiếng Việt đă sơi nhiều.. lại thông thạo cả chữ Quốc ngữ.. công lao do chị Giáng Ngọc.. và cái thích thú ham học của mấy bà ngoại tộc nay sống chung cùng gia đ́nh..
-.. đẹp chứ sao !.. dẹp lắm và hôm qua anh chồng cũ gọi lại.. có vấn dề ǵ không ??
-.. không có việc ǵ cả.. nay chỉ là bạn thôi.. anh ấy hỏi thăm vè cuộc sống ra sao ?? rồi Lan đă kể chuyện gia đ́nh cho anh aays nghe ... anh ấy cũng hối hận và nay nghe được tin lành anh ấy bảo Lan rằng ... đó là sự an nhiên đó là niềm vui trong cuộc đời hăy góp công chung tay ǵn giữ.. nếp sống gia đ́nh của anh rất đáng trân quư.. mà này anh... anh vừa mới gơ về đề tài Á châu.. Songkhla... chỗ chúng ḿnh đă đến có phải không ??
-.. Vâng đúng vậy ... v́ có bài đăng lên nói về phát triển nơi vùng này... hy vọng mùa hè này chúng ḿnh lại có dịp trở qua...
-.. Thế hả anh... vậy anh tính cho ai đi.. nhưng đừng quên Lan đấy nhé .. ngày đó.. trước khi đi... Lan chỉ nghĩ rằng anh là một gia trưởng đúng nghĩa chăm lo cho gia đ́nh.. chứ không nghĩ rằng anh lại có cái tài.. cái nh́n tù kinh doanh dến chính trị vùng miền... khâm phục.. kham phục nhất là hôm cùng anh về Singapore tham dự đại hội cổ đông cho dự án..
-.. thế Lan cảm nghĩ ra sao ?? tôi có làm tốt công việc hay không ??
-. khâm phuc anh.. khi anh bước len bục ddeer tŕnh bày.. từ lời nói đến củ chỉ.. thao tác không dư thừa mà lại cuốn hút người ngồi nghe.. từ mục đích đén phân công và dầu tư giàn trải .. Cổ động viên quốc tế.. c̣n anh th́ hai sinh ngữ đủ tŕnh bày và giải đáp thắc mắc.. cho đến khi đứng dậy th́ máy người Hong Kong hỏi Lan rằng;.. có phải là chồng của bà không ?? Lan tra lời.. vâng.. mấy người đó hỏi tiếp về sắc tộc.. Lan đáp là một người gốc Việt Nam lưu vong.. từng phục vụ ben Pháp... ho khen diễn giả rất nhiều.. làm cho Lan sung sướng được đứng bên anh..
Những ǵ mà anh dự kién tŕnh bày ra.. trong buổi họp th́ theo như biến chuyển của khu vực.. th́.. hôm nay cũng dă xảy ra gần như đúng có phải không ?..
-.. theo như các bài đăng và tin tức lên truyền thông th́;.. gàn như là đúng v́ sự kiện.. những datas này diễn biến đúng theo xu hướng toàn cầu thôi .
... mà hăy sửa soạn đi... c̣n vài ngày nữa là lên máy bay để về Bordeaux đấy nhé...12- 07 này chúng ḿnh về quê... .
nmq cũng gia đ́nh sẽ vắng mặt ở Canada cho đến cuối tháng 07... Hẹn đến đàu tháng 8 sẽ quay lại gặp Diễn đàn...
Kính chúc quí Bạn nghỉ những ngày hè thoải mái ./. nmq