Ca dở th́ phải vậy nếu không ai coi.
[QUOTE=Dân Ngu;50903]Bác nói thế nào chứ, Linda Trang Đài cùng nhiều ca sĩ khác ở Hải ngoại cũng tích cực khoe hàng th́ phải nhận xét thế nào?
Tôi cũng không quan tâm lắm tới mấy cái vụ hát ḥ này, tên ca sĩ, diễn viên cũng không biết không nhớ, các cháu Teen th́ hâm mộ quá. Ḿnh th́ có xem chỉ là lướt qua.[/QUOTE]
Ca dở không có cái ǵ bù vô th́ làm sao mà khán giả coi. Đă vậy, c̣n cạnh tranh để khỏi bị mất job. Phải trẻ, đẹp hoặc giọng ca cỡ MTV.
Trung Quốc phải phản ứng lại hành động khiêu khích của Việt Nam
Tranh chấp liên tục trên biển Hoa Nam (biển Đông) chủ yếu bắt nguồn từ Việt Nam. Thách thức lớn nhất đối với sự nhấn mạnh về một giải pháp ḥa b́nh của Trung Quốc cũng có thể do Việt Nam.
Tùy t́nh h́nh diễn biến như thế nào, Trung Quốc phải sẵn sàng cho hai kế hoạch: thương lượng với Việt Nam về một giải pháp ḥa b́nh, hoặc đáp trả sự khiêu khích bằng những trận đánh trả vào chính trị, kinh tế hoặc thậm chí cả quân sự. Chúng ta phải nói rơ về khả năng lựa chọn thứ hai, để cho Việt Nam giữ đúng mực về vấn đề biển Hoa Nam.
Việt Nam đă và đang có những hành động nguy hiểm trên biển Hoa Nam trong một thời gian. Họ đă chiếm 29 đảo của Trung Quốc. Họ có được lợi nhiều nhất từ việc khai thác dầu và khí tự nhiên dưới đáy biển. Họ cũng là nước gây sự nhất trong việc đối phó với Trung Quốc.
Việt Nam là nước chủ trương mời Mỹ vào biển Hoa Nam như một “đối trọng”. Chính phủ của họ cũng đồng ư để cho cảm tính dân tộc trong dân chúng gia tăng. Hà Nội đă và đang là một tấm gương xấu ở Đông Nam Á.
Việt Nam đă bị mắc bẫy trong một niềm tin phi hiện thực rằng, miễn là Hoa Kỳ cân bằng trong vấn đề Nam Hải, họ có thể công khai thách thức chủ quyền của Trung Quốc, và bỏ đi với món lợi rất lớn.
Trong các cuộc xung đột quân sự trước đó giữa hai nước, Trung Quốc đă cố gắng rất nhiều để kiềm chế. Nhưng điều đó dường như càng làm cho Việt Nam táo bạo hơn. Sự diễn giải của Việt Nam về chính sách ḥa b́nh của Trung Quốc cho thấy rằng, bất cứ điều ǵ Việt Nam làm, Trung Quốc sẽ kiềm chế, không sử dụng vũ lực.
Kể từ cuộc xung đột quân sự giới hạn với Trung Quốc trên biển Hoa Nam hồi năm 1988, Việt Nam ngày càng gây sự trong việc thu tóm các đảo làm của riêng ḿnh, không đếm xỉa đến chính sách truyền thống của Trung Quốc về việc “gác tranh chấp, cùng nhau phát triển“. Họ đang đẩy sự chịu đựng và lợi ích quốc gia của Trung Quốc lên tới giới hạn.
Trung Quốc đă gửi một thông điệp rơ ràng rằng Trung Quốc sẽ sử dụng mọi biện pháp cần thiết để bảo vệ lợi ích của ḿnh trên biển Hoa Nam. Nếu Việt Nam tiếp tục khiêu khích Trung Quốc trong khu vực này, trước hết, Trung Quốc sẽ sử dụng lực lượng cảnh sát biển để đối phó với họ, và nếu cần, sẽ dùng lực lượng hải quân tấn công lại.
Trung Quốc nên nêu rơ rằng nếu quyết định đánh trả, Trung Quốc cũng sẽ lấy lại các ḥn đảo mà Việt Nam đă chiếm đóng trước đây. Nếu Việt Nam muốn bắt đầu một cuộc chiến tranh, Trung Quốc có đủ tự tin để tiêu diệt tàu chiến xâm lược của Việt Nam, bất chấp sự phản đối có thể đến từ cộng đồng quốc tế.
Hoa Kỳ có thể làm cho t́nh h́nh bất ổn hơn trên biển Hoa Nam. Trung Quốc sẽ xử lư vấn đề này một cách cẩn thận, và có thể không tham gia vào một cuộc đối đầu trực tiếp với Mỹ.
Sự trỗi dậy của Trung Quốc trả giá bằng rủi ro chiến lược gia tăng ở phía nam. Trung Quốc sẽ tiếp tục cống hiến cho ḥa b́nh và phát triển, nhưng Trung Quốc phải sẵn sàng đối mặt với sự đối đầu và xung đột. Hành động khiêu khích của Việt Nam có thể trở thành một phép thử [phản ứng của Trung Quốc].
[CENTER][URL="http://basam1.wordpress.com/"]http://basam1.wordpress.com/[/URL]
[/CENTER]
Báo Tàu Cộng, VC phải hiểu nghĩa ngược lại.
Đọc sơ sịa báo Tàu Cộng là biết nó dựng chuyện. Lời khuyên: đừng đọc báo TC.
VC th́ khỏi nói. Cái sự kiện ǵ xấu th́ cái đó thiệt và nó đă xảy ra lâu rồi. C̣n tốt th́ hổng phải.
Năm 79 VC đánh TC là như thế này nè : tuyên truyền chống BK trên mọi lănh vực truyền thông : cải lương trên TV rầm rầm, truyện tranh thiếu nhi,...
Bắc Kinh Không Sợ Việt Nam – hoặc Washington trong cuộc tranh chấp ở Biển Nam Trung Hoa
BẮC KINH – Tất cả căng thẳng gần đây ở Biển Nam Trung Hoa chỉ là một chút ngạc nhiên. Trong những tháng gần đây, các mối căng thẳng có tính lịch sử đă gia tăng trong những tháng gần đây, với việc Việt Nam thông báo cuộc tập trận trong vùng biển tranh chấp sau khi Trung Quốc yêu cầu Việt Nam phải ngưng các thăm ḍ dầu khí trong khu vực. Nhiều người tự hỏi phải chăng Việt Nam dám nghêng ngang một thái độ cứng rắn mới bởi v́ họ nghĩ rằng ḿnh có được sự hỗ trợ của Hoa Kỳ. Nhưng sự thật là Hoa Kỳ c̣n mơ hồ đối với vấn đề này.
Chúng ta có thể thấy ǵ từ sự mơ hồ của Mỹ ? Đầu tiên, là Washington muốn tự t́m cho bản thân ḿnh một con đường thoát, bởi v́ nếu tham gia trực tiếp trong sự vụ này, Mỹ sẽ tạo ra những căng thẳng với Trung Quốc tại một thời điểm khi họ đang có nhu cầu tránh gây tổn hại đến công cuộc phục hồi kinh tế của ḿnh. Nhưng đồng thời, Mỹ cố ư tạo ra một ảo ảnh cho Việt Nam – và cả Philippines – để sử dụng t́nh h́nh Biển Nam Trung Hoa như một phương cách nhằm kiểm tra Trung Quốc. Đấy là toàn bộ chính sách “trở lại chấu Á” gần đây của Mỹ.
Trong một nghĩa nào đó, Việt Nam đang làm cho mọi người chú ư đến ḿnh, cố gắng để đánh lạc hướng t́nh h́nh hiện nay và thăm ḍ giới hạn cuối cùng của Trung Quốc. Việt Nam đang bắt chước việc xử dụng thường xuyên những quả bóng thăm ḍ của Washington về chính sách Trung Quốc của Mỹ, từ các bài phát biểu cứng rắn gần đây của Hillary Clinton đến việc vui thích ngắm nh́n Việt Nam thách thức với Trung Quốc. Mục tiêu của Mỹ là muốn nh́n xem phản ứng của Bắc Kinh đối với Việt Nam, để từ đó Mỹ có thể đối phó tốt hơn với Trung Quốc và cuối cùng là nhằm củng cố vị thế của ḿnh trong khu vực châu Á-Thái B́nh Dương.
Tuy nhiên, sự mơ hồ của Mỹ có thể gửi một thông điệp sai lầm tới các nước khác. Một số người thậm chí có thể hy vọng rằng t́nh h́nh phát triển xa hơn có thể dồn Mỹ vào việc phải thách đố với Trung Quốc. Nhưng buồn thay cho họ, v́ bản chất thực dụng của Mỹ, giấc mơ đó không có khả năng trở thành sự thật. Một đất nước từng xem quyền lợi riêng của ḿnh như một mục đích tối thượng sẽ không để bị mắc kẹt vào việc ủng hộ quyền lợi của các tiều quốc. Điều có thể nắm bắt được Mỹ là đức tin vào số phận và các nhóm người Do Thái có lợi quyền của họ. C̣n ngoài những điều ấy, chỉ là thứ t́nh yêu không được đáp trả.
Khi Biển Nam Trung Hoa ở trong t́nh trạng căng thẳng, Mỹ lại đang bận giải quyết các vấn đề riêng của thiên tai, dữ liệu kinh tế nghèo nàn và phục hồi sự ủng hộ bị suy giảm mạnh của Obama bằng cách thông báo vụ giết được Osama Bin Laden. Trong những hoàn cảnh như vậy, Mỹ không hề muốn thách thức với một sức mạnh lớn như Trung Quốc. Bi kịch là các nước nhỏ đă không hiểu chính trị quốc tế là ǵ, cứ tưởng có thể dựa vào sự sẵn ḷng tham gia tích cực của Mỹ v́ ḿnh.
Một vài năm trước, tôi đă viết một bài báo để chỉ ra rằng Việt Nam nên học bài học của việc đứng xa nước Mỹ hung hăn ra. Nếu không, có thể gây hại đến sự phát triển ḥa b́nh với Trung Quốc và trở thành nạn nhân bất hạnh trong các tṛ chơi và cuộc chiến của Mỹ với các cường quốc khác.
Con voi và con kiến
Điều mà hàng loạt các vấn đề này cho thấy là cuộc đấu tranh của Việt Nam với chính bản sắc dân tộc của ḿnh. Một t́nh trạng tương tự như vậy từng xảy ra ở Georgia, một nước nhỏ đă nịnh bợ nước Mỹ xa xôi bằng cách kích động căng thẳng với người láng giềng to khỏe để sau đó đă phải trả giá đắt cho sự khinh suất của ḿnh. Khi ta có một người hàng xóm lớn, tốt hơn là nên cẩn trọng và cố gắng hết sức ḿnh để duy tŕ mối quan hệ tốt. Trung Quốc có đầy đủ cơ hội, nhưng đáng tiếc rằng một số nước lại muốn dỡn mặt bằng cách đôi khi tự bành trướng: không những họ chỉ coi thường con voi to mà c̣n ngây thơ tin rằng một con kiến có thể bóp cổ một con voi.
Nhưng có một ít người Việt Nam khôn ngoan hiểu rơ giá trị của người thầy và láng giềng Trung Quốc. Vị anh hùng chiến tranh Việt Nam, Tướng Phạm Văn Trà, từng nói: “Thiên đàng th́ ở xa, nhưng Trung Quốc th́ gần”. Thật đáng tiếc rằng đây không phải loại suy nghĩ chủ đạo ở Việt Nam hiện nay.
Tuy nhiên, Việt Nam phải đối mặt với nỗi lo sợ của ḿnh rằng con voi thực sự có thể trở nên nổi giận, trong khi Mỹ lại quá sợ hăi để dự phần vào. Việt Nam đang hy vọng rằng ḿnh có thể duy tŕ hiện trạng để có thể chiếm giữ được một số đảo ở biển Nam Trung Hoa nhằm khai thác trữ lượng dầu mỏ dưới biển. Trong khi đó, Mỹ đang hy vọng cuối cùng sẽ được hưởng lợi bằng cách phá vỡ thế 10 +1 của Trung Quốc với mười nước thành viên của ASEAN để có thể tăng số lượng các căn cứ quân sự ở nước ngoài và giành được các đơn đặt hàng vũ khí nhiều hơn. Hoặc có lẽ Mỹ hy vọng sẽ là người ḥa giải, để mở rộng quyền hạn và ảnh hưởng của ḿnh tại Đông Nam Á.
Vấn đề là cái ṿi voi sẽ không thể bị dẫn dắt bởi một con kiến. Vấn nạn Biển Nam Trung Hoa hoặc sẽ được giải quyết theo phương pháp mềm mỏng hoặc hung hăn của Trung Quốc. Chả c̣n đường nào khác.
[CENTER][URL="http://tintuchangngay4.wordpress.com/2011/06/22/b%E1%BA%AFc-kinh-khong-s%E1%BB%A3-vi%E1%BB%87t-nam-ho%E1%BA%B7c-washington-trong-cu%E1%BB%99c-tranh-ch%E1%BA%A5p-%E1%BB%9F-bi%E1%BB%83n-nam-trung-hoa/#more-3780"]http://tintuchangngay4.wordpress.com/2011/06/22/b%E1%BA%AFc-kinh-khong-s%E1%BB%A3-vi%E1%BB%87t-nam-ho%E1%BA%B7c-washington-trong-cu%E1%BB%99c-tranh-ch%E1%BA%A5p-%E1%BB%9F-bi%E1%BB%83n-nam-trung-hoa/#more-3780[/URL][/CENTER]
VC phóng đại, dựng h́nh tượng kẻ thù xấu khủng khiếp lắm.
Có ai nhớ thời điểm 79, đảng cho ra hàng loạt tuồng cải lương chống Tàu tức cười lắm. Tôi thấy rất là lố bịch. Đúng là khi ghét trái bồ ḥn cũng méo. Có bao nhiêu lôi ra hết. Tôn S Nghị cười th́ thấy chỏm tóc nhảy lên nhảy xuống. Trong truyện tranh th́ ôi thôi vẽ quan Tàu hung ác, lời lẽ nặng nề. Nhưng về sau th́ dẹp biến, có kiếm cũng không ra. Làm theo trào lưu ư Đảng mà. Sau 75 KC đóng kịch LX, sau này cũng dẹp kịch LX. Dân VN mà theo Đảng th́ sẽ là con rối cho Đảng.
Cho nó quả mướp già nướng
Hán cộng đang sủa gâu gâu, nghe chừng báo chí lời lẽ hung hăng ra mặt, Việt nam và Mỹ nên kết hợp cùng nhau nướng sẵn quả mướp già cho thật ngấu, nếu Hán cẩu xông ra th́ quẳng mướp nướng ra cho nó tạp, đảm bảo ăn tiền.
Tṛ này th́ Vịt cộng cũng thuộc loại tinh vi, Hán cẩu cũng không kém nhưng tham th́ thâm, hung hăn ỉ vào sức mạnh không có chính nghĩa sẽ bị sập bẫy, phải giải quyết một lần cho xong.
Chán quá, dân Việt cứ suốt kiếp phải đánh nhau.
Đạo luật "Case-Church Amendment" cấm chánh phủ Mỹ hoạt động quân sự ở Indochina
[QUOTE=Dân Ngu;50949]Hán cộng đang sủa gâu gâu, nghe chừng báo chí lời lẽ hung hăng ra mặt, Việt nam và Mỹ nên kết hợp cùng nhau nướng sẵn quả mướp già cho thật ngấu, nếu Hán cẩu xông ra th́ quẳng mướp nướng ra cho nó tạp, đảm bảo ăn tiền.
Tṛ này th́ Vịt cộng cũng thuộc loại tinh vi, Hán cẩu cũng không kém nhưng tham th́ thâm, hung hăn ỉ vào sức mạnh không có chính nghĩa sẽ bị sập bẫy, phải giải quyết một lần cho xong.
Chán quá, dân Việt cứ suốt kiếp phải đánh nhau.[/QUOTE]
Bác DN nghỉ Mỹ sẽ đem quân vào VN th́ đúng là mơ tưởng v́ đó là vi phạm đạo luật "Case-Church Amendment" được QH Mỹ ban hành vào năm 1973 là cấm Chánh Phủ Mỹ cho phép quân đội Mỹ hoạt động quân sự ở Đông Dương. Và cũng chính đạo luật này đă bó tay TT Nixon không thể can th́ệp "Hải chiến Hoàng Sa 1974" và TT Ford cũng không can thiệp "Chiến Dịch HCM 1975".
Cho nên báo chí CSVN dùng cụm từ "Mỹ-VN sẽ tập trân chung ở Biển Đông" là hoàn toàn sai và lừa bịp quần chúng. Đúng ra là Hạm Đôi 7 sẽ "tham gia họat động luyện tập cứu hộ" với hải quân Việt Nam chớ không phải là tập trận quân sự như Mỹ làm hàng năm với đồng minh Nhật-Nam Hàn - Phi Luật Tân.....
Nhân dân VN sẽ bị CSTQ/CSVN lừa dài dài cho tới khi mất nước cũng chả hiểu là tại v́ sao !