Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..các cháu.. về và bũa cơm trưa...
ngày 08 - 10 - 2017.... gơ tiếp theo..
dàn trẻ cấp High School bước vô nhà là kêu đói.. rồi đén lớp bố mẹ của chúng rồi lại đến lớp to đầu năm thứ 3 Med..với đám bạn hoc chung lớp rồi đến gia d́ng ông bà chủ Nông trại bên cạnh...
4 cái bàn tṛn được mỗi người một tay kéo ra bày ghế.. trên dưới gần 5 chục phần ăn.. chưa kể đén 6 cái bầu sửa cho mấy cu bé sơ sinh..quow chân vung tay chờ đợi bầu sữa buổi trưa...
Xúm xít đông vui.. c̣n bếp nấu trông nhờ th́ có A Ḱn... may quá.. hôm qua ăn heo quay.. hôm nay vẫn c̣n nhiều thế là đem heo ra chặt nhỏ rồi bầm sơ cho vụn.. rồi đến phần Jambon tất cả gom lại và nồi cơm hôm qua sẽ làm thành chảo cơm rang hấp dẫn.. liễn giá chua.. có hành chua thái nhỏ.. tất cả đổ vô cái chảu nhà hàng... mùi thơm bốc lên.. ngoài pḥng ăn, pḥng khách đă bầy dọn xong.. cả các ly uống sữa.. nước cam.. và các chai nước chấm maggie, ớt cayll .. đầy đủ... Cơm đă được.. và mỗi bàn có 2 đĩa bầu dục lớn với cơm rang nóng đổ đầy có ngọn đưa ra.. tiếng ríu rít bảo nhau.. rồi tiếng chào mời...
Lũ bạn cùng lớp cũng đă được dành cho ăn sandwitch nhưng chúng lại không ăn mà xúm nhau vô ăn cơm rang kiểu Á đông.. có lẽ đang sức ăn nên cái bàn của chúng ăn nhanh nhất và xin thêm đĩa thứ hai...
Rồi đến anh con trai bên nông trai.. dến anh chị của bé Erine.. lại cả ông bà Xếp cũng kéo qua.. món ăn Tây th́ e là thiếu chứ món ăn Á th́ không lo.. bất quá là thêm cơm và thêm thịt quay bầm thôi thế là lại có thêm phần..
Tất cả cùng ngồi xuống và nhận phần ăn như ở nhà ḿnh/ comme chez vous... ! thật vui.. thật sung sướng.... home sweet home !
Quay qua đàn trẻ so sinh.. chúng đă buông chai và đương lật .. rồi .. ḅ lùi... thế là lại vội vàng ra lật chúng lại... v́ mới ăn no.. bồng lên vỗ cho xuống sữa.. ông bà chủ nông trại..
-.. chúng tôi cảm ơn ông bà và gia đ́nh nhièu.. nhiều lắm !!
Đôi vợ chồng trẻ nh́n nhau... thật măn nguyện và hạnh phúc làm sao ..!
-.. con.. con sẽ là cháu chắt nuôi của ông bà.. ráng ngoan nghe không con !! rồi mẹ nó ch́a tay đ̣i bế.. nó vội ôm chặt lấy bà Hương....
Chút truyện gia đ́nh ngày chủ nhật .. ngoài trời lại muốn đổ mưa.... ./.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. nhớ măi ơn xưa ..!
ngày 10 - 10 - 2017... trời hửng nắng.. OAT = + 21 oC.....
vừa ra cổng để nhận gói quà từ xa gởi đến.. tưởng là của cô con gái Angelina ở Bỉ gởi qua.. hí hửng dem vô nhà khoe gói quà nhan dịp lễ taj ơn... bà B.Thạch vội tay dao tay kéo đẻ mở gói quà... bao b́ kỹ càng... ồ lại có cả cái thơ của con gái gởi cho bố nè !!
Nh́n gói quà gói quá kỹ rồi tay cầm phong thơ mà nhớ lại ngày xưa..
Ngày đó.. nmq c̣n ở chân núi Atlas- Sahara.. xứ sơ của " một ngàn đêm lẻ".. đầy huyền thoại.. đă độc thân lại tính nết lăng tử.. cùng quyết tâm xây dựng một vùng đất hứa.. ngay tren vùng đất thần linh của đấng giáo chủ Allah...
Ngày đó công việc dọn dpj khai mở thị trấn ngay trên vùng đất thiêng... tệ nạn thông dâm nam giới th́ được bao che c̣n nữ giới th́ bị ném đá cho đeens chết... Hôm đó ngay giữa chợ.. một đám người chùm đầu bịt mặt dắt một người dem ra giữa chợ.. trói lại và bát phải qú xuống, mấy ông giáo sĩ di chung quanh quan sát đấu trường rồi đến đống đá cục.. to có nhỏ có.. Trong đám đông đủ cả đàn ông.. đàn bà.. và có h́nh như gia đ́nh của kẻ lâm nạn đang nức nở vái lậy rồi quỳ mọp xuống đất...
Thấy khác thường th́ vội hỏi nguyên cớ.. và được đám đông cho biết là người bị qú.. bịt mặt là một phụ nư chưa có gia đ́nh.. nhưng bị kết tội là thông dam với nhiều người đàn ông khác.. rồi có người hỏi vặn lại người kia rằng là ..; nó là con gái chưa có chồng mà đám thanh niên đă t́m cách bắt đứa con gái.. đem di hiếp dâm rồi đổ tội cho đứa con gái này !! ... rồi thưa lên giáo sĩ để kết tội con bé này.. !!
Sao lại có vụ việc như vậy ?? chúng tôi quay sang hỏi mấy vị Giáo sĩ...
-.. th́ dó là Luật của chúng tôi... các ông không nên tḥ tay vô can thiệp.. !!
... tại sao lại không được can thiệp ?? ai có quyền cấm chúng tôi ??
Đám đông hô hào hét to lên đ̣i phải nem đá.. Trước sự bạo hành .. tôi không ngần ngại gọi binh sĩ dưới quyền ra tay bảo vệ an ninh và t́m hỏi nguyen cớ.. Nhưng cả Giáo sĩ và dân đ̣i xử ném đá..
Xin các ông bà tạm ngưng tay hô hào ném đá.. tôi muốn hỏi cho rơ ràng... sau đó nếu đứng là có tội th́ các ông bà hăy làm c̣n như bị đám thanh niên hiếp dâm mà mang tội thông dâm th́ cần phải xét lại..
Đám đông nhất định đời ném đá.... chúng tôi dàn hàng ngăn cản..
Vậy th́ 5 thanh niên nào đă bị cô con gái này hiếp dâm hăy đứng ra đây... % tên thanh niên mặc áo choàng đầu quấn khăn trắng.. khẹnh khạng bước ra.. rồi nói ;
-.. chúng tao làm.. mày là ai ??..
Tuy rằng trong ḷng tôi đă nực lắm rồi thé nhưng đây là đất nước người ta.. chúng tôi lại đang làm nhiệm vụ dọn dẹp dẻ mở mang vùng hoang sơ này..
-.. Bộ mấy người không biết sợ luật pháp hay sao ?/
-.. luạt pháp nào đâu.. luạt pháp là chúng ta đây.. con bé này bỏ tièn ra mua .. đáng giá là bao nhiêu ??
-.. nếu như các người mua đem về hành hạ th́ hăy dấu người ta đi chứ đừng chơi xong đem khoe ra bầy cái ác làm tṛ chơi th́ với chúng tôi, xứ sở này của các ông cũng không có ai chấp nhận.. Kẻ nào dám ném đá .. cứ ném thử đi...
Có kẻ ném thật tiếng la thất thanh.. và những giọt máu.. Tôi ra lệnh bắt ngay tên ném đá và 5 thằng tồi bại đem về nhốt.. c̣n cô bé.. tôi lại gần.. vết đá ném trúng thái dương.. máu chảy dầm dề.. không một ngụi địa phương nào dám lại gàn đẻ giúp đơ.. chỉ có nhóm binh sĩ của binh đoàn.. cô ta đă ngất lịm.. vộ láy ngay tám khăn bịt gói lại cho gọn.. bồng lên đưa lên chiếc xe quân dụng dưa về bịnh xá..
Câu truyện được đưa lên với Toàn quyền và nhà vua, rồi với cả Đạo sĩ.. và tất cả dành cho tôi quyền quyét định miễn rằng không sát hại đến sinh mạng... Về đơn vị tôi họi ư với ban Tham mưu..
-.. ở xứ này vụ dánh đ̣n chúng không sợ mấy, nhưng làm sao để chúng phải sợ và bảo đảm an ninh lâu dài cho sau này.. mọi người đèu suy nghi.. sau cùng tôi đưa ra ư kiến..
Vụ ném bóng đèn soi sáng hai bên đường cũng nhờ những roi đ̣n mà hết hẳn.. dường sá nay các cô các bà đi không c̣n sợ hăi.. nhưng nạn bắt cóc vẫn c̣n lén lút.. nhất là hăm hiếp phụ nữ rồi vu oan để không ai dám tố cáo.. liẹu tôi có thể làm được không ??
-.. Adjoint nói ra đi xem.. ông làm chắc chắn là được v́ .. ông đang có uy tín đói với nhà vua và cả hàng giáo sĩ.. ngay cả đám Cách mạng nữa...
-.. Vâng tôi sẽ cố gắng.. thế tôi cần có 5 ông y sĩ.. thuốc tê.. 5 bộ bàn dài và 20 người phụ việc... tôi sẽ sang bên phủ và ấn định ngày đem chúng ra xử...
Vừa vô phủ mới ngồi xuống th́ đă có ông chánh thư kư đến nói nhỏ van xin tôi đừng làm thiệt mạng.. v́ chúng là con quan đấy !!
-.. Luật pháp bất vị thân.. đang suy nghĩ th́ ông CLE. đi ra và dẫn tôi sang bên lâu dài đẻ gặp riwwng nhà vua..
Tôi tŕnh bày và xin ư kiến.. ông vua này cũng đă biết rằng đối với tôi... cần có sự nghiêm minh.. và phải được ḷng dân chứ không thể bỏ qua để mặc cho chúng lộng hành được.. vua Moha.. cũng gật đầu cho phép.. c̣n bên Giáo sĩ th́ ben đền thờcungx không xa.. đến gặp th́ vị Đạo sĩ trưởng toà cũng đồng ư cho ti hành luạt pháp .. đem lại sự nghiêm minh dể cai trj.. thế nhưng biện pháp th́ tôi không nói và tôi cam kết không kết án nặng như tử h́nh... vang tôi sẽ làm đúng lời cam kết..
Phien chợ đông hănkhi nghe tin có cuộc xử những người muốn đem 1 phụ nữ ra ném đá.. 5 cieecs bàn dài đă kê sẵn.. 5 tên dần ông cũng được dắt ra.. và cô gái bị ném đá cũng được đưa ra, đi theo có gia ddinhf..rồi đến Giáo sĩ chứng giám.. có cả quan cai trị dịa phương..
Tôi cho sĩ quan đọc tờ điều tra vụ việc.. 5 tên đàn ông tranh nhau nói luật đạo giáo cho phép.. c̣n Giáo sĩ th́ đáp lời Đạo giáo ngăn cấm thông dâm để bảo vệ gia đ́nh chứ không bảo vệ tệ nạn bắt cóc phụ nữ rồi hiếp dâm đổ tội..
Bây giờ th́ đám đông quay sang kết tội 5 ten dàn ông này.. tôi cho chúng nói thêm.. chúng lại thách đố lại chúng tôi ;
.. máy người là người ngoại quốc đến đây không có nhiệm vụ cút đi..
- bên chính quyền địa phương len tiếng;.. Đất nước cai trị bằng luật pháp lại có cả Giáo luạt.. tội trang này không tha.. chúng tôi không benh vực..
-.. Bây giờ đă là buổi trưa .. tôi cho lệnh đưa 5 tên này nằm len tren bàn.. trói chặt.. mội tên tiem cho một mũi thuốc mê.. lột áo ra .. chiad khoe ra bộ sinh dục..
-.. tày trùng cho sạch.. rồi cắt cái cu đen thui của chúng đi.. cắt cho sắt đén bụng dưới...băng bó cầm máu...
cắt cu xong buộc lên cổ các tội phạm .. giải về bịnh xá.. để theo dơi trước khi thả chúng ra...
Cả khu chợ vỗ tay hoan hô... không chết người nào cả... và từ đó không c̣n nghe đến tin phụ nư bị kẻ xấu bắt cóc hiếp dâm trong vùng có bóng dáng của chúng tôi..
Cái gói được mở ra.. th́ là những hột cà phê chính giống Mocha arabica...đă rang sẵn đúng mức.. thật thơm...
Tôi đọc trong thơ th́ mới biết.. đó là gói quà đặc biệt của một phụ nữ ârab.. đưa nhờ bà Naomi v́ cửa hàng của Catherina cũng đă khong c̣n nhưng nay qua sự quen biết nên nhờ cụ Naomi gởi sang Bỉ cho Angelina.. và gói cà phê đă đến tay.. chút quà đền ơn cứu mạng..
Một thoáng hương xưa trong những ngày lăng tử.. ./.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..những điều khó nói ...!
ngày 11 - 10 - 2017... trời tuy nắng mà lạnh buốt OAT = +15 oC... độ ẩm 65%... lừng lá thấp đă đổi muôn màu .. run rẩy theo chiều gió..
cám ơn lời góp của đàn chủ Trantruong...
Thời xưa các ngụi vô trong cung làm hầu cận thường phải " hoạn".. cắt gọn đi cái " vưu vật " truyền giống của nhân loại. Nghix cũng tội nghiệp.
V́ lăo hủ cũng là một người đàn ông.. mà tại sao lại lănh cảm với đám người cuồng dâm ?? . nmq thời đó c̣n khuyến khích và tạo dựng phương tiện cho 12 vạn quân binh sao cho vấn nạn sinh lư được chính danh, đúng nghĩa.. Khi bắt các quân nhân dưới quyền tuân theo kỷ luật mà buông lỏng quản lư an sinh ngoài dân gian th́... không thể chấp nhận được.
Nếu quí Bạn nào đă đọc trong nhiều bài gơ trước đây, công việc mà nhà nước giao phó th́ chỉ là "b́nh định" mà trong hai chữ "b́nh định"... muốn làm khi lên kế hoạch lại là cả một bài toán dài biết bao nhiêu câu hỏi.. bao nhiêu vấn về cần phải giải quyết, trong lúc 12 vạn quân nhan vẫn hít thở ăn uống hàng ngày...n
Vụ việc đảm nhận không thể chần chừ.. rất may cho nmq là trong 2 binh đoàn lại có rất nhiều những hàng binh học thức nay chuyển qua gia nhập đội binh Lê dương...xin chung tay cùng người lănh trách nhiệm.. Công việc cứ thế lên phuong án và làm.. lúc đầu cũng có nhiều cản trở nhưng với một quyết tâm, chỉ hơn 6 tháng sau.. khi các chuyến chuyên chở quân dụng phế thải được chất lên tàu.. và đồng tiền được đổ vào tài khoản nhà nước.. Tất cả mọi ngụi đều sung sướng.. như một làn gió mới bừng bừng thổi mát cái sa mạc nóng bỏng.. không c̣n cảnh " trốn nắng nóng ".. giờ đây cũng chẳng c̣n ai sợ cái nắng sa mạc nữa.. chứ nếu ; sau khi dọn lại không tạo ra công việc mà cứ để cho dan và quân lười biếng th́;
.. tệ nạn xă hội dễ dàng nẩy nở.; nhàn cư vi bát thiện !!
Dân vận và binh vận phải có kế hoạch và làm ngay...
Vụ việc đảm nhận không thể chần chừ.. rất may cho nmq là trong 2 binh đoàn lại có rất nhiều những hàng binh học thức nay chuyển qua gia nhập đội binh Lê dương...xin chung tay cùng người lănh trách nhiệm.. Công việc cứ thế lên phuong án và làm.. lúc đầu cũng có nhiều cản trở nhưng với một quyết tâm, chỉ hơn 6 tháng sau.. khi các chuyến chuyên chở quân dụng phế thải được chất lên tàu.. và đồng tiền được đổ vào tài khoản nhà nước.. c̣n sau khi dọn depj khai quang, dẫn thuỷ vô các vùng đất hoang hoá.. những ruộng đồng đă ngập bóng cây xanh.. nhưng con kênh đào.. và những mái nhà được xây dựng lên có hàng lói có đường sá rộng răi.. đứng nh́n .. coi thấy y như là một giấc mơ mà thành sự thật...
nmq đến nhận chức mùa hè 1963.. và cũng đến trước mùa hè 1966 th́ rời nhiệm sở chờ lệnh đi làm ở chỗ khác... nhưng sau này là về VN tháng 06-1966..
Quay lại vơi cái lủng lẳng "vưu vật" truyèn giống.. ngày xưa cũng có cụ Tú Xương phàn nàn về cái " lủng lẳng" này..
.... một trà, một rượu,.. một đàn bà..
.. ba cái " lăng nhăng.." nó quấy ta .!
.. chừa được thứ nào hay thứ ấy :
.. hoạ chăng chừa ruợ với chừa ... trà..! Trần tế Xương. ...
Xin quí Bạn thông cảm cho... ./. nmq
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. rừng lá Thu Phong đang chuyển màu...
ngày 12 - 10 - 2017... ánh náng mai hửng sắc vàng hoe.. lạnh buốt.. OAT = + 02 oC... độ ẩm 45%.... trên sân lá Thu Phong( maples leaves).. phủ đầy...
.. chiều tối hôm qua khí trời c̣n tương đối ấm thế mà chỉ đến nửa đêm.. tấm mền đơn không đủ ấm.. dàn trẻ trở ḿnh co ro cuộn tṛn.. Vội ngồi dậy.. châm lửa đốt ḷ sưởi củi... ít phút sau ngọn lửa bập bùng... rồi không khí trong nhà ấm lên dần... đàn trẻ bớt cụng quậy .. tiếng ngáy đều.. đi qua pḥng gia đ́nh.. mở máy sưởi... tiếng quạt giơ ầm ́.. lúc sau.. hơi ấm phủ cả nhà.
Trong nhà th́ nhiệt dọ dược giữ ở nhiệt độ +22 oC, riêng bên pḥng thờ và sát bên là pḥng dành cho an dưỡng th́ có thêm ḷ suỏi đốt bằng củi nên nhiẹt dộ cao hơn thường là +22- +24 oC. Năm nay gió băo nhiều nên việc kiếm củi cũng dễ dàng và bớt tốn tiền mua..
Sáng sơm nay, nh́n ngoài trời.. mái nhà đă có frost trắng xoá.. bước ra.. trên sân cỏ cũng có sương mai trắng phủ đầy.. và đàn vịt ở nhờ cũng chen chúc nhau trong cái chuồng đă che kín bằng thùng cảrton.. nhưng sân để e chưa có đóng băng black-ice...
Coi như mùa hè dă qua nay sang Thu và tiết sương giáng đă đến.. Nay đến chuyện phiếm hàng ngày trong cuộc sống..
Cuộc sống nơi đất khách th́ nếu ra sức làm lụng.. đất nước này không phụ ḷng người.. Thật vất vả.. nhưng đăi ngộ xứng đáng.. hơn nữa con đường thăng tiến luôn luôn rộng mở. Các cháu khôn lớn lên.. trường học.. môn học.. và đội ngũ giáo sư hướng dẫn cũng khá đông đảo..Thị trường nhân nhân lưc, nhân tài luôn luôn khát khao những tài năng mới.. những tư duy phát triẻn nhàm phục vụ đời sống lúc nào cũng được trọng vọng.
Quee hương mới cho chúng tôi con đường tương lai , từ khoa học kỹ thuật cho đến chính trị xă hội.. chỉ sợ con người không c̣n tâm lực để dấn bước hơn thôi..Chúng tôi đang cố gắng vươn lên.. cả gia đ́nh cùng nhau trợ giúp cho nhau tiến lên.. chúng tôi mỗi người một tay.. một việc.. phụ giúp cho đàn cháu chắt hoàn thành sự nghiệp..
Trong gia đ́nh con cháu đông, khi chúng đi học, gần cận bạn bè, có xấu có tốt, có hay có dở.. khi các cháu về nhà thường hay khoe nhau và cha mẹ chú bác cũng có thể nghe thấy và nhờ cái được nghe mà biết được hướng phát triẻn của cháu chắt của ḿnh.. ngơ hầu t́m ra biện pháp hướng dẫn những trẻ đi sai đường chệch hướng quay lại con đường.. cũng như các cháu yếu kém.. biết được diểm yếu kém ng̣ nghệch của cháu dể giảng giải cái khó mà cháu đang gặp.. rồi nh́n thấy cái trở ngại và lời giảng của chú cô cha mẹ.. hay những anh chị đă trải qua, học qua.. cái cách giải đáp.. cái cách phải làm để t́m ra đáp số.. Nhà có pḥng học rộng máy điện toán một dàn..
Trước những văn minh thời đại, những món đồ chơi tiên tién như I Phone, Skype, I cloud.. Laptop, này nọ th́ tan học, về đến nhà là tập trung lại, để lên bàn cao.. có chỗ dành riêng cho mỗi cháu.. vừa là để sacj điện ( charging).. và cũng là một cách ngăn cấm, kiểm soát sử dụng cho viẹc giao lưu bạn bè làm mất thời giờ sống chung với gia đ́nh ( hét 10 giờ đi và ở trường.. rồi vệ sinh cá nhan khoảng 2 giờ.. c̣n ăn uống ngủ nghỉ ...) cũng như giờ làm homework cần thiét cho ngày mai.. Trông coi và giảng bài cho các cháu là cả một đội ngũ học thức săn sàng giảng giải kề bên...
Đời sống vật chất dành cho đám trẻ th́ các bà lo chu đáo lắm.. từ đôi dép đôi giầy cho đến những bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền.. tuy không c̣n mới, nhưng được o bế sửa chữa sao cho vừa vặn với thân h́nh.. coi như suốt từ thuở c̣n trong nôi cho đến lúc ra trường Đại học.. nam cũng như nữ.. Từ học ngôn ngữ cho đến phong tục que hương đát Viêt.. rồi đến tập quán hội nhập nơi đất lạ quê người . Các cháu chắt đều có thể đối đáp ứng xử đúng như người địa phương.. nhưng cũng có một điều ;
... một điều mà nhiều người đang cảm thấy khó hiểu.. dó là tại sao không tham dự vô guồng máy chính quyền ?
Chúng tôi xin thưa ngay..tham dự đóng góp cho Cộng đồng th́ lúc nào cũng sẵn sàng, chúng tôi có tham vọng tri thức cao nhưng không thích danh vọng v́ rằng ;.. chúng tôi muốn hoà đồng cùng tàng lớp dân chúng đẻ hiểu nối khổ đau thể xác, an ủi tinh thần mà xoa dịu giúp họ trở lại cuộc sống b́nh thường.. chúng tôi muốn trả ơn.. chứ chúng tôi không có mưu trí để cai trị..
cá nhân nmq cũng đă trải qua.. nên đă truyền lại cái cảm giác " ân t́nh ".thật ấm áp của ngụi được chữa bịnh .. họ sẽ không quên../.
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. t́nh đời và xă hội ngày nay..!
ngày 13 - 10 - 2017.. trời nắng to và ấm.. OAT = + 15 oC.. độ ẩm = 45%...
Xax hội nào cũng có chuyện .. hôm nay nmq xin phép đưa lên một câu truyện xă hội .. cũng rất thường t́nh trong đời sống của xă hội văn minh.. hiện đại hôm ay..
Hôm 09-10.. sau bữa cơm gia đ́nh đông đủ cả xóm giềng.. trong lúc ra patio ngồi uống tách cà phê.. th́ ông bà chủ Nông trại ngần ngừ như muốn nói điều ǵ !!..
Để cho chúng tôi vui vẻ.. chia nhau kinh nghiệm của đời sống gia đ́nh... rồi ông Nicholas (chủ nông trại).. lên tiếng..
-.. được quen biết và sống trong cùng một quạn hạt lại giáp ranh với các ông bà.. chúng tôi được học hỏi nhiều và cảm thấy sung sướng khi được quí ông bà cư xủ cú như là anh em thân thích (relatives).. xin cảm ơn các ông bà lân bang hàng xóm..
rồi lam man ông nói đến chuyện của gia đ́nh của ông bà...
Toowr tiên của ông bà Nông trại dă qua đay từ thời con tàu Mayflower.. đến vùng New York.. và tổ tiên cứ men the hướng Bắc di lên để khai phá.. dừng chân rồi lập lên cái nông trại c̣n cho tới hôm nay. Ddeens đời của ông.. 2 ông bà lấy nhau mà chỉ sanh ra được có mỗi một quí tử.. Dù rằng tổ tiên tuy không có học thức hàn lâm cao quí, nhưng cũng đủ chữ dể cai quản một quân hạt .. và nay đến đời ông... ông cảm tháy ngạm ngùi v́ ;.. chỉ sanh ra 1 quí tử độc nhất....Cái nông trại này ngày xưa to lắm chuyên trồng ngô (corn ).. và nuôi ḅ.. trại cũng có thue người địa phương.. c̣n cậu con trai được gởi đi học private school... thời gian trôi nhanh.. cậu con cưng cũng qua được cái High school.. rồi lên Secondary... ́ ạch xuống lớp hoài.. rồi cậu chán.. bỏ học.. về đi chăn ḅ... gặp lúc gái Đông Âu qua nhiều.. cậu cũng vớt được 1 cô làm vợ...
Nếu như cậu chăm chỉ nghề nông th́ với cái cơ ngơi 2 trại nuôi ḅ và cả chục mẫu bắp cũng dư thừa ấm no cho cuộc sống... cho đến nay.. cậu vẫn làm th́ ít mà vui chơi th́ nhiều.. ruộng rẫy bán dần cho xây cất.. chuồng ḅ cũng vắng tanh.. cậu ấm.. cả ngày lêu lổng quanh các bả.. uống rượu .. cau bảo là cho nó phiêu du quên đi sự đời...3 năm có vợ sản xuất ra 2 bé con trai... c̣n cô vợ.. cô này là con của một gia đ́nh học thức Đông Âu..ddang t́m đường cho bố mẹ sang.. ra khỏi cái Thiên đường ảo tưởng...
nay th́ cả 2 ông bà đều xuy nghĩ như nhau.. ;
.. liệu đứa con dâu này nó sẽ ở với cậu ấm con trai và nuôi 2 đứa cháu nên người hay.. là sao ??
Hai vợ chồng già nêu lên cau hỏi ... v́ nay th́ cả 2 vọ chongr đều đă trên tuổi già lăo ( 70 tuổi rồi..).. có chút tiền dưỡng lăo OAS.. rồi tiền thu hoạch của nông sản.. dư sống.. và cậu ấm cũng có đủ tiền.. nâng cốc "chew..! chew..! "..
Nh́n đến con bé con dâu Sophia.. nó cũng biết điều và chịu khó học.. và nó thèm đi học lắm.. Mỗi chiều sau bưa cơm.. khi các cháu vô pḥng học.. nó cũng xin theo và nghe các bà lăo hay các chú bác giảng bài hôme work cho đàn trẻ ở nhà..ngồi yên lặng nghe nó khao khát và cũng đă âm thầm nặn nỉ bà Trưởng là làm sao cứu vớt nó ra khỏi cảnh lao động chân tay (blue collar).. nó đă khóc và cầu khẩn sự giúp đỡ..; nó muốn nen người tốt ; hữu dụng !!.
-.. chúng tôi hiểu lắm chứ, kể từ khi ông bà gởi thàng cháu đầu tiên sang dể cùng đi nhà trẻ.. và nay đến vụ nuôi người sắp sanh và chăm lo cho cháu bé sơ sanh.. Sau khi ông bà nói ra.. chúng tôi cũng thấy bớt lo v́ ông bà cũng đă.. có phần nào nghĩ đến tương lai của 2 cháu bé..
-.. Tuổi của chúng c̣n trẻ đang sức phấn đấu ddể vươn lên.. chúng ta không nên ngăn cẳn mà lại cần biết đến để lái chúng di theo con đường đứng đắn.. nhất là trong cái xă hội vật chất của ngày hôm nay...
-.. Ông bà yên trí răng.. ben nhà này.. gia đ́nh có nền giáo dục Đông phương rất là tốt.. xin đừng e ngại.. ông xếp Cảnh sát nói..
-.. không.. chúng tôi đới với gia đ́nh bên này.. chúng tôi rất quí trọng.. nhưng chúng tôi có thể v́ một cái nh́n ích kỷ(selfish) hạn hẹp nên mới dám nói ra cái mà chúng tôi xuy nghĩ để cầu mong quí láng giềng đề ra một giải pháp nào cho tốt .. nhát là cho những đứa trẻ c̣n thơ..
Con bé Sophia năm nay mới 21 tuổi. Cái tuổi mà nếu là cháu chắt của gia đ́nh th́ nó phải..hay c̣n cắp sách đến trường.. Chúng tôi thương nó và cũng thương 2 đứa trẻ thơ.. cả 3 mẹ con sang sống cùng gia d́nh chúng tôi.. chúng đă hội nhập ( adapted) rát nhanh.. và rất vui vẻ như đàn cháu chắt trong nhà..
Đưa trả chúng về sống với ông bà già Nông trại.. liệu có được không ?? hay là hậu quả ra sao ?? khi đứa con dâu.. bước ra ngoài.. nh́n xă hôi đang ham hở t́m lối bước lên đỉnh cao giàu sang th́ hẳn nó muốn bung ra đi t́m lối tiến thân , nhát là học vấn ?? nhưng lại vấp vô vấn nạn xà hôi xấu xa đang ŕnh rập th́ sao ?? ;... giàu đổi bạn... sang đổi vợ ,.. hay là ;...
........... giàu sang t́m đến mà nghèo khó th́... bỏ đi !
dù sao chăng nữa.. có lẽ chúng tôi không thể bỏ.. hay để mặc cho chúng bơ vơ giữa chợ đời !!.
-.. Giải quyết vụ việc gia đ́nh của cậu ấm th́ do nơi cậu ấm và ông bà.. c̣n chúng tôi, xin phép không dám góp ư kiến.. e ngại sau này có sự phiền trách..Nhưng chúng tôi cũng không thẻ ngó lơ khi chúng tôi có thể giúp cho chúng được.. xin ông bà an tâm...
Tuy là chuyện nhỏ gia đ́nh, nhưng hoàn cảnh trớ trêu, nhát là cho những cặp so le từ học vấn cho đến địa vị xă hội hiện nay . Chúng ta ũng nên bày tỏ cảm nghĩ để... lỡ mà gặp phải cảnh ngộ .. th́ cũng có chút tư duy sao cho chín chắn giải đáp... mong quí bạn giúp cho .
Xin cảm ơn trước ./. nmq
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. ngày đó tôi về.. mùa nước nổi ...
ngày 14 - 10 - 2017.. trời lại âm u.. mưa cả đêm qua.. nhiệt độ OAT = +14 oC... độ ẩm 75%....
thứ bảy.. các cháu c̣n ngủ vùi.. cái ḷ sưởi vẫn bập bùng toả ấm.. tách cà phê ban mai.. đặt cũng đang toả khói hương thơm..
Cánh cửa pḥng khẽ mở.. cô Út bước vào..
-.. anh.. cà phê thơm quá.. cho em xin một ly nghe anh..
-.. để anh pha cho cô... với tay lấy cái tách sứ trắng.. và cái phin.. cà phê xay được đổ .. và ấm nước bên ḷ sưởi châm vô... rồi làn khói vươn lên toả khói....
-.. thơm quá.. cà phê mà chị Angelina gởi qua cho bố có phải không ?? ... của một dồng mà công một nén... và t́nh thương cũng là không biên giới....
-.. Vâng.. cà phê thơm nhất và hương vị cũng vào hàng thượng phẩm th́ Mocha thơm nhất.. c̣n đậm đà th́ là Arabica.. nhưng vị lại hơi chua.. c̣n mấy lại sau như Robusta hay cà phê mít th́ đắng nghét à...
-.. anh cho Út xin miếng đường..
-.. cô thích đường trắng tinh hay dường cát vàng.. muốn ngọt đậm sắc th́ đường trắng granulated... c̣n ngọt dịu .. không làm giảm hương vị th́ đường cát vàng ..
-.. anh cũng điệu nghệ hỉ... đúng là lăng tử về già.. ... mà không biết anh c̣n nhớ không ... hơn năm mươi năm về trước... khi anh và chị mới cưới nhau về ra mắt bên ngoại trúng ngay vô mùa nước nổi.. cả cánh đồng nước trắng xoá ngút ngàn.. và những đàn trâu.. đang len lên vùng đất cao tránh lũ về nam..
-.. cũng .. mà nhờ Út nhắc nhở lại chút kỷ niệm ... ngày đó về xứ thăm gia đ́nh bên vợ... giờ này vẫn h́nh dung ra con dường đi vè phương Nam.. từ Phú Lâm qua ngả Mỹ Tho, tô hủ tiếu Mỹ tho của má .. quên mất tên rùi.. rồi qua ngă ba Trung Lương.. con heo sữa quay. để rồi qua phà đến Vĩnh Long khi nh́n thấy 2 cay sao cao ṿi vọi... đó.. đó là nơi mà gia đ́nh bên vợ đang sống dưới bóng mát của 2 cây sao này...
-.. bây giờ đổi khác rồi.. anh Tư cũng mất rồi chỉ c̣n 2 đứa con.. Lộc và B́nh an sống ngay bên dẻo của con kinh dẫn nước ngay bên cạnh nhà.. cả một vùng đất rộng nay cũng bị qui hoạch.. hết cả rồi..
-.. các cụ nói;.. vật đổi thay th́ trăng sao cũng thay đổi chỗ mà.. tôi đôi lúc cũng vẫn c̣n có những giấc mơ.. như là ḿnh đang sống nơi vùng quê sông nước.. cái cảm giác khi đi theo mấy chú dát đàn trâu lên những cồn đất chưa bị ngập lụt.. khó nhát là lúc trèo vỏ lải đem rơm cỏ đến nuôi chúng ... và sau cơn mệt nhọc th́ xị rượu với mấy con các khô nướng trên bếp than dừa... bát canh bông điển điển với cá linh tươi rói mới lưới lên.. hay là v́ đói bụng mà ăn sao ngon đến thé...
-.. đó là ngày xưa thôi nay th́.. tôi mới lướt trang mạng.. thấy dân miền Nam, nhát là Saigon nay than lụt lội...
-.. Saigon vùng đất cao mà sao lại lụt ?/
.. chắc là ông trời biết ?? mà lại lục ở khu Phú Lâm xa cảng ngày trước...
-.. kỳ quặc vậy sao ??
-.. thật đấy chứ.. nay là khu quận 11, ngày xưa khi c̣n mồ ma thục dân Pháp.. hàng năm có xáng đi thổi bùn lên ruộng x́nh.. thời VNCH cũng có, hơn nữa 2 bên bờ ít có nhà lấn chiến gịng chảy.. thông thoáng .. cho nên không ngập lụt đến nay th́ ngập.. ngập đén nỗi thành thơ... đây này Út nghe xem có dáng thương hại không ??
...Ai về đất Saigon, tôi nhắn lại ;
.... tháng mười về ;.. xe lội nước.. nằm chơi !
..........nước róc rách.. chảy nghiêng nền lộ nhỏ..
..........ở trong nhà;.. thả lưới ..lại giăng câu ..! Nguyễn t- Giang.. ( xin cảm ơn những câu thơ dẫn nguồn./. nmq)
Có tiếng chuông reo .. phôn ai gọi giờ này vạy... đầu bên kia...;
-.. a lô.. a.. lô.... ai đó.. tôi là Út Diễm đây.. em là Út Diễm đây...
-.. cô Út Diếm .. đang ở đâu vậy.. có khoẻ không ?? chị Hạnh đâu??
-.. Dạ cháu gọi sang báo cho Ngoại hay là 2 cô cháu đang ở san bay Don Muang- Thái.. sắp sửa bay qua Toronto.. tin báo cho ở nhà biết dẻ ra đón cháu và cô Hạnh..
-.. yen trí,, cháu có địa chỉ của nhà rồi chứ ??... số điện thoại nữa... khi nào đến th́ gọi.. ở nhà có người sẽ ra đón ngay..
-.. có tiếng gọi lên máy bay 2 cô cháu đi lên đây.. khi nào tới nơi .. cháu sẽ điện cho ở nhà biết để ra dón.. bye.. bye...
Thế là lại phải dọn chỗ cho 2 vị khách thaan thương..... các cháu đang ngồi dậy đợi ông chăm sóc.. ./. nmq
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. gia tài của cha mẹ và để của cho các con ...!
ngày 18 - 10 ,- 2017 .. chiều tối.. OAT = +21 oC..nhưng mây xám ngang trời.. và gió lạnh..
MMaays ngày qua, phần v́ nhà có việc bận và thêm vô là trang báo này cũng phập phù " sự cố kỹ thuật ".. Riêng ngày hôm qua th́ cái sự kiện của cháu Spghia được đem ra hội luận và có cả bà Ls Mirche, bà thayf thuốc Lacosse.. rồi bà Thạch bà T.Vân gia chủ.. người ngoài th́ có mục sư.. có Cảnh sát.. Tất cả chúng tôi xoay quanh vấn đề con bé Sophia 19 tuổi đă có 2 đứa con..nh́n thấy người ta đi học, c̣n ḿnh th́ cắm đầu vô nào máy cầy phân bón rồi lại chăm lo con cái.. Kể từ ngày ông bà chủ nông trai năn nỉ gởi cô con dâu với cái bầu lặc lè sang nằm chờ.. khi có truyện có người giúp đưa đi sanh. Sophia ăn ở trong gia đ́nh chúng tôi.. được các bà chăm sóc, được nh́n thấy cảnh chăm dắt đàn con khôn lớn nên người, Sophia thèm lắm và đă có nhiều lần năn nỉ các ông bà t́m cách giúp đỡ, để sao cho cháu có thể đi học lại,.. và tiếp tục cho đến khi ra trường.. cháu thường nói ;..
-.. ông bà ơi.. cháu thèm lắm.. cháu thèm được cắp sách đến trường.. cháu thèm được ngồi ở trong pḥng học của mấy anh chị.. cháu thèm được nghe giảng bài lắm.. ông bà cố gắng giúp cho cháu đi.. có được không ?? hay là coi như cháu là đứa cháu bỏ quên nay về lại với gia đ́nh... hăy cho cháu được hưởng những ǵ mà các anh chị được ông bà chăm sóc dạy bảo..ông bà hăy ban phát t́nh thương cho cháu đi.. rồi nó khóc !
Ông bà chủ nông trai ở gần bên cũng biết mọi truyện, và cháu Sophia cũng cố gắng phụ giúp.. nhưng v́ sự sống cho gia đ́nh nên đă làm hết sức.. bàn tay đă chai sần sùi như tay bà già.. rồi lại phải chăm con.. chỉ riêng có anh chồng là rong chơi.. không nghĩ ǵ đến đồng áng..
Cau truyện được nêu lên hay không th́ xóm giềng mọi người đều biết và bên hội đạo cũng biết. Nhưng nay chính sự bất thường này lại liên quan đến xă hội và pháp lư.. cho nên cùng ngồi xuống luận bàn t́m giải pháp cúu giúp sao cho chính danh.. không bị lâm vô cảnh trái với luật pháp, xă hội chê bai này nọ.. và t́nh người.
Khi mọi người hỏi chúng tôi rằng;.. nhà của ông bà dông quá th́ làm sao mà chăm lo được cho ..thêm cả những 3 mạng.. một mẹ trẻ và 2 con thở ??
Vấn đề cưu mang vật chất th́ tuy có tốn nhưng hiện nay th́ đa có bên ông bà nông trại chia sẻ.. Á Đông chúng tôi nói ;.. ăn hết nhiều chứ ở th́ hết bao nhiêu ?? nhưng ở trong điều kiện như bên này th́ cũng là vấn đề.. thế nhưng khi thấy đàn trẻ vui vầy cùng nhau.. và ngay như cả Sphia cũng ra tay chung sức làm việc nhà ( cứ như ở nhà vậy - as at home).. th́ cũng chẳng có vấn đề ǵ mấy . C̣n riêng phần t́nh cảm của chúng tôi th́ chúng tôi luôn luôn muốn giúp dỡ trong hoàn cảnh mà chúng tôi có thể... Chúng tôi chỉ dè dặt trên vấn đè đạo đức và lời nói đàm tiếu hay dở của dư luận.. thị phi mà thôi.
V́ vậy chúng tôi trước khi muốn giúp th́ chúng tôi rất cần hiểu về mặt pháp lư và xă hội sao cho rơ ràng tránh những hiểu lầm. Sophia là đúa con gái cầu tiến, cháu đă học hết Trung học.. t́m đường sang đây mục đích là đi học tiếp tục cho thành tài, thế nhưng v́ không có tiền mà xă hội đen th́ cố t́nh o ép cháu cho nên con đường mà cháu tính trước đây đành rẽ ngang lập gia đ́nh đẻ ở lại.. tưởng rằng sẽ đi học tiếp.. thế nhưng chưa đầy 3 năm th́ sanh 2 đứa con.. rồi lại đâu dám ngồi mà ăn bám cha mẹ.. đấy t́nh cảnh của Sophia là thế.!... chúng tôi mong đón nhận được ư kiến của quí xóm giềng lân bang..
-.. Bà Lacosse hỏi ;.. thé nếu cha mẹ của Sophia nay làm giấy giao Sophia cho bên này nuôi nó như con cháu có được không ?
-.. Không, v́ nó đă qua 18 tuổi và có gia đ́nh.. bà Lacosse nói..
-. .Nếu như nó độc thân có 2 con th́ sẽ có Xă hôi nuôi cho, nhưng cũng nên có một gia đ́nh tốt, đứng đắn dẫn dắt cho cháu.. thế nhưng toà sẽ đặt vấn đề anh chàng nào đă làm cho cháu mang bầu !! lúc báy giờ th́ lại tội cho ông bà chủ nông trại.. !
Sphia vôi đưa một lá thư của bố và mẹ ở tân Bắc Âu gỏi qua cho cháu.. để mọi người đoc..
.. c̣n đây nữa.. lá thơ của ông bà Vincent từ Bắc âu gởi qua cho gia đ́nh chúng tôi dây nữa.. cũng rất thống thiết.. cả 2 ông bà này đă già chỉ trông mong vô cô con gái ra đi du học .. mong cho nên người thành tài.. c̣n có thể giúp đỡ cho 2 vợ chồng già..
Ông bà Mathis mục sư ;.. mong rằng gia đ́nh hăy cố gắng thu xếp để giúp đỡ cho cháu Sophia.. cháu nên người hữu ích là công ơn của gia đ́nh nhièu lắm.. c̣n tiếp theo.... ./. nmq
Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không ten ;.tuổi già như chuối chín cây ...!
ngày 02 - 11 - 2017.. buổi trưa.. trời vần vũ và mưa dầm .. OAT = +07 oC... cảnh nhà im ắng..
Trước hết xin cảm ơn lời thăm hỏi của quí bạn .. cảm ơn các cháu trong nước đă nhắc nhở đén lăo già...
ấy đấy.. cái tuổi già th́ có nhiều cái cần phải cẩn thận.. cách đây hơn 2 tuần.. chỉ v́ sơ sảy bước chân nên.. té ngă bổ nhào.. ở ngoài vườn.. may mà có người ra vô.. trông thấy nằm im bất động.. thế là có xe vội chở đến bịnh viện...
Được cái là nhà con cháu trong ngành Y đông đảo nên chúng xúm nhau vô..bawts mạch .. dao kéo sẵn sàng..hí hửng được ngày soi mói bắt nạt ông nội ngoại.. đang nàm chỏng chơ trên bàn chờ khám nghiệm..
.. nào đo tim.. lấy máu lấy đủ thứ rồi soi rọi đủ kiểu.. mà chẳng thấy bịnh trạng ǵ cả.. ngoài cục u to trên đầu.. thế là chúng có dịp chọc ngoáy đẻ hút máu đọng... rồi thời gian trôi.. 2 ngày 3 ngày đến gần tuần lễ th́ tỉnh... Chúng la to..;
-.. Cụ sống lại rồi.!!. chưa có phải kêu nhà đ̣n.. nhưng chúng chưa chịu buông tha.. giữ thêm mấy ngày nữa.. nhờ vậy mà có truyện đón tay gởi lên Diễn đàn khoe cùng quí Bạn đọc.. đó cũng nhờ cuốn tiểu thuyết mà bạn của d́ lacoste mượn của bạn đưa cho đọc... nay xin gới thiệu lại cùng quí Bạn ;
The remains ̣ the day của tác giả Kazuo Íshigaro, người Nhật sống định cư trên đất nước Anh quôc, cuốn tiểu thuyết nay thuộc loại ảo tưởng- fiction. Viết năm 1989.. và sau đó cũng đă doạt nhiều giải thưởng. Nhưng đén năm nay 2017 th́ được Sweden trao giải thưởng Văn chương Nobel cho tác giả.
Cốt truyện ghi lại (narrated) của một anh hầu bàn.. và cũng là vai chính trong chuyện qua thời gian là Thế chiến 2 và chung quanh các nhân vật liên quan đến từ nào Anh, Đức, Mỹ và Nhật..
nmq đă đọc sơ qua v́ c̣n phải tra từ điển.. cho nên không có thông suốt mà cuốn truyện này đă có cả triệu người đă, đang đọc trên khắp thế giới...
Sau khi đọc làm cho nmq nhớ đến những truyện dài đă đăng lên Diễn đàn kể từ Vietland đến nay như ;.. nghe chuyện Hà nội... Saigon thuở ấy mà chủ đàn là lăo bà Tigon đă đề ra thư mục. Ngẫm nghĩ rồi dè dặt so sánh... câu truyện dài của diễn đàn này c̣n hay hơn tiểu thuyết..
Hay hơn thật mà !!.. v́ rằng nó là chuyện thật lại dựa trên bối cảnh lịch sử đương đại, trên một đất nước mà đến giờ này hăy c̣n sơ sác, hận thù tràn ngập cũng chỉ v́ danh sắc.. Cả một quê hương gấm vóc mà nay nát bét từ rừng đến biển.. c̣n con dân phải đem xuất cảng đến các xứ người làm lao nô kiếm tiền mang về cho đám ăn trên ngồi chốc !!
Xin phép ngưng gơ v́ mấy bà ấy đi tuần theo lệnh của các cháu .. giới hạn lăo già lên mạng gơ.. v́ sức khoẻ chưa có ổn định..! ./. nmq