Trích:Theo Sách 'Saigon Et Moi' của Cựu ĐS Pháp Mérillon
Trời đă vào đêm rồi. Đại bác, súng liên thanh nổ gần hơn. Làn sóng người ngơ ngác t́m đường chạy trốn cộng sản nghẹt cứng cả thành phố. Ông Đại tướng Dương Văn Minh đâu ? Tướng Trần văn Trà đâu ? Tại sao những người nầy không xuất hiện để thành lập chánh phủ liên hiệp ? Tôi tự hỏi như thế.
Tôi lo lắng, gọi điện thoại về nhà ông Dương Văn Minh. Người trả lời là trung tá Đẩu, chánh văn pḥng : "Dạ thưa ông Đại sứ, Đại tướng chúng tôi hiện đi lên Xuân Lộc thương thuyết với người phía bên kia”.
Bỗng nhiên đầu óc tôi căng cứng từng mạch máu, tay chân bủn rủn. Ông Minh lên Xuân Lộc có nghĩa là gặp trực tiếp thượng tướng Lê đức Anh, phụ tá Văn tiến Dũng, nơi đây đang có mặt Lê đức Thọ. Tức là ông Đại tướng đi thẳng với phe Bắc Việt. Ông Minh đi trên tư thế nào ? Quân không có, quan cũng không, chánh phủ chưa có ǵ hết. Như vậy chỉ là đi đầu hàng Bắc Việt. Công việc nầy không cần đến một Đại tướng ! Trao cho một em bé đánh giầy 10 tuổi cũng làm được.
Cái hướng mà ông Minh cần đi là hướng Củ Chi, nơi thượng tướng Trần văn Trà đang chờ ... Chờ đến kiếp sau !
Những ǵ mà ông Minh hứa với chúng tôi đă như nước đổ lá khoai. Bao nhiêu kế hoạch, bao nhiêu công tŕnh vận động, phút chốc ông Minh làm tiêu tan hết. Lại c̣n dối gạt các tướng lănh yêu nước khác, gây ra sự chậm trể phản công giờ chót, bởi đa số đều tưởng ông Đại tướng có phép lạ, sáng chế được công thức ngưng bắn tại chỗ để phe quốc gia không bị thua trong nhục nhă.
Thâm ư của ông Minh là muốn đầu hàng, sau đó ngồi ăn, hưởng cho đến già.
(Lời dịch giả DHN. : Thật đúng như ông Mérillon đă nói, từ ngày 30/04/1975 cho đến ngày nay 1996, Dinh Hoa Lan của ông Minh không mất một chiếc đủa, không mất một cành hoa, một bụi cỏ nào. Khi ông rời Việt Nam để đi định cư ở Pháp với toàn bộ gia đ́nh, ông được tự do mang theo bất cứ thứ ǵ ông muốn, từ những món đồ cổ đến những kỹ vật, thượng vàng hạ cám ... cộng sản phải dùng mấy xe vận tải đưa các thùng tài sản của gia đ́nh ông xuống bến tàu cho ông. Dinh Hoa Lan ở đường Testard, bất động sản riêng của ông được ông giao cho trung tá Khử giữ ǵn và quản lư, đến giờ nầy không một tên cộng sản nào dám đụng đến. Trung tá Khử hiện là chủ một vườn trồng lan tại Thủ Đức, cuối thập niên 80 là tổng thơ kư của Hội Hoa Lan Việt Nam ).
Ngày 29/04/1975, 8.00 giờ tối, sau khi nhận lănh chức Tổng Thống do cụ Trần Văn Hương bàn giao lại, ông Minh điện thoại xin lỗi chúng tôi, bày tỏ sự hối tiếc đă không hợp tác được với chánh phủ Pháp. Cách duy nhất mà ông phải chọn là đầu hàng Bắc Việt mới mong cứu sống được thủ đô Sài G̣n.
Tôi lạnh lùng trả lời một câu duy nhất :
- "Thưa Đại tướng, chúng tôi cũng rất lấy làm tiếc. Giờ cuối cùng của chiến tranh Việt Nam cần có một người lănh đạo cương quyết, dám dấn thân, nhưng chúng tôi lại đi chọn lầm một bại tướng”.
Tôi cúp điện thoại ngay, và từ 10 năm qua tôi không hề và cũng không muốn liên lạc với ông ta nữa.
Ngày 01/05/1975
Lúc phi cơ xoay qua một độ nghiêng, lấy hướng qua Bangkok, tôi nh́n xuống Sài G̣n lần chót. Tự nhiên trong ḷng tôi dâng lên một niềm ngậm ngùi thương tiếc tất cả những ǵ đang xảy ra dưới đất. Tôi như người bại trận, hay nói cách khác, tôi xin được làm bạn với người bại trận, một người bạn đă không chia xẽ mà c̣n bắt buộc Việt Nam Cộng Hoà phải gánh chịu hết tất cả ... trong những ngày sắp tới.
Việt Nam và tôi có rất nhiều kỹ niệm, có quá nhiều quan hệ mật thiết suốt đời không phai lạt. Sống ở Việt Nam lâu năm, tôi cảm thấy thương xứ sở nầy. Tội nghiệp cho họ, họ có thừa khả năng dựng nước, nhưng cái quyền làm chủ quê hương đă bị các cường quốc chuyền tay nhau định đoạt. Tôi xin lỗi người Việt Nam. Tôi đă làm hết sức ḿnh nhưng không cứu văn được nền hoà b́nh cho dân tộc Việt. Vĩnh biệt Sài G̣n, Sài G̣n vẫn hồn nhiên với những mạch sống dạt dào ơn nghĩa, một khi đă chọn bạn hữu thâm giao.
Năm 1979, Đại sứ Vơ văn Sung có thư mời tôi trở lại thăm Sài G̣n. Tôi từ chối với lư do không quen với cái tên Hồ chí Minh. Sài G̣n đă mất, tôi trở lại đó thăm ai ? Ở đời có khéo lắm cũng chỉ gạt được người ta lần thứ hai, làm sao lừa dối được người ta lần thứ ba ? Người cộng sản giả bộ ngây thơ (ở một khía cạnh nào đó) nên tưởng nhân loại cũng đều ngây thơ như họ. Liên tục nói dối hàng bao nhiêu năm, tưởng như vậy quần chúng sẽ nhập tâm tin là thật. Họ lầm. Nói láo để tuyên truyền chỉ có lợi trong chốc lát, nhưng về lâu về dài th́ chân lư của loài người sẽ đè bẹp họ. Ngày xưa Liên Xô đă xiết chặt sai khiến họ, dùng Việt Nam làm phương tiện đóng góp cho Nga. Họ có muốn thoát ly, có muốn nhờ Tây Phương tháo gở cho họ cũng không được nữa, v́ đă từng phạm lỗi lớn là đă lường gạt Tây Phương..
Tội ác của bọn RỢ cộng sản Việt Nam : Hạ thấp nhân phẩm người Việt
[QUOTE=Hắc Y Hiệp Nữ;132375]
Tại sao các nước Châu Á , đặc biệt là Đông Nam Á : không cần chiến tranh 30 năm , mà vẫn độc lập , thống nhất , kênh tế hùng mạnh hơn Việt Nam xa lắc , [B][COLOR="#B22222"]không bị mang tiếng như bây giờ ![/COLOR][/B]
[/QUOTE]
[I]Một anh bạn tôi là một nhà giáo và một nhà báo nghiệp dư ở vùng Vịnh San Francisco kể rằng: Trong chuyến đi du lịch vùng Đông Âu như Ba Lan, Tiệp Khắc, Nga, ... [B][COLOR="#B22222"]anh luôn gặp rắc rối v́ cái hộ chiếu Việt Nam của vợ anh[/COLOR][/B]. Lúc nào vào ra cửa khẩu của các nước này, [B][COLOR="#B22222"]th́ cả đoàn du lịch 20 người có passport Mỹ đều cho qua một cách thoải mái,[U] chỉ duy nhất vợ anh với hộ chiếu Việt Nam là bị tách ra vào pḥng riêng xét hỏi[/U].[/COLOR][/B] Lần nào anh cũng phải viết giấy bảo lănh! Mà mấy nước này vốn là "anh em XHCN" của Việt Nam mấy năm trước đây!
[COLOR="#B22222"]Chuyện thứ ba, trong một lần du lịch tại [U]Jakarta, Indonesia[/U], tôi đi với một người bạn địa phương vào một câu lạc bộ khiêu vũ (dancing). Mấy cô vũ nữ nghe tôi nói chuyện bằng tiếng Anh th́ vồ vập và ṭ ra rất t́nh cảm. [COLOR="#B22222"]Thế nhưng, khi nghe tôi nói là "người Việt Nam", th́ mấy cô dần dần lảng ra! Trời, ngay cả mấy cô... bán hoa mà cũng... đối với người Việt Nam như vậy![/COLOR][/COLOR]
Tôi định kể cho ông bạn cán bộ nghe ba câu chuyện này, nhưng lại thôi v́ e là ông cũng không hiểu, và nếu hiểu ra th́ không khéo ông lại qui cho tôi tội "theo đuôi đế quốc, xúc phạm dân tộc" th́ mệt lắm!
C̣n người Việt Nam xem người ngoại quốc thế nào?
[B][COLOR="#B22222"]Vợ chồng người bạn khác của tôi tại Hà Nội đều là "trí thức", thuộc gia đ́nh quyền thế và khá giả tham vấn tôi về kế hoạch mở một trường Mẫu giáo cao cấp, [U]trong đó có qui định là chỉ nhận con em của người nước ngoài da trắng.[/U] Tôi hỏi lại vài lần chữ "da trắng' và xin được giải thích thêm. Họ nói rằng, ở Việt Nam đă có hai trường như vậy và đă tồn tại nhiều năm[/COLOR][/B] (?!), nói rơ là chỉ nhận học sinh người "da trắng". Người ngoại quốc mà da màu cũng không được, thậm chí ngay cả con cái cán bộ Việt Nam cao cấp hoặc đại gia cũng không được nhận. Vợ chồng anh bạn này khẳng định, tiền bạc chỉ là một vấn đề nhỏ, điều anh chị muốn là thể hiện "đẳng cấp" của anh chị, và của cơ sở do anh chị thành lập!
Tôi sống ở Mỹ, một đất nước do người da trắng thành lập và xây dựng nên, thế nhưng trên cả nước Mỹ, không nơi nào có một trường học với qui định như vậy cả! Nếu ai đó ở Mỹ mà có cái ư tưởng như vậy, th́ có lẽ trước khi bị lôi ra ṭa án cho phá sản, chắc chắn là sẽ bị dư luận ném xuống loại "đẳng cấp" man rợ! Tôi không biết thật sự ở Việt Nam đang có kiểu trường "quốc tế" như vậy không, [B][COLOR="#B22222"]nhưng chỉ riêng thái độ tận tụy phục vụ người "da trắng" của hai vị trí thức trẻ và quyền lực Hà Nội cũng [U]đủ để nhận ra một thế hệ "quí tộc" Việt vô cùng... quái đản![/U][/COLOR][/B]
Kề lại những câu chuyện này, một người bạn của tôi nói rằng, trên thế giới hiện nay chỉ có duy nhất một nơi mà người Việt Nam không bị khinh rẻ, đó là nước Mỹ! Thật mỉa mai, nhưng đó là sự thật! Tôi sống ở Việt Nam 30 năm, 15 năm ở Mỹ, và đi đây đó khoảng chục nước, tôi công nhận điều anh bạn này nói. Ít ra, đây cũng là điều an ủi cho những kẻ "tha hương" – người Việt ở Mỹ như chúng tôi. Và đó cũng là lư do, mà tôi đă bỏ ư định trở lại quê hương Việt Nam sau khi học hành xong ở Mỹ, như kế hoạch của tôi ngày ra đi!
[/I]
[B]Khánh Hưng[/B]
Chỉ có dưới thời bọn RỢ cộng sản Việt Nam : Con gái Việt Nam như những món hàng rao bán !
[QUOTE=Hắc Y Hiệp Nữ;132375]
Tại sao các nước Châu Á , đặc biệt là Đông Nam Á : không cần chiến tranh 30 năm , mà vẫn độc lập , thống nhất , kênh tế hùng mạnh hơn Việt Nam xa lắc , [B][COLOR="#B22222"]không bị mang tiếng như bây giờ ![/COLOR][/B]
[/QUOTE]
[IMG]http://i28.fastpic.ru/big/2012/0208/04/9b0db7d2100d4a4d2185d9f161ba7c04.jpg[/IMG]
C̣n ǵ buồn hơn cảnh nầy ?…[B][COLOR="#B22222"]C̣n cái nhục nào hơn nỗi nhục nầy[/COLOR][/B]…!!!!! ????
Buy a wife from Vietnam for only 6000 USD.
1. Guaranteed virgin
2. Guaranteed to be delivered within 90 days
3. NO extra charges
4. If ran away within a year, you get another one for FREE
[B]
Quảng cáo tại Trung Cộng :[/B]
Mua một cô vợ Việt Nam giá chỉ có 6,000 đôla Mỹ
1. Bảo đảm c̣n trinh
2. Bảo đảm giao hàng trong ṿng 90 ngày
3. Không trả thêm lệ phí nào
4. Nếu cô ta trốn đi trong ṿng một năm, bạn sẽ được một cô khác miễn phí.
([url]http://hoalaivn.wordpress.com/2012/03/10/con-gai-vi%E1%BB%87t-nam-nh%C6%B0-nh%E1%BB%AFng-mon-hang-rao-ban/[/url])