Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 36
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 36
Berlin, Đức.
Lúc Diane tới sân bay Tempelhof ở Berlin, mất hết mười lăm phút chờ taxi. Và nàng đă đón được xe.
Người lái xe vui cười.
- Bà đi đâu?
- Ông nói được tiếng Anh chứ?
- Vâng.
Cho tôi về khách sạn Kempinski Hotel.
- Vâng.
***
Hai mươi phút sau, Diane đă tới pḥng khách sạn đăng kư pḥng trọ.
- Tôi muốn thuê xe có người lái.
- Thưa bà có ngay, - người nhân viên nh́n xuống - C̣n hành lư?
- Sẽ giao tới sau.
***
Chiếc xe hơi thuê đă tới nơi, người lái xe hỏi:
- Bà muốn đi đâu?
Nàng chần chờ một lúc. Tôi muốn lái xe chạy ṿng quanh một hồi.
- Được! Bà muốn thăm thành phố Berlin.
***
Diane nh́n thấy Berlin lạ mắt, một nơi từng hứng chịu những trận bom tàn phá quyết liệt trong thời thế chiến 2, nay hiện ra trước mắt nàng là một thành phố nhộn nhịp xinh đẹp, nhiều nhà cao tầng hiện đại, một thành phố phát triển năng động.
Tên nhưng con đường nghe thật lạ tai Windsheidstrasse, Regensburgerstrasse, Lutzowufer…
Đi qua từng nơi người lái xe kể lai lịch từng ngôi nhà, công viên, Diane th́ không để tâm lắng nghe.
Nàng mong gặp lại người thân nơi trước đây Frau Verbrugge phục vụ, để được nghe họ kể lại. Nàng ḍ trên Internet và được biết người vợ ông Franz Verbrugge đă bị giết chết, c̣n Franz th́ mất tích.
Diane nghiêng người tới trước hỏi:
- Ông biết quán cà phê Internet Cyberlin nằm ở đâu?
- Có, tôi biết.
- Nhờ ông đưa tôi tới đó.
- Được chứ, bà sẽ t́m thấy đủ thứ thông tin cần biết.
Được vậy th́ hay biết mấy, Diane nghĩ.
Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 37
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 37
Paris, Pháp
Kelly vừa bước chân tới trước thềm nhà Sam Meadows số 14 phố Bourg - Tibourg thuộc Quận Tư, nàng chần chừ. Cuộc truy đuổi sắp tới hồi kết thúc, cần phải t́m ra lời giải đáp. Chợt nàng cảm thấy chùn chân không muốn nghe ngóng ǵ nữa.
Kelly giơ tay nhấn chuông. Cửa vừa mở nàng nh́n thấy Sam Meadows bước ra, bao nhiêu nỗi lo sợ vụt biến mất. Một cảm giác vui mừng hân hoan dâng trào khi được nh́n thấy lại một người bạn gần gũi với Mark.
- Kelly? Ông bước tới ôm chầm lấy nàng.
- Ḱa Sam.
Ông nắm tay
- Vào đây.
Kelly bước vô nhà. Bên trong căn hộ xinh xắn hai buồng ngủ, nơi đây trước kia là ngôi nhà của một gia đ́nh quư tộc Pháp. Pḥng khách thoáng đăng và sang trọng bày biện đồ đạc theo kiểu Pháp, khuất trong góc nhà một quầy bar đẹp mắt đóng bằng gỗ sồi. Trên tường treo tranh Man Ray và Adolf Wolfli.
- Tôi biết nói làm sao cho hết nỗi thương nhớ Mark? Sam nhọc nhằn nói.
Kelly khều tay ông.
- Tôi hiểu, - nàng nói khẽ.
- Có ai ngờ.
- Tôi muốn biết hết sự thật! - Kelly nói - Tôi phải lặn lội tới đây, ông giúp tôi t́m ra manh mối.
Nàng ngồi xuống chiếc ghế sofa, trong ḷng nôn nao háo hức.
Mặt mũi Sam sa sầm.
- Không ai biết hết mọi chuyện. Mark phụ trách một công tác bí mật, với sự trợ giúp của vài ba nhân viên ở cơ sở KIG. Mọi người cho là ông tự tử.
- Tôi không tin chuyện đó, - Kelly vẫn trước sau như một.
- Tôi cũng chẳng thể nào tin được, - Ông nói nhỏ vừa đủ nghe - Em biết lư do v́ sao chưa? Cũng v́ em.
Kelly chới với nh́n lại.
- Tôi không hiểu sao…
- Làm sao Mark muốn bỏ lại một người xinh đẹp như em? Làm sao người ta bỏ lại em xinh đẹp một ḿnh thế nầy? Ông xích lại gần hơn - Chuyện đă qua là một đ̣n bi thảm, Kelly, nhưng mà em c̣n tương lai, phải chứ, ông nắm tay nàng đặt lên tay ông. Ta đang cần có một người để được gần gũi, phải không em? - Một người đă ra đi, c̣n ta ở lại đây. Em cũng cần phải có một người đàn ông.
BÓNG TỐI KINH HOÀNG -Chương 38
Sidney Sheldon
Chương 38
Berlin, Đức
Ở bên Đức nhà hàng Rockendorf nổi tiếng sang trọng, cách trang trí bề ngoài xưa nay là nét đặc trưng cho sự phồn vinh của thành phố Berlin.
Diane mới vừa tới, người quản lư bước ra đón tiếp:
- Bà đă đặt bàn chưa?
- Tôi đă đặt bàn trước tên là Stevens. Tôi có hẹn với bà Fronk ở đây.
- Xin mời bà đi lối nầy.
Người quản lư hướng dẫn vô dăy bàn cuối. Diane ngồi nh́n quanh dè đặt. Khoảng chừng bốn mươi thực khách ngồi vô bàn, dân áp phe ngồi bàn phía trước là một ông khách ăn mặc lịch sự đi một ḿnh.
Diane ngồi tập trung lại ư tưởng trong đầu sắp đối phó với Heidi Fronk. Nàng đă biết được những ǵ?
Người phục vụ đưa ra bản thực đơn:
- Cám ơn.
Diane liếc qua món ăn. Nàng không rành mấy món nầy. Chờ Heidi Fronk tới.
Diane liếc nh́n xuống đồng hồ đeo tay. Trễ hai mươi phút, Heidi chưa tới.
Người phục vụ bước lại:
- Bà đặt món ăn chưa?
- Chưa. Tôi chờ khách tới. Cám ơn.
Giây phút cứ trôi qua. Diane bồn chồn không biết có việc ǵ
Mười lăm phút sau người phục vụ bước tới:
- Bà cho dọn món ăn ra được chứ?
- Khỏi. Cám ơn. Người khách của tôi sắp tới nơi.
Đúng chín giờ, vẫn chưa thấy Heidi Fronk đâu.
Nghĩ một lát Diane biết chắc là nàng không tới.
Diane vừa ngước nh́n thấy hai anh chàng lạ mặt ngồi ở lối ra vô, mặt mũi xấu xí ăn mặc lôi thôi.
Diane đoán ngay bọn côn đồ. Nhác thấy người hầu bàn bước tới bọn chúng vẫy tay xua đi. Bọn nầy không cần ăn. Diane thấy bọn chúng chăm chăm nh́n về phía nàng, linh tính báo cho nàng biết chuyện chẳng lành. Lọt vô ṿng vây bọn địch; Heidi Fronk đă bán đứng nàng. Diane thấy hồi hộp muốn ngất lúc nào không hay.
Nàng nh́n quanh coi thử có lối thoát. Đành chịu thôi. Nàng cứ ngồi lại đó, để rồi liệu sau, nàng phải đi và bọn chúng sẽ tóm cổ nàng. Nàng nhớ c̣n chiếc điện thoại di động, nhưng biết gọi cho ai tới ứng cứu ngay lúc nầy.
Diane cảm thấy tuyệt vọng không c̣n lối thoát, ta phải đi khỏi đây, nhưng ra đi lối nào, nàng nghĩ nh́n quanh một lượt nàng sực nhớ, nh́n theo người khách mặt mũi điển trai ngồi ăn một ḿnh bên bàn kia. anh ta vừa nhấp một ngụm cà phê.
Diane mỉm cười cất tiếng.
- Chào ông.
- Ông ta ngước nh́n ngỡ ngàng, rồi vui vẻ đáp:
- Chào bà.
Diane đáp lại với một nụ cười chân t́nh, mời gọi:
- Tôi thấy cả hai người vô đây một ḿnh.
- Ờ vâng.
Ông có thể quá bước qua đây ngồi chung bàn?
Ông chần chờ một lúc, nhếch mép cười.
- Được, ông đứng lên bước qua bàn Diane.
- Ăn uống một ḿnh thiệt là không vui chút nào, phải không ông! - Diane nhẹ nhàng nói.
- Bà nói đúng. Thiệt là không vui chút nào. Nàng ch́a tay ra. Tôi là Diane Stevens.
- Tôi là Gred Holliday.
BÓNG TỐI KINH HOÀNG - Chương 39
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 39
Nghe tiếng chuông điện thoại di động reo, Kelly giật nẩy ḿnh. Nàng dè dặt cầm máy:
- Alô?
- Chào Kelly.
- Diane, cậu đang ở đâu?
- Đang ở Munich. Cậu ở đâu?
- Tôi đang ngồi trên phà qua biển Manche đến Dover.
- Chuyện cậu với Sam Meadows ra sao?
Kelly c̣n nghe bên tai tiếng Meadows kêu thét lên.
- Chừng nào gặp lại tôi sẽ nói. Cậu có ǵ lạ không?
- Chả có ǵ. Ta phải liệu tính chuyện sắp tới đây. Ta không c̣n cách nào khác hơn. Máy bay chở Gary Reynolds đụng vô núi ở Denver. Ta nên đến đó một lần coi sao. Biết đâu dịp may lần cuối?
- Được thôi.
- Trong lời cáo phó nhắc tới một người em gái của Reynolds hiện ở Denver, ta nên hỏi thăm thử coi.
Bọn ḿnh hẹn gặp nhau tại khách sạn Brown Palace Hotel. Tôi ra sân bay Schoenfeld ngay bây giờ.
- Tôi đón chuyến bay ở Heathrow.
- Khá lắm. Tôi đăng kư pḥng khách sạn lấy tên Harriet Beecher Stowe.
- Kelly…
- Ờ
- Cẩn thận đấy… cậu nhớ chưa?
- Nhớ mà. Cậu phải liệu đấy.
***
Tanner ngồi một ḿnh trong văn pḥng, tay nhấc chiếc máy điện thoại vàng.
- Vậy là bọn chúng lại thoát… Sam Meadows không may c̣n Greg Holliday th́ đă chết. Gă ngồi lặng thinh một lúc, nghĩ ngợi.
- Theo ta ước đoán bọn chúng chỉ c̣n cách qua Denver. Th́ ra bọn chúng đă chọn phương án đó… Thôi để ta một ḿnh đối phó với bọn chúng. Bọn chúng cũng đáng nể để ta liệu việc nầy… Gă lắng nghe, phá ra cười. - Tất nhiên… Hẹn gặp lại.
Andrew đang ở trong văn pḥng, thả hồn trên mây, mơ mộng vẩn vơ… Nhớ lại lúc c̣n nằm ở bệnh viện, Tanner tới gần bên ḿnh nói:
- Anh muốn chơi tôi một vố Andrew. Anh giả vờ chết, Bác sĩ vừa cho tôi hay vài hôm nữa anh xuất viện. Tôi đă giành cho anh một chỗ tại cơ sở KIG. Tôi muốn cho anh biết anh đă được tôi cứu vớt như thế nào. Anh làm sao nhớ ra được hở, đồ ngốc?
- Vâng, tôi muốn chuyển đổi công việc tầm thường của anh thành một đống của, anh cứ ngồi một chỗ coi tôi làm. Ngay lúc nầy tôi muốn hoăn lại tất cả các dự án từ thiện không ra ǵ. Andrew… Andrew… Andrew…?
Tiếng kêu nghe càng rơ hơn:
- Andrew, anh có điếc không?
Nghe Tanner vừa gọi tên ông, Andrew vùng dậy bước qua văn pḥng người em trai.
Tanner ngước nh́n:
- Thật ra tôi không muốn xen vô công việc của anh, Tanner nói mỉa.
Không, ta mới vừa…
Tanner nh́n theo người anh.
- Anh chả làm ǵ nên tṛ phải không, Andrew? Anh không bỏ công gieo cấy, anh không phải gặt hái. Được nói với anh là một việc hay ho, mà không biết c̣n giữ được anh lại bao lâu…
***
Denver, Colorado
Như đă hẹn Kelly tới trước Diane một buổi, nàng đăng kư chỗ ở khách sạn Brown Palace Hotel.
- Tôi chờ một người bạn tới đây chiều nay.
- Bà đăng kư hai pḥng.
- Không, một pḥng đôi.
***
Chiếc máy bay chở Diane ra phi trường quốc tế Denver, nàng đón taxi về khách sạn. Nàng đăng kư tại quầy tiếp tân.
- Vâng, bà Stevens. Bà Stowe đă lên trên phờng 638 chờ bạn tới.
Vừa nghe nàng thấy nhẹ người.
***
Kelly ngồi chờ trong pḥng, hai người sáp lại ôm nhau thắm thiết.
- Tôi trông cậu.
- Tôi cũng nhớ cậu. Đi chuyến nầy khoẻ không?
- Êm ru. Nhờ ơn Trên!
Diane nh́n lại.
- Ở lại Paris có ǵ lạ không?
Kelly hít vô một hơi.
- Tanner Kingsley… C̣n ở bên Berlin th́ sao?
Diane đáp vu vơ:
- Tanner Kingsley…
Kelly bước tới bàn cầm lấy cuốn niên giám điện thoại đưa cho Diane.