Tàu Trường Xuân và Chuyến Hải Hành Cuối Cùng
[COLOR="#800080"] Trong tuần qua, tin tức về Tỷ phú Trần Đ́nh Trường qua đời sau một thời gian dài bạo bịnh tràn ngập các trang báo trong ngoài nước.
Ông cũng là một người mạnh thường quân đă từng giúp đồng hương tị nạn Việt Nam từ khắp thế giới về thành phố New-York sinh hoạt được nhiều lần nghỉ miễn phí tại khách sạn Carter do gia đ́nh ông làm chủ. Và những đóng góp bằng hiện kim quan trọng khác như ủng hộ 1 trăm ngh́n mỹ kim cho quỹ thương binh VNCH tại Việt Nam, nổi bật nhất là trong vụ 911 tại New-York, đă đóng góp 2 triệu mỹ kim để giúp đỡ những nạn nhân và gia đ́nh của họ.
Nhóm chủ trương Blog 16 xin được “Thành Kính Phân Ưu” và chia buồn đến gia đ́nh thân quyến. Nguyện cầu linh hồn Ông Trần Đ́nh Trường sớm được về hưởng Nhan Thánh Chúa.[/COLOR]
*****
[CENTER][IMG]http://i49.tinypic.com/27zj0px.jpg[/IMG][/CENTER]
…Những ngày cuối tháng 4 năm 1975, hàng trăm tàu thuyền bè đủ loại lớn nhỏ chở người chạy trốn cộng sản ra biển.
Trong số đó, có 2 con tàu khá nổi tiếng mà nhiều bác sau bức tường lửa chắc chưa bao giờ nghe nói tới v́ bị bưng bít:
*Một là chiếc Việt Nam Thương Tín chở hơn 2000 người Việt tỵ nạn đến được đảo Guam. Song khi cặp bến con tàu này lại dùng để đưa gần 1600 người Việt hồi hương, trở về Việt Nam v́ tin tưởng vào chính sách khoan hồng của chính thể mới, nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam… để rồi tất cả đều được nhà nước ta ưu ái cô lập, đưa lên rừng đào khoai sắn, c̣n lính tráng th́ đi học tập cải tạo…
* Chiếc thứ 2 là con tàu Trường Xuân do ông Trần Đ́nh Trường là chủ nhân. Dưới sự khéo léo và có ḷng của vị thuyền trưởng, đă đưa được gần 4 ngh́n người đến được bến bờ Tự Do.
Blog 16 xin hân hạnh trích đăng hồi kư “Tàu Trường Xuân và Chuyến Hải Hành Cuối Cùng” – tức thương cảng Sài G̣n, ” Nước Vỡ Bờ”, tác giả Vũ Thụy Hoàng dựa theo “Hồi Kư Một Đời Người” của Thuyền Trưởng Phạm Ngọc Lũy .
[B]Thương cảng Sài G̣n: “nước vỡ bờ”[/B]
Vũ Thụy Hoàng (Sàig̣n tuyết trắng)
Sau khu Hải Quân, thương cảng Sài G̣n là nơi nhiều người Việt ùa tới vào sáng ngày 30/4, khi Cộng quân đă đến cửa ngơ Sài G̣n.
Nhiều người tất tả chạy tới, vẻ mặt hăi hùng, buồn thảm, hy vọng kiếm được tàu, thuyền để thoát khỏi Việt Nam. Kho 5 Khánh Hội là địa điểm được nhiều quân nhân, công tư chức túa đến. Tại đấy có mấy chiếc tàu buôn lớn của Việt Nam đang đậu sẵn.
Đứng trên đài chỉ huy của tàu Trường Xuân, thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy nh́n thấy rơ cảnh dân chúng xông ra tàu, sau khi lệnh cho quân dân các cấp hạ khí giới được loan báo trên đài phát thanh Sài G̣n.
Đàn ông, đàn bà, người già, trẻ thơ. Dân sự có, quân nhân có. Quân nhân đủ loại thuộc nhiều quân binh chủng khác nhau. Có người c̣n đủ quân phục, súng ống, đạn dược. Cả một trung đội cảnh sát dă chiến vơ trang đầy đủ tràn vào. Ai cũng vội vă chạy lên tàu, chen lấn nhau, làm cầu tàu gẫy.
Không có cầu tàu họ t́m mọi cách, mọi phương tiện để lên tàu. Người trèo qua cần trục ở gần tàu để xuống. Phía trên bờ, phía ngoài sông, quanh mũi, sau lái, người người leo giây, cơng nhau, công kênh nhau lên vai, trèo lên lưng nhau để cố lên tàu. Có thuyền bị lật, người bơi được, người chới với dưới nước. Chỉ trong chốc lát đă có khoảng ba ngàn người chen chúc nhau như nêm cối trên tàu Trường Xuân.
Là một tàu chở hàng và chỉ đủ chỗ an toàn để chở 12 ( ? ) hành khách, Trường Xuân nay phải tiếp nhận một số khách quá lớn mà không được chuẩn bị dù là tối thiểu. Máy móc đă cũ kỹ, c̣n bị phá hoại ngầm. Thủy thủ đoàn lại thiếu, chỉ có một phần tư.
Có người lên tàu, rồi sau muốn quay trở về. Người khác hoảng hết báo động có đặc công Việt Cộng ở trên tàu. Chuyến đi của Trường Xuân v́ thế trở thành một cuộc hải hành có đủ gay cấn, nguy hiểm, bạo hành, đói khát, xen lẫn với những phấn đấu quả cảm, trước những thử thách hư máy, mắc cạn, xô người xuống biển, trôi dạt giữa biển cả.
Trường Xuân là một trong số những tàu dân sự chở được nhiều người tỵ nạn nhất.
C̣n tiếp...