Ở thành phố tui ở , tui gặp 3 đứa VN bị bịnh thần kinh loại nhẹ .Quen rồi chơi chả biết nó bịnh .Cho tới khi ḿnh vô t́nh để ư th́ giựt ḿnh .
Đầu tiên là tên đó , hắn cứ kể đi kể lại chuyện hắn bị cha mẹ hành hạ hắn từ nhỏ , bắt nấu ăn rửa chén dọn dẹp nhà cửa , hắn than phiền cha mẹ không cho hắn đi học .Hắn đi làm cook cho nhà hàng Tàu , cách cả 10 mấy mile mà hắn đi bộ đi làm đi về .Hắn kể đi kể lại tui mới để ư câu chuyện , y chang .
Tới vợ thèng bạn tui , tui hay tới nhà tên nầy ăn nhậu rồi ngủ đó .Tui thấy vợ nó cứ cầm quyển sách có h́nh dạy con .Mới đầu th́ không có ǵ lạ , mẹ dạy con bằng cách đọc sách cho con nhỏ .Tới bửa kia , nó ngồi kể cho tui nghe là nó đi chợ , nó cầm theo cái walkie-talkie loại để bên giường con nít khi cha mẹ ngủ khác pḥng , range nó chừng khoảng 100ft .Nó bơ con nó ở nhà ṛi nó xách cái walkie -talkie đi chợ cách 10 mấy miles .Từ đó tui ḍm chừng con vợ thèng bạn , tui thấy nó 1 cuốn sách để dạy con , lặp đi lặp lại mặc dù con nó mổi ngày mổi lớn .
C̣n đứa thứ 3 bị bi-polar , có lúc lên cơn , nó hay cần dao rượt thèng chồng nó chạy ṿng ṿng trước cửa nhà .Một hồi lắng xuống nó cười nói vui vẽ , không nhớ chuyện cách đây 5 phút .