-
[B]Tổng thống Obama gặp lănh đạo Nhật Bản, Trung Quốc
[/B]
[IMG]http://gdb.voanews.eu/F82DC0E5-810E-47C4-81FA-579576DBDE73_w640_r1_s.jpg[/IMG]
Tổng thống Obama phát biểu trong cuộc gặp gỡ với Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo tại Phnom Penh, ngày 20/11/2012.
20.11.2012
Vào ngày chót của chuyến công du Đông Nam Á, Tổng thống Barack Obama đă họp với Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo và Thủ tướng Nhật Bản Yoshihiko Noda bên lề hội nghị thượng đỉnh Đông Á tại thủ đô Phnom Penh của Campuchia. Thông tín viên VOA Dan Robinson tháp tùng Tổng thống gửi về bài tường thuật sau đây.
Đây là cuộc gặp mặt đầu tiên giữa Tổng thống Obama và Thủ tướng Ôn Gia Bảo kể từ sau các cuộc hội đàm tại Hội nghị Đông Á kỳ trước ở Bali và kể từ khi ông Obama tái đắc cử vào nhiệm kỳ thứ nh́. Hai nhà lănh đạo đă gặp nhau tất cả 5 lần.
Trong tư cách là hai nền kinh tế lớn nhất trên toàn thế giới, tổng thống nói Trung Quốc và Hoa Kỳ có trách nhiệm đặc biệt phải dẫn đường để bảo đảm sự tăng trưởng kinh tế toàn cầu bền vững và quân b́nh.
Tổng thống Obama nói: “Điều hết sức quan trọng là trong tư cách hai nền kinh tế lớn nhất thế giới, chúng ta phải cố gắng thiết lập các luật lệ rơ ràng cho con đường thương mại và đầu tư quốc tế, có thể làm gia tăng sự thịnh vượng và tăng trưởng toàn cầu.”
Thủ tướng Ôn Gia Bảo chúc mừng ông Obama tái đắc cử và nói về tầm quan trọng của một mối bang giao Hoa-Mỹ vững mạnh, và gọi mối bang giao đó là thiết yếu cho ḥa b́nh, ổn định và thịnh vượng trong vùng châu Á Thái B́nh dương và thế giới.
Khi mô tả các cuộc hội đàm cho các phóng viên, Phó Cố vấn An ninh Quốc gia Ben Rhodes đă cho biết thêm các chi tiết, và nêu ra rằng đây là cuộc họp chót của hai nhà lănh đạo, trong bối cảnh đang diễn ra những thay đổi về lănh đạo ở Trung Quốc.
Ông Rhodes nói: “Hai ông đă thảo luận tầm quan trọng của việc Hoa Kỳ và Trung Quốc tiếp tục hợp tác trên cấp bậc song phương và toàn cầu. Hai bên đă thảo luận các vấn đề an ninh, trong đó có Iran. Họ đă bàn về các vấn đề kinh tế, trong đó có cam kết của chúng tôi là tăng cường các quy định quốc tế trong nền kinh tế toàn cầu. Và, họ đă thảo luận về ổn định khu vực, tái khẳng định rằng Trung Quốc là một phần quan trọng trong cuộc giao tiếp ở đây trong khu vực quan trọng này, một phần thiết yếu trong cuộc giao tiếp đó, và một lần nữa sự quan tâm của chúng tôi trong việc giải quyết các tranh chấp lănh thổ và lănh hải theo đúng các quy định quốc tế.”
Tổng thống Obama chụp h́nh lưu niệm với Thủ tướng Nhật Yoshihiko Noda, và các nhà lănh đạo khác tại Pnom Penh, ngày 19/11/2012.
Trong cuộc họp song phương duy nhất c̣n lại tại Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á, Tổng thống Obama đă gặp Thủ tướng Yoshihiko Noda của Nhật Bản.
Các cuộc thảo luận đă tập trung vào liên minh giữa Hoa Kỳ và Nhật Bản. Washington đă hối thúc Tokyo và Bắc Kinh giải quyết căng thẳng về các ḥn đảo gây tranh chấp trong biển Đông Trung Quốc.
Mặc dầu có hy vọng là Nhật Bản sẽ thông báo việc tham gia Đối tác xuyên Thái B́nh Dương, một sáng kiến tự do mậu dịch mới, Phó Cố vấn An ninh Quốc gia Ben Rhodes nói điều đó đă không diễn ra.
Chuyến công du Đông Nam Á của ông Obama đă giúp ông điền thêm chi tiết vào chính sách chuyển trọng tâm kinh tế và an ninh của Hoa Kỳ qua vùng châu Á Thái B́nh Dương, trong đó các quốc gia thuộc Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á ASEAN là một phần thiết yếu.
Ông đă đề cập đến sự chuyển biến này trong phần cuối bài phát biểu tại Rangoon, Miến Điện.
Tổng thống Obama nói: “Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ là một quốc gia ở Thái B́nh dương. Chúng tôi coi tương lai của chúng tôi gắn bó với các quốc gia và dân tộc ở phía Tây của chúng tôi. Trong khi nền kinh tế của chúng tôi phục hồi, đây là nơi chúng tôi tin rằng chúng tôi sẽ t́m được sự tăng trưởng to lớn. Trong khi chúng tôi kết thúc các cuộc chiến tranh đă chiếm lĩnh chính sách đối ngoại của chúng tôi suốt cả thập niên, vùng này sẽ là trọng tâm các nỗ lực của chúng tôi xây dựng một nền hoà b́nh thịnh vượng.”
Trong thông cáo chung quyết, Hoa Kỳ và các nhà lănh đạo ASEAN cho biết họ sẽ nâng cấp cuộc họp lănh đạo thường niên lên thành một cuộc họp thượng đỉnh.
-
[B]Quyền trốn thuế[/B]
- Nguyễn đạt Thịnh
[IMG]http://thoibao.com/images/stories/nov12TH/taxes-man-being-shaken.jpg[/IMG]
Người Tây, người Tàu, người Việt, người Mễ, người Nga, người Nhật, và nhiều người thuộc nhiều quốc tịch khác, người nào cũng thích đến sinh sống tại Hoa Kỳ; một trong những lư do giải thích sở thích này là quyền tự do của công dân Mỹ.
Quyền tự do quan trọng nhất là quyền bầu cử để chọn người lănh đạo, chịu trách nhiệm điều hành sinh hoạt của những đơn vị lớn như quốc gia, tiểu bang, thị xă, nhỏ như quận, xă, học khu, công ty, v.v...
Ngoài quyền tự do chọn lănh tụ, chọn chế độ, người Mỹ c̣n có quyền làm giàu, quyền bảo vệ tài sản của ḿnh, và quyền tự do đem sản phẩm của ḿnh, của hăng ḿnh, sang Tàu cho công nhân Tàu sản xuất với giá lương hạ, hầu hạ giá thành của sản phẩm và tăng lợi nhuận cho bản thân ḿnh, cho công ty ḿnh.
Cái quyền xuất cảng job Mỹ ra ngoại quốc giúp giới tư bản Mỹ đă giàu, càng giàu hơn, nhưng lại gây tổn thất cho công nhân. Giới này tự xưng là 99% người Mỹ, họ có quyền đói, có quyền ngủ ngoài đường, nhưng chính phủ vẫn có bổn phận bảo vệ quyền tự do xuất cảng job Mỹ của giới chủ nhân, giới bị gọi là 1%, để thiểu số này làm giàu trên sự khốn khổ của tuyệt đại đa số người Mỹ.
Có bổn phận bảo vệ quyền tự do theo bất cứ lối nào của doanh nhân Mỹ, th́ chính phủ Mỹ cũng có bổn phận bảo vệ cuộc sống cho người nghèo, bảo đảm cho mỗi gia đ́nh có một mái nhà, một lợi tức, một dịch vụ y tế, bảo đảm cho mỗi đứa trẻ có một mái trường, có tiền trang trải mọi chi phí học vấn, có bữa ăn trưa đủ no và bổ dưỡng...; để có tiền thực hiện những bổn phận này, chính phủ có quyền đánh thuế mọi công dân Hoa Kỳ, người giàu cũng như người nghèo.
Người nghèo đóng thuế ít v́ họ không có tiền để đóng nhiều; nhưng người giàu lại cũng thích đóng thuế ít v́ họ thích cất tiền, giữ tiền, do đó ông Daniel Miller, chủ tịch của Phong Trào Quốc Gia Texas, vận động thành lập “Nước Cộng Ḥa Texas”; nước này độc lập và đứng ngoài Liên Bang Hoa Kỳ.
Quốc trưởng Miller, phù hiệu, bản đồ, tiền của “nước Texas”,
và người điên Jared L. Loughner
Quốc hiệu của nước Texas là Republic of Texas (Cộng Ḥa Texas), nhóm 81,000 người ủng hộ sáng kiến của Miller chỉ là một trong nhiều nhóm có cao vọng lập quốc; ông lên án việc Hoa Kỳ sáp nhập nước Texas vào Liên Bang Hoa Kỳ là bất hợp pháp.
Thật ra, Miller chỉ là vị quốc trưởng thứ tư của Cộng Ḥa Texas, trước ông, Texas đă có 3 quốc trưởng: quư ông Richard Lance (Rick) McLaren, David Johnson, và Jesse Enloe.
Miller vận động được 81,000 chữ kư dưới bức thư yêu cầu tách Texas ra khỏi Liên Bang Hoa Kỳ. Nguyên nhân: ông và nhóm ông không đồng ư với kết quả của cuộc bầu cử ngày 06 tháng 11 vừa rồi.
“Tôi hoàn toàn ư thức được việc ngày Bầu Cử là ngày xúc tác, kết tụ mọi điều, nhưng tôi không tin rằng căn bản của vấn đề chỉ là việc ông Barack Obama tái đắc cử,” Miller viết trên mạng. “Cái bánh [sinh nhật] đă ra khỏi ḷ nướng từ lâu -chính phủ Obama chỉ cắm nến lên bánh, và thắp nến cho chúng ta”.
Bản kiến nghị cắt đất, dựng nước nói Texas đang có một ngân sách thăng bằng, không nợ nần và đang đứng hạng 15 trên thế giới trong địa hạt kinh tế; như vậy việc rút chân ra khỏi Liên Bang Hoa Kỳ nợ nần chồng chất là việc làm có lợi cho công dân Texas.
Hôm thứ Hai 12/11, tờ báo mạng The Huffington Post phỏng vấn Thống đốc Rick Perry về phong trào Texas lập quốc, và được giám đốc truyền thông Texas, bà Catherine Frazier, trả lời là ông Perry tin tưởng vào tính chất vĩ đại của Liên Bang, do đó không nên thay đổi; tuy nhiên Perry vẫn đồng ư với thái độ tức giận của nhiều công dân Mỹ đối với chính phủ Liên Bang.
Cô Holly Solomon, 26 tuổi, là một trong những người tức giận chính phủ Liên Bang, hay nói cho đúng hơn, cô tức giận chồng cô lười không đi bầu khiến ứng cử viên Cộng Ḥa Mitt Romney mất phiếu, thất cử.
Cô Holly Solomon
Cảnh sát thị trấn Gilbert, bang Arizona, cho biết Holly lái xe rượt cán Daniel, anh chồng lười biếng, trốn nhiệm vụ công dân; anh này chạy quanh parking, rồi núp sau cây cột đèn; nhưng khi thấy vợ thản nhiên lủi xe vào cột đèn, sợ vợ bị thương, anh vội bỏ cột đèn chạy đi t́m chỗ trốn khác. Cô Holly lanh tay bẻ lái quặt theo đụng trúng anh Daniel, và cán anh dưới bánh xe.
Holly khai là cô chỉ dọa cho chồng sợ, nhưng tại cái bàn đạp ga quá nhạy nên tai nạn mới xảy ra. Đang mang thai, cô vẫn bị nhốt với tiền beo tại ngoại được ấn định là $50,000. Anh Daniel bị vỡ xương chậu, quặn mạch máu bọng đái, và có nguy cơ suốt đời tàn tật.
Trả lời một cuộc phỏng vấn trên mạng, Daniel nói vợ anh lo gia đ́nh cô sẽ khốn khổ dưới chính phủ Obama.
Cuộc bầu cử năm nay quả đă chia đôi nước Mỹ; thái độ của các chính khách trong vấn đề trả $16 ức (trillion) tiền nợ và hoạch định một ngân sách thăng bằng, không thâm thủng nữa là nguyên nhân chính tạo chia rẽ.
Chính khách Dân Chủ cho rằng nợ chỉ có thể trả, ngân sách chỉ có thể thăng bằng ngày nào có được một chính sách thuế khóa công bằng: người có lợi tức nhiều đóng thuế nhiều hơn người có lợi tức ít.
Chính khách Cộng Ḥa cũng đ̣i một chính sách thuế khóa công bằng qua chủ trương không cho chính phủ tăng thuế, để mọi người cùng đóng một nấc thuế trên dưới 15% lợi tức. Thuế lợi tức lại không đánh trên tiền lời để khuyến khích các thương gia bành trướng doanh thương, tạo ra công ăn việc làm cho công nhân.
Nói cách khác, chính khách Dân Chủ chủ trương tăng thuế những người có lợi tức lớn để cân bằng ngân sách và có tiền trả nợ, trong lúc chính khách Cộng Ḥa chủ trương cắt đồng loạt mọi ngân sách từ quốc pḥng đến xă hội, y tế, giáo dục, cũng chỉ để có tiền trả nợ.
Mọi công dân Mỹ đều cảm nhận là 2 chính sách thuế khóa này có liên quan đến họ, người giàu không thích đóng thuế nhiều, người nghèo không thích những quyền lợi y tế, giáo dục, ẩm thực, cư trú,... bị cắt giảm.
Họ gửi gấm những điều họ thích và không thích vào lá phiếu; trên 121 triệu cử tri đă có mặt tại hàng chục ngàn thùng phiếu; họ bỏ phiếu rất sớm, bỏ từ những ngày đầu tiên cho đến giờ cuối cùng của ngày chót, đưa đến kết quả ông Obama thắng trên những con số 62.610.717 phiếu (51%) và 332 cử tri đoàn.
Đảng Cộng Ḥa không thắng, nhưng những người giàu vẫn không thích đóng thuế nhiều hơn người nghèo. Cô Holly, kém suy nghĩ, quy trách sự thất bại chính trị của đảng Cộng Ḥa cho ông chồng cô, trừng phạt chồng bằng cách lái xe cán anh Daniel. Chồng vĩnh viễn tàn tật, vợ tù tội vài năm, đảng Cộng Ḥa vẫn không thắng.
Ông Miller, cũng không sáng hơn cô Holly bao nhiêu: giải pháp tách Texas ra khỏi Liên Bang Hoa Kỳ không thể nào thực hiện được, v́ ngoài ông và 81,000 người kư thỉnh nguyện thư đ̣i Tổng thống Obama cho Texas được tách ra, tiểu bang này c̣n đến 25 triệu cư dân nữa, đa số vẫn muốn là người Mỹ, sống trong không khí chính trị tự do của Hoa Kỳ.
Miller có quyền đ̣i lập quốc, nhưng không có quyền trốn thuế. Cuối cùng ông và những công dân nước Texas vẫn phải đóng thuế nặng nếu họ có lợi tức cao.
Nguyễn đạt Thịnh
-
[B]Hoa kỳ muốn hiểu rơ quy định mới kiểm tra tàu thuyền của Trung Quốc[/B]
RFA-05-12-2012
Đại sứ Mỹ Gary Locke tại Bắc Kinh nói rằng Hoa Kỳ đang t́m cách làm rơ quy tắc mới vừa ban hành của Trung Quốc.
Quy định mới của Trung Quốc cho phép cảnh sát kiểm tra tàu thuyền được cho là vi phạm luật của đảo Hải Nam. Đây là qui định cấp tỉnh nhưng đă được Bắc Kinh bật đèn xanh thông qua.
Trung Quốc đang làm gia tăng căng thẳng với các quốc gia láng giềng bao gồm Philippines, Đài Loan, Việt Nam, Brunei và Malaysia về việc tuyên bố chủ quyền trên các khu vực có tiềm năng dầu khí phong phú và toàn bộ vùng biển có các tuyến đường hàng hải quan trọng đi qua ở Biển Đông.
Ông Wu, người đứng đầu Viện Nghiên cứu Biển Nam Trung Hoa Quốc Gia của Trung Quốc nói rằng các quy tắc được sửa đổi từ các quy định năm 1999 và có hiệu lực thi hành đă hơn một năm qua.
Hôm mùng 3/12 Việt Nam lên tiếng cáo buộc Trung Quốc vi phạm lănh thổ nghiêm trọng và có kế hoạch thiết lập lực lượng tuần tra để bảo vệ các thuyền đánh cá của Việt Nam.
-
[B]Từ ngoài đánh vào[/B]
- Nguyễn đạt Thịnh
[IMG]http://thoibao.com/images/stories/DecTH12/fiscal-cliff-taxes-congress.jpg[/IMG]
"Từ ngoài đánh vào" là chiến thuật tổng thống Barack Obama đang sử dụng để phá vỡ thế "tử thủ bảo vệ tỉ phú" của khối dân biểu Cộng Ḥa.
Mặc dù thắng cử, ngồi lại Bạch Cung thêm nhiệm kỳ thứ nh́, tổng thống Barack Obama vẫn chưa thở được một hơi thở phào nhẹ nhơm, xoa 2 tay vào nhau để nói 2 chữ "xong việc." Công việc của ông vẫn chưa xong, cuộc chiến đấu của ông mới hoàn thành giai đoạn một: giai đoạn giữ được cái ghế
tổng thống, cương vị cần thiết để thực hiện giai đoạn hai, là tranh đấu cho 98% người Mỹ nghèo và trung lưu, bảo đảm cho mọi người có một mái nhà, một phần thực phẩm đầy đủ, và quyền được chăm sóc y tế, dù họ nghèo, không có tiền mua bảo hiểm.
Cuộc tranh đấu đang diễn ra dưới h́nh thức thảo luận giữa Bạch Cung và Hạ Viện Cộng Ḥa về chính sách thuế khóa để ngân sách không những không thâm thủng mà lại c̣n có tiền thặng dư hầu trả nợ.
Ngân sách là khoản tiền chính phủ thu vào hàng năm để trang trải những chi phí quốc pḥng, nội an, giáo dục, y tế, xă hội v.v. ..., hai khoản thu, chi phải bằng nhau, nếu chi nhiều hơn thu, ngân sách sẽ thâm thủng.
Mười năm trước, thừa hưởng t́nh trạng ngân sách thặng dư do tổng thống Bill Clinton để lại, tổng thống George W. Bush ban hành lệnh giảm thuế, những nhà giầu -được gọi là thành phần 2% của dân Mỹ- lúc đó đang đóng 39.6% lợi tức vào thuế liên bang, được giảm 4.6%, để chỉ c̣n đóng 35%, phần c̣n lại -98% dân Mỹ- cũng được đồng đều giảm thuế.
Đă giảm thu, ông Bush c̣n tăng chi bằng tiền chiến phí đài thọ 2 cuộc chiến tranh ông đánh vào A Phú Hăn và Iraq; hậu quả là ngân sách thâm thủng, kinh tế khủng hoảng, hệ thống ngân hàng, hệ thống kỹ nghệ xe hơi khánh tận.
Giới tư bản ngân hàng c̣n được thế lừa gạt người mua nhà bằng thủ đoạn cho vay với mức lời thả nổi, khiến hàng trăm ngàn gia chủ bị nhà băng kéo nhà, tạo ra t́nh trạng kinh tế khủng hoảng.
Năm 2009, ông Obama được bầu lên thay ông Bush, thừa hưởng 2 cuộc chiến tranh ác liệt và một t́nh trạng kinh tế thê thảm. Với một ngân khố trống rỗng, một ngân sách thâm thủng nhiều ức (trillions) mỹ kim, Obama vẫn phải nỗ lực tài trợ cho hệ thống ngân hàng, hệ thống kỹ nghệ xe hơi, để duy tŕ cái sườn kinh tế cho Hoa Kỳ.
Ngoài 2 cuộc chiến tranh và nền t́nh kinh tế suy sụp, ông Bush c̣n để lại t́nh trạng thất nghiệp của 8% công nhân Mỹ, khiến chính phủ phải trợ cấp cho nhiều triệu người mất sinh kế.
Cuối năm nay, luật giảm thuế của ông Bush chấm dứt, giúp chính phủ có thể trở lại mức thu nhập thời tổng thống Bill Clinton, hầu có tiền trả nợ.
Ông Obama đề nghị tiếp tục giảm thuế cho 98% người Mỹ -những người nghèo và trung lưu- và chỉ trở lại mức thuế cũ đối với 2% những người cực kỳ giầu có. Obama c̣n hứa hẹn ông không trở lại mức 39.6%, mà có thể gia giảm cho nhẹ bớt số tiền thuế quư vị tỉ phú, triệu phú phải đóng.
Số tiền trả nợ được ấn định là $600 tỉ mỗi năm, số này gom góp bằng biện pháp giảm chi và tăng thu; giảm chi -chủ trương của Hạ Viện Cộng Ḥa- là cắt 10% trên mọi ngân sách, từ quốc pḥng đến giáo dục, y tế, xă hội, giao thông, nội an, v.v....; và tăng thu là tăng thuế -chủ trương của chính phủ Obama.
Ngày thứ Năm 29 tháng 11, tổng trưởng ngân khố Timothy Geithner đến trụ sở quốc hội gặp 4 vị lănh tụ dân biểu và nghị sĩ thuộc 2 đảng Cộng Ḥa và Dân Chủ để thảo luận về chính sách thuế khóa và những biện pháp giảm chi, tăng thu để có tiền trả nợ.
Một trong 4 vị lănh tụ này là dân biểu John Boehner, chủ tịch Hạ Viện; Boehner nói ông thất vọng v́ t́nh trạng không tiến triển của cuộc thương thảo để tránh t́nh trạng hơn thua bên "ŕa núi thuế khóa", rất nguy hiểm.
Boehner nói trước khi gặp ông Geithner vào sáng thứ Năm, ông đă điện đàm nói chuyện với ông Obama tối thứ Tư; ông nhận định cả 2 nhân vật này đều thẳng thắn, nhưng không ai cung cấp cho ông những đề nghị cắt xén rơ rệt về những chương tŕnh phúc lợi như Medicare và Medicaid để từ đó cuộc thương thảo có thể bắt đầu.
"Ai cũng trông chờ Bạch Cung lănh đạo," Boehner nói trong cuộc họp báo, "nhưng Bạch Cung không lănh đạo. Không ai cần nghe những bài hát ca ngợi chiến thắng, nhưng Bạch Cung cứ hát."
Lănh tụ khối thiểu số tại Thượng Viện, nghị sĩ Mitch McConnell (R., Ky.) cũng than phiền là Hành Pháp tránh né giải pháp đúng và cần thiết để giải quyết cuộc khủng hoảng ngân sách.
"Giải pháp đúng" của 2 vị lănh tụ Cộng Ḥa là cắt giảm ngân sách, chứ không tăng thuế.
Trưởng khối đa số Thượng Viện, nghị sĩ Harry Reid (D., Nev.) cũng tổ chức họp báo; Reid nói chỉ riêng việc không giảm thuế cho thành phần 2% cự phú Hoa Kỳ cũng đă đem lại gần 1 trillion mỹ kim mỗi năm, quá đủ để trả nợ.
Reid nhấn mạnh, "Chính khách Dân Chủ giữ vững lập trường là bảo vệ giới trung lưu chống lại mọi hiểm nghèo của nguy cơ 'ŕa núi tranh luận thuế khóa'."
Phóng viên truyền thông hỏi bà Nancy Pelosi, trưởng khối thiểu số Dân Chủ Hạ Viện về lời than phiền của dân biểu Boehner, và được bà cho biết đó chỉ là chiến thuật giai đoạn của ông này. Sau giai đoạn ḱnh chống, ông sẽ nhượng bộ.
Giữa lúc hai bên găng nhau, phe Cộng Ḥa muốn Hành Pháp đưa ra chương tŕnh cắt giảm ngân sách, trong lúc phe Dân Chủ lại cho là chỉ cần tăng thuế giới nhà giầu 2% cũng đă đủ trả nợ, th́ một dân biểu Cộng Ḥa - ông Tom Cole- xé rào.
Cole có thành tích quan trọng trong nghị trường cũng như trong đảng Cộng Ḥa khuyến cáo các chính khách Cộng Ḥa đồng liêu nên đồng ư với Hành Pháp về việc duy tŕ t́nh trạng giảm thuế cho 98% người Mỹ thuộc thành phần nghèo và trung lưu.
"Chúng ta nên thỏa thuận nhanh chóng hơn, đừng bắt hàng trăm triệu công dân khắc khoải chờ xem số thuế họ phải đóng có tăng hay không," Cole nói.
Boehner nói với phóng viên truyền thông, "Tôi đă trả lời anh Tom là tôi không đồng ư tăng thuế cho 2% người Mỹ giầu có, v́ biện pháp đó không giúp tăng trưởng kinh tế."
Tiên liệu được thái độ "tử thủ bảo vệ tỉ phú" của khối dân cử Cộng Ḥa, Obama sử dụng chiến thuật "từ ngoài đánh vào"; ông tung ra chiến dịch "My2K" vận dụng quần chúng, nhất là giới trung lưu sử dụng các mạng lưới xă hội như Twister, FaceBook, chất vấn những dân biểu, nghị sĩ tại địa phương họ "where are my 2 K?" Hai chữ "2K" là số tiền 2,000 mỹ kim họ sẽ phải đóng thêm vào số tiền thuế họ hiện đang đóng, nếu các nhà dân cử Cộng Ḥa không cho họ duy tŕ t́nh trạng giảm thuế.
Ông bảo họ, "tôi biết một điều là 'khi quần chúng kiên tŕ lên tiếng, và nói đủ lớn th́ thế nào Quốc Hội cũng lắng nghe.' Xin các bạn nói thật lớn, nói thật dai, nói cho đến khi Quốc Hội chấp nhận giải pháp giảm thuế hành pháp chủ trương giảm cho quư vị."
Không vị dân cử Cộng Ḥa nào muốn cử tri nêu tên ḿnh lên bêu riếu trên những mạng xă hội đ̣i ḿnh giảm thuế cho họ, và cuộc bầu cử sắp tới cũng chỉ c̣n cách xa có 23 tháng. Chiến thuật "từ ngoài đánh vào", lấy cử tri bao vây dân biểu, nghị sĩ, sẽ thúc đẩy các chính khách Cộng Ḥa bớt quyết liệt trong vị thế "tử thủ bảo vệ tỉ phú".
Sử dụng chiến thuật này không chỉ giúp Obama giải quyết nguy cơ "ŕa núi thuế khóa", mà c̣n giúp ông vận động để, 2 năm sau, lấy lại quyền kiểm soát Hạ Viện.
Đắc cử bằng cách đánh thức quần chúng cử tri -những nạn nhân của tệ trạng bất công xă hội- Obama đang tiếp tục sử dụng sức mạnh vô địch này đánh vào hệ thống tử thủ của khối đa số dân biểu Cộng Ḥa.
Obama tin tưởng thế tất thắng của chiến thuật "từ ngoài đánh vào" đến mức ông dám tiên đoán là cuộc "ŕa núi luận kiếm" sẽ ngă ngũ trước đêm giao thừa dương lịch.
Hy vọng ông đoán đúng.
Nguyễn đạt Thịnh
-
[B]Mỹ phóng máy bay không gian trong chương tŕnh bí mật của quân đội[/B]
[B]Công ty Mỹ có kế hoạch đưa người lên mặt trăng với giá 1,5 tỉ đô la
[/B]
[IMG]http://gdb.voanews.eu/95B635F0-FB89-4271-B8B4-D09F3530B61D_w640_r1_s_cx0_cy2_cw0.jpg[/IMG]
Máy bay không gian X-37B (Ảnh của Lực lượng Không quân Hoa Kỳ
11.12.2012
Hoa Kỳ đă phóng một máy bay không gian thí nghiệm, công nghệ cao lần thứ ba thuộc loại này trong chương tŕnh thử nghiệm bí mật của quân đội.
Máy bay X-37B dài gần 8 mét được phóng đi hôm thứ Ba từ mũi Canaveral, Florida trên một rốckết Atlas V.
Chiếc phi thuyền con thoi không người lái được phóng đi lần đầu tiên vào năm 2010 và bay ṿng quanh trái đất trong 7 tháng.
Một phi thuyền không gian X-37B khác được phóng đi trong năm 2011 và trải qua hơn một năm trong không gian.
VOA
-------------------------------
[B]Công ty Mỹ có kế hoạch đưa người lên mặt trăng với giá 1,5 tỉ đô la
[/B]
[IMG]http://gdb.voanews.eu/FC6AD8FB-82A9-47BB-A76F-A6643F61B74F_w640_r1_s_cx0_cy5_cw0.jpg[/IMG]
Một máy bay phản lực chở hành khách bay trước mặt trăng
07.12.2012
Một công ty của Mỹ do những cựu giám đốc điều hành của NASA sáng lập cho biết họ có kế hoạch mở những chuyến bay thương mại lên mặt trăng vào cuối thập kỷ này.
Công ty có tên là Golden Spike ước tính sẽ tiêu tốn 1,5 tỉ đô la để chở hai người lên mặt trăng và chở về trong khoảng thời gian lên tới hai ngày.
Công ty có kế hoạch bán các chuyến bay này cho những "quốc gia, cá nhân và các công ty với mục tiêu và tham vọng thám hiểm mặt trăng", với chi phí mà theo lời họ, chỉ bằng một phần nhỏ so với những chương tŕnh thám hiểm mặt trăng tương tự của chính phủ.
Golden Spike nói họ sẽ làm giảm chi phí bằng cách sử dụng tên lửa và tàu vũ trụ hiện có để phóng lên mặt trăng, và chỉ cần phải thiết kế trang phục không gian và tàu thám hiểm mặt trăng mới. Công ty cũng đang xem xét các nguồn thu khác, chẳng hạn như quảng cáo trên các tàu không gian.
Thông báo được đưa ra ngay trước khi kỷ niệm 40 năm NASA phóng tàu Apollo 17 vào không gian, sứ mệnh cuối cùng đưa con người lên mặt trăng.
-
[B]Bờ vực ngân sách[/B]
- Nguyễn Thơ Sinh
[IMG]http://thoibao.com/images/stories/DecTH12/Obama%20Fail.jpg[/IMG]
Gần đây chúng ta nghe nói nhiều về “bờ vực ngân sách - fiscal cliff”. Thuật ngữ này xuất hiện liên tục trên các phương tiện truyền thông từ tivi cho đến radio, báo chí, và các trang mạng xă hội như: Facebook và YouTube... đâu đâu cũng thấy nói về fiscal cliff, lo lắng về nó, quan tâm đến nó! Nhưng thực hư fiscal cliff là ǵ?
Fiscal là từ thuộc về lĩnh vực tài chánh và cliff là bờ vực. Ráp lại thành “bờ vực tài chánh” nghe không ổn lắm, nhưng ngẫm nghĩ ta thấy đây là một sự so sánh t́nh trạng ngân khoản tài chánh của Mỹ đang trên bờ vực nguy hiểm (có nguy cơ dẫn đến phá sản như đă từng xảy ra năm 2011) nếu như không có sự can thiệp điều chỉnh kịp thời, đến từ Ṭa Bạch Ốc với vai tṛ của Tổng thống và những nỗ lực của Quốc hội nữa.
Với từ fiscal cliff, ta h́nh dung ra một bờ vực thẳm sâu. Nếu như không dừng lại kịp thời, cỗ xe đang chạy sẽ lao thẳng xuống vực với vận tốc trọng lực rơi tự do. Trong thuật ngữ kinh tế, fiscal cliff nói đến sự phá sản (bankruptcy) – Tức chính phủ không c̣n khả năng chi trả các khoản nợ mà chính phủ vay trước đây cũng như mất khả năng chi trả các chương tŕnh phúc lợi xă hội cho công dân.
Nền kinh tế Mỹ với những phát triển mạnh và liên tục như ta thấy, chính phủ thu thuế từ nền kinh tế hùng mạnh ấy. Song, sau khoản thu khổng lồ ấy có bao nhiêu khoản chính phủ cần chi tiêu để vận hành một hệ thống xă hội gồm nhiều chương tŕnh phúc lợi dành cho người dân. Trong trường hợp các khoản chi tiêu đến từ các nguồn thuế không đủ, chính phủ phải vay mượn qua h́nh thức bán trái phiếu, th́ mới có thể tiếp tục duy tŕ các hoạt động xă hội. Chính phủ thiếu tiền sẽ khiến cho guồng máy chính phủ ngừng trệ, và cách đối phó trước hết là cắt giảm tối đa để tránh sự phá sản của một chính phủ; nói rộng hơn là của một quốc gia.
V́ thế, đối diện với khủng hoảng fiscal cliff, những chương tŕnh phục vụ xă hội được coi là xa xỉ sẽ bị cắt giảm trước tiên, như các chương tŕnh không liên quan trực tiếp đến các vấn đề khẩn cấp của xă hội như ngân sách giáo dục, ngân sách dành cho các chương tŕnh văn hóa, ngân sách dành cho người cai nghiện, hệ thống nhà tù, ngân sách hỗ trợ các chương tŕnh nghiên cứu khoa học... Kế đến là các chương tŕnh thiết thực hơn như ngân sách trợ cấp thất nghiệp, ngân sách chăm sóc sức khỏe y tế như Medicare (một chương tŕnh cấp liên bang dành cho người về hưu) và Medicaid (một chương tŕnh phối hợp giữa liên bang và tiểu bang dành cho người nghèo). Ở Mỹ, có đến 50 chương tŕnh Medicaid khác nhau tại những tiểu bang, trong khi đó chỉ có một chương tŕnh Medicare dành cho tất cả mọi người đến tuổi 65.
Năm 2011, khi tổ chức S&P chuyên đánh giá khả năng tài chánh của các tổ chức kinh tế trên thế giới, gồm các quốc gia, đă hạ thấp tín dụng của Hoa Kỳ một bậc từ AAA xuống AA. Điều này khiến cho giá trị trái phiếu của Hoa Kỳ suy yếu và kém hấp dẫn với giới đầu tư. V́ khi uy tín tài chánh của Mỹ giảm, ḷng tin của người đầu tư (chủ yếu là mua trái phiếu của Mỹ) sẽ giảm theo. Khá đơn giản như cách nói của người Việt ḿnh là: Nắm người có tóc, đâu ai nắm người trọc đầu. V́ khi ngân sách Mỹ cạn kiệt, các khoản chi buộc phải ngừng lại, kể cả chuyện thanh toán trả nợ cho các trái phiếu bán ra trong quá khứ. V́ thế, S&P mới ra quyết định hạ thấp điểm tín dụng của Mỹ từ cấp AAA xuống AA vào tháng 08 năm 2011, khi Mỹ đứng trước nguy cơ không thể thanh toán nợ trái phiếu.
Điều đáng chú ư là kinh tế Mỹ đă nhiều năm gần đây nằm trong t́nh trạng lấy nợ nuôi nợ. Nghĩa là để trang trải các khoản cần chi trả, ngoài việc thu thuế, chính phủ Mỹ phải vay thêm (tức bán trái phiếu). Hiện nay, bài toán nền kinh tế Mỹ đang gặp phải nhiều rối ren phức tạp với những món nợ chồng chất đă vay trước đây. Vấn đề nóng hổi được đặt ra là có nên giới hạn mức vay tối đa – tức khi đă vay đến một lúc nào đó th́ không được vay thêm nữa. Báo chí và các văn bản gọi chung mức vay tối đa là debt ceiling (có nghĩa là mức cao nhất chính phủ được phép vay). Bởi lẽ các chính khách và người dân Mỹ tỏ ra băn khoăn và lo lắng trước t́nh trạng Mỹ càng ngày càng lún sâu vào cảnh nợ nần nhiều hơn từ các trái phiếu đă bán ra. Ví dụ như họ lo rằng Mỹ đang nợ Trung Quốc khoảng 1.1 trillions Mỹ kim (tức hơn 1 ngàn tỷ Mỹ kim) nợ trái phiếu vào năm 2012 so với tổng số nợ chung của Hoa Kỳ lên tới 15 trillions Mỹ kim (15 ngàn tỷ!)
Không muốn chính phủ Mỹ phải lâm vào t́nh trạng phá sản (như năm 2011) thêm một lần nữa, Đạo luật Kiểm soát Ngân khoản năm 2011 (Budget Control Act 2011) ra đời và được Tổng thống Obama kư. Theo đạo luật này, nếu Quốc hội không cho phép chính phủ vay thêm, tức vượt mức vay cho phép (debt ceiling) để Ṭa Bạch Ốc có thể vay nhằm chi trả các chương tŕnh chi tiêu của chính phủ liên bang, chính phủ Mỹ sẽ đương nhiên trở thành phá sản (bankrupt).
Cái khó bó cái khôn. Không được vay th́ lấy tiền đâu ra để trang trải. Có vài hướng giải quyết được bàn đến: (a) Phải cắt giảm chi tiêu tới mức thấp nhất, (b) tăng thuế, trong đó bao gồm cả thuế thu nhập, (c) nâng cao độ tuổi hưởng những quy chế phúc lợi (entitlement). V́ vậy, chúng ta nghe nói rất nhiều về fiscal cliff với những buổi thương thuyết nảy lửa giữa Ṭa Bạch Ốc và Quốc hội. Ta thấy Tổng thống Obama khăng khăng muốn tăng thuế nhiều hơn với 2% số người giàu chóp bu của Mỹ. Trong khi đó, Quốc hội, do Đảng Cộng ḥa kiểm soát, cho rằng cách này không thể giúp giải quyết bài toán thâm thủng ngân sách (budget deficit). Đá qua đá lại nhưng không đi đến đâu, t́nh h́nh căng thẳng gần như rơi vào bế tắc.
Kinh tế toàn cầu đang gặp nhiều khó khăn, Mỹ cũng chẳng thoát khỏi cái hạn lớn này. Ngân sách chính phủ Mỹ rồi đây sẽ đi về đâu? Khó ai nói trước được. Dân Mỹ đang lo lắng, sợ cuộc thương thuyết giữa Ṭa Bạch Ốc và Quốc hội về hiện t́nh fiscal cliff sẽ thất bại, thuế sẽ tăng, chi phí cắt giảm, kể cả những khoản phúc lợi dành cho người già và người nghèo. Và trong tương lai, t́nh trạng tương tự sẽ vẫn tái diễn. Điều chúng ta có thể làm là tự ḿnh có những kế hoạch pḥng thân trước, chứ đừng lệ thuộc quá nhiều, hoặc ỷ lại vào chính phủ với kế hoạch hỗ trợ trong tương lai khi ḿnh về hưu. Bởi lẽ, tới chừng đó... biết đâu t́nh thế sẽ càng u ám hơn rất nhiều.
Nguyễn Thơ Sinh
TB Online
-
[B]Mỹ và Trung Quốc[/B]
Nguyễn Hưng Quốc
[IMG]http://gdb.voanews.eu/73D6FA4A-4763-474A-88D4-E4EC9AA4738E_w640_r1_s.jpg[/IMG]
22.12.2012
Hầu như ai cũng biết rơ điều này: Số phận của nhân loại, trong vài thập niên tới, tùy thuộc chủ yếu vào mối quan hệ giữa Mỹ và Trung Quốc. Đó sẽ là một mâu thuẫn chính trong nền chính trị thế giới. Các mâu thuẫn khác, đang và sẽ xuất hiện, đây đó, như ở Afghanistan, Iran hay Syria, đều có tính chất cục bộ. Chỉ có mâu thuẫn giữa Mỹ và Trung Quốc là thực sự có tính chất toàn cầu. Như mối quan hệ giữa Mỹ và Liên Xô thời Chiến tranh lạnh.
Cũng như mọi mâu thuẫn khác, mâu thuẫn giữa Mỹ và Trung Quốc có hai khả năng phát triển: một, ḥa giải hoặc kiềm chế trong ḥa b́nh; và hai, bùng nổ thành xung đột hoặc trong lănh vực kinh tế và chính trị, hoặc trong lănh vực quân sự. Trong lănh vực quân sự, có hai mức độ: một cách toàn diện, thành chiến tranh giữa hai nước và cùng với họ, các đồng minh của mỗi bên; hoặc, một cách cục bộ, ở một số điểm nóng nào đó. Cũng giống thời Chiến tranh lạnh.
Xin lưu ư, ngay từ đầu nhiệm kỳ thứ nhất, vào năm 2009, Tổng thống Mỹ Barack Obama đă chọn giải quyết mâu thuẫn một cách hoà b́nh bằng cách đề nghị thành lập “Nhóm 2” (G-2, Group of Two), chỉ bao gồm Mỹ và Trung Quốc, như một h́nh thức song song với “Nhóm 8” (G-8) (vốn bao gồm tám quốc gia có nền kinh tế lớn nhất thế giới: Mỹ, Pháp, Đức, Ư, Nhật, Anh, Canada và Nga) và “Nhóm 20” (G-20) mới h́nh thành (ngoài tám nước trên, thêm: Nam Phi, Mexico, Brazil, Argentina, Trung Quốc, Hàn Quốc, Ấn Độ, Indonesia, Thổ Nhĩ Kỳ, Saudi Arabia, Úc và Cộng đồng Âu châu). So với hai nhóm (G-8 và G-20) trong hiện tại, nhóm G-2, dù muốn hay không, cũng có vị thế cao hơn hẳn.
Bằng đề nghị ấy, Tổng thống Obama thừa nhận vai tṛ siêu cường đặc biệt của Trung Quốc, muốn có những cuộc đối thoại b́nh đẳng với Trung Quốc, h́nh thành một thế giới lưỡng cực và hy vọng các cuộc đối thoại ấy sẽ hóa giải các tranh chấp giữa hai quốc gia có hai nền kinh tế và hai nền quốc pḥng lớn nhất thế giới.
Tuy nhiên, lúc ấy, Trung Quốc có thể v́ đang bận tâm với việc chuyển giao quyền lực, chuẩn bị cho kỳ đại hội đảng lần thứ 18 (được tổ chức vào tháng 11, 2012), và cũng có thể v́ nghi kỵ Mỹ, nên hờ hững với lời đề nghị ấy. Thiện chí ḥa giải của Obama coi như thất bại. Hơn nữa, dường như ông xem đó là một tín hiệu về quyết tâm tranh chấp của Trung Quốc, nên ở năm cuối của nhiệm kỳ thứ nhất, ông chọn một chính sách khác hẳn: Trở lại châu Á để kiềm chế Trung Quốc, chủ yếu về phương diện chính trị và quân sự.
Ở đây, có hai điểm cần nhấn mạnh:
Thứ nhất, một cách chính thức, chính phủ Mỹ không bao giờ nói như vậy cả. Họ không dùng chữ “kiềm chế” (contain). Không những không dùng, họ c̣n phủ nhận điều đó khi bị Trung Quốc phản đối. Tuy nhiên, ở đây, ai cũng biết có những khác biệt rất lớn và vô cùng sâu sắc giữa ngôn ngữ ngoại giao và thực tế.
Thứ hai, đây chính là sự khác biệt lớn nhất giữa mâu thuẫn hiện nay và các mâu thuẫn thời Chiến tranh lạnh. Trước, thời Chiến tranh lạnh, Mỹ kiềm chế Liên Xô trên cả ba lănh vực, ngoài chính trị và quân sự, c̣n có cả kinh tế: giữa hai nước, cũng như giữa hai khối tư bản và cộng sản, không có quan hệ ǵ về kinh tế đáng kể. Nay th́ khác. Quan hệ kinh tế giữa Mỹ và Trung Quốc vẫn hoạt động b́nh thường, thậm chí, trên cả mức b́nh thường với hiện tượng các công ty của Mỹ vẫn ào ào chạy đến Trung Quốc và hàng hóa cũng như tiền bạc của Trung Quốc vẫn cứ ào ào đổ ngược vào Mỹ. Chính mối quan hệ chặt chẽ về kinh tế này sẽ giới hạn cũng như sẽ làm biến dạng các xung đột về chính trị và quân sự nếu có.
Trước mắt, Mỹ tiến hành biện pháp kiềm chế Trung Quốc trong hai lănh vực chính trị và quân sự bằng hai biện pháp chính:
Thứ nhất, họ thay đổi cấu trúc quân sự ở tầm vĩ mô: Trước, các chiến hạm của Mỹ được phân bố đồng đều 50/50 trên hai vùng Thái B́nh Dương và Đại Tây Dương. Nay, họ chuẩn bị để đến năm 2020, tỉ lệ ấy sẽ là 60/40, nghiêng về phía Thái B́nh Dương. Song song với việc tái phối trí các chiến hạm ấy, Mỹ cũng t́m cách thiết lập các căn cứ quân sự ở một số nước thuộc châu Á - Thái B́nh Dương để sẵn sàng cho một trận chiến quyết liệt với Trung Quốc.
Thứ hai, Mỹ cũng ráo riết củng cố và phát triển quan hệ quân sự với các đồng minh cũ cũng như t́m kiếm các đồng minh mới trong khu vực châu Á - Thái B́nh Dương, kể cả các đảo quốc nhỏ nhoi và xa xôi như Solomon Islands. Nhưng mục tiêu quan trọng nhất của Mỹ vẫn là các quốc gia gần với Trung Quốc nhất như Ấn Độ, Philippines, Indonesia, Singapore, Myanmar và Việt Nam.
Cả hai biện pháp này vừa mới manh nha, không thể biết được là chúng thành công hay thất bại. Tương lai của vùng châu Á - Thái B́nh Dương và từ đó, của cả thế giới, tùy thuộc vào Trung Quốc và t́nh h́nh chính trị trong khu vực. Ở Trung Quốc, có hai yếu tố chính có vai tṛ quyết định đến chính sách của họ đối với Mỹ: Một, thái độ của giới cầm quyền, hoặc nhân nhượng hoặc quyết liệt đối đầu; hoặc dừng lại ở vị thế một siêu cường về kinh tế hoặc muốn đóng vai siêu cường về cả kinh tế lẫn quân sự; hoặc muốn duy tŕ một thế giới song cực hoặc muốn h́nh thành một trật tự mới ở đó Trung Quốc sẽ là siêu cường số một, thay thế vị trí của Mỹ hiện nay. Hai, xu hướng dân chủ hóa làm thay đổi thể chế chính trị ở Trung Quốc để biến Trung Quốc thành một quốc gia dân chủ, tôn trọng nhân quyền, biết chia sẻ các bảng giá trị chung của nhân loại, từ đó, có thể chung sống một cách hoà b́nh với thế giới. Ở khu vực, các tranh chấp giữa Trung Quốc và một số nước khác, từ Nhật Bản đến Philippines và Việt Nam cũng có thể làm thay đổi bàn cờ chính trị của Trung Quốc và Mỹ. Đó là chưa kể đến việc Mỹ có vượt qua khỏi các cuộc khủng hoảng kinh tế hiện nay hay không.
Quan hệ giữa Mỹ và Trung Quốc sẽ ảnh hưởng đến cả thế giới. Nhưng nước chịu ảnh hưởng trực tiếp nhất có lẽ là Việt Nam.
Trong trường hợp xảy ra chiến tranh, Việt Nam rất dễ có nguy cơ trở thành một tiền đồn. Như thời Chiến tranh lạnh. Mảnh đất có h́nh chữ S, như một người đàn bà gầy guộc oằn người dưới hai gánh nặng ở hai đầu, sẽ có nguy cơ lại đẫm đầy máu và nước mắt. Như thời Chiến tranh lạnh.
Trong trường hợp Mỹ và Trung Quốc cố gắng thu xếp các tranh chấp một cách ḥa b́nh, Việt Nam cũng có nguy cơ trở thành một món hàng để hai bên trả giá và đổi chác với nhau. Lại cũng giống thời Chiến tranh lạnh.
Ngày xưa, người ta hay nói Việt Nam may mắn có một vị trí thật tuyệt vời để có thể đón nhận được nhiều luồng văn minh trên thế giới. Nay, mới thấy nhận định và niềm tự hào ấy hoàn toàn sai.
Từ góc độ địa-chính trị, Việt Nam là một túi thuốc nổ. Với một viễn ảnh rất đáng lo.
* Blog của Tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ư của Đài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
-
[B]Mỹ đưa vũ khí công nghệ cao đến châu Á-Thái B́nh Dương
[/B]
Bộ trưởng Quốc pḥng Hoa Kỳ Leon Panetta nói rằng chiến đấu cơ tàng h́nh F-35 đang trong quá tŕnh thử nghiệm có thể sẽ được triển khai tại căn cứ Iwakuni ở tỉnh Yamaguchi của Nhật Bản trước năm 2017
Washington đang có kế hoạch triển khai tàu chiến loại mới nhất và vũ khí công nghệ cao đến châu Á – Thái B́nh Dương trong khuôn khổ của chiến lược chuyển trọng tâm sang khu vực này.
Hăng thông tấn AFP hôm 20 tháng 12 trích lời một giới chức cấp cao của Hoa Kỳ nói rằng trong thời gian tới Ngũ giác đài sẽ triển khai chiến đấu cơ chống tàu ngầm P-8, phi đạn cruise, tàu ngầm lớp Virginia, tàu chiến ven bờ, và chiến đấu cơ F-35 đến các căn cứ và hải cảng ở châu Á.
Giới chức không nêu tên này nói: “Những ǵ mà chúng ta đang chứng kiến thuộc khuôn khổ của một nỗ lực lớn hơn, và các hệ thống vũ khí mới nhất sẽ được triển khai ở khu vực Thái B́nh Dương trước.”
Trong thời gian gần đây Ngũ giác đài đă đẩy mạnh kế hoạch hướng về châu Á sau một thập niên phải tập trung cho cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan. Động thái này phản ánh mối quan tâm của Washington trước sự phát triển quân sự mạnh mẽ của Trung Quốc và thái độ của Bắc Kinh trong tranh chấp chủ quyền cới các nước láng giềng, trong đó có những đồng minh thân cận của Hoa Kỳ.
Washington đă có kế hoạch triển khai hơn phân nửa hạm đội của Hoa Kỳ đến châu Á – Thái B́nh Dương và 4 tàu chiến ven biển có tính cơ động cao sẽ được triển khai luân phiên tại Singapore.
Bộ trưởng Quốc pḥng Leon Panetta hôm thứ ba nói rằng chiến đấu cơ tàng h́nh F-35 đang trong quá tŕnh thử nghiệm có thể sẽ được triển khai tại căn cứ Iwakuni ở tỉnh Yamaguchi của Nhật Bản trước năm 2017.
Trong một thông cáo hồi tháng 9, Washington cho biết Hoa Kỳ cũng sẽ cung cấp cho Nhật Bản hệ thống radar hiện đại để tăng cường khả năng pḥng thủ phi đạn.
Việt Nam, Philippines và các quốc gia Đông Nam Á khác có tranh chấp chủ quyền lănh hải với Trung Quốc với mức độ ngày càng tăng đă t́m cách tăng cường hợp tác quân sự với Washington.
Khi điểm lại những cuộc hội đàm mới đây với các quốc gia ở Đông Nam Á, giới chức quốc pḥng Hoa Kỳ được AFP trích thuật nói rằng chính phủ các nước đang theo dơi sát xem giới lănh đạo chính trị và quân sự mới của Trung Quốc sẽ giải quyết vấn đề tranh chấp chủ quyền như thế nào.
Giới chức này nói “có những lo ngại cụ thể và nghiêm trọng” về những hành động mới đây của Bắc Kinh tại Biển Nam Trung Hoa -- ám chỉ đến luật mới của của tỉnh Hải Nam cho phép cảnh sát biển địa phương khám xét và bắt giữ tàu nước ngoài vào khu vực mà Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền; “hộ chiếu lưỡi ḅ;” và việc tàu đánh cá Trung Quốc bị tố cáo cắt đứt cáp thăm ḍ của tàu nghiên cứu Việt Nam.
Nguồn: AFP, Kyodo News
-
[B]Một cấp chỉ huy lực lượng Biệt Hải chết bầt ngờ[/B]
[IMG]http://thoibao.com/images/stories/DecTH12/SealCommanderDeath.jpg[/IMG]
Hoa Thịnh Đốn: Các cơ quan an ninh Hoa Kỳ đang mở cuộc điều tra về cái chết bất ngờ của một cấp chỉ huy lực lượng Biệt Hải ( Navy SEAL commander).
Tư lệnh biệt hải Job W. Price năm nay 42 tuổi, đă chết bất ngờ tại tỉnh Uruzgan, xứ Afghanistan.
Theo những nguồn tin thẩm quyền th́ viên tư lệnh này đă tữ tử?
Tư lệnh Price trực thuộc nhóm biệt hải 4, ở căn cứ Virginia Beach, hiện đang có nhiệm vụ huấn luyện lực lượng cảnh sát ỡ tỉnh Uruzgan. Ông chết đi để lại vợ và một đứa con gái.
TB Online
-
[B]Mỹ sắp có tên lửa có thể tái sử dụng nhiều lần[/B]
(ĐVO)-Mới đây Công ty SpaceX (Mỹ) đă tiến hành thử nghiệm thành công loại tên lửa mới nhất có khả năng tái sử dụng nhiều lần...
[IMG]http://baodatviet.vn/dataimages/201212/original/images1167713_tenluaSpaceX.1.datviet.vn.jpg[/IMG]
[IMG]http://baodatviet.vn/dataimages/201212/original/images1167714_tenluaSpaceX.2.datviet.vn.jpg[/IMG]
Theo đó loại tên lửa này có khả năng cất cánh rồi hạ cánh an toàn sau khi thực hiện xong nhiệm vụ...
[IMG]http://baodatviet.vn/dataimages/201212/original/images1167717_tenluaSpaceX.4.datviet.vn.jpg[/IMG]
[IMG]http://baodatviet.vn/dataimages/201212/original/images1167718_tenluaSpaceX.5.datviet.vn.jpg[/IMG]
Giờ đây với việc phát minh ra loại tên lửa mới có khả năng cất, hạ cánh an toàn th́ công ty SpaceX đang khiến việc vận chuyển người và hàng hóa vào không gian trở nên hết sức đơn giản và không hề quá tốn kém...
[IMG]http://baodatviet.vn/dataimages/201212/original/images1167722_tenluaSpaceX.9.datviet.vn.jpg[/IMG]
[url]http://www.baodatviet.vn/hinh-anh/201212/My-sap-co-ten-lua-co-the-tai-su-dung-nhieu-lan-2209018/[/url]