"CTCK: T́m cách sống qua ngày"
[url]http://www.vef.vn/2011-12-18-ctck-tim-cach-song-qua-ngay[/url]
[I]"...Chưa kịp thẩm thấu nhiều thông tin không mấy tốt lành từ các CTCK, hôm (15/12), TTCK lại đón nhận thêm tin [B]CTCK Hà Nội (HSSC) xin rút nghiệp vụ môi giới[/B].
Thông tin cụ thể về việc HSSC rút nghiệp vụ môi giới như thế nào chưa được công bố. Tuy nhiên, nó phần nào đă cho thấy sự khó khăn mà các CTCK đang phải đối mặt trong bối cảnh TTCK liên tục phá đáy và giao dịch trầm lắng..."[/I]
Đang có sa thải hàng loạt nhân viên trong các cty CK. Số người này, trong 3-5 năm nay chỉ biết nghề này. Nay bị thất nghiệp, th́ không biết họ phải làm ǵ đây?
Nói chung, th́ đang có làn sóng "cho nghỉ việc" tại VN, v́ cái tật "lương tháng 13" quái ác. Nhiều cty cho nhân viên nghỉ để khỏi thưởng nguyên tháng lương.
Thất nghiệp ngay trước Tết thế này th́ thê thảm quá.
Về E/U trong thời gian tới
[QUOTE=NewTrader;30869]Tôi cũng lượm được 100 pips E/U, tạm thời không đánh vàng, chỉ short E/U mà thôi. Cheers![/QUOTE]
T́nh h́nh này short E/U rất dễ, v́ nếu có lên, sẽ xuống lại, v́ nhiều lư do.
Bạn nhớ là năm ngoái E/U lên trong tháng 10, v́ FED tung tiền ra. Từ 1,2000 lên suốt tới 1,2800, dừng lại chút, rồi lên trên 1,3000 trọn năm nay.
Nay ảnh hưởng QE2 đă hết, FED có lẽ sẽ KHÔNG tung ra QE3 v́ nhiều lư do, trong đó có chính trị. Ngược lại, bên Euroland lại sẽ cần phải tung tiền ra đều đều để cứu PIIGS, chỉ việc này thôi đủ làm E/U xuống.
Ngoài ra, c̣n bao nhiêu là tin xấu từ Euroland. Do đó, nếu có lên lại đôi chút, th́ E/U cũng sẽ mau chóng xuống lại mà thôi.
Chỉ cần useable margin cao, là ok. Trong thời gian tới, E/U sẽ xuống dưới 1,3000 xa, theo tôi có thể xuống 1,200.
Như vậy là tốt, tôi không hiểu v́ sao ECB lại rất thích EUR giá cao như vậy. Nếu xuống c̣n 0,8 USD th́ càng tốt chứ sao, khi đó dân họ xài hàng làm tại Euroland, do nhập khẩu mắc, và ngược lại họ có thể xuất khẩu cao.
Họ có thể monetize 1000 tỉ EUR mua lại hết nợ lăi suất cao của PIIGS. Tiền này tung ra làm E/U giảm mạnh, như vậy họ vừa trả hết nợ lăi suất cao, vừa làm giảm giá E/U với các lợi ích kể trên.
Đây là trường phái GS Krugman, và tôi, được dạy cho.
Một việc lớn thế này th́ phải xem mạng, vận, VN ra sao.
[QUOTE=tora_;110026][COLOR="#0000CD"]
Bác Trần cố gắng lên nhé, rất nhiều đồng bào quốc nội đang mong chờ các bác về! CỐ LÊN bác TRẦN ơi![/COLOR][/QUOTE]
Dear tora, tôi đang cố gắng đây, bên Á châu cũng làm việc cật lực mua tin tức, gài người vào Trung ương, mua chuộc lănh đạo, v.v...
Một việc lớn thế này th́ phải xem mạng, vận, VN ra sao.
Phe tôi góp phần làm CSVN suy yếu, từ đó các phe phái KHÁC dễ thành công hơn. Ví dụ, Việt Tân cần cho nhân viên họ qua Thái lan học tập. Khi trước rất khó, v́ công an theo sát quá. Nay do thiếu tiền, ngân sách thâm hụt quá cao, CSVN cắt giảm bớt 1 số nhân viên chuyên theo dơi, công an biên pḥng, v.v... do đó mà hành động của phe này được thuận lợi hơn.
Bên Dân chủ, V́ dân, 8406, cũng hoạt động mạnh. Khi có tiền bạc dồi dào, CSVN dễ thuê hàng ngàn nhân viên ch́m, nổi, chuyên theo dơi, phá hoại các nhóm này. Nay CSVN quá thiếu tiền, thuế thu vào ngày càng ít, CSVN sẽ buộc phải cắt giảm số nhân viên này.
Rồi tiền bạc họ mua chuộc ăng ten trong cộng đồng VN hải ngoại cũng phải bị cắt bớt.
Các người có việc làm ăn tại VN nên phải xách dép râu cho CSVN th́ nay cũng te tua, do mối làm ăn tại VN thất bại. Họ hết làm ăn tại VN, th́ cũng thôi luôn việc làm ăng ten cho CS.
Các hoạt động tuyên truyền nay cũng bị giảm mạnh, điển h́nh là VTV4 ngưng phát sóng vùng DC, Northern Virginia, Maryland, v́ hết tiền trả.
-------------------------
CSVN đang bị đau, rất đau, v́ các đ̣n KT phe tôi đánh thọc sườn, vào các điểm yếu nhất của họ như tại TTCK, BĐS, giá ngoại tệ.
Chúng tôi "lót đường" cho các nhóm khác thành công cũng được, hoặc CSVN đầu hàng phe tôi cũng được.
LS Đinh Việt làm gần chỗ tôi, và tôi cho rằng khi đó sẽ không khó để mời ông làm đại diện, qua Geneva kư Hiệp định Geneva II, CSVN thoái lui trong danh dự, giàu sang, an toàn, để lại quyền tự quyết chính trị cho cử tri.
Trong phe tôi, toàn là chuyên gia, khoa học gia, học giả, không ai muốn dính dáng đến các chức vụ dân cử cả, v́ biết con đường đó nhiều khi phải rất gian hùng, dùng gian kế. Phe tôi chẳng ai giỏi, và thích, muốn, làm các việc này, v́ sợ ô danh họ.
Thị trường chứng khoán sập , người đầu tư mất của nổi điên
– Thua lỗ v́ chứng khoán, cho vay nặng lăi, phá sản… nhiều đại gia đă trắng tay trong chớp mắt và họ vào viện tâm thần trong trạng thái mất kiểm soát bản thân.
Có trong tay hàng chục tỉ cũng vào viện tâm thần
Có lẽ thời điểm Viện tâm thần Bệnh viện Bạch mai đón nhận nhiều “đại gia” ghé thăm tệ xá của ḿnh nhất chính là thời điểm thị trường chứng khoán rơi xuống đáy.
BSCKII Nguyễn Văn Dũng, Trưởng pḥng T4, Viện Tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai cho hay, nhiều "đại gia" phải vào bệnh viện tâm thần do khủng khoảng tâm lư, chủ yếu là do thị trường chứng khoán.
Điển h́nh là một đại gia trẻ tuổi tên H., 28 tuổi, nhà ở Thanh Tŕ, Hà Nội. H là con một người lái tàu hỏa, tốt nghiệp ĐH Kinh tế Quốc dân Hà Nội và là người thành đạt nhất trong ḍng họ. Bởi thế, tiếng nói của anh rất có trọng lượng trong đại gia đ́nh.
Năm 2006, anh là một trong những người mạnh dạn đầu tư vào thị trường chứng khoán và thu lời lớn. Thấy vậy, không chỉ họ hàng mà hàng xóm cũng cầm cố nhà để hùn tiền cho anh đầu tư.
Có thời điểm, anh có trong tay hàng chục tỉ đồng. Cả anh trai cũng cầm cố nhà để anh đầu tư vào chứng khoán. Nhưng khi giá cổ phiếu sụt giảm, anh đă không kịp bán hết, và hàng đống tiền của mọi người cứ thế bay hơi từng ngày.
Nhưng đến đầu năm 2011, khi thị trường chứng khoán rơi xuống đáy, anh H. đă mất hoàn toàn số tiền bỏ ra (ít nhất là hơn chục tỉ đồng). Ngôi nhà gần chục tỉ của anh trai cũng bay hơi theo. Họ hàng và láng giềng cũng có không ít người nghe anh đầu tư theo, cũng rơi vào cảnh nợ nần chồng chất.
Trước áp lực v́ trắng tay, nhiều người bị liên lụy theo, anh H chính thức bị hoảng loạn và gia đ́nh phải đưa anh vào điều trị tại Viện Sức khỏe tâm thần Quốc gia (Bệnh viện Bạch Mai).
Tại đây, anh luôn trong trạng thái căng thẳng cao độ, mất kiểm soát hành vi. Không những thế, trong suốt 9 ngày điều trị ở viện, có không ít người tới hỏi thăm anh, và thậm chí trách móc anh, xin anh tư vấn xem nên như thế nào… khiến bệnh anh càng nặng.
[B]
Thua lỗ, phá sản, tự tử bất thành: nhập viện tâm thần[/B]
Cũng lao đao v́ chứng khoán, chị Thu H, 38 tuổi tại Gia Lâm, Hà Nội đă ít nhất 3 lần đứng ở cầu Đuống để mong gieo ḿnh xuống ḍng nước dữ.
Chị Thu H đă sử dụng toàn bộ tiền mặt, giấy tờ, sổ đỏ của những ngôi nhà gia đ́nh đang sở hữu để "đánh cược" vào chứng khoán. Khi thị trường vỡ, H. mất trắng ít nhất vài chục tỷ đồng và dồn cả gia đ́nh nội, ngoại ra thuê nhà ở.
Mất quá nhiều tiền, lại chịu sự chỉ trích của nhiều người, chị H. đă 3 lần tự tử nhưng bất thành. Cách đây 2 tháng, chị lại tiếp tục viết thư tuyệt mệnh và một ḿnh lên cầu Đuống tự tử. Rất may gia đ́nh phát hiện kịp và đưa chị vào thẳng Viện sức khỏe tâm thần.
Sau khoảng nửa tháng nằm viện, chị H. đă b́nh phục phần nào, nhưng điều các bác sĩ lo lắng nhất là người nhà vẫn tiếp tục ch́ chiết chị, khiến tinh thần của chị có thể lên xuống bất thường, bệnh dễ tái phát. Do đó, các bác sĩ phải giám sát thường xuyên đồng thời yêu cần người nhà tránh làm tổn thương bệnh nhân, không kích động tránh trường hợp bệnh nhân trong một giây lát nghĩ quẩn sẽ lại làm liều.
Tuy vậy, cũng không phải ai cũng may mắn được người nhà phát hiện kịp thời. Chị Mai N. (Hà Nội) là một trường hợp như thế.
Chị N. buôn bán ở chợ Hôm, có rất nhiều bất động sản, nhà cửa, chung cư, quán cà phê. Nhưng kể từ khi chị chơi chứng khoán th́ số tiền gom góp được lần lượt ra đi. Nhưng lúc đó, cơn say máu lên, chị cố cứu vớt tiền của vào canh bạc cuối cùng.
Và rồi, không c̣n ǵ trong tay, chị một ḿnh phi xe ra cầu Đuống, nhảy thẳng xuống sông. Khi kiểm tra vật dụng, trong xe của chị có một lá thư tuyệt mệnh.
[B]
Cả vợ lẫn chồng đều tâm thần v́ chứng khoán[/B]
Với BS Dũng, đáng tiếc nhất là một gia đ́nh thành đạt ở Hà Nội nhưng cũng v́ chứng khoán mà cả hai đều phát bệnh tâm thần.
Anh là giám đốc một công ty địa ốc, vợ làm kế toán một doanh nghiệp tư nhân. Cả hai có trong tay khá nhiều đất đai. Thời điểm thị trường chứng khoán đang lên, anh và chị bàn nhau bán đất, vay thêm tiền cơ quan vợ để buôn cổ phiếu.
Kết quả là anh chị phải gánh trên vai hơn 200 tỷ đồng tiền nợ ngân hàng, nợ gia đ́nh, người thân mà gia sản anh chị có cũng chẳng thể trả nợ hết.
Quá áp lực, người chồng mắc bệnh tâm thần bỏ đi biệt tích. Chị vợ cũng từ bỏ con, lang thang đi ngoài đường, vừa cười vừa khóc, thậm chí khỏa thân đi trong mưa, gió.
Công an trong lần thu gom bệnh nhân tâm thần đă “nhặt” được chị ở gần viện và đưa vào chữa trị tại Viện sức khỏe tâm thần. Mặc dù hơn 1 tháng được chăm sóc, chữa trị nhưng theo nhận định của các bác sĩ, chị sẽ khó b́nh phục hoàn toàn.
Những ca bệnh đau ḷng trên là hệ quả tất yếu khi có sự biến động xấu trong nền kinh tế. Theo BS Dũng, gần đây, sau hàng loạt những vụ vỡ nợ bất động sản vừa rồi, cũng đă có không ít người bị rối loạn tâm thần.
Tuy vậy, chỉ khi bị quá nặng gia đ́nh mới nghĩ đến việc đưa họ vào viện, như thế là quá muộn để chữa trị.
“Sang chấn tâm thần có thể xảy ra khi bị mất tiền của đột ngột, căng thẳng trước mùa thi, lạm dụng thuốc, mất việc… Cuộc sống căng thẳng cũng là nguyên nhân dẫn tới rối loạn tâm lí. Việc phát hiện sớm sẽ giúp bệnh nhân có cơ hội quay trở lại cuộc sống b́nh thường dễ dàng hơn cũng như người nhà có cách để chăm sóc, ứng xử hợp lư” – BS Dũng cho biết.
Ngoài ra, BS Dũng lưu ư, với người càng trẻ th́ bệnh càng có nguy cơ nặng hơn v́ họ chưa có kinh nghiệm sống, chưa đáp ứng với thời cuộc, dễ tổn thương thần kinh dẫn tới mất ngủ, tâm thần. Họ bị rối loạn tâm thần cấp - sang chấn tâm lư cấp diễn trong khoảng thời gian từ 24h đến 72h với những triệu chứng kéo dài trong 2 tuần.
Thanh B́nh
[URL="http://vietbao.vn/Suc-khoe/Dai-gia-nhap-vien-tam-than-vi-mat-cua/75314805/70/"]http://vietbao.vn/Suc-khoe/Dai-gia-nhap-vien-tam-than-vi-mat-cua/75314805/70/[/URL]
Sao không thấy ai vùng lên chống đối nhà nước? Cứ cái đà này dân càng đói nghèo v́ kinh tế sụp, lại càng sanh bệnh tâm thần hay đi tự tử là xong phim luôn. Khỏi có hoa lài hoa sứ ǵ hết! :( :(
Operation Linebacker III: TTCK CSVN 14 ngày và đêm. Ngày 6.
Hôm nay, theo phân tích kỹ thuật, có 65% probability VNM NY sẽ xuống. Từ mai trở đi, có 85% probability sẽ xuống đến cuối năm.
Hôm nay, 2 phần xuống, 1 phần lên. Từ mai trở đi, 5-6 phần xuống, 1 phần lên.
Phe tôi chỉ góp phần vào, chứ không thao túng, nắm thị trường trong tay, được.
C̣n bên VN th́ sẽ xuống dài đến cuối năm. Phe ngoại có thể thí mạng đánh lên, cho đẹp chỉ số, để cổ đông ngoại khỏi rút vốn.
Nhưng sẽ rất tốn kém, và nếu các cty credit ratings đánh sụt tín dụng VN th́ sức đánh xuống quá lớn, foreign funds nào ráng đánh lên th́ sẽ thua sạt nghiệp, cổ đông ngoại khỏi rút vốn, v́ c̣n đâu mà rút.
Bài dịch về kinh tế của Tran
Đây là nguyên văn bài viết :
[quote][color=blue]Killing the Euro
By PAUL KRUGMAN
Published: December 1, 2011
Can the euro be saved? Not long ago we were told that the worst possible outcome was a Greek default. Now a much wider disaster seems all too likely.
Fred R. Conrad/The New York Times
Paul Krugman
Opinionator | The Stone: Euro Blind (November 21, 2011)
What's the best way to protect the American and global economies during Europe's crisis?
True, market pressure lifted a bit on Wednesday after central banks made a splashy announcement about expanded credit lines (which will, in fact, make hardly any real difference). But even optimists now see Europe as headed for recession, while pessimists warn that the euro may become the epicenter of another global financial crisis.
How did things go so wrong? The answer you hear all the time is that the euro crisis was caused by fiscal irresponsibility. Turn on your TV and you’re very likely to find some pundit declaring that if America doesn’t slash spending we’ll end up like Greece. Greeeeeece!
But the truth is nearly the opposite. Although Europe’s leaders continue to insist that the problem is too much spending in debtor nations, the real problem is too little spending in Europe as a whole. And their efforts to fix matters by demanding ever harsher austerity have played a major role in making the situation worse.
The story so far: In the years leading up to the 2008 crisis, Europe, like America, had a runaway banking system and a rapid buildup of debt. In Europe’s case, however, much of the lending was across borders, as funds from Germany flowed into southern Europe. This lending was perceived as low risk. Hey, the recipients were all on the euro, so what could go wrong?
For the most part, by the way, this lending went to the private sector, not to governments. Only Greece ran large budget deficits during the good years; Spain actually had a surplus on the eve of the crisis.
Then the bubble burst. Private spending in the debtor nations fell sharply. And the question European leaders should have been asking was how to keep those spending cuts from causing a Europe-wide downturn.
Instead, however, they responded to the inevitable, recession-driven rise in deficits by demanding that all governments — not just those of the debtor nations — slash spending and raise taxes. Warnings that this would deepen the slump were waved away. “The idea that austerity measures could trigger stagnation is incorrect,” declared Jean-Claude Trichet, then the president of the European Central Bank. Why? Because “confidence-inspiring policies will foster and not hamper economic recovery.”
But the confidence fairy was a no-show.
Wait, there’s more. During the years of easy money, wages and prices in southern Europe rose substantially faster than in northern Europe. This divergence now needs to be reversed, either through falling prices in the south or through rising prices in the north. And it matters which: If southern Europe is forced to deflate its way to competitiveness, it will both pay a heavy price in employment and worsen its debt problems. The chances of success would be much greater if the gap were closed via rising prices in the north.
But to close the gap through rising prices in the north, policy makers would have to accept temporarily higher inflation for the euro area as a whole. And they’ve made it clear that they won’t. Last April, in fact, the European Central Bank began raising interest rates, even though it was obvious to most observers that underlying inflation was, if anything, too low.
And it’s probably no coincidence that April was also when the euro crisis entered its new, dire phase. Never mind Greece, whose economy is to Europe roughly as greater Miami is to the United States. At this point, markets have lost faith in the euro as a whole, driving up interest rates even for countries like Austria and Finland, hardly known for profligacy. And it’s not hard to see why. The combination of austerity-for-all and a central bank morbidly obsessed with inflation makes it essentially impossible for indebted countries to escape from their debt trap and is, therefore, a recipe for widespread debt defaults, bank runs and general financial collapse.
I hope, for our sake as well as theirs, that the Europeans will change course before it’s too late. But, to be honest, I don’t believe they will. In fact, what’s much more likely is that we will follow them down the path to ruin.
For in America, as in Europe, the economy is being dragged down by troubled debtors — in our case, mainly homeowners. And here, too, we desperately need expansionary fiscal and monetary policies to support the economy as these debtors struggle back to financial health. Yet, as in Europe, public discourse is dominated by deficit scolds and inflation obsessives.
So the next time you hear someone claiming that if we don’t slash spending we’ll turn into Greece, your answer should be that if we do slash spending while the economy is still in a depression, we’ll turn into Europe. In fact, we’re well on our way.
[/quote][/color]
Mời các bác so lại với những ǵ Tran dịch :
[QUOTE=Dr_Tran;109799]Theo [url]http://www.nytimes.com/2011/12/02/opinion/krugman-killing-the-euro.html?ref=paulkrugman[/url]
Bài dịch theo ư, không theo quá sát từ ngữ.
[B][CENTER]Xóa bỏ đồng EURO (1/12/2011)[/CENTER][/B]
EURO có thể được cứu hay không? Cách đây không lâu, chúng ta được cho biết rằng kết quả tệ hại nhất có thể xảy ra là Hy lạp sẽ quỵt nợ. Bây giờ, một thảm họa rộng lớn hơn dường như sắp xảy ra.
Đúng vậy, quả tạ đè nặng lên thị trường đă được nâng lên một chút vào hôm thứ Tư sau khi các ngân hàng trung ương công bố một cách màu mè về việc tăng trưởng quỹ tín dụng (điều này sẽ, thực ra, không tạo ra bất cứ sự khác biệt đáng kể nào). Nhưng ngay cả những người lạc quan nhất nay cũng nh́n nhận rằng Âu châu đang tiến tới suy thoái, trong khi người bi quan th́ cảnh báo rằng đồng Euro có thể trở thành trung tâm điểm của một cuộc khủng hoảng tài chánh toàn cầu.
Bằng cách nào mà mọi việc đi sai bét thế này? Câu trả lời các bạn nghe nhàm chán là, cuộc khủng hoảng đồng Euro bị tạo ra do việc vô trách nhiệm trong các chính sách tài khóa. Vặn TV lên, bạn sẽ t́m thấy ngay vài nhà b́nh luận tuyên bố rằng nếu Hoa kỳ không hạ thấp chi tiêu, chúng ta sẽ kết thúc giống như Hy lạp. Hy lạpppppp!
Nhưng sự thật th́ gần như là ngược lại. Cho dù các nhà lănh đạo Âu châu tiếp tục khăng khăng cho rằng vấn đề là các quốc gia mắc nợ chi tiêu nhiều quá, vấn đề thật sự là chi tiêu trong toàn Âu châu quá thấp. Và các cố gắng của họ để sửa chữa vấn đề bằng cách đ̣i hỏi thắt lưng buộc bụng mạnh hơn nữa đă là một phần quan trọng trong việc làm cho t́nh h́nh càng thêm tệ hại.
Câu chuyện cho đến hôm nay là: Trong các năm trước cuộc khủng hoảng năm 2008, Âu châu, cũng như Hoa kỳ, có một hệ thống ngân hàng vô tổ chức, kém kiểm soát, và việc này dẫn đến một sự tràn ngập nợ nần mau chóng. Trong trường hợp Âu châu, nhiều mối cho vay lại là xuyên biên giới, ví dụ như các quỹ từ Đức tràn vào miền Nam Âu châu. Việc cho vay này được cho là ít nguy hiểm. Dù sao đi nữa, bên nhận tiền tất cả đều dùng Euro, vậy th́ điều ǵ có thể đi sai cho được?
Chủ yếu, việc cho vay này là dùng trong các khoảng nợ cá nhân, không phải cho quốc gia. Chỉ có Hy lạp là bị thâm hụt ngân sách nặng nề trong các năm tốt đẹp; Tây ban nha thật ra c̣n có thặng dư ngân sách cho đến sát cuộc khủng hoảng.
Rồi, bong bóng vỡ tan. Các chi tiêu cá nhân tại các quốc gia mang công mắc nợ sụt giảm mạnh. Và câu hỏi các lănh đạo Âu châu đă nên hỏi là, làm thế nào để các cắt giảm chi tiêu đó mà không tạo ra một cuộc suy thoái lan rộng toàn Âu châu.
Thay vào đó, họ đối phó việc tăng thâm hụt ngân sách không thể nào tránh khỏi [do chi tiêu cá nhân sụt giảm], và sẽ gây ra suy thoái, bằng cách đ̣i hỏi tất cả mọi quốc gia - không chỉ các quốc gia mắc nợ - phải cắt giảm chi tiêu và tăng thuế. Các sự cảnh báo rằng việc này sẽ làm sa sút thêm nền kinh tế đă không được đoái hoài tới. "Ư tưởng cho rằng các biện pháp khắc khổ có thể châm ng̣i cho một sự đ́nh trệ là không đúng", Jean-Claude Trichet, khi đó là Giám đốc Ngân hàng Trung ương Âu châu, tuyên bố. Tại sao? Bởi v́ "các chính sách đem lại sự tín nhiệm sẽ nuôi dưỡng chứ không ngăn cản hồi phục kinh tế".
Nhưng vị Thần Tín nhiệm đă không xuất hiện.
Chờ chút, c̣n nữa. Trong các năm tiền bạc c̣n dư thừa, dễ dăi, lương bỗng và giá cả tại Nam Âu châu tăng mau hơn nhiều so với Bắc Âu châu. Sự tréo ngoe này nay cần phải được đổi chiều, hoặc bằng cách sụt giá tại miền Nam [để hàng hóa tại miền Nam bán nhiều hơn], hoặc bằng cách tăng giá tại miền Bắc [để dân miền Nam mua hàng của họ, thay v́ mua của miền Bắc, và dân Bắc mua hàng Nam]. Nếu miền Nam bị buộc phải hạ giá để tăng tính cạnh tranh, th́ phải trả một giá đắt trong vấn đề việc làm và làm xấu thêm các vấn đề nợ nần. Cơ may thành công sẽ cao hơn nếu khoảng cách này được đóng lại bằng việc tăng giá tại miền Bắc.
Nhưng để đóng lại khoảng cách bằng việc tăng giá tại miền Bắc, các nhà làm luật sẽ phải chấp nhận tạm thời một sự lạm phát trong toàn khối Euroland. Và họ đă cho biết rơ ràng rằng họ sẽ không làm như vậy. Tháng Tư năm nay, Ngân hàng Trung ương Âu châu bắt đầu nâng giá tiền lời, mặc dù rằng các nhà quan sát nhận định rơ ràng rằng lạm phát đang quá thấp.
Và có lẽ đây không phải một sự trùng hợp mà tháng Tư cũng là lúc cuộc khủng hoảng Euro bước vào một giai đoạn tồi tệ mới. Đừng quan tâm tới Hy lạp, nơi có nền kinh tế đối với Âu châu chỉ bằng khoảng Miami đối với toàn Hoa kỳ. Vào lúc này, các thị trường nói chung đă mất niềm tin với Euro, đẩy giá lăi suất tăng cao ngay cả cho quốc gia như Áo và Phần lan, là các quốc gia không phung phí chút nào. Và không khó để thấy tại sao. Việc kết hợp giữa "khắc khổ cho mọi người" và một chứng bệnh của ngân hàng trung ương bị ám ảnh bởi lạm phát đă làm cho các quốc gia mang nợ hầu như không thể nào chạy trốn khỏi cái bẫy nợ nần, và, v́ vậy, tạo ra một tiến tŕnh cho sự vỡ nợ lan rộng, ngân hàng mất thanh khoản, và một sự sụp đổ tổng thể của hệ thống tài chánh.
Tôi hy vọng, cho lợi ích của chúng ta cũng như cho họ, rằng các người Âu châu sẽ thay đổi đường lối trước khi quá trễ. Nhưng, thật t́nh, tôi không tin rằng họ sẽ làm như vậy. Thật ra, điều dễ xảy ra hơn là chúng ta sẽ theo đuôi họ trên con đường đi đến tan ră và sụp đổ.
Bởi v́ tại Hoa kỳ, cũng như tại Âu châu, nền kinh tế đang bị kéo sụt xuống bởi các con nợ không trả nổi - trong trường hợp chúng ta, chủ yếu là các con nợ nhà đất. Và tại đây, cũng vậy, chúng ta cần các chính sách tài khóa và tiền tệ tăng trưởng để ủng hộ nền kinh tế trong khi các con nợ phấn đấu để mạnh mẽ tài chánh trở lại. Vậy mà, cũng như bên Âu châu, các cuộc tranh luận công cộng lại bị chi phối bởi các nhóm bẩn tính về thâm hụt ngân sách và bị ám ảnh về lạm phát.
Do đó, lần sau khi các bạn nghe người nào đó cho rằng nếu chúng ta không giảm chi tiêu, chúng ta sẽ trở thành Hy lạp, các bạn nên trả lời rằng nếu chúng ta giảm chi tiêu đang khi nền kinh tế vẫn đang bị suy thoái, th́ chúng ta sẽ trở nên giống như Âu châu. Thật ra, chúng ta đang ngon trớn trên con đường này.[/QUOTE]
[b] Mời các bác thử xem "tŕnh độ " về kinh tế tài chánh của doc Tran ra sao . Tran từng khoe là có bằng về kinh tế ở 1 đại học nổi tiếng , thông thạo Anh Việt , chúng ta thử đánh giá "tŕnh độ " thật sự của Tran . [/b]
(Bài có màu để các bác dễ so sánh giữa 2 bài )