Cà phê Dinh Độc Lập (tiếp theo và hết)
"Quán cà phê này ba mẹ ngồi mong Bim lớn trong bụng mẹ, khi nào con ra đời sẽ dẫn con đến chơi dưới những rặng cây cổ thụ lớn, thảm cỏ xanh, yên tĩnh vắng tiếng xe ồn ào, thỉnh thoảng một vài trái banh tennis đánh lạc ra ngoài khiến cho anh chàng mới biết đi tḥ tay lấy được vô cùng thích thú…” Một người mẹ đă th́ thầm với con ḿnh trên… mạng xă hội như vậy khi ngồi ở đây. Đọc những ḍng “tâm thư” ít ỏi thôi mà tôi có thể tưởng tượng ra một chuyện t́nh dài… Bạn có muốn nghe không?
[IMG]http://i1302.photobucket.com/albums/ag135/Lehuy67/Dinh%20Doc%20Lap/cho%20au%20xe_zpsuddwy6yv.jpg[/IMG]
Băi đậu xe 2 bánh
Bên cạnh những cây dầu cao trật cổ, những thảm cỏ xanh mát mắt là những chú bồ câu thân thiện, những đội sóc nâu chuyền cành “mưu sinh” ngó trước ḍm sau đầy… cảnh giác. Suốt khoảng thời gian quán cà phê này mở cửa (7am đến 6pm), khách hàng sẽ luôn ch́m trong khoảng trời mát rượi bởi các tán cổ thụ lung lay múa che hết nắng, bên tai ngoài những ồn ă chuyện tṛ c̣n có tiếng ve kêu da diết hoặc những giọt mưa xuyên qua kẽ lá bay bay đến đâu mát ḷng mát dạ đến đó. Sài G̣n ngày càng “đất chật người đông”, bỏ lại tất cả bực dọc với nắng nóng, kẹt xe, khói bụi và ồn ào, mệt mỏi, ai lại không thèm một bầu không khí trong lành, ve kêu gió thổi, vừa gần gũi thiên nhiên vừa lịch sự, an toàn để thưởng thức vị đắng, vị ngọt, vị thơm của ly café bay bổng. Ngó từng giọt café rớt chầm chậm xuống đáy ly rồi ngó qua ṭa nhà sống cùng lịch sử, sau đó… google t́m kiếm những điều ḿnh chưa bao giờ có. Ngoài uống cà phê bạn có thể tận mắt nh́n thấy lịch sử ở ngay trước mặt. Chắc hẳn sẽ không có ai không có ấn tượng và yêu thích khuôn viên xung quanh Dinh Độc Lập, công tŕnh kiến trúc lớn màu trắng được bao phủ bởi một màu xanh ngắt của thảm cỏ nh́n như bất tận cùng những cây cảnh, cổ thụ, đài phun nước… tất cả ḥa quyện một cách sang trọng. Điều mà bạn sẽ khó thấy được ở bất cứ di tích lịch sử nào ở Việt Nam. Tôi tự hỏi tại sao nơi ở các lănh đạo Việt Nam bây giờ khi lên báo đập vào mắt dân đa phần chỉ toàn gỗ quư, dát vàng, cũng đồ sộ đấy chứ, nhưng không hề “mát mắt” chút nào, nó đè lên người nh́n một cảm giác sợ hăi và trĩu nặng vô h́nh. Đó có phải là cách phát triển của ngành kiến trúc Việt Nam hay không?
[IMG]http://i1302.photobucket.com/albums/ag135/Lehuy67/Dinh%20Doc%20Lap/sau%20dinh_zpsayjbppnz.jpg[/IMG]
Mặt sau Dinh Độc Lập 2016
Thật tiếc, tôi không phải là một người am hiểu về kiến trúc để có thể trả lời câu hỏi quá “chuyên môn” trên. Nhưng cho dù thế nào, sau bao năm, Dinh Độc Lập vẫn đứng đó làm “nhân chứng” cho một Sài G̣n của quá khứ, dâu bể tang thương mà đẹp nao ḷng trong trái tim của bao nhiêu là người Sài G̣n, cũ lẫn mới.
[IMG]http://i1302.photobucket.com/albums/ag135/Lehuy67/Dinh%20Doc%20Lap/bang_zpsbxzg1zje.jpg[/IMG]