Chương 10 -Gịng Suối Ma Quái
Chương 10
Gịng Suối Ma Quái
Dưới mắt con nhà vơ, có hai lối mê khác nhau có người tỉnh dậy và có cảm tưởng bị thiếp đi một thời gian dài hay ngắn, nhưng cũng có người tỉnh dậy và mất hẳn ư niệm thời gian, tương tự bệnh nhân bị chích păn-tô-tan trên bàn giải phẫu. Văn B́nh tỉnh dậy trong đêm tối mờ mờ. Chàng nằm úp mặt xuống nền thạch động, tay chân duỗi thẳng thành h́nh chữ thập. Chàng tỉnh dậy một hồi lâu mới biết là đă tỉnh dậy.
Nghĩa là chàng c̣n sống.
Trong những giây đồng hồ đầu tiên, Văn B́nh có cảm giác kỳ lạ của người đang bay trên mây cao, tứ phía là không gian rộng mênh mông và là đêm đen vô tận, đám mây là là rớt xuống đất, gây ra một tiếng động rung chuyển khắp vùng, rồi chàng thức giấc. Chàng chỉ nhớ mang máng là chàng bị bất tỉnh, nhưng không rơ là khi nào. Chắc là mới bất tỉnh trước đó một phút v́ trong óc chàng đang c̣n những h́nh ảnh và âm thanh của cơn địa chấn khủng khiếp.
Nhưng đến khi chàng quay mặt sang bên, mắt chàng gần chạm cái đồng hồ kim dạ quang, chàng mới khám phá ra sự thật ghê gớm. Té ra chàng bất tỉnh đă lâu. Trên cái ô vuông nhỏ xíu của mặt đồng hồ, chàng vừa nh́n thấy chữ Sat. 23, nghĩa là ngày thứ bẩy 23 tây. Chàng đến cao nguyên Đề-căn trong ngày thứ sáu 22. Hang đá bị ḿn giật đổ trong đêm thứ sáu 22, vào khoảng gần 12 giờ. Hiện thời kim đồng hồ trên cườm tay Văn B́nh chỉ đúng 3 giờ, 3 giờ đây là 3 giờ chiều. Tính nhẩm, chàng đă bất tỉnh 15 tiếng đồng hồ.
Trong dĩ văng, Văn B́nh đă bất tỉnh nhiều lần. Ngay cả những lần được giải phẫu vết thương nặng, chàng cũng chưa bao giờ ngủ thiếp luôn 15 tiếng đồng hồ. Những đ̣n atêmi thần sầu quỉ khốc của đối phương, nếu bắt Văn B́nh du hồn cơi mộng, th́ cũng chỉ có thế kéo dài vài ba tiếng là nhiều nhất.
Thế mà lần này chàng thiếp đúng 15 tiếng đồng hồ, từ nửa đêm hôm trước đến gần chiều hôm sau...
Sau khi tính nhẩm, Văn B́nh toát bồ hôi gáy. Chàng vẵn nằm úp mặt như cũ, nhưng chàng đă sáng suốt hoàn toàn. Theo phép điểm huyệt, nạn nhân bị đánh mê trong 10 tiếng đồng hồ, và khi tỉnh dậy mất hẳn ư niệm thời gian th́ nội thân chắc bị trọng thương. Phần nhiều là bị trọng thương trong thần kinh hệ...
Văn b́nh toát bồ hôi gáy, v́ nếu bị trọng thương trong thần kinh hệ th́ chàng sống cũng bằng thừa. Chàng sẽ thành điên tàng trọn đời chỉ được quyền nh́n thấy những cửa sổ có chấn song sắt to tướng và những bức tường trắng hếu của dưỡng trí viện.
Chàng bèn nhắm nghiền mắt, nhớ lại những việc vừa xảy ra. Trí óc của chàng c̣n hoàn toàn minh mẫn, v́ chàng nghe rơ tiếng ối kêu cứu tuyệt vọng từ bên ngoài vọng vào, và ngửi rơ mùi khen khét độc đáo của ng̣i ḿn được đốt cháy. Chàng duyệt một ṿng những thế vơ kỳ bí, và chàng nhớ lại không sai một li, thậm chí chàng c̣n nhớ cả vị trí của 36 tử huyệt trên thân thể, và... nhớ cả 234 kiểu làm t́nh độc nhất vô nhị của kinh điển Kama Sutra nữa...
Đột nhiên, chàng lẩm bẩm:
- Lạ thật, tại sao ḿnh bị bất tỉnh những 10 tiếng đồng hồ?
Có lẽ tiếng ḿn nổ và tiếng núi lở vang dội trong hang đá thành chục, thành trăm âm thanh kinh thiên động địa, khiến thính giác của chàng bị tỏa thương, tuy nhiên, đó chưa thể là lư do bắt chàng mê man. Vả lại, trong trường hợp thính giác bị tổn thương, chàng sẽ ù tai hoặc điếc đặc sau khi tỉnh dậy. Đằng này tai chàng vẫn nghe được những tiếng động nhỏ như thường lệ.
Suy nghĩ một hồi, Văn B́nh đưa bàn tay lên màng tang, và đụng nhằm một tảng máu khô. Chàng vụt hiểu. Trên đỉnh vành tai, chàng t́m thấy nhiều vảy máu cứng nhất. Th́ ra chàng bị mê man v́ một bụi đá nhỏ li ti bắn trúng huyệt yên-miên. Huyệt này ăn thông với hệ thống thính giác, và làm nạn nhân bất tỉnh một thời gian dài. Mỗi khi đánh địch, và chỉ muốn địch mê man thật lâu, Văn B́nh thường tấn công huyệt yên-miên.
Chàng mĩm cười một ḿnh và vùng ngồi dậy.
Khi ấy chàng mới nhớ ra là một xác người nặng nề đang đè nặng lên lưng chàng. Chàng không thể ngồi dậy, và cũng không thể hất xác người sang một bên.
V́ lẽ trên xác người c̣n có một phiến đá lớn bằng cái giường ngủ nằm ngang. Tảng đá kếch sù này không chận lên Văn B́nh v́ hai mép của nó được gối lên đống đá. Giá không có đống đá Văn B́nh đă bị đè giẹp lép như cái bánh xăng-uưch.
Chàng phải xoay sở một cách vất vả mới gạt bỏ được xác người đàn ông. Trời tối, song chàng biết người này là Kônin, căn cứ vào hàm râu quai nón cứng tua tủa. Hắn nhoài người xuống người chàng th́ phiến đá ngàn cân từ trên trần động rớt vèo, và hắn bị tử thương ngay khi ấy. Nhờ hắn Văn B́nh đă thoát chết.
Bên trên và chung quanh phiến đá khổng lồ đang c̣n nhiều phiến đá lớn nhỏ khác chồng chất nhưng Văn B́nh vẫn không nghẹt thở. Chàng nghiêng ḿnh, thu thật nhỏ lại, và lẹ làng ḅ qua những kẽ trống ra ngoài. Cơn mê 10 giờ đồng hồ đă làm chàng mất khá nhiều sức lực, nên chàng chỉ ḅ được một lát là phải đừng nghỉ. Chàng không đám vận công để xô các phiến đá, sợ cả đống đá xụp xuống. Chàng đành tiếp tục công việc tự cứu kiên nhẫn.
Gần 15 phút sau, Văn B́nh thoát được ra ngoài. Ánh sáng ban ngày làm chóa mắt. Chàng định thần giây lâu rồi vịn vách đá đứng lên. Chân chàng mỏi nhừ, nhưng may thay xương cốt chàng c̣n nguyên vẹn. Chàng kéo thi thể Kônin, kê đầu hắn vào tường, rồi cúi xuống xem xét. Chàng hy vọng hắn chỉ bị mê man chứ chưa chết.
Hy vọng của chàng đà tan thành khói. Kônin đă chết đứ đừ. Mắt trái hắn bị lún sâu xuống, hắn bị thương vẹt nửa sọ. Văn B́nh vuốt mắt cho Kônin. Tội nghiệp, hắn sắp đạt được mục đích th́ chết. Xong xuôi, chàng lật xát hắn ngửa ra, rồi lục lọi các túi. Hắn mặc loại y phục nhiều túi, áo vét có 8 túi, quần cũng có 8 túi, chưa kể những túi phụ ở vai, và đầu gối, giống như bộ đồ bay của không quân. Trong những túi lớn cồm cộm Văn B́nh chỉ thấy rặt x́-gà, đủ loại x́-gà lớn nhỏ, dài ngắn, chứng tỏ hắn là dân nghiện có hạng. Quần áo, da thịt hắn c̣n phảng phất mùi x́-gà thơm phức. Trong khi đó, mùi khen khét của cốt-ḿn đốt cháy vẫn đọng trên nền đá.
Văn B́nh vuôn ngực thở một hơi dài. Đồ vật lấy trong túi Kônin ra được chất thành một đống lớn, thôi th́ thượng vàng hạ cám, cái ǵ cũng có, từ hộp quẹt máy chạy bằng hơi, những viên thuốc cường dương đến bộ dao nĩa dùng để ăn.
Tuy vậy, ngoài các đồ vật hỗn độn này ra Văn B́nh không khám phá được tài liệu hoặc chứng tích đáng kể nào. Kônin phải là điệp viên chuyên nghiệp, không phạm tội hớ hênh một cách dễ dàng.