Trời Đất, Hà Đồ Lạc Thư theo nhân chủ
Tại sao trái đất lại tṛn
Trời mênh mông thế thấy đâu là cùng
Tổ tiên ta bảo đất vuông
Bây giờ nhờ thức đất vuông thành tṛn
Rơ là tổ tiên ta sai
Đất tṛn mới đúng trời kia không cùng
Hay là tiên tổ ẩn ǵ
Bên trong câu nói trời tṛn đất vuông
Nhân chủ ta nay nghiệm suy
Vuông tṛn cho rơ ư thần tổ tiên
Nhân chủ là đă thành người
Đều nhờ đạo cả của trời ban cho
Đạo trời viên măn vô cùng
Tuy tánh viên măn h́nh hài chẳng viên
Đó là tột cùng tánh viên
Nhân chủ thức được là nhờ giác tri
Giác tri sinh từ mẹ hiền
Địa cầu tươi mát tiệm sinh muôn loài
Và cũng từ nhờ giác tri
Góc cạnh ta biết là từ mẹ ta
Cảm ân dưỡng dục mẹ cha
Giác tri góc cạnh mẹ là h́nh vuông
Tánh cha viễn măn h́nh hài
Cha tuy vô cực, tṛn, con nay thờ
Vậy đúng trời tṛn đất vuông
Tổ tiên ta dạy điều lành chẳng sai
Trời tṛn Đất đă vuông h́nh
Gời đây nghiệm luận gịng giống Lạc Hồng
Tổ tiên Âu Lạc của ta
Đẻ ra trăm trứng hoá nên trăm người
Năm mươi theo Mẹ về xuôi
Năm mươi c̣n lại t́m về với Cha
Vây phép chia là phép đầu
Tổ tiên ta biết nhờ ơn Đất Trời
Trời kia chia Đất thành h́nh
Đất kia tiệm tiến chia ta h́nh hài
Tổ tiên ta thật đúng thay
Một bọc trăm trứng chia đều mẹ cha
Vậy là con số một trăm
Là gốc số học của dân Việt ḿnh
Năm mươi là số đồng bằng
Năm mươi là số biển khơi ẩn tàng
Hà Đồ cũng từ năm mươi
Lạc Thư cũng vậy đi đôi rơ ràng
Năm mươi con đứng đổi h́nh
Khi th́ Long xuất Khi th́ ẩn thân
Vị trí biến ảo phi thường
Ngũ hành ở giữa tạo nên Hà Đồ
Năm mươi con đứng nghiêm ḿnh
Uy sấm dẫn nước tụ theo núi hùng
Cố định tánh ấy chẳng dời
Ngũ hành ở giữa Lạc Thư tạo thành
C̣n nếu gọi một hai ba
Ứng ngôi thiên đia , nhân chủ thôi đành
Cùng với vạch đứt vạch liền
Áy là Hoa Hạ noi theo giống ḿnh
Đặt ra quẻ hào tượng h́nh
Do vậy thành chữ viết nên sử truyền
Tổ ta lấy tượng thiên nhiên
Đặt tên cho quẻ là dừng ở tên
Ví như Trời với Đất này
Bắc Phương nói ngược Địa Thiên mà thành
Nếu như mà nói diễn nôm
Phải là trời đất thái t́nh hữu chân
Dịch Nôm chỉ có người Nam
Đối lại tha hoá của người ngoại lai
Vậy th́ chữ chân Mẹ Cha
Đă dạy cháu chắt, chúng con vâng lời.
Kính chào cụ Như Trần Cư Sỹ !
Thấy cụ khoái mần thơ nên Đá tui cũng xin hầu cụ một bài ạ !
[B]Tưởng nhớ tiền nhân [/B]
Đêm phương Nam thao thức chuyện đời xưa
Có tự bao đời đất hồng hoang vạn thuở
Bỗng dưng đất chuyển ḿnh trăn trở
Như thèm thuồng một hơi ấm nhân sinh.
Từ buổi đầu cuộc chia tay bịn rịn
Năm mươi con lên núi xẻ Trường Sơn
Năm mươi con ngại chi nào biển lớn
Chém cá ḱnh , chân đạp sóng phăng phăng.
Bổ hổ dữ lấy da làm áo chiến
Xẻ gỗ to khoét ruột dựng nên thuyền
Tay cung, tay kiếm, tay bồng bế …
Mở cơi, dựng làng, lập xóm thôn…
Khen thay những đôi vai trần sẫm nắng
Gió giật, băo rung, không nao núng, chùn tay
Xây thành, đắp lũy pḥng giặc cướp
Mài kiếm, luyện cung chống ngoại xâm.
Dẫu biết rằng trời mênh mông, đất vô tận
Chẳng dễ chi đi hết đất, cùng trời.
Đối với họ, những con người dăy nắng, dầm sương
Luôn tiến bước trên con đường mở cơi.
Xuôi độc mộc vào Nam gầy nghiệp lớn
Phá rừng hoang, đào kênh dẫn nước nhập điền.
Mong một ngày được vui thú điền viên
Nh́n ruộng mới …dạt dào niềm vui sướng !
Bắt con cá dưới sông... lùi rơm nướng
Bẻ rau vườn, đạm bạc một bữa cơm.
Ủ nếp lên men …pha rượu trắng
Mời người khuất mặt chút tri ân .
Lê Thị Trà Đá .:o
[IMG]http://www2.vietbao.vn/images/vn2/van-hoa/20005371_motcanhtrongphim.jpg[/IMG]
Phép nhân của tổ tiên, Ngũ hành linh động cùng nhân chủ
Âu Cơ và Lạc Long Quân
Ơn đức Cha Mẹ số tṛn một trăm
Năm mươi con diễn Lạc Thư
Hà Đồ cũng vậy phép chia: phép đầu
Tổ tiên ta học Đất, Trời
Trao lại gịng giống phép chia ảo huyền
Tiếp đến là phép tính nhân
Thiên Vương tích truyện tổ ta gửi vào
Nhưng trước phải bàn số năm
Con số huyền diệu năm hành tượng trưng
Thuỷ, mộc, hoả, thổ, kim này
Năm hành linh động hoá nên muôn loài
Giống người là giống chí t́nh
Năm hành trong một cái tri vô bờ
Phù Đổng cậu bé ấy là
Tri kiến có sẵn thức th́ mông lung
Chiếu chỉ hoàng cung đến nhà
Âm vang tuyên đọc cầu tài cứu dân
Phù Đổng thức tận cao xanh
Càng ăn càng lớn như thần hùng linh
Trở thành chàng Gióng chân tài
Dẹp yên loạn giặc an dân trăm bề
Sau đó Thánh bay về trời
Để lại con cháu phép nhân vô cùng
Ngũ hành trong ḿnh trẻ thơ
Tri th́ có đủ, thức th́ chưa sinh
Phép nhân hợp Đạo: Lạc, Âu
Số năm linh diệu nhân thành Thánh uy
Tạo nên sự tích truyền kỳ
Để cho con cháu noi gương theo ḿnh
Nhân chủ kia mà chưa thành
Th́ bỏ theo học phép nhân làm ǵ
Ngũ hành nhân "nhân chủ" thành
Là gốc bất hoại của dân Lạc Hồng
Theo như huyền sử Ngoại Bang
Là đá ngũ sắc Nữ Oa luyện thành
Thánh đem vá lại trời kia
Cho gịng Hoa Hạ của ḿnh lành an
Nhân chủ viên thành số 3,...
Số ba mà chẳng tận là mới hay
Muời con trong Lạc Thư, Hà Đồ
Năm hành chính giữa Lạc Thư
Là sự sinh khắc tuần hoàn mà thôi
Một con, hai, ba, bốn con
Mới là huyền tính khí lành ẩn thân
Một là khởi Thuỷ của Tâm
Tâm Thuỷ có khí ngũ hành bao quanh
Sáu đó gọi là số thành
Quay lại Tâm Thuỷ tiệm sinh khí thần
Hoả Linh do đó mà sinh
Ngũ hành bao bọc khí trong thành h́nh
Bảy là số thành chính tên
Hoả linh khí tiệm nảy sinh Mộc lành
Tên gọi Nhân Mộc chính danh
Khí trong ở giữa ngũ hảnh chở che
Tám là c̣n số đă thành
Nhân Mộc ḱ diệu khí linh hợp thần
Với Linh Hoả sanh Vượng Kim
Ngũ hành bao bọc khí Kim: 9 thành
Nhân Mộc, Linh Hoả, Vượng Kim
Tâm Thuỷ hợp cộng thần thành Thổ Sinh
Sinh Thổ kia khí đă thành
Là nơi thần địa nhân gian sử dùng
Nếu theo như người Á Đông
Nương vào Sinh Thổ thuận theo Đất Trời
Họ ví cái Sinh Thổ này
Như tiểu vô vi trong vũ trụ cùng
Cho là dùng tiểu vô vi
Nhân gian có thể an lành nơi nơi
Kinh Dịch, rồi các v́ sao
Nương tiểu hiểu thấu nghĩa vô vi cùng
Nhưng mà mấy ai hiểu rằng
Sinh Thổ chỉ là số mười mà thôi
Trong một trăm con Lạc Âu
Nó là thiểu số và là huyền vi
Muốn hiểu tận nó khó ǵ
Nó là một pháp trong hằng ức môn
Trong biển pháp giới mênh mông
Nó là cát nhỏ trong Ngàn Đại Thiên
So với bản giác diệu minh
Làm sao sánh được tánh minh thường hằng
Bản giác tự nó ắt minh
Ấy mới siêu việt ở đời hiếm ai
Quay về số mười Lạc Thư
Tánh nó giống hệt Hà Đồ mười con
Trong đời loạn thế bây giờ
Pháp hiểu thấu nó thật cần lắm thay
Tuy nó chẳng b́ giác minh
Nhưng tầm quan trọng lúc này kém chi
Quan trọng theo tánh nhân gian
Quan trọng chữ ấy vô thường đúng thay
Đến thời nhân chủ thịch hành
Viên giác mới thật pháp môn diệu kỳ