gởi các tham dự viên trong Hội Nghị Thượng Đỉnh về Chiến Tranh VN
[B][SIZE=5]Thư của của Phong Trào Dân Tộc Tự Quyết Việt Nam gởi các tham dự viên trong Hội Nghị Thượng Đỉnh về Chiến Tranh VN[/SIZE][/B]
[B]
Phong Trào Dân Tộc Tự Quyết Việt Nam[/B]
33 đường Panorama 95800 Cergy – Pháp quốc. [email]ltqvina@gmail.com[/email]
Kính thưa quí Bà, quí Ông tham dự viên
Hội thảo về chiến tranh Việt Nam
Viện Đại Học Texas Hoa Kỳ
Thưa quí vị,
Đă hai lần, bức màn sắt rủ xuống nước Việt Nam.
Lần thứ nhất vào tháng 8, 1945, đảng Cộng sản VN áp lực hoàng đế Bảo Đại thoái vị sau khi ông vừa thu hồi độc lập hoàn toàn cho nước ông tiếp theo vụ Nhật bản đầu hàng Đồng Minh. Cuộc chiến tranh thứ nhất, gọi là Chiến tranh
Đông Dương v́ lan rộng sang Cao Miên và Ai lao, chấm dứt với Hiệp định Genève ngày 20 tháng 7, 1954, tạm thời phân đôi nước Việt Nam ra hai Miền Nam, Bắc lấy vĩ tuyến 17 làm ranh giới.
Thay v́ thiết lập một chế dộ dân chủ để cho dân chúng có thể hai năm sau tham gia một cuộc phổ thông đầu phiếu tự do đặng thống nhất đất nước chiếu heo Hiệp định, Cộng sản Bắc Việt đă dựng lên một chế độ độc tài toàn trị mô h́nh Xít –Ta-Lin, nhận ch́m hơn một trăm ngàn người trong biển máu qua cuộc cải cách ruộng đất dă man dài nhất trong lịch sử ( 1953-1956). Khiếp đảm, non một triệu đồng bào Miền Bắc dă nắm lấy cơ hội đầu tiên do Hiệp định Genève để vào Nam, tạo thành cuộc di tản vĩ đại nhất chưa từng xẩy ra trong lịch sử của nước này. Thế nhưng,các nhà lănh đạo cộng sản vẫn chưa thỏa mản tham vọng, tiếp tục chuẩn bị tích cực cuộc chiến tranh thứ hai nhằm xâm lăng Miền Nam, bành trướng qua Lào quốc và Cam Bốt. Hiệp định tái lập ḥa b́nh thứ nhất bị chà đạp nhanh chóng, lôi cuốn dân tộc Việt Nam vào thảm kịch thứ nh́, kéo dài thêm hai thập niên: 1956-1975 !
Lần thứ hai, ngày 30 tháng tư 1975, chúng hoàn tất cuộc xâm lăng Việt Nam Cộng Ḥa, dẩm trên Hiệp định Paris ngày 27 tháng giêng 1973 và định ước chung quyết ngày 2 háng 3, 1973 về “ Ngưng chiến và tai lập ḥa b́nh ở Việt Nam” mà dưới danh xưng “ chính phủ VN Dân Chủ Cộng Ḥa”, chúng đă “cam kết cùng với 11 chính phủ khác – chính phủ Pháp, Hoa kỳ, Anh quốc, Nga Sô, Trung quốc, Gia nă đại, Ba lan, Việt Nam Cộng Ḥa, Nam Dương, Hung gia lợi,và Mặt trận Giải Phóng Miền Nam ( do Cộng sản Bắc Việt dựng lên và giải tán sau khi chúng xâm lăng Miền Nam VN) – trước sự hiện diện của Tổng Thư Kư Liên Hiệp Quốc, bảo đảm chấm dức chiến tranh, duy tŕ ḥa b́nh, tôn trọng các quyền công dân căn bản của dân tộc Việt Nam và quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam và đóng góp vào nền ḥa b́nh ở Đông Dương ………………………….”.
Và từ đấy, dân tộc việt Nam tưởng niệm mổi năm ngày bi thảm 30 tháng tư 1975, ngày quốc gia của họ trở thành một nhà tù vĩ đại, một goulag của Nga sô các thập niên thế kỷ 20. Sau cuộc “ giải phóng” Miền Nam Việt Nam, non nửa triệu dân Miền Nam Việt Nam, công chức, quân nhân, y sĩ, nhà báo, nhà văn, giáo sĩ ……… của “ chế độ củ ” bị giam cầm trong khoảng một trăm trại giam được gọi một cách gian dối là "trại cải tạo", nơi nhiều ngàn người đă chết v́ kiệt sức, bị ngược đăi hay tra tấn. Thời hạn giam cầm luôn luôn khổ sai, trung b́nh là từ tám đến mười năm nhưng người tù chiếm kỷ lục dài hạn, ông Nguyễn Hữu Cầu, chỉ được trả tự do sau ba-mươi-bảy năm tù ! Đứng bên cạnh ông, người tù kiệt xuất của nước Nam Phi Nelson Mandela chỉ c̣n là một bóng mờ ! Trong lúc ấy, ở ngoài các trại giam, mọi công dân có thể bị đánh đập, bắt giử, giam cầm v́ mọi lư do như bày tỏ một ư kiến bất lợi cho chính phủ, cho đảng cộng sản hoặc chỉ phản đối một vụ truất hữu đất đai mà không bồi thường thỏa đáng.
Nhiều trăm vụ tương tự, vi phạm nhân quyền và dân quyền căn bản, được các nạn nhân hoặc các tổ chức bảo vệ nhân quyền tố giác với các quốc gia dân chủ trên thế giới,với Liên hiệp Quốc và với Hội Đồng Nhân Quyền nhưng thật là một sự châm biến tột cùng, Việt Nam Xă hội Chủ Nghĩa được dành một ghế chính thức trong Hội Đồng này ! Vài vụ trả tự do gần đây cho những ngưởi bị xét xử một cách bất hợp pháp và bị giam cầm nhiều năm chỉ để làm dịu công luận thế giới trong lúc sự đàn áp gia tang khắp nước. Ai có thể hiểu được rằng những người Việt yêu nước biểu t́nh chống sự bành trướng của Trung Cọng nhắm vào nước họ,xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và phần lớn Trường Sa của nước họ từ nhiều thế kỷ, lại bị trừng phạt nghiêm khắc bởi chính quyền Việt Nam của họ !
Quá đáng, thật là quá đáng! Một thứ Nhà Nước khủng bố như vậy phải được chấm dứt.
Từ Bắc chí Nam, gần khắp nơi, nông dân và thị dân, lao động và trí thức thanh niên và sinh viên, cựu đảng viên cộng sản thức tỉnh, sĩ quan và tướng lănh hồi hưu và thất vọng của Quân Đội Nhân dân, tu sĩ Công giáo, Phật giáo, Tin Lành…….đồng thanh đ̣i hỏi tự do, dân chủ. Hơn bao giờ cả, dân Việt quyết tâm tranh đấu giành lại quyền tự quyết thiêng liêng của ḿnh từ tay Cộng đảng và sẳn sang chấp nhận mọi hy sinh. Nhưng không bao giờ họ quên rằng các quốc gia kể trên c̣n nợ họ sự “ thi hành các cam kết trong Hiệp Định Paris tôn trọng các quyền căn bản của nhân dân Việt Nam: độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ của Việt Nam cũng như quyền tự quyết của nhân dân Miến Nam Việt Nam ………”. Những cam kết phải được nhắc lại luôn v́ đây là một hiệp ước quốc tế không bị triệt tiêu bởi thời gian, không bị xem như đă lỗi thời bởi sự đề kháng kiên tŕ của những người Việt ở trong và ở ngoài nước chống lại bạo quyền cộng sản xâm lược qua các thập niên, tố cáo công khai Cộng sản Bắc Việt vi phạm trắng trợn Hiệp Định Paris.
Thực vậy, sự tôn trọng hiệp ước quốc tế là một qui luật căn bản của công pháp quốc tế mà sự bất tuân sẽ đưa thế giới vào cảnh hổn loạn kinh niên, lư lẽ của kẻ mạnh thắng kẻ yếu, dối với con người cũng như các dân tộc.
Paris, ngày 20 tháng 4, 2016
[B]TM Phong Trào Dân Tộc Tự Quyết Việt Nam[/B]
Chủ Tịch,
Luật sư Lê Trọng Quát
Nguyên Đệ nhất Quốc Vụ Khanh Việt Nam Cộng Ḥa
Chủ tịch các Ủy Ban Nội Vụ, Quốc Pḥng Quốc Hội VNCH
Hội Thẩm Viện Bảo Hiến VNCH
Thư của Duyên Lăng hà Tiến Nhất gởi ông Đỗ Văn Phúc v/v tham dự Hội Nghị VN War Summit
[B][SIZE=5]Thư của Duyên Lăng hà Tiến Nhất gởi ông Đỗ Văn Phúc v/v tham dự Hội Nghị VN War Summit[/SIZE][/B]
Kính anh Phúc,
Trong số 12 người kư tên, đóng tiền xin tham dự cái gọi là Hội Nghị VN War Summit có tên anh. Tôi chỉ quen biết có anh, nên mạo muội viết mấy ḍng này xin gởi đến anh, mà thực tế là gởi đến toàn thể quí anh. Kính xin quí anh thông cảm và đừng phiền trách.
Kính anh Phúc và quí anh, mấy tháng nay, tôi bệnh nằm bẹp một chỗ, vô t́nh đọc đước tin các anh kư tên tham dự cái tṛ ma mănh này mà ḷng bàng hoàng khôn tả. Không lư quí anh không biết bọn Kissinger và Kerry là hạng người nào? Không lư quí anh không biết rằng lịch sử chiến tranh VN sau nửa thể kỷ qua đà được phơi bầy ra ánh sáng hết cả rồi? Không lư các anh không đọc những sự thật mà cả chính bọn chó đẻ này công khai thú nhận ? Vậy th́ c̣n ǵ nữa để mà phải tranh luận, phải làm sáng tỏ ??? Sự thật đă sáng tỏ như ban ngày là bọn có đẻ đă phản bội chúng ta, bán đứng chúng ta cho bọn CS bán nước miền Bắc. Bọn này muốn xóa sổ một Dân Tộc có tên là VN để dâng cho Tầu cộng.
Một sự thật không thể phủ nhận mà rất ít người trong chúng ta nhận ra rằng, thả sức ra, bọn CS miền Bắc không thể nào thắng chúng ta nổi. Chúng phải dùng ngươi miền Nam làm công cụ để đánh miền Nam. Cái chiêu thức này ngày nay vẫn c̣n hữu hiệu và chúng vẫn tiếp tục sử dụng mà không ai nhận ra. V́ thế, tất cả những người miền Nam nào mù quáng tiếp tay cho CS, tạo điều kiện, môi giới để CS thôn tính cộng đồng tỵ nạn th́ đều là những kẻ phản bội cần phải tiêu diệt. Đây là con đường hợp lư nhất để tiêu diệt CS. Xin các anh đừng quét dọn nhà cửa để rước bọn giết người vào nhà.
C̣n một chuyện này nữa vô cùng quan trọng kính xin các anh lưu ư. Đó là bọn Nguyễn Phú Trọng và Đinh Lâm Thăng đang phá bỏ "Thư Viện Quốc Gia VN ở Saigon." Trên đời này chỉ có súc vật mới không cần đến sách vở. Hành động của hai tên này là biện pháp cuối cùng của chủ nghĩa CS súc vật hóa con người. Hành động này tàn bạo, dă man, và vô văn hóa hơn vả ngày xưa Tần Thủy Hoàng đốt sách, chôn học tṛ. Văn minh con người không chỉ cứ ở những ngôi nhà cao tầng, những sân golf xanh mướt, những con đường rộng thêng thang, mà là một nên văn minh và văn hóa tiên tiến. Văn minh chiếc trống đồng Đông Sơn, Ngọc Lũ, nền văn hóa lúa nước, văn hóa Óc Eo, và nhất là nên Dân Chủ "PHÉP VUA THUA LỆ LÀNG" không đáng cho chúng ta hănh diện sao? Chúng ta bắt chước nền dân chủ Âu Mỹ về h́nh thức thực hiện, nhưng về nội dung của một nền dân chủ chân chính - tự do cá nhân quyết định - th́ Âu Mỹ nên học của VN. Trên cả thế giới từ cổ chí kim không có nền dân chủ nào hơn được nền dân chủ của VN đâu.
Viết đến đây là quá mệt rồi. Kính xin các anh tỉnh táo lại một tí có được không? Xin các anh suy xét để nghe kẻ hèn này một lần có đưọc không để tránh việc say này con cháu chúng ta sẽ chửi ông bà chúng là ngu si, hèn, và bạc nhược?
Hà tiến Nhất xin đội ơn các anh lắm lắm.
[B]
Duyên Lăng Hà Tiến Nhất[/B]
----------
[B]Ư kiến độc giả :[/B]
Trong một hội nghị tranh luận thầm kín (kiểu Cọng Sản), không được công khai với truyền thông, th́ việc tham dự để tranh luận trong hội nghị đó chỉ có một tác dụng duy nhất là thuyết phục đối phương đi theo chiều hướng của ḿnh để đưa đến kết quả là phe mạnh sẽ thắng áp đảo phe yếu mà chẳng có ai biết để biện hộ. Nhưng nếu hội nghị tranh luận đó được công khai cho thế giới biết th́ tác dụng của tranh luận chính là để tŕnh bày cho công luận thế giới thấy rơ lập trường của người tham gia, v́ thế cho dù chủ trương của phe áp đảo trong hội nghị là nịnh bợ và pḥ VC Cọng th́ việc tranh cải của phe quốc gia VNCH không phải là nhắm vào thuyết phục phe áp đảo mà chính là tạo tiếng vang đối với công luận thế giới, và chúng ta có thể hy vọng rằng công luận này sẽ đồng thuận với phe quốc gia VNCH trong việc đề cao chính nghĩa độc lập tự quyết cho hoà b́nh và hạnh phúc của dân Việt Nam.
V́ thế việc tham dự Hội Nghị của Ông Đỗ văn Phúc và các nhân sĩ khác không phải là thua thiệt khi tranh luận mà sẽ là để nâng cao giá trị tinh thần chống Cọng của toàn dân Miền Nam VN, là nạn nhân của John Kerry, Kissinger và chính sách "tháo chạy" của chính phủ Hoa Kỳ, một chính sách nói lên sự phản bội bỉ ổi của tinh thần đồng minh của họ.
Tôi nhận thấy sự tham dự vào hội nghị của ông Đơ văn Phúc là khôn ngoan, biết tận dụng cơ hội để nói lên cho thế giới và dân chúng Mỹ biết được sự thật mà chính phủ Mỹ trong quá khứ đă bịt mắt cả thể giới qua việc lèo lái giới truyền thông để bóp méo sự thật về chiến tranh VN, cố t́nh biến VNCH thành một chính phủ bù nh́n và hèn nhát đáng bị bỏ rơi.
VNCH dù có chết cũng phải chết trong danh dự với tiếng ho to rằng : Chúng tôi bị bức tử !
Cũng hơi thắc mắc rằng tại sao một đại tư tưởng gia như Ông Hà Tiến Nhất lại cố t́nh không nghĩ đến cái lợi của phe quốc Gia VNCH khi tham gia hội nghị nêu trên mà chỉ nghĩ đến mặt tiêu cực của vấn đề ? Hay là ông đă được chỉ thị phải viết như vậy ??
[B]Kim Hoa Bà Bà
[/B]
[url]http://www.bacaytruc.com/index.php?option=com_content&view=article&id=10444:th-ca-duyen-lang-ha-tin-nht-gi-ong--vn-phuc-vv-tham-d-hi-ngh-vn-war-summit&catid=34:din-an-c-gi&Itemid=53[/url]
Báo cáo về việc tham dự Hội Thảo Chiến Tranh VN tại Áutin, Tẽas
[SIZE=4][B]Báo cáo về "Thượng đỉnh chiến tranh Việt Nam"tại Austin, Texas[/B][/SIZE]
Đỗ Văn Phúc tường tŕnh từ Austin
[B]Ngày 1, Thứ Ba 26/4/2016[/B]
LTS: Mặc dù không muốn tham dự 3 ngày hội thảo về "VietNam War Summit" này, nhưng thân hữu và văn hữu của chúng tôi cũng đă có mặt tại hội trường để theo dơi diễn biến sự việc.
Dưới đây bản tin ngắn, ngày đầu tiên của thượng đỉnh, do văn hữu Đỗ Văn Phúc gởi về ṭa soạn, chúng tôi xin phổ biến tới độc giả để theo dơi tin tức và rộng đường dư luận. [url]www.baotgm.com[/url]
Hôm qua, thứ Ba 26/4/2016, chúng tôi tham dự ngày đầu của Vietnam War Summit. Có mặt tại các buổi hội thảo gồm các ông Nguyễn Văn Tần (CT/HĐQT/CĐNVQGHK), ông Chu Văn Cương, Trần Quốc Anh, cô Thảo (CĐ Houston), ông Phúc (CĐNVQGHK, ông Phan Quang Trọng (CĐ San Antonio) đă có mặt trong các sessions.
Trong các bài nói chuyện, không có ǵ tiêu cực như chúng tôi nghĩ trước đây. Nhưng đến phần nói chuyện của ông Henry Kissinger, ông ta cũng thừa nhận rằng các TT Hoa Kỳ rất nhiệt t́nh ủng hộ VNCH, nhưng do áp lực của các phong trào phản chiến và Quốc Hội thời bấy giờ, TT Nixon đă t́m một giải pháp "Hoà b́nh trong danh dự" nhằm thúc đẩy Hoà đàm Paris. Khi trả lời "moderator" (điều hợp viên), rằng ông học được ǵ sau chiến tranh VN? Ông Kissinger cho rằng có những lỗi lầm, nhưng ông đă làm hết sức ḿnh (Have tried my best). Khi moderator hỏi ông có ân hận ǵ không, ông nói "Không ân hận ǵ cả".
Sau đó moderator để 2 microphones cho thính giả đặt câu hỏi. Một phụ nữ người VN ở DC hỏi rằng ông Kissinger đă thoả thuận cho Trung Cộng đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974. Ông Kissinger trả lời việc đó không đúng, v́ vào lúc đó, Mỹ đang đối phó nhiều vấn đề nội bộ quan trọng, nên không muốn nhúng tay vào Hoàng Sa.
[B]Ông Phúc nói rằng ông Kissinger chịu trách nhiệm về việc mất miền Nam, đẩy các cựu quân nhân vào trại tù cải tạo. Và bài học ông cần học ở VN là không nên phản bội đồng minh khi họ đặt niềm tin vào ḿnh.[/B]
Cũng ngày hôm qua, trên tờ báo Austin American Statesman, có hai bài viết chê trách Hội Thảo này tuy muốn hàn gắn, nhưng cũng tạo ra những bất măn v́ bias khi chỉ mời các diễn giả thuộc thành phần chống chiến tranh và thiếu tiếng nói của người Việt Nam (tức phía chúng ta).
Vào lúc cuối, khi moderator hỏi ông Kissinger muốn người ta nghĩ về ông thế nào, có nhiều tiếng la trong cử toạ: Traitor, Betrayal, shame! (phản bội, xấu hổ) Trong lúc đó th́ bên ngoài có chừng 60 người cựu chiến binh và sinh viên Mỹ biểu t́nh đả đảo ông ta.
===================================================================
[B][SIZE=4]Báo chí Hoa Kỳ đă nói ǵ về phát biểu của ông Đỗ Văn Phúc:[/SIZE][/B]
[SIZE=3][url]http://www.statesman.com/news/news/nothing-to-be-off-the-table-in-kissinger-appearanc/nrCJc/[/url][/SIZE]
[B]Kissinger: Fall of South Vietnam among ‘saddest moments of my life’[/B]
3:21 p.m. Tuesday, April 26, 2016 | Filed in: News
STORY HIGHLIGHTS
Recipient of the Nobel Peace Prize in 1973, Kissinger later tried to give the prize back but was rebuffed. For live coverage of Kissinger’s appearance tonight at The Vietnam War summit, visit statesman.com
When a former South Vietnamese soldier who spent 10 years in a communist prison told Henry Kissinger that “you did nothing” and betrayed an ally, the onetime architect of U.S. foreign policy didn’t flinch.
“I have great sympathy for these questions from the Vietnamese,” said Kissinger, a former national security adviser and secretary of state. “They had a right to think that we had promised support through a number of administrations.”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
[url]http://m.voatiengviet.com/a/cuu-ngoai-truong-my-kissinger-noi-gi-viec-hoang-sa-roi-vao-tay-trung-quoc/3304555.html[/url]
[B]"Phản bội đồng minh"[/B]
Ngày phải di tản Sài G̣n là một trong những ngày đau buồn nhất cuộc đời tôi cũng như của tất cả những người đă chứng kiến sự cống hiến của người Việt Nam [Cộng ḥa] cũng như các binh sĩ Mỹ chiến đấu tại Việt Nam. Tôi thực sự cảm thông.
Cựu Ngoại trưởng Henry Kissinger nói.
Sau khi một cựu chiến binh Việt Nam Cộng Ḥa kể lại câu chuyện phải ngồi tù nhiều năm sau Hiệp định Paris, và hỏi rằng nước Mỹ học được ǵ từ việc “phản bội” và “bỏ rơi” đồng minh Việt Nam Cộng ḥa, ông Kissinger nói: “Tôi thực sự cảm thông với những người Việt Nam. Ngày phải di tản Sài G̣n là một trong những ngày đau buồn nhất cuộc đời tôi cũng như của tất cả những người đă chứng kiến sự cống hiến của người Việt Nam [Cộng ḥa] cũng như các binh sĩ Mỹ chiến đấu tại Việt Nam. Tôi thực sự cảm thông".
Ông nói thêm: "Tôi hy vọng không một nhà lănh đạo Mỹ nào trong thời đại này sẽ lại nhận được câu hỏi như vậy nữa. Thất bại lớn nhất, đó chính là sự chia rẽ tại đất nước chúng ta”.
----------------------------------------------------------------------------------------
[B]Báo cáo về Hội thảo Vietnam War Summit ngày 2 (thứ tư, 27/4/2016)[/B]
Buổi chiều ngày thứ Tư có các mục:
Chiến tranh tại chính trên đất nhà (The War at Home), có ba tham dự viên là Tom Hayden, Marilyn Young và David Maraniss. Họ nói về những xung đột, phân hoá ngay trong các thành phần, màu da, các giới tại Hoa Kỳ do ảnh hưởng chiến tranh VN mà có lúc đă đi đến việc chính quyền đưa quân đội trấn áp.
Kế đó là Peter Arnett và Dan Rather nói về vai tṛ và ảnh hưởng của báo chí trong việc h́nh thành ư niệm về chiến tranh (The War and the Fouth Estate). Hai ông nói về những khó khăn trong việc chuyển tin ở thời đại lệ thuộc vào vận chuyển qua teletype so với sự nhanh chóng trong thời đại điện tử. Họ cũng nói về việc giải toả sự kiểm duyệt đối với những h́nh ảnh, bài báo nóng bỏng về chiến trận. Họ thừa nhận rằng báo chí (đệ tứ quyền) đă làm xoay chuyển cách nh́n về chiến tranh.
Cuối cùng trong buổi chiều là phần nói về Sức Mạnh của H́nh Ảnh (The Power of Picture) của hai phóng viên chiến trường Nick Ut và Davis Hume Kennedy. Họ đă nhấn mạnh những h́nh ảnh quả thực đă ảnh hưởng sâu sắc đền công luận như tấm ảnh Tướng Loan bắn chết tên Việt Cộng. Ông Nick Ut đă kể lại trường hợp đặc biệt mà ông chụp được tấm ảnh em Kim Phúc (nay đă trên 50 tuổi, đang cư trú tại Canada) đang chạy ra từ nơi bị bom napalm với thân h́nh bị bỏng nặng. Ông cũng kể lại sau đó đă t́m mọi cách đưa Kim Phúc về bệnh viện chữa chạy. Trong ba phần trên, chỉ có phần này là cử tọa có thể nêu câu hỏi. Tôi sắp hàng ở vị trí thứ tư, dự định đắt câu hỏi tại sao nhiếp ảnh gia không chụp và đăng h́nh các tội ác của Việt Cộng như trường hợp Tết Mậu Thân. Nhưng điều hợp viên chỉ để cho 3 người hỏi là chấm dứt.
Chương tŕnh buổi tối bắt đầu lúc 6 giờ bằng hai nhà làm phim Ken Burns và Lynn Novick kề về diễn tiến làm bộ phim tài liệu 10 tập “The Vietnam War” do đài truyền h́nh PBS thực hiện.
Bà Lynn Novick kể chuyện khó khăn khi họ đến Việt Nam để phỏng vấn những cựu binh Việt Cộng. Những người Cộng Sản này được tập họp trong một pḥng và đều trả lời cùng một câu giống nhau theo luận điểm của đảng. Họ phải t́m cách để có thể moi được câu trả lời xuất phát từ nhận thức cá nhân, nhưng người trả lời có vẻ không thoải mái.
Trong phần tŕnh bày của ông Ken Burns, ông đă có câu thú nhận “chúng ta đă phản bội họ (Việt Nam Cộng Hoà), và đă để cho họ chết (We betrayed them and let them die)
Sau cùng là phần nói chuyện của John Kerry, người từng tham chiến ở Việt Nam nhưng khi trở về Mỹ đă quăng vứt các huy chương để chạy theo nhóm phản chiến và ra điều trần trước Quốc Hội để áp lực chấm dứt chiến tranh Việt Nam.
Kerry nhận rằng có những sai lầm về lănh đạo, về chiến lược, và trầm trọng nhất là về các ước đoán căn bản. Ông nhận rằng đă có một cuộc chiến thứ hai (nghĩa bóng) khi người lính Mỹ trở về từ Việt Nam bị khinh thị. Ông đề nghị rằng dù cuộc chiến thế nào đi nữa, những người lính phải được đối xử với với phẩm cách. Sau đó, Kerry nói đến quan hệ Mỹ và Việt Cộng mà ông ta gọi là diễn tŕnh hàn gắn (Healing Process). Ông khoe việc giao thương với Việt Cộng ngày một tang, đến nay lên tới 45 tỷ đô là mỗi năm. Việc trao đổi giáo dục đem đến Hoa Kỳ 19 ngàn sinh viên Việt Nam. Ông khoe những cố gắng và thành công trong việc t́m hài cốt lính Mỹ mất tích. Ông cho rằng trở lại Sài G̣n mấy mươi năm sau chiến tranh, h́nh ảnh đă hoàn toàn thay đổi. Điều đáng nói là ông ta cho rằng Cộng Sản Việt Nam coi như chẳng là Cộng Sản, vỉ chủ nghĩa Cộng Sản dựa trên kinh tế, mà nay tại Việt Nam đă chuyển qua kinh tế thị trường!!! Rồi ông ta cũng cho rằng ở Việt Nam đă có tự do bày tỏ dù có đôi lúc trở ngại)!!!
Phần nói chuyện của Kerry không cho phép cử toạ đặt câu hỏi. Nên sau đó đă chấm dứt chương tŕnh trong này.
[B]Nhận định về chương tŕnh hội thảo[/B],
ông Paul Woodruff, cựu chiến binh Hoa Kỳ, cố vấn cho QLVNCH, Giáo sư Đại Học UT.
- Hội thảo Vietnam War Summit phản ảnh một cách thiển cận và kỳ thị; không có ư kiến của người Việt Nam. Họ chỉ coi chiến tranh VN là những ǵ dính líu tới chúng ta (Mỹ). Họ tưởng niệm 58000 quân nhân Mỹ, thế c̣n cả triệu người Việt chết trong chiến tranh? Và hang tram ngàn quân nhân VNCH, đồng minh của chúng ta, tử trận? Họ không nhắc đến.
C̣n ông Robert Turner, nhà báo, th́ viết rằng:
- Hội thảo đă không phản ảnh: “ư kiến của các thành phần dính líu đến cuộc chiến” (…it doesn’t come close to allowing people to “view all side of the issue” [như ban Tổ chức đă nói]). Trong phần “The War at Home”, chỉ mời các tay phản chiến Tom Hayden, Marilyn Young; mà không có những người từng ủng hộ cuộc chiến. Theo ông, phần này rất quan trọng v́ Cộng sản Hà nội đă biết chúng không thể thắng bằng quân sự tại chiến trường; mà đă trói buộc quân đội bằng tuyên truyền với sự ủng hộ của cái gọi là phong trào hoà b́nh trên thế giới và áp lực tối hậu của Quốc Hội Mỹ.