ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Chương 50
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ
Chương 50
Ngày thứ hai mươi ba
Paris, Pháp.
Từ văn pḥng của viên bác sĩ, anh gọi điện cho Đô đốc Whittaker.
- Thưa Đô đốc? Robert đây.
- Robert. Chuyện ǵ thế? Họ bảo tôi…
- Đừng để ư chuyện đó bây giờ. Tôi cần ngài giúp đỡ thưa Đô đốc. Ngài đă bao giờ nghe cái tên Janus chưa?
Đô đốc Whittaker chậm răi nói:
- Janus ư? Không. Chưa bao giờ nghe nói tới.
- Tôi đă phát hiện ra rằng ông ta đang đứng đầu một tổ chức bí mật và ra lệnh sát hại nhiều người vô tội c̣n bây giờ ông ta đang t́m cách giết tôi. Chúng ta phải chặn ông ta lại.
- Tôi có thể giúp anh như thế nào?
- Tôi muốn liên lạc với Tổng thống. Ngài có thể dàn xếp một cuộc gặp khỏng?
Một giây im lặng.
- Tôi chắc là có thể.
- C̣n nữa. Liên quan đến tướng Hilliard.
- Hả? Như thế nào?
- Và c̣n những người khác. Hầu hết các cơ quan t́nh báo ở châu Âu cũng dính vào chuyện nầy. Bây giờ tôi chưa thể giải thích ǵ hơn được. Tôi muốn ngài gọi cho Hilliard. Bảo ông ta là tôi đă t́m thấy nhân chứng thứ mười một.
- Tôi không hiểu. Nhân chứng thứ mười một về cái ǵ cơ chứ?
- Thưa Đô đốc, tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể nói với ngài được. Hilliard sẽ biết. Tôi muốn ông ta gặp tôi ở Thuỵ Sĩ.
- Thuỵ Sĩ à?
Bảo ông ta tôi là người duy nhất biết nhân chứng thứ mười một kia ở đâu. Nếu ông ta có một hành động sai thôi là hợp đồng bị huỷ. Hăy nói ông ta đến Doler Grand ở Zurich. Sẽ có thư nhắn cho ông ta ở chỗ thường trực. Bảo ông ta tôi cũng muốn cả Janus đến Thuỵ Sĩ đích thân ông ta.
- Robert, anh có chắc biết anh đang làm ǵ không?
- Không, thưa ngài. Tôi không chắc. Nhưng đây là cơ hội duy nhất mà tôi có được. Tôi muốn ngài bảo ông ta rằng điều kiện của tôi là khỏng thể thương lượng ǵ. Thử nhất, tôi muốn một hành lang an toàn tớí Thuỵ Sĩ. Thứ hai, tôi muốn Tướng Hilliard và Janus gặp tôi ở đó. Thứ ba, sau đó, tôi muốn có một cuộc gặp với Tồng thống.
- Robert, tôi sẽ làm tất cả những ǵ có thể được. Làm sao tôi có thể liên lạc với anh?
- Tôi sẽ gọi lại. Ngài sẽ cần có bao nhiêu thởi gian ạ?
- Để cho tôi một giờ.
- Vâng.
- Và nầy Robert…
Anh có thể nghe thấy nỗi đau đớn trong giọng nói của ông già.
- Dạ, thưa ngài?
- Cẩn thận nhé.
- Thưa ngài, xin đừng lo. Tôi là người sống sót. Ngài hẳn nhớ.
***
Một tiếng sau, Robert lại đang nói chuyện với Đô đốc Whittaker.
- Anh đă có một cam kết. Tướng Hilliard có vẻ lo sợ với cái tin về một nhân chứng khác. Ông ta hứa với tôi là anh sẽ không bị làm hại. Các điều kiện của anh sẽ được đáp ứng. Ông ta đang bay đi Zurich và sẽ có mặt ở đó vào sáng mai.
- C̣n Janus?
Janus sẽ đi cùng với chuyến máy bay với ông ta.
- Cám ơn Đô đốc. C̣n Tổng thống? - Robert cảm thấy nhẹ nhơm.
- Tôi đă đích thân nói với ông ấy: Các phụ tá của ông ấy sẽ dàn xếp một cuộc gặp với anh bất kỳ lúc nào anh sẵn sàng.
- Ơn Chúa.
- Tướng Hilliard có một máy bay để chở anh tới.
- Không được. - Anh sẽ không để họ đẩy vào một cái máy bay. - Tôi đang ở Paris. Tôi muốn có một chiếc ô tô và tôi sẽ tự lái lấy. Tôi muốn nó được để trước khách sạn Lettré ở Montparnasse trong ṿng một giờ đồng hồ tới.
- Tôi sẽ lo chuyện đó.
- Thưa Đô đốc?
- Có ǵ vậy Robert?
- Cám ơn ngài. - Anh thật khó giữ giọng nói b́nh tĩnh.
***
Anh đi dọc theo phố Lettré một cách chậm chạp, do vết đau và tiến tới khách sạn kia mọt cách thận trọng. Đậu ngay trước toà nhà là một chiếc Mercedes màu đen. Không có ai trong xe. Ngang bên kia đường là một chiếc xe sơn màu trắng xanh của cảnh sát và một người mặc sắc phục cảnh sát đang ngồi sau tay lái. Trên lề đường hai người mặc quần áo dân sự đứng nh́n Robert tiến lại. Mật vụ Pháp.
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Chương 51
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ
Chương 51
Trong chiếc tàu mẹ, lơ lửng cao bên trên trái đất, có một niềm vui lớn. Tất cả những ngọn đèn trên các bức tường đều bật lên màu xanh.
Chúng ta đă t́m thấy cô ấy.
Chúng ta phải nhanh lên.
Chiếc phi thuyền khổng lồ bắt đầu lao nhanh xuống cái hành tinh ở măi xa phía dưới.
Hết Chương 51
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Chương 52
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ
Chương 52
Chỉ trong một khoảnh khắc, thời gian ngừng lại và rồi vỡ ra làm hàng ngh́n mảnh. Robert nh́n sững khi Susan bước ra khỏi chiếc trực thăng. Cô đứng đó một giây và rồi đi về phía Robert, nhưng Monte Banks, người ở ngay phía sau đă tóm lấy cô và kéo cô lùi lại.
- Chạy đi, Robert. Chạy. Họ sẽ giết anh.
Robert bước một bước về phía cô và đúng lúc đó, Tướng Hilliard và Đại tá Frank Johnson bước ra khỏi chiếc trực thăng.
Tướng Hilliard nói:
- Tôi đây, ông sĩ quan. Tôi đă giữ phần cam kết của ḿnh.
Ông ta bước về phía Robert và cô gái mặc đồ trắng.
- Tôi cho rằng đây là nhân chứng thứ mười một sinh vật lạ bị mất tích. Tôi chắc rằng chúng ta sẽ thấy cô ta rất hấp dẫn. Vậy, sau cùng, thế là xong.
- Chưa đâu. Ông nói là ông sẽ đưa Janus tới.
- Ồ, có, Janus khăng khăng đ̣i đến gặp anh.
Robert quay về phía chiếc trực thăng. Đô đốc Whitstaker đang đứng ở cửa chiếc máy bay.
- Anh yêu cầu gặp tôi, phải không Robert?
Robert trợn tṛn mắt nh́n ông ta, không thể tin nổi, và có một cuộn phim màu đỏ hiện lên trước mắt anh. Dường như cả thế giới của anh đă sụp đổ.
- Không. Sao…? Nhân danh Chúa, v́ sao?
Vị Đô đốc bước về phía anh:
- Anh không hiểu có phải không? Anh không bao giờ hiểu. Anh lo ngại về một vài sinh mạng vô nghĩa. Chúng tôi lo ngại về việc cứu cả thế giới nầy. Trái đất nầy thuộc về chúng ta để chúng ta muốn làm ǵ th́ làm.
Ông ta quay sang nh́n người phụ nữ mặc đồ trắng:
- Nếu những sinh vật các người muốn chiến tranh, các người sẽ có chiến tranh. Và chúng ta sẽ cho các người biết nếm đ̣n đánh trả. - Ông ta quay lại phía Robert - Anh đă phản bội tôi. Anh đă là con trai tôi. Tôi để cho anh thay chỗ Edward. Tôi cho anh cơ hội phục vụ đất nước ḿnh. Và anh đă đáp lại tôi như thế nào hả? Anh đă đến năn nỉ tôi cho anh được làm việc gần nhà để gần gũi vợ anh. - Giọng ông ta đầy vẻ khinh miệt. - Không đứa con trai nào của tôi lại được phép có những mong muốn thấp hèn như thế. Lẽ ra từ lúc đó tôi đă phải thấy những phẩm chất của anh đă bị méo mó đi như thế nào rồi.
Robert đờ người, choáng váng không nói nên lời.
- Tôi đă phá vỡ cuộc sống gia đ́nh anh bởi v́ tôi vẫn c̣n tin ở anh, nhưng…
- Ngài đă phá…
- C̣n nhớ khi CIA phái anh săn đuổi Con Cáo chứ? Tôi đă dàn xếp chuyện đó. Tôi đă hy vọng là việc đó sẽ làm cho anh tỉnh ngộ. Anh đă thất bại v́ không có Con Cáo nào cả. Tôi nghĩ là tôi đă rèn giũa anh, rằng anh đă là một người của chúng tôi. Và rồi anh nói với tôi là anh sẽ bỏ cơ quan. Đó là lúc tôi biết anh không phải là một con người yêu nước, rằng anh phải bị loại trừ, bị tiêu diệt. Nhưng trước hết anh phải hoàn thành phần việc trong sứ mệnh nầy của chúng tôi.
- Sứ mệnh của các ngài? Giết chết tất cả những người vô tội ư? Ngài điên rồi.
- Họ phải bị giết để khỏi reo rắc sự kinh hoàng.
- Giờ đây chúng tôi đă sẵn sàng đối phó với những sinh vật lạ. Tất cả những ǵ chúng tôi cần là thêm một chút thời gian, và anh đă cho chúng tôi điều đó.
Người phụ nữ mặc đồ trắng đứng nghe, không hề nói ǵ, nhưng lúc nầy những ư nghĩ của cô đang được truyền vào đầu những người có mặt. "Chúng tôi tới đây để ngăn chặn các người khỏi huỷ diệt hành tinh của các người". Tất cả chúng ta đều thuộc về một vũ trụ. Hăy nh́n lên.
Họ ngẩng đầu nh́n lên trời. Có một đám mây trắng lớn trên đỉnh đầu và trong khi họ nh́n lên, nó thay đổi ngay trước mắt họ. Họ đang nh́n vào một h́nh ảnh về một vùng băng ở cực trái đất, và trong khi họ nh́n, nó bắt đầu tan ra và nước chảy ào và các sông, biển trên thế giới, làm ngập London và Los Angeles, New York và Tokyo và các thành phố ven biển khắp thế giới trong một cảnh phim chóng mặt.
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Chương 53 (Chương kết)
Sidney Sheldon
ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ
Chương 53 (Chương kết)
Lời tác giả
Để viết cuốn sách nầy tôi đă đọc nhiều cuốn sách cùng nhiều bài báo và tạp chí dẫn lời những nhà du hành vũ trụ được cho là gặp những hiện tượng lạ ngoài khí quyển: Đại tá Frank Borman trên tàu Gemini 7 được cho là đă chụp những bức ảnh về một vật thể bay lạ (UFO) đă bay theo anh ta.
Meil Armstrong trên tàu Appolo 11 nh́n thấy hai phi thuyền không gian lạ khi anh ta đổ bộ xuống mặt trăng. Buzz Aldrin đă chụp ảnh một phi thuyền không gian lạ trên mặt trăng. Đại tá L. Gordon Cooper chạm trán vớt một UFO lớn trên một chuyến bay của Đề án Mercury ở vùng Perth, Australia, và đă ghi lại những tiếng nói của một số ngôn ngữ lạ sau đó được luận là không được biết tới ở trái đất.
Tôi đă nói chuyện với những người nầy, cũng như với những nhà du hành phi hành gia khác và mỗi người đều cam đoan với tôi rằng những câu chuyện đó là giả mạo nhiều hơn chứ không phải là xác thực, rằng họ không hế biết ǵ về bất kỳ một dạng UFO nào. Vài ngày sau câu chuyện của tôi qua điện thoại với Đại tá Gordon Cooper, anh ta đă gọi lại cho tôi.
Tôi trả lời máy, nhưng anh ta đột nhiên không c̣n ở đâu dây nữa. Một năm sau, tôi đă nhận được lá thư do anh ta viết đề ngày 9-11-1978, và bàn về chuyện những UFO.
Tôi gọi điện lại cho Đại tá Cooper để hỏi xem lá thư đó có phải là thật không. Lần nầy th́ anh ta cởi mở hơn.
Anh ta nói với tôi là đúng và rằng trên các chuyên bay vào vũ trụ, anh ta đă tận mắt chứng kiến vài chuyến bay của các UFO. Anh ta cũng nhắc tới việc các nhà du hành khác cũng trải qua những hiện tượng như vậy và họ được cảnh cáo là không bàn tới chúng.
Tôi đă đọc cả chục cuốn sách chứng minh một cách thuyết phục rằng những cái điă bay là có thật. Tôi đă xem những cuốn băng vidéo mà nội dung là những tấm ảnh chụp các đĩa bay và đă gặp các bác sĩ nội khoa ở Mỹ và nước ngoài chuyên chẩn trị những người tự nhận đă bị lôi vào trong UFO.
Các bác sĩ nói họ đă có hàng trăm trường hợp mà trong đó các chi tiết do các nạn nhân kể lại là giống nhau đến khủng khiếp, bao gồm cả những dấu vết giống nhau không giải thích được trên cơ thể của họ.
Một vị Tướng không quản phụ trách Dự án Sách Xanh một nhóm công tác của chính phủ Mỹ được thành lập để điều tra về các đă bay đảm bảo với tôi rằng chưa bao giờ có những bằng chứng có sức thuyết phục về đĩa bay hay các sinh vật lạ.
Tuy nhiên, trong lời nói đầu của cuốn sách khác có giá trị của Tomothy Good là cuốn Vượt trên điều tối mật: Vụ bưng bít tầm thế giới về UFO ngài Hill Norton, Đô đốc Hạm đội và là Tổng tham mưu trưởng quân đội Anh từ năm 1971 đến 1973 viết:
"Bằng chứng rằng có những vật thể được nh́n thấy trong khí quyển của chúng ta, và thậm chí trong vũ trụ xa xôi, mà không thể được coi là những vật thể do con người tạo ra hay do bất kỳ lực lượng vật chất nào khác mà các nhà khoa học của chúng ta đă biết đối với tôi dường như là quá mạnh… Một số rất lớn những lần nh́n thấy được đảm bảo bởi những người mà uy tín của họ đối với tôi là không thể nghi ngờ được. Điều kinh ngạc là quá nhiều người đă là những người quan sát được huấn luyện, chẳng hạn như các sĩ quan cảnh sát và các phi công dân sự hay quân sự…
Vào năm 1933, Phi đoàn số 4 của Thuỵ Điển đă bắt đầu một cuộc điều tra về một máy bay lạ xuất hiện trên bầu trời Scandinavi, và vào ngày 30-4-1934. Thiếu tướng Erik Reuterswaerd đưa ra thông báo sau đây cho báo chí:
"Việc so sánh các báo cáo nầy cho thấy không c̣n có nghi ngờ ǵ về những chuyến bay bất hợp pháp qua các khu vực bí mật quân sự của chúng ta. Có nhiều báo cáo từ những người đáng tin cậy mô tả sự quan sát ở cự ly gần về vật thể bay khó hiểu nầy. Và trong mọi trường hợp vẫn có thể lưu ư tới một nhận xét chung, không có các dấu hiệu hay các dấu hiệu nhận biết khác được nh́n thấy trên các vật thể bay nầy… Câu hỏi đặt ra là: Chúng là ai hay là cái ǵ, và v́ sao chúng vi phạm không phận của chúng ta?