TRUNG QUỐC MUA NGƯỜI VIỆT NAM VỀ LÀM NÔ LỆ VÀ LẤY NỘI QUAN ĐỂ CẤY GHÉP
[IMG1]http://cjoint.com/data/0mebHccKYm7_tre.jpg[/IMG1]
Một cuộc hội thảo về “pḥng chống nạn buôn người” được tổ chức tại Hà Nội hôm 2 tháng 12 cho rằng trong 6 năm qua, có đến 4,800 người bị bán đi, phần lớn qua bên kia biên giới để làm nô lệ, hoặc để lấy cơ phận của họ.
Một cuộc hội thảo về “pḥng chống nạn buôn người” được tổ chức tại Hà Nội hôm 2 tháng 12 cho rằng trong 6 năm qua, có đến 4,800 người bị bán đi, phần lớn qua bên kia biên giới để làm nô lệ, hoặc để lấy cơ phận của họ.
Hầu hết các vụ mua bán này diễn ra tại các vùng biên giới phía Bắc, nhất là Hà Giang. Các tổ chức mua bán c̣n mua 86 trẻ em ở khắp nơi trong nước, từ Hà Nội, Quảng Ninh, Lạng Sơn, đến Quảng Nam, Sóc Trăng, Saigon,... trong đó có 40 trẻ đă được đưa sang Trung Quốc với giá từ 10 đến 30 triệu đồng một trẻ.
Các tổ chức buôn người c̣n lợi dụng ḷng nhân đạo của một số người ngoại quốc muốn xin con nuôi, t́m cách gạ bán hơn 250 trẻ em để thu lợi. Họ thiết lập một đường dây gái gọi xuyên quốc gia, lừa cả người nhẹ dạ cũng chỉ để thu tiền bỏ túi.
Theo tờ Dân Trí, tại các tỉnh biên giới phía Bắc như Lào Cai, Quảng Ninh, Cao Bằng, Lạng Sơn... đàn ông cũng trở thành món hàng mua bán của các tổ chức buôn người. Các nạn nhân bị đưa sang Trung Quốc bán cho các chủ ḷ gạch, khai thác quặng mỏ, làm những việc nặng nhọc, hoặc bị đẩy vào các bệnh viện mổ lấy cơ phận đem bán.
Các viên chức tham dự cuộc hội thảo này xác nhận rằng trẻ em hiện nay là món hàng bị săn lùng, khai thác mạnh nhất. Mạng lưới tội phạm trong nước hiện rất mạnh, có tới 250 tổ chức, với trên 4,000 nhân viên, hoạt động khắp 182 vùng trong cả nước. Đánh hơi được người có nhu cầu th́ họ lập tức bủa vây các “món mồi” trong tầm ngắm: những người đàn bà đang mang thai, trẻ em lang thang ngoài đường phố, những người thất nghiệp đang chạy ăn từng ngày... Họ t́m cách chiêu dụ rồi lôi kéo những người nhẹ dạ này đi theo con đường đă được thiết lập sẵn. Kết quả là có người không bao giờ c̣n sống để trở về quê hương, hoặc trở lại với thân tàn ma dại.
Cuộc hội thảo này đặt vấn đề giảng dạy môn “chống buôn người” tại các trường học để các em nhỏ tuổi biết mà ngăn ngừa
Trần Ái
Tại sao phải tiếp tục kiếp nô lệ ? giải phóng để đem lại b́nh đẳng ?
Bởi vậy trong bài nhạc của Lam Phương có câu : Bao năm giải phóng như thế này phải không anh ???
Xin phổ biến cùng các vị bài thơ này :
NÓI VỚI BẠO QUYỀN
Không ai muốn ĺa quê hương, tổ quốc
Để tha phương nương náu đất quê người
Để hung hiểm giữa muôn trùng sóng nước
Hải tặc bạo cuồng, thịnh nộ ngàn khơi ....
Nhưng v́ chữ Tự Do, v́ Lư Tưởng
Người lại người trốn lén, dắt nhau đi
Có những con tàu thoát vùng gió chướng
Nhưng có những tàu gặp cảnh gian nguy
Có những con tàu không c̣n vết tích
Tiếng thét hăi hùng ch́m xuống đại dương
Có những xác người trôi vào vô định
Có những mảnh tàu vụn vỡ, tang thương !
Người sống sót trên đảo buồn, tị nạn
Những hoàng hôn, nh́n biển, xót xa người
Trên mặt sóng, khói sương bay lăng đăng
Hay đó hồn oan tiếc nuối cuộc đời ...
Và người sống nhớ về người đă chết
Dựng tấm bia trên đảo họ dừng chân
Bia tưởng niệm những thuyền nhân nước Việt
Chết đau thương v́ trốn chạy vô thần !!!
H́nh ảnh đó là vết nhơ thế kỷ
Là những kinh hoàng nhân loại gớm ghê
Là sản phẩm đảng độc tài thống trị
Là nước Việt Nam khổ nạn, ê chề ...
Nên Việt Cộng muốn xoá đi tội ác
Do họ tạo ra mấy chục năm dài
Khi phá bỏ tấm bia sầu tị nạn
Là đảng giết người đă chết lần hai !!!
V́ đảng muốn những người cùng thế hệ
Phải quên đi lưỡi hái đảng gian hùng
Và lừa dối để đời sau, hậu thế
Hiểu sai lầm hùng sử của Cha, Ông !
Ôi, hiểm độc của những ḷng dă thú
Lưỡi rắn miệng hùm nói trắng thành đen
Bia dẫu phá, nhưng lương tâm, lịch sử
Vẫn muôn đời minh bạch tiếng chê, khen !
Cứ lừa mị cứ che đi sự thật
Cứ phá hết đi dấu tích oan hờn
Nhưng che được nào trời long, đất sập
Và phá được nào sức mạnh hỏa sơn ?!
Ngô Minh Hằng