Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấy
[CENTER][IMG]https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROlKApeMAtAtDg70EtBkt4_lyJxbOW9gvHw0flr9DJgEcGJ-vo[/IMG][/CENTER]
[B][CENTER][COLOR="#B22222"]Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấy
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay
Lau ḍng châu lệ đang tầm tă
Ướt đẫm bờ mi những giọt dài!
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Để rồi ngày tháng ở bên kia
Héo hon, da diết luôn buồn nhớ
Ánh mắt thu mờ gửi lối đi
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn
Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ
Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Mặc cho vàng vơ với xanh xao
Phấn son trâm lược nằm nơi đó
Nhện bám tơ giăng tự lúc nào
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại từng đêm thả vọng sang kinh
Lời ca năo nuột từ sâu thẳm
Tím ruột, bầm gan vỡ mộng t́nh
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Nhận mang vĩnh viễn ở con tim
Vết hằn rạn nứt không lành được
Để măi đời em sóng vỗ thuyền…
Khiến cho một kẻ suốt thời gian
Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn
Nầy mắt, nầy môi, nầy kỷ niệm…
Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can!
24/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
[/COLOR][/CENTER][/B]
Cái Chết Nông Nổi Và Đáng Trách
[CENTER][IMG]https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS0xyEdphN4l2ntG886nYHRknENdjCzE-NIN4tBnOFmZZf1jIN63g[/IMG][/CENTER]
[B][CENTER][COLOR="#006400"]Cái Chết Nông Nổi
Và Đáng Trách
Cái chết của em làm xót xa
Nỗi niềm thao thức chuyện người ta
Nh́n ḍng thế sự bao oan nghiệt
Sai, đúng, dại, khôn…Để chút là!
Thương cảm cho ai trước cảnh đời
Phù du khoảnh khắc những niềm vui
Rồi quay luẩn quẩn trong ṿng tối
Buồn, khổ, hờn, đau…Tím nụ cười
Hằng ngày em sống với con đ̣
Sớm tối tay chèo chở khách qua
Sóng gió, nhọc nhằn nào quản ngại
Chỉ buồn bến đổ khách thờ ơ
Chẳng may gặp phải mẹ chồng đây
Đầy rẫy khó khăn, măi mắng rầy
Vặt mắc từng ly, từng tư một
La mèo, chửi chó rát màng tai!…
Năo nề…Tâm sự lại phu quân
Đón nhận hồi âm nét hững hờ
Chỉ biết riêng ḿnh và cá biệt
Vô t́nh bỏ bậu nghẹn chơ vơ
Tận cùng chịu đựng, quyết liều thân
Một gói xịt sâu vĩnh biệt chàng
Bỏ lại con thơ c̣n đói sữa
Hồn ĺa khỏi xác, khuất trần gian…
Em ơi! Hiện ở cơi nơi đâu?
Có thấy màu thu rải vạn sầu
Có hận lỡ lầm mang xuẩn động
Có nh́n con trẻ trọn đời đau?
Sao không thông cảm để yên ḷng
Ở tuổi cao niên của mẹ chồng
Máu huyết bất thường sanh bệnh tật…
Dễ dàng bẳn tính với bông lông
Sao chẳng thương chồng cảnh nắng mưa
Lo toan, gánh nặng lắm khi đờ
Tổ lành ngơi nghỉ vơi cơn mệt
Khuây khỏa, vô t́nh bởi bận lo
Tại người hay ở “cái tôi” kia
Chỉ thấy xung quanh mấy vạt ŕa
Cạn xét, yếu ḷng đành đoạn tuyệt
Ngàn năm dính đó vết nhơ bia?!...
27/9/2017
Nguyễn Thành Sáng[/COLOR][/CENTER][/B]
Em Sẽ Nhạt Dần Trong Mắt Tôi
[CENTER][IMG]https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcThWiUGyRSaRACP6WwSOYkbskfnrR1GfJr_noK8Yp1P9K8C71A-Gw[/IMG][/CENTER]
[B][CENTER][COLOR="#800080"]
Em Sẽ Nhạt Dần Trong Mắt Tôi
Em sẽ nhạt dần trong mắt tôi
Không v́ hai nẻo cách xa xôi
Cũng không phải tại do hoàn cảnh
Là bởi v́ em quá khác rồi!
Đâu c̣n h́nh ảnh của năm xưa
Tóc xỏa ngang vai, gợi gió lùa
Ánh biếc, môi hồng chan chứa mật
Hồn xuân phơi phới thả trời mơ
Em nói, em cười, em nghĩ suy
Vấn vương, lưu luyến gót người đi
Mong ngày trở lại xây bờ mộng
Chỉ mối se duyên kết nguyện thề…
Chẳng ngờ thoáng chốc bóng thời gian
Đóa thắm giờ đây héo nhạt tàn
Co rút khô gầy nơi vắng lặng
Đ́u hiu, quạnh quẽ hứng trăng tan
Em đă biến ḿnh thành sỏi đá
Dưới trời chịu đựng nắng mưa sa
Mặc t́nh lông lóc hay vùi dập
Đành chịu thế thôi, phận số mà!...
Tôi t́m dĩ văng thuở yêu đương
Mong nhẹ tấc ḷng nỗi nhớ thương
Suốt cả chuỗi dài canh cánh măi
Để rồi trăn trở thấy sương buông…
Có lẽ từ nay sẽ cố quên
Bởi v́ tất cả dưới mông mênh
Tợ như lam khói bay lờ lững
Gió thổi mây đưa dễ ră h́nh!
28/9/2017
Nguyễn Thành Sáng[/COLOR][/CENTER][/B]