Trung cộng sẽ đại bại nếu đụng độ sức mạnh Nhật Bản - Mỹ
[I][COLOR="#000080"]Tờ “Quan điểm” Nga ngày 19/9 có bài viết cho rằng, cuộc đối đầu chính trị giữa Trung Cộng và Nhật Bản (do vấn đề tranh chấp đảo) ngày càng gay gắt. Chuyên gia chiến lược quân sự Nga đă tiến hành đánh giá về thực lực quân sự của hai bên, và dự đoán “cơ” giành chiến thắng của mỗi bên nếu xảy ra xung đột quân sự. [/COLOR][/I]
[CENTER][img]http://giaoduc.net.vn/Uploaded/xuanhien/2012_09_20/J_10_TQ.jpg[/img]
[I][COLOR="#B22222"]Máy bay chiến đấu J-10 của Trung Cộng[/COLOR][/I]
[img]http://giaoduc.net.vn/Uploaded/xuanhien/2012_09_20/F_15J_va_F_15DJ_maybaychiendau_KQNB.jpg[/img]
[I][COLOR="#B22222"]Máy bay chiến đấu F-15J Nhật Bản[/COLOR][/I]
[B][I][SIZE=3]
Ưu thế thực lực của mỗi bên[/SIZE][/I][/B][/CENTER]
Vasily Kashin, nhà nghiên cứu cấp cao, Trung tâm Phân tích Chiến lược và Công nghệ Nga cho rằng, ở trên biển, Bắc Kinh hoàn toàn không có ưu thế số lượng mang tính áp đảo, đồng thời, về chỉ tiêu chất lượng, tàu chiến Trung Cộng hoàn toàn thua xa Nhật Bản.
Ông nói: “Bắt đầu từ năm 2007, người Trung Cộng mới bắt đầu chế tạo được tàu chiến đáng nói, c̣n các tàu chiến cũ kỹ trước đó hoàn toàn không có “đất dụng vơ”. Bắc Kinh sở hữu tàu ngầm có thể tạo ra mối đe doạ nhất định đối với Nhật Bản, nhưng Hải quân Nhật Bản luôn coi trọng khả năng chống tàu ngầm.
Tôi từng có cơ hội được nghe chuyên gia chiến tranh trên biển của Mỹ đánh giá, họ nói thẳng rằng, trong tác chiến chống tàu ngầm, bất kể là kinh nghiệm, thiết bị, chiến thuật, Lực lượng Pḥng vệ Nhật Bản thậm chí c̣n mạnh hơn quân Mỹ. Trong khi đó, chỉ nói về tần suất diễn tập sẵn sàng chiến đấu trên biển, tàu ngầm Trung Cộng làm c̣n lâu mới đủ”.
Ông nhấn mạnh: “Hạm đội Trung Cộng cấp bách muốn có bước nhảy vọt về sẵn sàng chiến đấu, chiến thuật và tác chiến biên đội. Vào thời điểm tương tự, Liên Xô hoàn toàn không có lực lượng bờ biển tác chiến độc lập ở vùng biển cách xa tuyến đường bờ biển của nước này, nhưng trải qua mấy chục năm nỗ lực, cuối cùng họ trở thành một hạm đội toàn cầu. Trên con đường này, Trung Cộng chỉ mới có những bước đi đầu tiên.
[CENTER]
[img]http://giaoduc.net.vn/Uploaded/xuanhien/2012_09_20/052BC_bien_doi_tau_khu_truc_HQTQ.jpg[/img]
[I][COLOR="#B22222"]Biên đội tàu khu trục 052B/C của Hải quân Trung Cộng.[/COLOR][/I]
[img]http://giaoduc.net.vn/Uploaded/xuanhien/2012_09_20/Tau_khu_truc_ten_lua_Aegis_lop_Atago_NB.jpg[/img]
[I][COLOR="#B22222"]Tàu khu trục hoả tiển Aegis lớp Atago Nhật Bản[/COLOR][/I][/CENTER]
Vào thập niên 80 của thế kỷ trước, Hải quân Trung Cộng c̣n lấy pḥng ngự duyên hải là tư tưởng tấn công chủ yếu, tức là lấy hạm đội duyên hải làm chủ lực, tàu chiến cỡ lớn rất hiếm, ṇng cốt là thuyền máy và rất nhiều pháo binh bờ biển.
Măi đến giữa thập niên 90, sức mạnh của Hải quân Trung Cộng mới bắt đầu thực sự phát triển, về chất lượng, thành quả này mấy năm trước mới từng bước được thể hiện. Hải quân Trung Cộng thiếu kinh nghiệm làm cho họ có cảm giác tự tin”.
Khác với Kashin, Konstantin Sivkov, Phó Viện trưởng Học viện Địa-chính trị Nga đánh giá sức mạnh của Hải, Không quân Trung Cộng cao hơn một chút: “Về số lượng, Quân đội Trung Cộng hơn nhiều Nhật Bản. Trung Cộng có 2,5 triệu quân, Nhật Bản chỉ có 250.000 quân. Nhưng, chiến tranh xung quanh ḥn đảo tranh chấp sẽ chủ yếu dựa vào hải, không quân.
Để đoạt lấy các ḥn đảo trên, Trung Cộng có thể sẽ điều động 400-500 máy bay chiến đấu, không ít hơn 20 tàu ngầm diesel, rất có thể sẽ c̣n điều 3 tàu ngầm hạt nhân. Do những ḥn đảo trên cách đất liền không xa, không loại trừ sẽ điều động rất nhiều tàu tên lửa, tàu khu trục tên lửa.
Phía Nhật Bản có thể điều gần 150 máy bay tiêm kích chiến thuật, tàu ngầm diesel, 5-10 tàu khu trục và tàu hộ vệ. Số lượng tàu chiến dùng để bảo vệ đảo tranh chấp của Nhật Bản chỉ bằng 1/3 của Trung Cộng”.
Nhưng ông chỉ ra: “Không quân Cộng chủ yếu sử dụng máy bay kiểu cũ. Về chất lượng, máy bay chiến đấu của Nhật Bản có ưu thế mang tính quyết định. Bắc Kinh thiếu máy bay cảnh báo sớm trên không, c̣n loại máy bay này của Tokyo có thể đảm bảo được việc đoạt lấy quyền kiểm soát trên không, chỉ huy không chiến tốt hơn, giúp cho ưu thế của Không quân Nhật Bản nổi bật hơn. Nói chung, trong không chiến, cho dù Bắc Kinh có ưu thế về số lượng, nhưng Trung Cộng và Nhật Bản có lực lượng tương đương.
Về hải quân, tŕnh độ công nghệ và kỹ thuật chế tạo tàu ngầm của Trung Cộng c̣n dừng lại ở những thập niên của thế kỷ trước, tiếng ồn rất lớn. Tàu ngầm của người Nhật lại hoàn thiện hơn, tiếng ồn nhỏ hơn, có thể đối phó có hiệu quả với tàu ngầm Trung Cộng.”.
[CENTER]
[img]http://giaoduc.net.vn/Uploaded/xuanhien/2012_09_20/DF_21C.jpg[/img]
[I][COLOR="#B22222"]Hoả tiển tầm trung DF-21C Trung cộng[/COLOR][/I]
[img]http://giaoduc.net.vn/Uploaded/xuanhien/2012_09_20/Ten_lua_Patriot_My.jpg[/img]
[I][COLOR="#B22222"]Hoả tiển Patriot-3 Nhật Bản[/COLOR][/I][/CENTER]
Có chiến tranh xảy ra, tôi dám chắc Mỹ, Nhật thua vô cùng nhục nhă, thê thảm khốc, cho dù họ thắng ngoài mặt trận.
Trật lất, quư vị lại rơi vào cái sai lầm trong chiến tranh VN.
TQ mất 1000 máy bay, chết 1000 phi công, không sao hết. Họ càng đánh dữ. Phi công họ bị bắt, họ chẳng thèm đàm phán cứu về.
Mỹ mất 10 máy bay là cả xứ rúng động, hoang mang, sợ hăi. [B][SIZE=5][COLOR="#FF0000"]Phi công Mỹ bị bắt, chỉ 1 thôi, là chiến tranh chấm dứt, Mỹ đầu hàng vô điều kiện.[/COLOR][/SIZE][/B]
V́ lẽ, TQ sẽ đem phi công Mỹ ra bêu rếu, chiếu trên TV, dẫn đi ngoài đường cho dân chúng liệng đá phun máu. H́nh đăng lên YouTube th́ thân nhân anh này la làng, gọi điện thoại cho Dân biểu khu họ, Thượng nghị sĩ tiểu bang, kêu PHẢI cứu về mau.
Thế là Mỹ kêu gọi đàm phán, TQ giả vờ làm ngơ, Mỹ quưnh quáng năn nỉ, lạy lục, xin ĐƯỢC đàm phán, cho dù khi đó TQ thua ngoài mặt trận thê thảm.
Có chiến tranh xảy ra, tôi dám chắc Mỹ, Nhật thua vô cùng nhục nhă, thê thảm khốc, cho dù họ thắng ngoài mặt trận.
KT Nhật sụt 2% là dân chúng Nhật hoảng vía, trong khi KT TQ sụt 90% vẫn không ăn thua, ai chống th́ bị bắn bỏ ngay.
Đánh lộn hay đánh giặc, sợ nhất là kẻ địch liều mạng, không sợ đau, không sợ chết.
Tôi kết luận, rút ra từ chiến tranh VN: [B][SIZE=5][COLOR="#0000FF"]Nếu có chiến tranh, TQ sẽ thua ngoài mặt trận, nhưng sẽ THẮNG trong cuộc chiến do Nhật và Mỹ đầu hàng vô điều kiện, v́ lư do chính trị, nhân đạo (cứu tù binh về), kinh tế.[/COLOR][/SIZE][/B]
Mỹ + Nhật sẽ thua TQ thê thảm do dân Mỹ không ủng hộ cuộc chiến
Mỹ và Nhật sẽ thua, theo kiểu y chang hồi Tết Mậu Thân quân Mỹ sau đó "thua" tại VN.
Về Quân sự, phe VNCH thắng, phe Mỹ thắng, Việt Cộng hoàn toàn bị xóa sạch tại miền Nam VN, chỉ trừ các nhóm nhỏ hoang mang, sợ hăi.
NHƯNG VỀ DƯ LUẬN, SỰ ỦNG HỘ TẠI HẬU PHƯƠNG, nói chính xác hơn là tại Mỹ, th́ phe VNCH, phe Mỹ, bị đại bại. Và đây mới chính là YẾU TỐ QUYẾT ĐỊNH CUỘC CHIẾN.
Việt Cộng không thể tính ra điều này. Họ chỉ nhắm vào chiến thắng QUÂN SỰ mà thôi, không dè bị đại bại do quân VNCH quá anh dũng, chính Việt Cộng không ngờ.
Hồi năm 1975, khi mới vào, lần đổi tiền đầu tiên, Việt Cộng cho dùng tiền in năm 1968, do năm 1968 Việt Cộng tưởng chắc sẽ thắng. Đó là bằng chứng không thể chối căi là Việt Cộng âm mưu thắng bằng QUÂN SỰ, chứ không hề tính ra nổi là dân Mỹ lại phản chiến như vậy.
"Chó táp phải ruồi", Việt Cộng tăng cường vận động chính trị, ngoại giao, và phe cánh tả tại Pháp lại rất khoái bà B́nh, do bà này nói tiếng Pháp khá giỏi. Nhiều nhân vật miền Bắc khi đó cũng nói tiếng Pháp rất giỏi.
--------------
Mỹ sai lầm nghiêm trọng về TÂM LƯ CHIẾN khi đồng ư cho tổ chức ḥa đàm tại Paris, nơi phe TẢ khi đó rất mạnh, và báo chí Pháp bênh vực Việt Cộng, CS Bắc Việt.
Thế là phe VNCH, Mỹ, bị thua tại hậu phương, tại Paris, Washington, trên đường phố tại Pháp, Mỹ.
Cho thấy, chiến thắng hoặc chiến bại tại chiến trường KHÔNG QUAN TRỌNG bằng cuộc chiến ngay tại hậu phương.
Ông cha ta có câu rất hay: "TU THÂN, TỀ GIA, TRỊ QUỐC, B̀NH THIÊN HẠ".
Thân ḿnh lo không xong, gia đ́nh không yên ổn và ủng hộ, th́ đừng nói tới Trị quốc, B́nh thiên hạ, đi đánh giặc, làm ǵ.
Tại hậu phương, VNCH bị quậy nát bởi đám sinh viên, kư giả ăn mày, đám học nhiều nhưng vẫn ngu si thiên Tả, ngay cả trong hàng ngũ Phật giáo, Công giáo cũng có nhiều đứa Thiên Tả, bênh Việt Cộng, chống CP VNCH.
Tại Pháp, Mỹ th́ khỏi nói. Sinh viên biểu t́nh HÀNG NGÀY chống quân Mỹ, chống CP VNCH.
Do vậy mà quân lính mất tinh thần, quân Mỹ về nước bị dân liệng cà chua trứng thối, th́ quân đội ngoài tiền tuyến c̣n lư do ǵ mà xả thân giết giặc.
--------------
Nay bổn cũ lại soạn lại.
Dân Mỹ không chịu được các thiệt hại do chiến tranh đâu. Khi có chiến tranh, do chi phí tăng cao, ngân sách tăng cao, sẽ phải tăng nợ quốc gia, mà trái phiếu bán ra nhiều th́ phải tăng tiền lời mới có người mua.
Khi đó, tiền lời tăng, đầu tư giảm, thất nghiệp tăng.
Dân Mỹ thất nghiệp th́ đ̣i ngưng chiến tranh để họ có việc làm.
Dân Mỹ có việc làm nhưng bị trả tiền lời nhà, xe, credit cards tăng, th́ sẽ đ̣i ngưng chiến tranh để họ có tiền trả bills.
Sức ép sẽ lên đỉnh điểm khi có người Mỹ bị bắt làm tù binh, bị ép lên TV tuyên bố Mỹ sai, v́ đói quá, không nói th́ không được ăn, cho ngủ.
Thế là các chính trị gia Mỹ dù muốn dù không cũng phải XIN ĐƯỢC H̉A ĐÀM, rút tù binh về, cho dù phải nhượng bộ cho TQ, cho dù phải bỏ rơi Nhật bản cho TQ chiếm đóng.
Mỹ bỏ, th́ Nhật bị TQ chiếm ngay, và TQ sẽ chiếm Nhật, giết dân Nhật, để trả thù mối hận bị Nhật phá hoại trong mấy trăm năm từ thời nhà Minh, và tệ hại nhất là cách đây 100 năm, măi cho tới Thế chiến II.
--------------
Các điều tôi ghi ra trên đây, không dễ cho nhiều nguời hiểu, lại càng cực khó cho nhiều người có thể chấp nhận.
Nhưng thời gian sẽ trả lời, đừng nóng vội.