Thuở ấy! Những ngày mất em anh buồn da diết
C̣n đâu nữa! T́m đâu bây giờ?...
-----------------------------------------
TÂM SỰ VỚI TRĂNG
Này kẻ lặng gửi sầu cửa gió
Vẻ u hoài, vàng vơ sắc...
Type: Posts; User: Nguyễn Thành Sáng
Thuở ấy! Những ngày mất em anh buồn da diết
C̣n đâu nữa! T́m đâu bây giờ?...
-----------------------------------------
TÂM SỰ VỚI TRĂNG
Này kẻ lặng gửi sầu cửa gió
Vẻ u hoài, vàng vơ sắc...
Ngang trái phũ phàng khiến tan vỡ t́nh yêu của đôi ta, em thống buồn, uống thuốc quyên sinh, may mắn thay được người phát hiện cứu sống, em làm đôi ṿng vàng đeo tai, tên chữ cái của anh móc liền với...
https://scontent-den4-1.xx.fbcdn.net/v/t1.15752-9/384553582_721527299882991_8383451365797139660_n.png?_nc_cat=111&ccb=1-7&_nc_sid=510075&_nc_ohc=eQnNxuIENhsAX-b8m8T&_nc_ad=z-m&_nc_cid=0&_nc_ht=sconten...
VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
——————————-----
Em yêu ạ!
Duyên t́nh thắm thiết của đôi ta dang dở bởi rơi vào ṿng éo le mê tín tuổi tác
của gia đ́nh em, khiến cả một đời vương vấn và nhiều đau khổ cho...
HỒ THU GỢN SÓNG
Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi
Óng mượt, sum sê trải bóng trời
Duyên dáng khoe ḿnh thân lắc nhẹ
Nhánh cành trổ nụ, nhẹ nhàng vui...
Vậy mà oi bức với mưa sa
Cứ măi trùm...
ĐƯỜNG XƯA LÁ ĐỔ
Ḍng mệnh số an bài cay nghiệt
Kẻ lấy chồng da diết tâm can
C̣n người đau đớn ngập tràn
Bâng khuâng tấc dạ, ngỡ ngàng mây sương
Ngày mấy lượt trên đường lá đổ
Thắt thẻo...
DAY DỨT MẢNH T̀NH XƯA
Kể từ hôm nói chia tay
Nàng đi, đi măi không ngày ghé tôi
Ánh vàng giờ đă mờ trôi
Đ̣ đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa,
Trăng non sớm vội bóng tà
Đường đi mấy đoạn để...
NỐT TRẦM CẢM XÚC
Rồi chợt hôm nào chuyển giá đông
Tái tê, buốt rét trải giăng đồng
Biết bao sương muối trùm lên đoá
Bỗng thấy lạnh rồi ai biết không?...
Th́ ra hoa nở để rồi tàn
Lửa rực...
NGẬM NGÙI BÊN ÁNH LỤN
Em yêu ơi! Muôn phần thống thiết
Nỗi đau thương da diết ḷng anh
Cạnh bên thoi thóp lụn tàn
Tim t́nh tan nát ngập tràn khổ đau
Sao chẳng cháy người vào khói lửa
Lại...
NGHE L̉NG BUỒN TÊNH
Nàng thỏ thẻ người ơi người hỡi
C̣n ở đây ta hỏi lại nàng
Có thu quét lá rụng vàng
Có bầu trống vắng, có đàn đứt dây?
Hay mượn gió lùa mây chốn lộng
Khiến vô t́nh khuấy...
ĐIỆP KHÚC HOÀNG HÔN
Thơ màu tim tím tợ hoàng hôn
Bút mực pha sương viết chữ hồn
Như khói lam chiều trôi lăng đăng
Gợi ḷng lữ khách muốn dừng chân,
Để ngắm hoàng hôn buổi xế này
Nh́n kia...
GIẤC MỘNG ĐỂ BUỒN
Trời đêm nay trăng soi vằng vặc
Hăy cùng ta dạo mát đi nàng
Để nghe gió thổi nhẹ nhàng
Du dương réo rắt mộng vàng ái ân
Cho giây phút mơ màng yêu dấu
Quên nỗi niềm đau đáu...
CHẠNH L̉NG T̀NH
TRONG NẤM MỘ
Ai có hiểu từng canh thâu thui thủi
Đôi ánh sầu nhẹ gửi đến vườn hoa
Từ sâu giữa trái, nhịp đập ngân nga
Chuỗi điệp khúc bài ca thương nhớ hỡi!
Vậy mà tay...
LỐI M̉N SƯƠNG NHỎ GIỌT
Từ xa xa con đường ṃn hun hút
Những mảng xanh chen chúc thẩn thơ nh́n
Chẳng gió về rung rinh bờ lá đỏ
Tựa giăng đầy đây đó vẻ sầu tênh...
Ta bước đi trên gập ghềnh...
BUỒN NHỚ CHA MẸ
Trời hôm nay đ́u hiu, bầu u ám
Cả bốn bề ảm đạm trải buông lơi
Cơi không gian từng hồi giăng mảng tối
Gợi thêm sầu vời vợi bóng lang thang...
Kể từ đây đă tắt hết vầng...
VỠ MỘT CUNG ĐÀN
Từ nay rỉ rả con tim
Trào dâng điệp khúc êm đềm vấn vương
Hoá thành chuỗi hạt hàn sương
Nhành lau, ngọn cỏ rụng buông giọt dài
Chẳng c̣n rung cảm tràn đầy
Dịu dàng nắm lấy...
KHẮC NGUYỆN TRƯỚC
LINH CỮU MẸ
Mẹ ơi! C̣n có bữa nay thôi
Sẽ rụng vầng trăng xuống cạnh đồi
Con cháu tiễn đưa thân xác Mẹ
Về sâu đất lạnh nghỉ yên nơi...
Mảnh đất này đây sẽ chẳng c̣n...
TẤC L̉NG GỬI HỒN MẸ
Mẹ ơi! Biển nước ngập dâng tràn
Kỷ niệm xưa rồi, dậy sóng loang
Vạn thắm hương ngàn t́nh của Mẹ
Vật vờ sống lại, tím ḷng con
Miếng ăn, giấc ngủ, tắm, đi theo
Bánh ngọt,...
ĐÔI MẮT & NIỀM RAY RỨT
Em ơi! Kẻ ấy chính là tôi
Một thuở năm xưa dưới ánh trời
Nửa bướm, nửa người bay lởn vởn
Vườn xanh, suối biếc…để phai phôi
Cảnh đời cát bụi với phong ba
Canh cánh...
DAY DỨT
Thuở ấy em ơi! Nghịch cảnh đời
Khiến t́nh hé nhụy chợt chơi vơi
Niềm thương, nỗi nhớ em ôm ấp
Lặn lội t́m anh để tỏ lời…
Đôi ḿnh héo hắt, nén hờn đau
Anh trở về quê, để lại sầu...
HỠI CHÀNG THI SĨ ĐA BUỒN
Ta nàng hai mảnh linh hồn
Gặp nhau dưới ánh hoàng hôn tím sầu
Sẻ chia tâm sự đôi câu
Rồi giây phút nữa nàng vào, riêng ta
Cô đơn dơi mắt chiều tà
Nhớ thương, thương...
C̉N G̀ DƯỚI BÓNG
HOÀNG HÔN
Để rồi canh cánh nỗi niềm
Hoài ai, thương nhớ con đường ngày xưa
Thong dong sớm tối chiều trưa
Bước chân dưới ngọn thoảng lùa du dương
Giờ đây lặng ngắm hàn...
TÁI TÊ
Rồi mai mốt giữa bầu hiu quạnh
Rụng hết vàng c̣n nhánh chơ vơ
Canh thâu gió giật qua bờ
Hàn sương kết đọng vật vờ ánh rơi
Đêm phủ kín khung trời u ám
Ngày ngập đầy áng xám giăng...
NỖI NIỀM TRONG GIÔNG BĂO
Thầm lặng lẽ không lời tâm sự
Sợ em lo, tư lự, bâng khuâng
Làm cho khuất bóng vầng trăng
Hoa xuân héo hắt rơi dần đêm đen
Bao kỷ niệm êm đềm ḥ hẹn
Những suy tư vun...
ĐỨT SỢI TƠ ĐÀN
Cả bốn phía âm u mù mịt
Ngàn cỏ lau chằng chịt bủa vây
Xuất hồn dưới bóng trời mây
Lững lờ sóng nước tháng ngày lênh đênh…
Rồi bỗng chốc cung đờn réo rắt
Chuỗi tháng ngày...