Nụ Cười Cuối Tuần : THE WHEELS OF LIFE
Last edited by Tigon; 02-03-2014 at 10:13 AM.
Video : .Ngày Phụ Nữ 03-3-1960 tại Saigon
Published on Mar 2, 2014
Ngày Phụ Nữ 03-3-1960 tại Saigon
* Nhóm nữ sinh Trưng Vương phụ trách đồng ca Bài Trưng Nữ Vương năm đó là lớp của Tigon , dưới sự hướng dẫn của Cô Lăng , giáo sư dạy Nhạc
NHẮN NHỦ
(Gởi những người một thời hăm hở xuống đường, chống đối VNCH I & II, một việc làm ít hay nhiều đă góp tay giết chết nền cộng hoà của miền Nam Việt Nam và hôm nay, sau 50 năm vẫn chưa tỉnh mộng.)
Từ Một Chín Sáu Ba, sau "đảo chính"
Chỉ thấy miền Nam từng bước suy tàn
Và thấy cộng tung ư đồ, hoạch định
Bức tử Cộng Ḥa, xâm lược miền Nam !
Bởi phản tặc khi giết Người Chí Sĩ
(Người một đời yêu nước với thương dân)
Là giúp cộng phá tan bao thành lũy
Của chín năm dài xây đắp, canh tân
Giết người xong lại công bôi, tội dựng
Tạo b́nh phong che tội ác tầy trời
Cho lũ giặc Hồ dă tâm thao túng
Mặc áo nhà tu, dùng đạo phá đời ...
Sau năm tháng những bàn tay đồ tể
Đẫm máu Người Chí Sĩ của dân Nam
Th́ đất nước tan nhoà bao uy thế
V́ những biểu dương, chỉnh lư, tham tàn ...
Rồi thành phố cũng vọng về tiếng đạn
Hỏa tiễn Tàu - Nga nát chợ, tan trường
Sư săi, sinh viên thay Hồ làm loạn
Phật chốn ṭa sen cũng hạ xuống đường
Để tháng Tư, mười hai năm sau đó
Dân miền Nam đau đớn mất miền Nam
Cả nước tang thương trong màu cờ đỏ
Quê dấu yêu thành vực thẳm hung tàn
Băm tám năm hơn ba miền khốn khó
Nước Việt Nam nay ngất ngưởng quân Tàu !
Chỉ đảng mừng v́ thành tư bản đỏ
C̣n dân hiền thành giun kiến ngựa trâu !
Gái Việt thành "hàng" Hồng Kông, Hàn quốc
Trai Việt thành đồ xuất cảng lao nô
Dân Việt thành người mất nhà, mất nước
Trẻ Việt thành "cây", thành cháu "bác" Hồ
Năm mươi năm, đấy, công lao, thành tích
Ai góp tay ngày ấy hỏi vui - buồn
Và có phút nào nh́n đời u tịch
Trên má nhăn, hối hận, giọt sầu tuôn ?
Hay măi ngây thơ suốt đời mộng mị
Chẳng học được ǵ dù Bảy Mươi Lăm ! (1975)
Để trí thức, nhà tu, nhà chính trị
Vẫn hân hoan cùng cộng đỏ ăn nằm ???
Thôi, tỉnh lại, nh́n quê bờ vực tối
Nh́n đồng bào oan khổ để mà thương
Đừng theo giặc gây thêm điều lầm lỗi
Mà muôn đời mang tội với quê hương !
Ngô Minh Hằng
Giải bày.
01 tháng ba 2014
11:57 CH
Tặng qúy vị bài thơ đọc cho vui.
''Ta cứ ngỡ xuống trần chơi một chút.
Nào ngờ đâu ''kẹt phé" đến hôm nay".
Để điêu linh khổ não đến thế này.
Thân với phận xác xơ nùi giẻ rách.
Những điêu tàn lừng lững qúa đắng cay.
Chẳng kể số kể phần cơn mạt vận.
Thân bớ thân sao nghiệt ngã đọa đầy.
Tội tình chi vướng vô tròng oan nghiệt.
Giặc vẹm hồ cướp rõ sạch trắng tay.
Non cùng Nước chau may cơn hấp hối.
Thịt cùng da bị sẻo cắt từng ngày.
Tứ chi bị giam cầm cùng trói buộc.
Một giòng Người hề vùi dập tả tơi.
Con mẹ nó vinh danh đồ ''Củ nghệt".
Vinh quang gì naỳ một lũ đười ươi.
Nhà vắng chủ chó nhẩy lên bàn độc.
Giang sơn đó bao ngàn năm xây dựng.
Chẳng để bay thanh thản gói làm mồi.
Câu danh vọng và xây cầu địa vị.
Giết và giết chưa bao giờ mệt nghỉ.
Lũ sói lang còn chẳng hại đồng loài.
Còn bay thì giết lầm hơn bỏ sót.
Đắng cay thay này hỡi bớ Ông Trời.
Tui xuống trần chỉ một chút vui chơi.
Thấy việc chúng làm tui đà phát oải.
Xin cho tui một phút được giải bầy.
Lũ ma đầu đã mấy đời làm ác.
Đã buôn Dân bán Nước lại giết người.
Lại chủ trương vô Thần vô gia đình vô Tổ quốc.
Nên chẳng ngại ngần đã đang tâm đem bán sạch.
Chúng ngang nghiên và thách thức cả Trời.
Làm thủy lợi lấp sông hồ vung vãi.
Phản thiên nhiên hệ sinh thái muôn loài.
Gây nghiệt vạ thiên tai người trăm họ.
Lũ kiêu ngạo ngông cuồng quân bá đạo.
Để làm chi để chúng mãi làm gì ?
Xin cho tui đưa chúng về đền tội.
Nơi địa ngục muôn muôn đời tăm tối.
Cho chúng nghiến răng mà soi rọi những tội ác tay trời.
Đã hoành hành cả đến thiên sầu cùng địa thảm.
Để muôn dân được chiếu loà anh sáng.
Tự Do Dân chủ Nhân quyền thắm tuơi.
Món của qúy mà Ông Trời tao tặng.
Khắp thế gian cả thế giới loài người.
Khi ấy TUI cũng thơ túi về Trời.
Dù có ngàn em chân dài réo gọi.
Cũng một lòng nôn nức nói bái bai.
Chán lắm rồi ôi cõi đời ô trọc.
Ngoảnh lại trông, gớm sao mà phát khiếp.
Về lại nơi thanh thản vô vi.
Khi ấy thì ôi là qúa đã:
Ngủng ngoẳng làm thơ đã qúa trời.
Cho dù Trời nắng hoặc mưa rơi.
Xoa tay phóng bút dăm câu chữ.
Vỗ bụng hoạ câu vẩy khối bài.
Cứ thế tang tình câu với cú.
Này thì tích tịch ý cùng thi.
Mặc cho ngúc ngoắc mưa hay nắng.
Đủng đẳng làm thơ ở xứ Trời.
Peterphu.
Nhạc sĩ Thanh B́nh và tác phẩm T̀NH LỠ
Hàng chục năm qua, nhiều thế hệ người yêu nhạc đă mê đắm ca khúc T́nh lỡ của nhạc sĩ Thanh B́nh, nhưng lại rất ít người biết thông tin về tác giả.
Nhạc sĩ Thanh B́nh thời trẻ
Người viết đă bỏ ra suốt 2 tuần để đi t́m nhạc sĩ Thanh B́nh từ tin nhắn của một bạn đọc cho biết ông đang ở một căn nhà trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, TP.HCM. Tới đúng địa chỉ này hỏi th́ người ta lắc đầu, không biết nhạc sĩ Thanh B́nh là ai. Hóa ra, đường Nguyễn Bỉnh Khiêm c̣n có một đoạn ở phía bên kia ṿng xoay Điện Biên Phủ (gần kênh Nhiêu Lộc).
Cho người con gái Hải Pḥng
Tôi đến và bắt gặp một ông già trên 80 tuổi, khuôn mặt thật hiền lành, mặc bộ pyjama đang ngồi trên chiếc ghế nhựa trước cửa nhà. Hỏi:
Chú là nhạc sĩ Thanh B́nh phải không ạ?
Ông cười hiền: Đúng rồi!
Tôi tặng ông cuốn Chuyện t́nh nghệ sĩ do tôi biên soạn và nói với ông là ḿnh rất thích bài T́nh lỡ của ông, ông hỏi: Bài đấy hay không? - Hay chứ ạ, cháu hát cho chú nghe nhé:
“Thôi rồi c̣n chi đâu em ơi. Có c̣n lại chăng dư âm thôi, trong cơn thương đau men đắng môi. Yêu rồi t́nh yêu sao chua cay. Men nào bằng men thương đau đây. Hỡi người bỏ ta trong cơn mưa bay… Phương trời ḿnh đi xa thêm xa. Nghe vàng mùa thu sau lưng ta. Em ơi em ơi thu thiết tha…”.
Ông ngồi gật gù nghe tôi hát, thỉnh thoảng hỏi xen vào “Bài này hay không?”.
Cơ khổ, đầu óc của một ông già hơn 80 tuổi đă không c̣n minh mẫn, ngoài tên thật: Nguyễn Ngọc Minh, sinh năm 1930 tại Bắc Ninh (hay Kinh Bắc, cái nôi văn hóa của miền Bắc), c̣n lại là những khoảng kư ức ít ỏi…
Nhạc sĩ Thanh B́nh
C̣n tiếp...
Người viết phải cố gợi lại trong trí nhớ của ông từng chi tiết nhỏ. Ông cho biết ḿnh học nhạc với một ông thầy ở Thanh Hóa dạo tản cư thời kháng chiến chống Pháp (1946-1947), rồi sau đó tự học và phát triển thêm…
Hỏi về bóng hồng nào đă khiến ông phải đau khổ để viết nên tác phẩm T́nh lỡ, ông bảo: “Ca khúc này tôi viết cho một người con gái ở Hải Pḥng. Lúc đó tôi 24 tuổi và rất thiết tha với người này. Ngày tôi xuống tàu ở cảng Hải Pḥng vào nam, đứng trên boong tàu, tôi nh́n thấy nàng đang hối hả chen lấn, vạch đám đông người đưa tiễn để mong kịp chia tay tôi, nhưng tôi lại đứng lẫn vào đám đông trên boong tàu, c̣n nàng th́ chạy dọc theo bờ cảng và không nhận ra tôi… Chẳng nói được với nhau câu nào!
Tôi vào nam, ít lâu sau hay tin bố mẹ nàng ép lấy chồng. Tôi buồn lắm, khoảng 1 tháng sau tôi viết được bài T́nh lỡ (1954)…”.
Theo t́m hiểu của người viết th́ T́nh lỡ là ca khúc chính được sử dụng trong phim Nàng do đạo diễn Lê Mộng Hoàng thực hiện năm 1970 (dựa theo tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Bùi Hoàng Thư, phim đoạt giải Tượng vàng tại Đại hội Điện ảnh Á châu ở Đài Loan lần 17).
Góp mặt trong phim này có: Thẩm Thúy Hằng, Trần Quang, La Thoại Tân và cả ca sĩ Phương Hoài Tâm... Ở cuối phim, Vân (Thẩm Thúy Hằng) đi dọc băi biển trong buổi chiều lộng gió, tà áo dài bay phất phơ lồng trong tiếng hát của Khánh Ly: “... Một vầng trăng lỡ đă thôi không theo nhau. Cuộc t́nh đă lỡ với bao nhiêu thương đau. Hết rồi thôi đă không c̣n ǵ thật rồi. Chỉ c̣n hiu hắt cơn sầu không nguôi... Con đường ḿnh đi sao chông gai. Bước vào đời nhau qua bao nay. Em ơi, em ơi! sao đắng cay...”.
H́nh B́a ca khúc T́nh lỡ
Chỉ c̣n hiu hắt cơn sầu không nguôi
Tôi đang cố khơi gợi lại trí nhớ của ông th́ chị chủ nhà đi công chuyện về. Chị tên Phượng và là cháu gọi nhạc sĩ Thanh B́nh bằng cậu ruột.
Qua chị, tôi biết thêm một số điều. Quả thật câu hát “Nghe vàng mùa thu sau lưng ta” khắc khoải như số phận đầy đau khổ của nhạc sĩ.
Sau 1954, nhạc sĩ Thanh B́nh lấy vợ người Sài G̣n. Hai vợ chồng có một con gái và mở một tiệm cơm mà thực khách phần đông là những viên chức người Pháp. Rồi cô vợ bỏ chồng đi theo một người trong số họ về Pháp, bỏ lại đứa con gái cho ông. Vậy là “gà trống nuôi con” suốt mấy chục năm, cho đến lúc gả chồng cho con.
Ông ở với vợ chồng người con gái trong một căn nhà nhỏ ở G̣ Vấp. Tuổi già, lại đeo thêm những chứng bệnh về tim mạch và cao huyết áp. Thỉnh thoảng các nghệ sĩ ở nước ngoài (ca sĩ Thanh Thúy, diễn viên Giang Kim…) gửi biếu ông chút tiền chữa bệnh. Rồi người con gái phải lâm vào ṿng lao lư, chị Phượng đưa người nhạc sĩ già này về nhà ḿnh nuôi dưỡng…
Hằng ngày ông bắc ghế, ngồi nh́n ra đường, giữ nhà cho con cháu đi làm ăn, học hành.
Chắc ông chẳng c̣n nhớ, chẳng bận tâm rằng ḿnh một thời từng sáng tác được những ca khúc khiến bao trái tim thổn thức. Và nếu như có ai nhắc lại, ông gật gù hỏi: “Bài ấy có hay không?”.
Thanh B́nh không chỉ có mỗi ca khúc T́nh lỡ, mà ông c̣n là tác giả của những ca khúc: C̣n nhớ hay quên?, Đừng đến rồi đi (1959), Tiếc một người (1972)... Những cái tựa của các ca khúc kể trên khiến người ta tự hỏi: nhạc sĩ Thanh B́nh viết cho ai đây, người yêu đầu đời hay người vợ tuyệt t́nh...?
Hà Đ́nh Nguyên
Diễn Đàn Trưng vương 64
There are currently 17 users browsing this thread. (0 members and 17 guests)
Bookmarks