Phiên bản 1.2
Từ Tư Tưởng tới Đạo Đức
Thoạt đầu, toàn BTGTW ra sức xiển dương/nâng tầm những tác phẩm đạo ư và cả đạo lời của Hồ Chí Minh lên hàng tư tưởng/kim chỉ nam/ánh hải đăng v.v… Chẳng hạn như "của dân, do dân, v́ dân"; hay "một năm trồng lúa, mười năm trồng cây, trăm năm trồng người"; hay "người có 4 đức cần kiệm liêm chính, thiếu 1 đức th́ không thành người" v.v…
Phần c̣n lại, thuộc tác quyền của "ba ông kia ḱa" (mà BTGTW đă phải cất công giấu biến nội dung tờ Học Tập của Liên Khu IV, số 35, năm thứ tư, tháng 4–1951). Đặc biệt là tác quyền của Lê-nin, như đă được trang trọng ghi lại:
"Điều này thể hiện rất rơ khi Người trả lời phỏng vấn nhà báo Pháp Sáclơ Phuốcniô: ‘Từ ngày Luận cương của Lênin đă hoàn toàn soi sáng cho tôi, tôi không c̣n chỉ dự các cuộc họp của Đảng một cách thụ động nữa. Tôi lao vào cuộc chiến đấu, hăng hái bàn căi, tiến công mạnh mẽ những kẻ chống lại Lênin và Quốc tế thứ ba’…".
Hồ Chí Minh Toàn Tập, tập12, trang 471.
Hay được trang trọng nhắc lại:
"Hồ Chủ tịch gắn độc lập dân tộc với chủ nghĩa xă hội… Hồ Chủ tịch kết hợp nhuần nhuyễn chủ nghĩa yêu nước chân chính với chủ nghĩa quốc tế cách mạng…".
Lê Duẩn – (gợi ư cho thư kư Đống Ngạc viết điếu văn Hồ Chí Minh).
Hay ở những vần thơ bơm thổi (dư nước bọt/thiếu nước hoa):
"Luận cương đến Bác Hồ và người đă khóc
Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lê Nin
Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp
Tưởng bên ngoài đất nước đợi mong tin…
Luận cương của Lê Nin theo người về quê Việt
Biên giới c̣n xa nhưng Bác đă đến rồi…".
Chế Lan Viên – (Người đi t́m h́nh của nước).
H́nh của nước, dưới bàn tay họa sĩ Liên Xô, đỏ/đen/tṛn/méo ra sao?
"Chủ nghĩa Mác-Lênin Việt Nam là chủ nghĩa Mác-Lênin có lư có t́nh!". Hồ Chí Minh – Theo hồi kư của Phan Hiền.
Chỉ mâu thuẫn tại chỗ và kéo dài đến hôm nay ở lời khẳng định chắc nịch ngay cạnh đó:
"Một dân tộc ỷ lại vào nước ngoài th́ không xứng đáng là độc lập tự do". Hồ Chí Minh – Huấn thị trong phiên họp Chính phủ lâm thời đầu tiên – 03-09-1945.
Để chôn vùi điều mâu thuẫn đó, năm 1991, Đại hội VII của Đảng đă vung tay bạo lực và khẳng định bằng nghị quyết:
"Đảng lấy chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động… Tư tưởng Hồ Chí Minh là kết quả sự vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin trong điều kiện cụ thể của nước ta, và trong thực tế tư tưởng Hồ Chí Minh đă trở thành một tài sản tinh thần quư báu của Đảng ta và của cả dân tộc". Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VII, Nxb Sự thật, Hà Nội, 1991, tr. 127.
Mười năm sau, điều này được tái khẳng định sâu sắc chắc nịch hơn:
"Tư tưởng Hồ Chí Minh là một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu sắc về những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam, là kết quả của sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin vào điều kiện cụ thể của nước ta, kế thừa và phát triển các giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tiếp thu tinh hoa văn hoá nhân loại". Nghị quyết Đại hội IX, tháng 4-2001.
Lần đầu tiên, Việt Nam ta đă có hẳn một chương tŕnh khoa học cấp nhà nước, mă số KX.02, nhiệm kỳ 1991-1995, mệnh danh là chương tŕnh "Nghiên cứu Hồ Chí Minh" với 13 đề tài do Viện Nghiên cứu Chủ nghĩa Mác – Lênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh chủ đạo, với GS Viện trưởng Đặng Xuân Kỳ làm Chủ nhiệm
Sau hàng loạt nghị quyết (chập đôi và nối liền thành nhiều thập niên) quyết tâm học tập tư tưởng Hồ Chí Minh, mà cả đảng không có chỉ dấu nào thông suốt "những vận dụng sáng tạo của Người", ngược lại, trung ương không bưng bít/cải tạo được thực tế là Hồ Chí Minh tự thân chẳng có chút tư tưởng nào, như chính đương sự nhiều lần thú nhận (Tất cả những ǵ cần nói đă có bác Mao bác Stalin nói hết rồi! Hoặc, bác Mao không thể nào sai!…). Các đại hội đại biểu toàn đảng, dù cách nhau 30 năm, vẫn chẳng khác ǵ nhau, căn cứ trên nội dung của các nghị quyết cà lăm. Điều đó phản ảnh trung thực một ngơ cụt/đường cùng. Trung ương c̣n ́ ạch, không khai triển nổi cái gọi là "tư tưởng" đó, th́ trách sao được đảng viên hạ tầng?
Năm 2004, trong khuôn khổ tổng kết một số vấn đề lư luận – thực tiễn qua 20 năm đổi mới, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh (nay là Học viện Chính trị-Hành chính quốc gia Hồ Chí Minh) đă tiến hành nghiên cứu hai chương tŕnh khoa học trọng điểm, trong đó có "Chương tŕnh Tổng kết Nghiên cứu, giáo dục tư tưởng Hồ Chí Minh trong thời kỳ đổi mới". Đồng thời, lănh đạo đảng CSVN dồn sức chỉ đạo tiến hành cuộc vận động "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh".
Chứng tỏ chiến dịch Tư Tưởng "chưa thành công". Biện pháp cấp thời là Tuyên Giáo xoay ngang qua đề tài Đạo Đức Hồ Chí Minh, và cố gắng kéo dài cho tới gần đây:
"Người cách mạng phải có đạo đức, không có đạo đức th́ dù tài giỏi mấy cũng không lănh đạo được nhân dân". Hồ Chí Minh – Sửa đổi lối làm việc, tháng 10-1947, Toàn Tập, tập 5, trang 252-253.
Hoặc:
"Ngài đă hỏi, tôi xin dẹp sự khiêm tốn lại một bên mà đáp một cách thực thà: tôi không nhà cửa, không vợ, không con, nước Việt Nam là đại gia đ́nh của tôi. Phụ lăo Việt Nam là thân thích của tôi. Phụ nữ Việt Nam là chị em của tôi…". Hồ Chí Minh Toàn tập, Tập 5, trang 171-172.
Hoặc:
"Người đă v́ hạnh phúc của cả dân tộc mà quên đi niềm vui của ḿnh là có một gia đ́nh nhỏ. Nhưng cả dân tộc Việt Nam đă là con, là cháu của Người". Sơn Tùng.
Vẫn chưa tin? Cần thêm lư luận (hàng hai) chăng?
"Nếu Hồ Chí Minh có vợ con thật th́ Hồ Chí Minh không thể giấu được trong ngần ấy năm. Giấu làm sao được trong con mắt của hàng triệu, hàng triệu con người giữa thế gian, ở đất nước Việt Nam và cả ở trên thế giới. Người b́nh thường đă khó giấu, huống chi Hồ Chí Minh lại là một người nổi tiếng, là con người của công chúng, th́ lại càng khó giấu hơn". GS.TS. Mạch Quang Thắng.
Chỉ không may là vẫn c̣n đó quá nhiều tư liệu trong thư khố Bắc Kinh/Paris/Moskva… và đă có quá nhiều người biết rơ sự thật về các thứ đức tính tự mô tả hay từng được bơm thổi "không màng danh lợi", "cả đời hy sinh"… đó. Thậm chí, có người tức khắc bay mất chức tổng biên tập một tờ báo thuộc loại hàng hiệu của đảng, chỉ v́ mon men đăng lại một mẩu tin về cuộc đời t́nh ái phong lưu của bậc thánh (theo tài liệu nghiên cứu của học giả Hoàng Tranh ở Bắc Kinh từng nổi tiếng về khoa Hồ Chí Minh Học).
"Đấy là chưa kể có những người cố t́nh xuyên tạc, thêu dệt ly kỳ mặt ‘t́nh ái’ của Hồ Chí Minh với mục đích bôi xấu Hồ Chí Minh, cho rằng Hồ Chí Minh chính là người bội bạc; rằng không phải Hồ Chí Minh là người đấu tranh giải phóng con người, đặc biệt là đấu tranh giải phóng phụ nữ, mà Hồ Chí Minh coi phụ nữ chỉ là đồ chơi; rằng, Hồ Chí Minh là con người nói dối, v.v…". GS.TS. Mạch Quang Thắng (Nhớ về Sơn Tùng).
Tức là trẫy ngược cái lề xuôi:
"Hồ Chủ tịch là tấm gương sáng ngời về đạo đức cách mạng cần kiệm liêm chính, chí công vô tư để mọi người học tập noi theo". Lê Duẩn – (gợi ư cho thư kư Đống Ngạc viết điếu văn Hồ Chí Minh).
Đừng phủ nhận ngay "
Lời điếu làm rung động triệu triệu con tim" này. Hăy chịu khó đọc lại những bản tin tai nạn xe cán chết người rồi vất xác nạn nhân xuống Hồ Tây, hoặc những tài liệu ở Moskva về Nguyễn Thị Minh Khai… Rồi dơi mắt vào cách thực hành đạo đức theo gương thánh, sẽ thấy kết quả nhăn tiền ở ngay gia thất và gia phong của dàn lănh đạo tối cao, đặc biệt là những Lê Duẩn, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, và mới toanh là các mối xung đột t́nh cảm linh tinh cực kỳ trầm trọng giữa Nông Đức Mạnh với Nông Đức Tuấn, sẽ rơ đầu đuôi.
C̣n
đối với đồng bào/đồng chí/bầu bạn, kể cả bầu bạn đệ tứ quốc tế:
"Đó là một người yêu nước, chúng tôi đau buồn khi được hung tin… Nhưng tất cả những ai không theo con đường tôi đă vạch đều sẽ bị tiêu diệt". Hồ Chí Minh (25-6-1946 – Trả lời kư giả Daniel Guérin phỏng vấn về cái chết của Tạ Thu Thâu).
Tất nhiên, qua đó, sẽ rơ luôn là con đường đạo đức này cũng lập tức đi vào ngơ cụt. Trước cả khi mạng internet và smartphone thâm nhập VN.
Nh́n chung, hăy thử đơn cử một ví dụ, trước sau tổng cộng có 65 năm cả đảng hạ quyết tâm:
"Chúng ta chống bệnh chủ quan, chống bệnh hẹp ḥi, đồng thời cũng phải chống thói ba hoa. V́ thói này cũng hại như hai bệnh kia. V́ ba thứ đó thường đi với nhau". Hồ Chí Minh – Sửa đổi lối làm việc, tháng 10-1947, Toàn Tập, tập 5, trang 238-239 và 299.
Toàn bộ quá tŕnh chỉnh đốn đó là một bước lùi bảy dặm, cả tư tưởng lẫn đạo đức, tụt xa hơn cả thời Chỉnh đảng 60 năm trước:
"Ai cũng thấy siêng năng, trong sạch là tốt. Điều đó không ai chối căi được. Thế mà v́ sao vẫn không làm hay không làm được? Chẳng những không làm được mà c̣n làm trái lại?". Hồ Chí Minh – Bài nói tại lớp chỉnh Đảng Trung ương khóa 2, tháng 3-1953, Toàn Tập, tập 7, trang 60.
Thực tiễn ngày nay, với nhân chứng siêu đẳng của thời đại @ có tên là Google, đă lộ rơ mười mươi là thời kỳ rực rỡ nhất trong suốt chiều dài lịch sử đảng về tham nhũng, đục khoét, cửa quyền, hành dân, xà xẻo, lừa đảo, chiếm đoạt, cưỡng chế, đánh dân, giết người, thu tóm tài nguyên, chạy bằng, chạy việc, chạy chức, chạy dự án, và chạy án…
(C̣n tiếp)
Bookmarks