Chào các bạn: Nguyễn Hưng Kiệt, Pheng, Nhân Dân Tự Vệ, Tigon... Tôi thiển nghĩ thế nước của ta đă đến lúc nguy ngập bởi VC + Tàu Cộng, đáng tiếc tôi kém cỏi không làm được ǵ cho quê hương, nhưng cũng c̣n biết ray rứt, đớn đau cho vận nước. Điều băn khoăn của kẻ hèn này là một ngày nào đó nước Việt ḿnh trở thành một tỉnh “Âu Lạc” hay tỉnh “Quảng Nam” của Tàu (theo một số tài liệu đă phổ biến), khi đấy người Việt mới vẫy vùng bằng cách TỰ THIÊU như dân Tây Tạng đă/đang làm (đă trên 100 người TỰ THIÊU), đáng trân trọng nhưng nước mất rồi mới TỰ THIÊU th́ kết quả chỉ là hạt cát đem lấp biển. Nên tôi thiển nghĩ phải:
1- Tiêu diệt CSVN, chúng ta có xót xa v́ họ là đồng bào, nhưng họ không thay đổi th́ biết sao?! Khi đấy những nợ nần, công hàm hàm hồ không c̣n giá trị nữa. Điều đáng mừng là hầu hết nhân dân Việt không c̣n sợ sệt VC nữa.
2- VC tự hại họ, như cấm kỷ niệm quân nhân chống Tàu ở biển đảo và biên giới tháng 2/79. Điều này quan trọng lắm v́ rơ ràng VC đă lộ rơ là quy phục Tàu, nên dân mới khinh mà quật khởi. Nhân ngày 17-9-1979, mời xem “Minh định nhiệm vụ và danh xưng Quân đội Việt Nam hiện nay” (click đề tài này vào Google), sẽ thấy rơ ràng cái tâm ư thô thiển của tôi hơn. Cảm ơn các bằng hữu (có thể chiến hữu).
Bookmarks