Originally Posted by
Nguyễn Mạnh Quốc
..03-05/016.... trở về với căn nhà thân thuộc... các cháu bé lại t́m về bên cụ nội ngoại... con bé Alice.. bám chặt lấy ông nội... rồi hai thằng chắt..cơng đă dầy năm.. chập chững bước đi... và gian pḥng thêm hai tấm h́nh của hai bà.. nhu nh́n xuống như muốn hoà đồng cùng nếp sống gia đ́nh... nh́n lên.. rồi chợt nghĩ...
Chạy sang bên pḥng ăn... lấy hai cái tách của hai bà.. rót hai tách cà phê đen.. bỏ chút đường... và bê sang pḥng thờ.. đặt trước di ảnh... và miệng chơt như hé mở cất lời mời hai bà nhận tách cà phê.. c̣n đang bốc khói....
Có tiếng động phía sau.. bà G.Hương.. bước vô...
.. này anh... chắc hai chị cũng vui v́ mọi sự được các cháu lo toan sáp đặt đầy đủ... các chị ở nhà cũng chu toan.. v́ như .. hay là cảm nghĩ đến mai này.. phận ḿnh sẽ ra sao !! Tiếng trẻ bi bô chào đi học... đă đánh thức viển vông trở về thực tại...
-Anh ơi.. mấy bữa nay.. Việt Nam có vẻ lùng bùng.. hết truyẹn này sang chuyện khác...
.... mà chuyện ǵ mới được chứ... ḿnh là dân "ngoại cuộc chơi.." mất rồi... có nói góp ư chăng nữa... th́ họ đâu có nghe ḿnh..!! đừng lo con ḅ trắng răng !!
.. Không đâu mà.. nh́n ra các nước họ ǵn giữ di tích văn hoa như thé nào.. chư c̣n ở nuóc ta ngày nay.. họ phá sạch.. rồi c̣n căi là để mở mang.. phát triển... anh c̣n nhớ không ??.. cái vụ Hoàng Thành-Citadelle ở Hà nội đấy.. mấy hôm trước.. chị Hạnh khi về đến nhà đă phôn qua cảm ơn.. rồi than đến vụ mấy căn nhà cổ.. rồi lan man chị than rằng ;... đến ngay cái Hoàng thành.. họ bảo rằng khảo cổ.. bảo vệ di tích này nọ... th́ vừa qua.. chị.. vô t́nh được dân " cộm ".. đưa về nhà chơi.. rồi đi qua Phan đ́nh Phùng.. gặp ai đó cho vào xem Hoàng thành... Họ xây cất đổi mới hết rồi.. chẳng c̣n "Kính Thiên với sân rồng..".... nay là 8 căn cung đ́nh sang trọng.. phân lô xây cất giống như toà nhà Trắng.. c̣n "sân rồng.." thành cái sân cỏ h́nh tṛn/sân Rồng... tất cả các xây cất di tích đă xoá sạch rồi...
Th́ nay đất nước là của họ... họ muốn làm ǵ chẳng được... hăy bỏ qua đi...
C̣n Saigon, lục tỉnh của chúng ḿnh ngày xưa... th́ nay..
... thôi mà.. bỏ đi Tám.. ngày xưa ngay cả các vị lănh đạo chóp bu của đảng cũng đă hô to và áp dụng câu nói ; "hồng hơn chuyên..!! " họ thẳng tay làm.. và họ đă đạt được..
Nhưng chính họ.. khi đói th́ nghĩ rồng nghĩ phượng.. duy lư duy vật... rồi cũng chính duy vật đă đẩy chính họ rơi vô cái "phồn hoa giả tạo !!" để ch́m đăm, tối mắt trong vũng lầy của cải vật chất..; v́ họ cho là tự ḿnh bồi dưỡng cho những năm " khangs chiến thánh thần..!!"..
... rồi cũng từ vật chất đă làm tha hoá.. họ chợt tỉnh và t́m cách bảo vệ tư hữu.. trở nên ích kư.. hơn nữa sợ bè phái thanh toán.. họ dă phải dùng đến mê tín dị đoan làm bùa hộ mang..
Hăy nh́n lại xem.. thời trước khi Cách mạng.. họ tuyên truyền phỉ báng gai cấp quan liêu.. sau rồi họ dèm pha tôn giáo đi đến triệt hạ d́nh chùa lăng miếu.. Khi họ nắm được quyền hành th́ họ trở thành nhưng ông vua con... họ mang vangf hương đến cả gốc cây hang núi để cầu khẩn thần linh phù hộ cho họ ngồi vững vàng trên cái ghế cầm quyền.. họ nói là làm cho dân mà họ chỉ lo "hô khẩu hiệu" để mị dân....nói là v́ dân chứ đâu có phải v́ cái túi tham của họ...
Thủ đô- Hà nội tan hoang v́ phá cho sạch dấu tích của tàn dư thực dân phong kiến.. rồi quy hoạch.. manh ai th́ người đó làm ( phong b́ la xong hết.... lởm chởm chẳng giống ai..từ một Thủ đô có cây xanh bóng mát.. hè phố thenh thang.. c̣n nay đụng đi chật hẹp.. vỉa hè hết chỗ.. rồi chuồng cọp ba lô.. c̣n đâu tiếng thơm của một Hà Thành thanh lịch.. c̣n đâu lễ nghĩa giáo dục như xưa.. mở miệng ra là chửi...nguưt...chawc s là mùa hè năm nay.... hết nói được...cảnh dân nghèo, v́ các quan cán có máy lạnh vù vù....
C̣n Saigon là nh́n rơ hơn nữa... từ xây cất đến qui hoạch.. tan hoang.. Tất cả chỉ nói..lại há mồm cho to.. hô khẩu hiẹu.. rồi đ̣i làm tót đẹp hơn Ḥn Ngọc Viễn đông xa xưa..
Đă thể lại đổ tai dân chúng dồn vô Saigon.. Nay đâu có chiến tranh mà sợ tên bay đạn lạc đến nỗi phải t́m về thành phố lớn để tránh.. Đâu c̣n ông C̣ ông Quân.. cọp rằn ham doạ nạt nộ mà phải vô thành phố cho không bị nạt nộ (bắt nạt)... ham doạ....
Thế mấy ngày anh ở trong Bv... có thấy buồn không... có nhớ i không ??
cũng nhớ đến bầy trẻ.. mà hai vợ chồng Tuấn- Betty.. dàn xếp với pḥng Thử nghiệm.. đưa xuống Lab.. làm lại chút nghề khi xưa.. thấy cũng vui vui... bây giờ văn minh quá.. máy móc nhiều quá.. thế nhưng... mấy người trẻ nh́n cách thức mà ḿnh làm.. làm họ ngạc nhiên v́... họ nói;
... thời của Senior sao mà học kỹ thế... cachs thức làm thật chuẩn, sác suất cao... tuy mất thời giờ hơn nhưng kết quả t́m ra nguyên căn trúng ngay tróc.. và khi biên toa các Y sĩ cũng dễ dàng hơn.. chúng bảo rằng ; Daddy... ở nhà rảnh rối th́ vô đây với chúng cháu...
Nhờ vậy mà chuỗi ngày qua mau.. hơn nữa.. chính tay ḿnh làm phân tích ḍ t́m nguyên căn bịnh trạng của chính ḿnh.. sao nó rơ ràng đén thế !
Thế anh có bịnh ǵ ? hay là nhớ đến hai chị..??
Các chị cũng đă lớn tuổi rồi.. thọ rồi.. đầy đủ cả.. và cũng là lúc nên rời bỏ thế gian này ... !!
.... không đâu anh.. anh c̣n nợ em.. anh c̣n nợ em..
......... công viên ghế đá.. lá đổ chiều êm... ôi những hàng me xanh của Grall ngày nào... c̣n tiếp......
Bookmarks