Rất thích thread này, xin góp một bài nhỏ:
Bách Việt là tiếng của người Hán dùng để chỉ tập hợp các sắc dân chủng Việt (phần lớn cư ngụ tại miền nam sông Dương Tử) mà người
Hoa Hán gặp gỡ và tranh đấu khi họ bành trướng từ Hoa Bắc xuống Hoa Nam. Lănh thổ của bộ tộc Bách Việt, theo huyền sử,
là nước Xích Quỷ dưới quyền vua Kinh Dương, bắc giáp Hồ Nam, nam giáp Chiêm Thành, tây giáp Tứ Xuyên, đông giáp biển Đông. Vào thời Xuân Thu Chiến Quốc khoảng thế kỷ thứ ba trước Tây Lịch (TTL), sử sách ghi nhận các nước Hồ Việt (ở Hồ Nam), U Việt (ở Triết Giang), Mân Việt (ở Phúc Kiến), Đông Việt (ở Giang Tây), Nam Việt (ở Quảng Đông), Âu Việt (ở Quư Châu & Quảng Tây), Điền Việt (ở Vân Nam), Lạc Việt (bắc Việt Nam), Chiêm Việt (đảo Hải Nam), v.v... Các nước này nằm kế tiếp nhau từ miền nam sông Dương Tử, qua lưu vực sông Hồng,
xuống tận b́nh nguyên sông Mă. Đó là chưa kể những tổ hợp người Việt sống rải rác miền tây nam Trung Quốc chưa tổ chức thành quốc gia, có khi c̣n gọi là dân Bách Bộc. Nhưng cũng có nhà nghiên cứu lại cho rằng Bách Bộc hay Bộc Việt là tiếng người Hoa Hán dùng để chỉ chủng tộc Việt ở phía bắc sông Dương Tử.
Sau khi nhà Tần thống nhất được miền bắc Trung Quốc và một số lănh thổ miền nam sông Dương Tử, các nước Việt nhỏ dần dần bị suy sụp, chỉ có Mân Việt, Đông Việt và Nam Việt nhà Triệu (bao gồm Nam Việt, Âu Việt, Lạc Việt ) là c̣n tự trị. Sang đến thế kỷ thứ nhất TTL, các nước này cũng bị nhà Hán thôn tính nốt, tuy rằng các tổ hợp Bách Việt vẫn sống rải rác khắp miền nam Trung Quốc. Trải qua thăng trầm của hai ngàn năm lịch sử, phần lớn lănh thổ Bách Việt đă bị sát nhập vào bản đồ Trung Quốc và rất nhiều văn minh Bách Việt dần dần bị đồng hóa vào văn minh Trung Quốc.
Thứ nhất, lănh thổ sinh hoạt của bộ tộc Bách Việt giới hạn vào miền nam sông Dương Tử. Thật ra, các công tŕnh nghiên cứu khảo cổ và nhân chủng học gần đây cho thấy người Bách Việt đă vượt sông Dương Tử rất lâu trước khi văn minh Trung Quốc bắt đầu thành h́nh. Gần hơn nữa, trong thời Xuân Thu Chiến Quốc, người Bách Việt sống rải rác trong các vùng Hoa Bắc, điển h́nh là nước Sở (ban đầu, gồm Hồ Bắc ngày nay), nước Tề (Sơn Đông), nước Tấn (Sơn Tây-Hà Bắc), v.v...
Thứ hai, v́ chỉ có nước Việt Nam vẫn c̣n dùng chữ Việt trong quốc hiệu, có người ngộ nhận cho rằng người Bách Việt đă bị đồng hóa vào văn minh Trung Quốc, ngoại trừ người Việt Nam.
Thật ra, tất cả các quốc gia Đông Nam Á (ĐNÁ) như Miến Điện, Thái Lan, Lào, Việt Nam, Căm Bốt, Mă Lai, Nam Dương, Phi Luật Tân, v.v..., đều do hậu duệ của đại chủng Bách Việt thành lập tại những thời điểm khác nhau.
Thái Lan có thể xem là một nước có nguồn gốc gần gũi với Việt Nam hơn cả. Người Thái chính là bộ tộc Lư thuộc nhóm Âu Việt ở Quảng Tây trong nước Nam Việt nhà Triệu cũ. Sau khi Nam Việt nhà Triệu bị nhà Hán thôn tính, người Thái bỏ nước di cư, lập ra nước Nam Chiếu (Đại Lư). Đến thế kỷ 13, Đại Lư bị quân Mông Cổ phá vỡ hoàn toàn. Chính trong dịp này, người Thái lại nam thiên và hội tụ với các sắc dân Thái địa phương, sáng lập ra các vương quốc hùng mạnh, tiền thân của nước Thái Lan và Lào ngày nay. Điểm đáng chú ư là người Đại Lư đă đóng góp xương máu vào cuộc khởi nghĩa chống Hán của Hai Bà Trưng, cũng như đă hai lần chiếm lại thủ phủ Đại La (Hà Nội) từ nhà Đường vào thế kỷ thứ 9.
Người Chàm đă trở về với khối gia đ́nh Lạc Việt, c̣n người Phù Nam đă ḥa vào tộc Mon-Khmer. Tuy ngày nay Chiêm Thành và Phù Nam không c̣n chỗ đứng riêng trong tập thể ĐNÁ, hai nước này đă đóng vai tṛ rất quan trọng trong thời kỳ đầu Tây lịch. Chiêm Thành và Phù Nam từng là gạch nối giữa tổ hợp đă suy sụp (Nam Việt nhà Triệu) và các tổ hợp đang h́nh thành ở lục địa cũng như hải đảo, cho ḍng giống Bách Việt c̣n măi măi nối tiếp.
Trích Bách Việt và Asean trên vùng định mệnh
Đinh Việt Nhân
Bookmarks