THƠ HỌA CỦA NGUYỄN THÀNH SÁNG & THI HOÀNG (1)
Thao Thức Ngóng Trông
Mấy đêm rồi, gió vờn trên lá
Làm lắc lư, tơi tả sương buồn
Rụng rơi, tan loăng bên đường
Lặng mang thắt thẻo, canh trường sầu ai!
Dưới hoàng hôn, hồn bay gặp gỡ
Hai nẻo đời trăn trở giống nhau
Trăng thơ, sóng nước nhịp cầu
Bờ sông hai bến, vọng câu chân t́nh
Em cuối mây, ánh xinh trôi hạ
Tôi chốn này kéo đoá mộng về
Ḍng xanh hứng bóng trăng thề
Lững lờ ngày tháng lê thê nỗi niềm
Từng đêm sâu. bên thềm trải mộng
Đẩy gió sầu khuấy động dang xa
Ửng dần khung ảnh ngọc ngà
Luyến lưu, thương nhớ, ngân nga tấc ḷng!
Sông sắc biếc phơi ḍng nhẹ chảy
Con đ̣ mơ đậu đấy chờ đưa
Thời gian cho đến bao giờ
Hương ḷng thắm đượm thôi chờ, thôi tan…
Trời đêm nay, trăng vàng sáng quá
Vậy mà sao chẳng có lộng khua
Cánh bay vạn kỷ ngàn xưa
Đi đâu xa vắng giữa mùa long lanh
Để t́nh ai trong xanh quạnh quẽ
Trơ trọi ḿnh lặng lẽ ch́m sâu
Nhịp hoài điệp khúc ở đâu?
Hỡi t́nh! Hỡi Mộng! Hỡi câu hẹn thề!
5/1/2016
Nguyễn Thành Sáng
Vạn kỉ
Trời rét buốt gió lùa khe cửa
Đêm đông về ngóng lửa tim ai
Canh khuya trằn trọc thức hoài
Nỉ non gió rít bên ngoài lạnh tê
Cứ ngóng đợi tứ bề trống trải
Tự cơi ḷng khắc khoải sầu bi
Hẹn rồi sao cứ hoài nghi
Chân t́nh nào có sá ǵ nhớ quên
Cơn mộng mị rồi bay đi mất
C̣n lại ǵ tin nhất người ơi
Tin yêu dẫu chỉ đôi lời
Vẫn trong như ngọc sáng ngời t́nh ta
Đêm ch́m sâu thẳm mờ bóng nguyệt
Tâm tư này chớ kiệt cùng đau
Biết đằng ấy cũng đang sầu
Nhớ thương một bước lên lầu vọng theo
Dẫu cách trở nhưng ḷng vẫn thắm
Lời ngọc ngà đăm đắm gởi trao
Phương trời phía ấy nao nao
Bên ni con sóng cũng trào cuộn sôi
Đừng giận nhé hỡi t́nh vạn kỉ
Phút giây nào hoan hỉ duyên quê
Thương nhau trọn vẹn mọi bề
Nghĩa ân ta nhớ hẹn thề năm xưa
Khúc nhạc hồn vẫn luôn lưu luyến
Kệ thiên hà vạn biến ngh́n thay
Dẫu là chưa hết đắng cay
Dặn ḷng ta vẫn đắm say hẹn thề.
5.1.2016
Thi Hoàng
Bookmarks