Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (321)
(Cảm họa những cuộc t́nh buồn)
Hai Phía Em Và Tôi
Quặn đau da diết cơi ḷng
Nào đâu có muốn rẽ ḍng chia đôi
Nhưng xui nước đă đổ rồi
Làm sao hốt được hỡi người…hôm qua!
Trăng thanh đă hóa trăng tà
Ngàn yêu tha thiết đậm đà c̣n đâu
Giếng t́nh một thuở đào sâu
Nay khô cạn nước, để sầu mơ đan
Tone Rê em khảy lên đàn
C̣n tôi Fa Sí nghịch hàng âm thanh
Vườn em trải thắm màu xanh
C̣n tôi đỏ, tím treo cành rung rinh
Vần em duyên dáng nét h́nh
Vần tôi ai oán, nghiêng ḿnh lắc lay
Tim em trổi nhịp ngắn dài
Tim tôi nghèn nghẹn u hoài tái tê
Đường em lối ngơ lê thê
Đường tôi ảm đạm, ủ ê nỗi niềm
Em thêu gối mộng bên thềm
C̣n tôi kiếp cánh loài chim dặm trường…
Gặp nhau chỉ để gieo buồn
Héo hon dưới nắng, tụ sương dưới mờ
Thôi th́ kỷ niệm chuỗi thơ
Biết bao êm ái bây giờ đành chôn
Xin trả lại! Cái mảnh hồn
Quả hồng cất giữ sớm hôm cận kề
Từ nay phía trái em về
C̣n tôi phía phải lần đi tháng ngày…
1/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
Tan Vỡ Mảnh Hồn
Tưởng rằng đó cũng như đây
Vun tay nối lại sợi dây đă chùng
Suối ngân dạ khúc tương phùng
Mây nương cánh gió điệp trùng chẳng xa
Trăng kề dương liễu ngân nga
Tựa vai ấm áp đậm đà thâu đêm
Vậy mà mưa rớt ướt thềm
Trang đài hụt hẫng ủ rèm tuôn châu
Sông xanh lờ lững khơi sầu
Thuyền ai vội vă lảy đầu rẽ khê
Hàn vân phủ ánh trăng thề
Âm u ảm đạm năo nề thinh không
T́m đâu gối đẫm hương nồng
Tay trong tay nhịp mây lồng tiếng yêu
Những khi bóng ngả cô liêu
Sẻ chia hủ hỉ bao điều mến thương
T́nh thôi vĩnh biệt đôi đường
Uyên ương đứt đoạn dáng hường héo hon
Lời thề nguyện ước sắt son
Gió xao ngọn cỏ khuấy ṃn tâm tư
Nhẹ tay gạt lệ giă từ
Trần t́nh độc bước ta chừ cô đơn
Quạ kêu cung bậc buông lơn
Nỗi buồn réo rắt chập chờn thiên thu
Hoàng hôn rũ bước phiêu du
Tim hằn vết tích trầm u riêng ḿnh
Thu sương hay giọt lệ t́nh
Rụng rơi tan vỡ điêu linh mộng vàng...
Cô nguyệt lạnh lang thang chiếc bóng
Sợi t́nh buồn vỡ mộng châu loang!
September 2, 2018
Tam Muội
Bookmarks