ngày 22 - 01 - 2019.. tắt nắng từ lâu rồi và nhiẹt dộ xuống thật nhanh.. OAT = -25 oC..
mọi sự đă yên bề .. nay được ngồi chờ đón con cháu đi làm về và bửa cơm tối.. lan man trước màn h́nh và ngoại cảnh Hạ Long hiên ngay trước mắt.. TYhanhf phố đang được kiến thiết.. xây cất.. cũng vẫn ..xan xát bên nhau nhấp nhô trong nắng biển.. theo clip.. cả nửa giờ mà không t́m được dấu xưa... chợt nhớ lại thời xưa..
Đó là năm 1952 sau niên hoc.. ông bà đỡ đầu của tôi cho đi chơi Hạ Long gồm có gia đ́nh 2 ông bà và cô con gái tóc nâu Yvonne.. sở dĩ được đi theo cũng nhờ là làm bài giúp cho cô con gái cưng.. c̣n phần của tôi là được dịp ra thăm chú d́ em của Mẹ Cả.. chungs tôi từ Haiphong bon bon chiếc xe 203 đi Kiến An rồi đi Băi cháy.. Ngày nghỉ ở Kiến An th́ là dịp ông B, gặp chú tôi về chút công việc Hành chính,.. sáng hôm sau th́ chúng tôi đi theo ql28 đi Hạ Long- Băi Cháy..
Có đi mới nh́n thấy cái đẹp của quê hương; danh lam thắng cảnh.. bản than th́ đă từng sống nơi đèo cao gió núi rừng rậm âm u.. nên trèo cây múa dao quăm là giỏi nay xuống phố thị mà lại là trời cao biển rộng th́ ngơ ngác như chú mán xuống phố..v́ đường phố vắng nên ông parrain bèn cho tôi tập lái.. chiếc xe cũng hiền và ngoan ngoăn chạy tuy là chạm ŕ.. 3 giờ sau mới tới Hạ long thay v́ 50 phút.. ở đây có chỗ nghỉ dưỡng cho công chức Pháp.. một dăy nhà ngay sat bờ biển trông xuống Băi Cháy.. và hôm nay kẻ gơ bài lại nh́n lại nơi chốn năm xưa cũng đă được in dấu chân thời tuổi trẻ trên băi cát .
Chungs tôi xuống băi biển , gió biển buổi sáng êm dịu và tháng mát.. tiếng sóng th́ thầm .. băi cát trắng muốt với mấy bóng dáng người thưa thớt.. chúng tôi xuống nước vui chơi.. và cang lúc chúng tôi càng ra xa hơn.. sóng vẫn vỗ về trên xác phàm nhẹ nhàng như mơn trớn.. và tôi cũng sải tay ra đẻ bơi.. nước bắn tung toé mà chậm ŕ.. rồi một lúc ông B bảo tôi bơi cho ông xem.. c̣n YV th́ dứng để nh́n tôi bơi.. ṛi tôi lặn xuống.. tay vẫn đập chân vẫn đạp ... mà lúc ngóc đầu lên th́ cơng gần đau đó.. Yv khúc khích cười ..
Mat trời len cao dă cảm thấy nắng nóng.. chúng tôi bước lên và đi bộ về phía phố chợ.. dăy phố này có hai hàng câu bóng mát thật đẹp và cái tên cũng đẹp;.. phố hàng Đào.. rồi đi t́m chỗ giải khát.. và chúng tôi được ăn món bánh tày mật của người Tàu thổ phỉ.. họ cát ra túng miến như bánh sandwich rồi đặt len ḷ than nướng.. bánh gặp lửa nóng nở phồng và mật bánh thành caramel vừa ngọt lại thơm.. bước ra khỏi nhà hàng ông B dắt chúng tôi đi lên nhà thà trên núi cao.. cả trăm bậc thang.. thăm viéng rồi xuống núi và về cư xá nghỉ ngơi...
Cũng nhờ chuyến đi du lich ngắn ngủi này mà sau khi về Hà nội.. ông dă đưa kẻ gơ bài lên băi đá bóng Mangin- Cột cờ của quân đội Pháp và nhờ Tr/uư Camile dạy cho tôi môn bơi lội sao cho tốt đẹp ... Leo cây giỏi, lặn vũng suối xâu cũng khá và nay có thể tŕnh lang về bơi crowl.. bơi brasse.. rồi đến khi về Bordeaux .. lại dược học thêm về plongeon và chơi du thuyền..
Câu truyện của một thơi sinh viên tuổi trẻ.. Hôm nay nh́n lại h́nh ảnh của Hạ Long mà chợt nhớ chuyện xa xưa..
Ngày mai nếu gió lặng chắc cũng ra chay trượt tuyêt với đàn chó.. may ra th́ ó bà Mitche c̣n mấy bà dân ta th́ chắc là ngồi chốn lạnh trong nhà../.
Bookmarks