Không phải Corona, ĐCS Trung Quốc mới là virus huỷ diệt nhân loại
B́nh luậnĐường Thư • 11:30, 03/04/20• 33856 lượt xem
P1
ĐCSTQ kiểm soát hầu như mọi ngóc ngách của thế giới, tuyên truyền vô Thần luận, phá hủy nhân tính, khiến con người xa rời Thần, đạo đức băng hoại, rơi vào an bài của ma quỷ, từ đó đánh mất đi cơ hội được cứu vào thời khắc cuối cùng. (Ảnh: NTD Việt Nam tổng hợp)
Virus Vũ Hán đang khiến cả thế giới hoảng loạn chao đảo. Nhưng Phật gia giảng: “Không có ǵ là ngẫu nhiên”. Dường như nó cũng là một sự sắp xếp vô t́nh mà hữu ư để nhân loại nhận ra những điều quan trọng, điều ǵ đó lớn hơn con virus...
Sau khi đại dịch Vũ Hán bùng phát, trên mạng xă hội xuất hiện nhiều video clip cho thấy sự độc ác của người Trung Quốc đối với đồng loại.
Cảnh một người đàn ông trẻ đi theo sau một cô gái rất trẻ, xinh đẹp, vừa ho vừa nhổ bọt sau đó lấy tay vẩy vào người cô gái trong lúc không để ư v́ đang chờ qua đường.
Cảnh những người đàn ông, đàn bà lớn tuổi ŕnh rập ở cầu thang máy để nhổ nước bọt sau đó bôi khắp hệ thống nút bấm.
Cảnh một người phụ nữ gốc Trung Quốc ở Mỹ đi đến từng nhà hàng xóm bôi nước bọt vào tay nắm cửa. Sau khi làm thế với 2 gia đ́nh th́ được camera ghi lại và bị cảnh sát bắt giữ.
Tại Thái Lan, một nữ du khách Trung Quốc trung tuổi đi trên tàu, trên xe công cộng cố t́nh nhổ nước bọt, ho khạc ra xung quanh đến nỗi cảnh sát phải mặc trang phục bảo hộ, dùng vơ thuật mới khống chế được.
Cảnh sát Thái Lan phải dùng vũ lực để khống chế người phụ nữ Trung Quốc. (Ảnh: The Nation Thailand)
Khi thảm họa virus Vũ Hán đang khiến cả thế giới hoảng sợ, trên mạng xuất hiện video với lời dẫn "Dân làng Trung Quốc đốt pháo ăn mừng khi Hoa Kỳ có hơn 100.000 ca nhiễm Virus Vũ Hán.”
Họ ăn mừng v́ virus Corona Vũ Hán đă khiến Mỹ có hơn 100.000 ca nhiễm tại Mỹ! Một cư dân mạng nói: "Có cửa hàng bán cháo cũng đă làm giống y thế này. Chắc chắn có không dưới 50% người Trung Quốc có cùng suy nghĩ ăn mừng như thế! Đây chính là lực lượng quần chúng để ĐCSTQ dám thách thức Hoa Kỳ!"
Khi thảm kịch Vũ Hán xảy ra, người Nhật đă lập tức gửi thiết bị y tế để hỗ trợ nhân dân Trung Quốc, trên mỗi kiện hàng không quên viết lên đó "Vũ Hán cố lên!". Ngược lại, người Trung Quốc dựng cổng chào chúc cho Đại đế quốc Mỹ và Tiểu Nhật Bản mắc dịch dài lâu!!!
Ai đă phá hủy nhân tính của người Trung Quốc?
V́ đâu mà một dân tộc có nền văn hóa Thần truyền 5.000 năm huy hoàng, từng là cái nôi tư tưởng triết học phương Đông, nơi Nho, Phật, Đạo phát triển cực thịnh, với vô số danh nhân và kiệt tác văn hoá nghệ thuật, vậy mà dưới sự cai trị của ĐCSTQ mới hơn 70 năm lại trở nên tàn ác đầy ma tính thù hận như vậy?
Câu trả lời chính là: con virus mang tên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Dưới sự thống trị của ĐCSTQ, khoảng 60 đến 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội đă bị giết hại. Cùng với việc hủy diệt vô số nhân mạng, ĐCSTQ cũng đă hủy hoại tâm hồn của nhân dân Trung Quốc.
Dưới sự thống trị của ĐCSTQ, khoảng 60 đến 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội đă bị giết hại. Cùng với việc hủy diệt nhân mạng, ĐCSTQ cũng đă hủy hoại tâm hồn của người Trung Quốc. (Ảnh: Epoch Times)
Người Trung Quốc từng gọi quê nhà ḿnh là Thần Châu, là quốc gia của Thần
Nền văn hoá truyền thống Trung Hoa 5.000 năm được xây dựng trên nền tảng Đạo giáo, Nho giáo, Thích giáo, đặt định ra nội hàm văn hóa trọng đức hành thiện. Sự uyên thâm của Đạo gia về sự ḥa hợp giữa người và trời; tư tưởng làm người Nhân Lễ Nghĩa Trí Tín của Nho gia; Phật giáo của Phật Thích Ca Mâu Ni đă truyền sang phương Đông tới Trung Quốc với sự nhấn mạnh vào tính Thiện, từ bi phổ độ chúng sinh. Các tín ngưỡng Nho giáo, Phật giáo và Đạo giáo đă đem lại cho người dân Trung Hoa một hệ thống đạo đức ổn định, không thay đổi chừng nào trời đất vẫn c̣n tồn tại:“Thiên bất biến, đạo cũng bất biến”. Người Trung Quốc tin rằng Thần linh và Thiên ư là lực lượng nhận định và phán quyết sau cùng đối với những giá trị quan nơi thế gian con người.
Chính tín đóng một vai tṛ rất quan trọng trong việc duy tŕ đạo đức của nhân loại. Những người có chính tín đều tin vào mối quan hệ nhân quả thiện hữu thiện báo và ác hữu ác báo. Tất cả các quốc gia trong lịch sử đều tin vào Thần linh. Chính là nhờ đức tin vào Thần linh và quy luật nhân quả của thiện và ác, mà nhân loại có thể tự kiềm chế và duy tŕ chuẩn mực đạo đức của xă hội.
Nền văn hoá truyền thống Trung Hoa 5.000 năm được xây dựng trên nền tảng Đạo giáo, Nho giáo, Thích giáo, đặt định ra nội hàm văn hóa trọng đức hành thiện. (Ảnh: ntdtv.com)
Tổng thống Trump đă nhiều lần nhắn nhủ người Mỹ: “Ở Mỹ, chúng ta không tôn thờ chính phủ, chúng ta tôn thờ Chúa”. Khi nước Mỹ đối diện với thảm họa virus Vũ Hán, Tổng thống Trump tuyên bố ngày lễ Cầu nguyện và tin tưởng mạnh mẽ vào Chúa: “Là một Quốc gia dưới [sự bảo hộ của] Chúa, chúng ta sẽ trở nên lớn mạnh hơn những khó khăn phải đối mặt, và thông qua cầu nguyện, bằng hành động lương thiện và t́nh thương, chúng ta sẽ vượt qua khó khăn này và sẽ mạnh mẽ hơn, đồng ḷng hơn bao giờ hết. Khi chúng ta đồng ḷng cầu nguyện, chúng ta sẽ nhận ra rằng không có gánh nặng nào là quá nặng để Chúa gánh đỡ cho chúng ta, để đất nước này gánh chịu khi có sự giúp đỡ của Ngài. Lu-ca 1:37 có răn: “V́ đối với Chúa, không việc nào là không thể”, và những lời đó xưa nay vẫn luôn đúng”.
ĐCSTQ muốn soán đoạt vị trí của Thần, hủy diệt đức tin và đạo đức của người dân Trung Quốc
Người Trung Quốc rất trọng Đạo. Thời xưa một hoàng đế hung bạo sẽ bị gọi là tên hôn quân vô đạo. Một hành vi không phù hợp với tiêu chuẩn đạo đức th́ bị coi là không c̣n đạo lư. Nông dân nổi dậy, họ cũng giương cao khẩu hiệu là họ thế thiên hành Đạo, thậm chí kẻ ăn trộm cũng có Đạo. Lăo Tử nói, “Có một cái ǵ đó huyền bí và nguyên vẹn tồn tại trước lúc khai thiên lập địa. Tĩnh mịch, vô h́nh, trọn vẹn và bất biến. Nó sống măi ở khắp mọi nơi trong hoàn thiện, và từ nó mọi vật được sinh ra. Tôi không biết tên nó là ǵ. Tôi gọi nó là Đạo.” Điều đó có ư nói rằng thế giới được h́nh thành từ “Đạo”.
Thời xưa, người Trung Quốc coi trọng việc sống ḥa hợp trong sự phụ thuộc tương hỗ với trời đất. ”Người thuận Đất, Đất thuận Trời, Trời thuận Đạo, và Đạo thuận theo tự nhiên.” Thiên thời, địa lợi, nhân ḥa, th́ nhân loại sẽ được hưởng một cuộc sống hài ḥa trong ân phúc. Người Trung Quốc tin rằng, tất cả mọi thứ từ thiên văn, địa lư, hệ thống lịch theo dơi ngày tháng, y học, văn học, và cả những cấu trúc xă hội đều tuân theo quy luật này. Chính văn hoá này giúp người Trung Hoa lưu lại những văn minh như là Châm cứu, Chu dịch, Bát quái v.v.. kinh qua mấy ngh́n năm vẫn khiến nhân loại vô cùng thán phục.
Ở Trung Quốc thời xưa, người ta tin vào việc tuân theo, ḥa hợp và đồng tồn tại với Trời. Nhân loại sống ḥa hợp với Trời đất và tồn tại trong sự phụ thuộc tương hỗ với Trời đất. (Ảnh: ntdtv.com)
Nhưng ĐCSTQ lại tuyên truyền “nhân định thắng thiên” với “triết học đấu tranh” ngang nhiên thách thức trời đất và tự nhiên. Mao Trạch Đông nói: “Đấu trời là niềm vui vô tận, đấu đất là niềm vui vô tận, và đấu người là niềm vui vô tận”. Các ca khúc quần chúng trong thời kỳ Đại nhảy vọt đă cho thấy sự ngạo mạn của ĐCSTQ: “Hăy để cho núi phải cúi đầu và sông phải dẹp sang một bên”; “Không có Ngọc Hoàng Thượng Đế trên trời và không có Long Vương dưới đất. Ta là Ngọc Hoàng Thượng Đế và ta là Long Vương. Ta ra lệnh cho tam núi ngũ đèo phải dẹp sang một bên, ta đă đến đây!”
Trong một xă hội b́nh thường, mọi người bày tỏ sự quan tâm và t́nh cảm với nhau, sống trong sự tôn kính và biết ơn Thượng đế. Khổng Tử dạy: “Đừng bao giờ gây ra cho người khác điều ǵ mà chính bản thân ḿnh không muốn nhận nó”. Kinh Thánh viết: “Hăy yêu thương hàng xóm láng giềng của ḿnh như yêu chính bản thân ḿnh”. Nhưng ngược lại, ĐCSTQ cho rằng “Lịch sử của tất cả các xă hội tồn tại cho đến ngày hôm nay là lịch sử của các cuộc đấu tranh giai cấp”. Để giữ cho “các cuộc đấu tranh” luôn tồn tại th́ phải tạo ra sự thù hận. ĐCSTQ không chỉ giết người mà nó c̣n kích động nhân dân tranh đấu, hận thù, đấu tố, chém giết lẫn nhau, thậm chí đối xử tàn ác với chính người thân. Nó cố làm cho mọi người trở nên thờ ơ lănh đạm với nỗi đau khổ của người khác bằng cách bao vây người ta trong giết chóc liên miên.
Dưới sự thống trị của ĐCSTQ, khoảng 60 đến 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội đă bị giết hại. Con số này nhiều hơn số người chết trong hai cuộc chiến tranh thế giới. Những cuộc thảm sát khủng khiếp của ĐCSTQ phải kể đến: Đàn áp những phần tử phản động và cải cách ruộng đất; Chiến dịch Tam Phản và Chiến dịch Ngũ Phản; Nạn đói khủng khiếp sau thảm hoạ Đại nhảy vọt. Giết người điên cuồng trong “Cách mạng Văn hóa”, Khủng bố Đỏ trong “Tháng Tám Đỏ” và kinh hoàng hơn nữa là nạn ăn thịt người ở Quảng Tây; dùng xe tăng nghiền nát chục ngàn sinh viên tri thức trên quảng trường Thiên An Môn, đàn áp mổ cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công; đàn áp người Hồng Kong, Duy Ngô Nhĩ, Tây Tạng.
Đó là lư do mà người dân Trung Quốc không được tự do vào Internet, không được dùng google, facebook, twitter mà phải dùng các nền tảng do ĐCSTQ dựng lên với chế độ kiểm duyệt gắt gao, nhằm ngăn cản họ t́m ra các sự thật về ĐCSTQ và lịch sử đẫm máu của chính đất nước ḿnh mà họ là nạn nhân. Bị cầm tù tư tưởng, tẩy năo, bịt miệng, rất nhiều người do quá sợ hăi trước những đe dọa của ĐCSTQ nên đă không dám có phản ứng ǵ ngoài việc hoàn toàn từ bỏ lẽ phải và sự thật. Về một khía cạnh nào đó, tâm hồn của những người này đă chết: một điều c̣n đáng sợ hơn cả cái chết của thể xác.
Đảng Cộng sản tuyên truyền “nhân định thắng thiên” và “triết học đấu tranh”, nó cố làm cho mọi người trở nên thờ ơ lănh đạm với nỗi đau khổ của người khác bằng cách bao vây người ta trong giết chóc liên miên. (Ảnh: Epoch Times)
Để duy tŕ quyền lực thống trị, kể từ khi giành chính quyền, ĐCSTQ lấy Thuyết vô Thần, Thuyết duy vật làm thành một loại tôn giáo thế tục nhằm soán đoạt vị trí của Thần. Trong tín ngưỡng truyền thống, “Trên đầu ba thước có Thần linh”, phán xét mọi hành vi của con người. Sau khi ĐCSTQ phá hủy tín ngưỡng của con người đă không ngừng thổi phồng bản thân ḿnh là “vĩ đại, quang vinh, chính xác”, “dẫn dắt chúng ta đi từ thắng lợi này tới thắng lợi khác”. Trong tôn giáo có Sáng Thế Chủ, ĐCSTQ lại nói rằng xưa nay không hề có Sáng Thế Chủ, bản thân ḿnh mới là “đại cứu tinh của nhân dân”, ĐCSTQ nói không có cơi Trời mà cái nó xây dựng chính là thiên đường nhân gian, nên con người không lo tích đức, không sợ ác nghiệp, sống chỉ lo hưởng thụ trong hiện tại.
Chướng ngại lớn nhất trong việc tuyên truyền Thuyết vô Thần chính là các loại tôn giáo, tín ngưỡng. Do đó, sau khi ĐCSTQ cướp đoạt chính quyền đă tập trung các nguồn lực của đất nước vào việc phá hủy nền văn hóa truyền thống, đập tượng, phá chùa, thiêu huỷ kinh sách Thánh hiền, giết chóc đàn áp dă man các tôn giáo, tín ngưỡng.
Văn hóa Trung Quốc truyền thống tràn đầy các khái niệm và nguyên tắc như Thiên, Đạo, Thần, Phật, mệnh, duyên, nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, liêm, sỉ, trung, hiếu, tiết v.v…. Do đó, việc phá hoại của ĐCSTQ khiến nhân dân đă mất đi các chuẩn mực đạo đức tốt đẹp, phá hủy nền tảng an định và hài ḥa trong xă hội, sau đó bị bắt buộc nhồi nhét vào đầu các tà thuyết đấu tranh, thù hận của ĐCSTQ; cử đặc vụ xâm nhập vào trong nội bộ tôn giáo mà thành lập hiệp hội, bóp méo kinh điển tôn giáo, tuyên bố trung thành với sự lănh đạo của ĐCSTQ, đặt nó vào vị trí cao hơn cả Thần trong tôn giáo, tín ngưỡng.
ĐCSTQ cử đặc vụ xâm nhập vào trong nội bộ tôn giáo mà thành lập hiệp hội, bóp méo kinh điển, tuyên bố trung thành với ĐCSTQ, đặt nó vào vị trí cao hơn cả Thần trong tôn giáo, tín ngưỡng. (Ảnh: Getty)
Thông qua việc cắt đứt họ hoàn toàn với cội rễ văn hóa truyền thống và cải tạo thành tư tưởng vô Thần, chỉ tin vào chủ nghĩa duy vật, khoa học thực chứng, và chạy theo chủ nghĩa vật chất, ham mê làm giàu sau một đêm bất chấp thủ đoạn. Khi không tin vào Thần, không có ǵ để ràng buộc câu thúc đạo đức, điều ǵ cũng dám làm, khiến cho con người dễ dàng đánh mất đạo đức và lương tâm, đạo đức xă hội v́ thế mà ngày một lao dốc không phanh, đủ thứ gian dối, lừa đảo, tham nhũng, phóng túng dục vọng, tranh đấu, đầu độc, sát hại lẫn nhau. Người Trung Quốc sau khi mất đi văn hoá truyền thống th́ đạo đức trở nên méo mó, biến dị, sẵn sàng hại người khác hay cười cợt vui mừng trên sự thống khổ của đồng loại. Họ chính là nạn nhân của sự tẩy năo ĐCSTQ đánh mất bản tính lương thiện chính ḿnh.
Chuyện về sự suy bại đạo đức của người Trung Quốc không phải mới lạ. Sự kiện 11/9 ở Mỹ xảy ra, sinh viên trường Đại học Bắc Kinh và Đại học Thanh Hoa “khua chiêng gơ trống ăn mừng ṭa tháp đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới tại Manhattan bị máy bay khủng bố đâm vào; nhóm kư giả Trung Quốc đang làm việc tại Mỹ khi đó không đừng được liền vỗ tay hoan hô... Tướng Lưu Á Châu - Chủ nhiệm chính trị bộ đội Không quân của Quân khu Bắc Kinh kể rằng: có nhiều người trong quân đội tới thăm, tôi đều hỏi cách nh́n của họ về sự kiện 11/9. Tất cả đều nói: “Nổ rất hay!”. Ông nói về sự thờ ơ, coi nhẹ sinh mạng của người Trung Quốc:
"Thật là đáng sợ khi người ta ca ngợi khủng bố. Trung Quốc thoát thai từ nền văn hoá giáo dục Trung Quốc, trước hết thờ ơ coi khinh sinh mạng của chính ḿnh, từ đó mới có thái độ coi tính mạng của người khác, nước khác như tṛ trẻ con. Bản thân không có quyền lực quư trọng sinh mạng ḿnh, cũng không cho người khác có cái quyền ấy. Người Trung Quốc xem cảnh giết người khác, không ai không vui mừng phấn khởi. Giai cấp thống trị cố ư đem người ta ra giết tại nơi đông người. Kẻ bị thống trị th́ hưởng thụ tại nơi đông người cái cảm giác khoái trá của kẻ thống trị. Nhất là khi xử tử bằng kiểu tùng xẻo, kéo dài ba ngày, người xem đông ngh́n nghịt. Cả đến những chủ sạp hàng nhỏ cũng bày hàng ra bán tại đấy. Đao phủ c̣n bán bánh màn thầu dính máu."
Bookmarks