Page 116 of 121 FirstFirst ... 1666106112113114115116117118119120 ... LastLast
Results 1,151 to 1,160 of 1204

Thread: "Pháp nạn 1963" đang được khởi động lại tại Hải ngoại

  1. #1151
    Ngụy Tặc
    Khách
    he he....

    Không chỉ là quần chúng Phật tử mà giới Sinh viên đă 1 thời dấn thân đồng hành cùng PG tranh đấu chống bạo quyền ác ôn Ngô Đ́nh Diệm vẫn c̣n cái "sinh khí" d9a61u tranh, cái chính nghĩa dào dạt, cái t́nh tự dân tộc bao la và cái khởi điểm chuyển biến họ từ những người con "dài lưng tốn vải" tuổi học tṛ thơ ngây thành những chiến sĩ xông pha trận mạc, hưng hực nhiệt huyết xuống đường theo tiếng gọi của lương tâm, của tổ quốc, dân tộc và đạo pháp.

    Kỷ niệm 50 năm phong trào đấu tranh của Phật giáo (1963 - 2013)

    SINH VIÊN PHẬT TỬ HUẾ TUYỆT THỰC

    Hồi kư của THÁI KIM LAN


    Cuộc diễu hành rước Phật từ chùa Diệu Đế lên chùa Từ Đàm (Huế), khi gần đến chùa Từ Đàm th́ biểu ngữ được trưng ra trong đoàn rước Phật (8/5/1963)

    Tin Sinh Viên Phật tử Huế t́nh nguyện tuyệt thực trước tiên được loan ra trong sân chùa Từ Đàm. Dạo ấy trạm thông tin trực tiếp cho cuộc vận động Phật giáo lúc Pháp Nạn xảy ra là sân chùa Từ Đàm. Một loa phóng thanh được dựng ở tầng cấp lên chánh điện, dùng để loan báo tin tức cho tất cả Phật tử trong và ngoài chùa. Người xướng ngôn viên thường trực đọc các thông bạch, các tin tức thương thuyết, đấu tranh đ̣i b́nh đẳng tôn giáo là anh Huynh trưởng Gia đ́nh Phật tử kỳ cựu Nguyễn Khắc Từ mà tôi sẽ nhắc lại cảm tưởng của ḿnh về người Huynh Trưởng đă dành cho tôi nhiều sự kinh ngạc thán phục này từ khi mới gặp gỡ tại chùa Từ Đàm cho đến hết mùa Pháp nạn.

    Không hiểu sao tin SVPT Huế tuyệt thực lại gây một chấn động lớn không những trong mọi tầng lớp dân chúng thành phố Huế mà c̣n trong toàn thể miền Nam thời bấy giờ. Bên cạnh Gia đ́nh Phật tử mà chúng tôi thường gọi đùa là “bên nội” của CHÙA - chúng tôi gọi CHÙA để chỉ TAM BẢO - chúng tôi thường xem ḿnh như là “bên ngoại”, có nghĩa là c̣n xa xôi “cách sông trở đ̣” trong mọi liên hệ chùa chiền tín ngưỡng. Chúng tôi c̣n “mới y nguyên” trong phong thái tư duy cũng như niềm tin và mang sẵn trong người một chút ư thức phê b́nh, sẵn sàng “đặt vấn đề”, cái bệnh muôn đời của trí thức mà lắm người sợ hăi.

    Đối với người Huế c̣n mang truyền thống “chuộng sĩ” thời ấy, thành phần sinh viên là thành phần ưu tú, vô tư và trong sạch, chưa bị bả danh lợi làm mờ lư tưởng, có trái tim nóng hổi và tấm ḷng chí thành. Ở trong gia đ́nh, sinh viên là cả một hứa hẹn tương lai rường cột của nhà, của nước, là kẻ sẽ “cầm cân nảy mực” về sau, nên đă được mến chuộng và tin tưởng không những trong ngưỡng cửa gia đ́nh mà c̣n ngoài xă hội.

    Không biết những giả thuyết trên của tôi có đúng hay không. Nhưng những điều tôi đă chứng kiến ngay tận mắt trong những ngày hôm ấy tôi không bao giờ quên được.

    Hôm nay khi viết những gịng này tôi như c̣n cảm thấy được hơi nóng của giọt nước mắt của một bác đạo hữu không quen rơi trên tay khi bà cầm tay tôi mà khóc trong ngày tuyệt thực lần thứ hai.

    Sáng hôm sau tôi đă ghi tên tuyệt thực, mặc dù có lệnh của quư Thầy, người trong ban chấp hành không được tuyệt thực. Tôi muốn tham gia ngồi tuyệt thực với anh em. Khi thố lộ với nhau mới biết không riêng tôi mà ai trong BCH cũng cùng một tâm trạng, muốn tuyệt thực để tỏ rơ ư chí đoàn kết với mọi người, nên chúng tôi đề nghị mỗi người luân phiên nhau tham gia tuyệt thực. Tôi cương quyết, v́ muốn chính ḿnh cũng “dấn thân” để nếm mùi “bụng đói”, nhất định dùi mài chữ “không... ăn” như một dấu hiệu “đọa đày” thân xác để khuyến cáo những vi phạm đạo đức tín ngưỡng của con người đối với con người.

    Tôi ngồi với mấy anh chị khác, cứ năm người một hàng, cùng với các anh chị trong GĐPT, thành một tấm thảm nón lá “tuyệt thực” ở trong sân. Không khí hôm ấy lại càng căng thẳng hơn hôm trước. Các đạo hữu nghe tin SV tuyệt thực kéo lên lũ lược để chứng kiến tận mắt cuộc “hy sinh” của những người vốn nỗi tiếng “dài lưng tốn vải“. Những cuộc xô xát vẫn xảy ra trước cổng sân chùa, nhưng lựu đạn cay và dùi cui không làm sờn ḷng Phật tử, mọi người đến vây quanh chúng tôi, các bà các chị mặc áo lam thuần hậu, những người Phật tử muôn đời như một đă nh́n chúng tôi với đôi mắt thương cảm và... 'thán phục' - thật sự tôi cảm thấy trong ḷng rất ái ngại khi được các bác thương đến như thế, bởi lẽ việc nhịn đói thật là một điều quá nhỏ nhoi trong đại cuộc hôm ấy - nhưng trong mắt họ chúng tôi đang thay thế họ để nói lên những điều mà tuổi già của họ không cho phép họ thực hiện được: lên tiếng để bảo vệ TAM BẢO, và phải nói tôi đă trải qua nhiều cảnh bất ngờ sửng sốt.

    Có nhiều 'mệ' đạo hữu tóc đă bạc phơ đến cầm tay chúng tôi và cứ xuưt xoa "tội chưa ń!". Nhiều người e dè đứng xa xa vái vái quanh bốn phía với vẻ trân trọng. Nhiều bác ṭ ṃ ghé mặt vào tận trong nón của chúng tôi để nh́n cho rơ mặt chúng tôi rồi nói “Ui chao ơi, ốm yếu như ri mà c̣n nhịn 'đoái' nữa! Có khổ thân chưa, lạy Phật phù hộ!”. Có bác đến cầm tay chúng tôi mà nước mắt chảy ràn rụa và nói: “Sinh viên mà cũng nhịn đói được, chịu khổ như ri, thiệt là con Phật!”. Bên kia có bác vừa khóc vừa ghé tận mặt anh chị khác nói “Chao ơi, mặt mũi trâm anh như ri mà cũng ngồi giữa nắng tuyệt thực! Răng mà người ta tham sân si để ra nông nỗi ri hè?”; “Sinh viên người ta có đủ hết mà người ta c̣n tuyệt thực như ri. Răng mà họ ác nhơn ác đức rứa không biết!”; “Sinh viên có ăn có học mà dám tới ngồi đây để cứu khổ cứu nạn! Mô Phật! Cầu Quan Thế Âm ngài phù hộ cho tai qua nạn khỏi!”. Lại có bác đến gần chúng tôi và lén lén dúi vào tay chúng tôi mấy cái kẹo, nói nhỏ “th́ cứ ăn đi cho đở đói!”, làm như chuyện tuyệt thực là một tṛ làm nũng với mẹ không bằng! Quanh tôi tiếng th́ thầm, than văn, cầu nguyện ŕ rào cùng với làn sóng người mỗi lúc càng đông.

    Đôi khi có những cảnh thiệt t́nh không ai nghĩ đến: có những người vừa bước lên sân chùa đă tất tả đến gần chúng tôi, chẳng nói chẳng rằng, sụp xuống lạy như tế sao. Chúng tôi ngồi đó, che mặt trong nón, gục đầu xuống đất, vừa xấu hổ v́ sự nhỏ nhoi của ḿnh vùa xúc động đến tận xương tủy. Sân chùa Từ Đàm hôm ấy đối với tôi, - một viên sỏi nhỏ,- bỗng trở nên một vùng biển đạo t́nh mênh mông với những làn sóng đưa tôi đến một bờ cát yên lành nào đó có nhiều bóng mát trong cơn nắng tháng năm rực lửa bao quanh.

    Hôm ấy là ngày 31 tháng 5 năm 1963.

    Trời nắng gịn tan như bánh tráng nướng. Cơn nóng của Huế có thể làm say, làm mệt lả đến ngất người. Quá ngọ có nhiều chị, nhiều bác trong GĐPT mặt mày tái mét v́ xuất hạn mồ hôi, lảo đảo luỗi cả người cần phải được d́u vào giảng đường để nghỉ và khám sức khoẻ.

    Phần y tế trong lúc này là là phần quan trọng nhưng cũng là phần thiếu người chuyên môn nhất. Tuy nhiên có một điều rất kỳ diệu là trong cuộc vận động mùa Pháp nạn này, nhiều sự trợ lực bất ngờ đến từ bên ngoài như một phép lạ. Ngay những lúc mọi người đang bối rối v́ có người bị thương hay đám biểu t́nh bị lựu đạn cay, th́ h́nh như chúng tôi đă có qúi nhân pḥ trợ đến ngay bên cạnh.

    Buổi sáng mai, từ đám người tuyệt thực, tôi có thể thấy T.T. Kỳ tất tưởi từ pḥng của quí Ôn chạy xuống qúi Thầy rồi đến những người ngồi ngoài sân, V. Kha, chị Tuyết và các chị khác đi quanh với b́nh nước lạnh và khăn ướt trong tay. Bỗng thấy B. Tôn dang hai tay cười tươi rói chạy ra đón ba nhân vật xuất hiện: bác sĩ Wulff cùng với hai người bạn giáo sư bác sĩ Đức của ông và một vài người khác trong nhóm y khoa đến thăm t́nh trạng sức khỏe của Thầy Trí Quang (đă tuyệt thực ba ngày nay), quí Ôn, quí Thầy và những người đang tuyệt thực. Bác sĩ Wulff là người đă kêu gọi các bác sĩ và sinh viên y khoa lên chùa Từ Đàm quan sát và khám nghiệm t́nh h́nh sức khỏe của những người tuyệt thực.

    Ông làm việc cẩn trọng, nhiệt tâm, khiêm tốn và rất khoa học, rầt đúng với mẫu người Đức trí thức mà tôi được biết. Ông xem mạch cho tất cả mọi người có t́nh trạng sức khỏe bấp bênh. Ông đă trở thành ân nhân số một của phong trào Phật giáo 63. Thầy Trí Quang kể lại: “Khi biến cố Phật giáo xảy ra, ông nói với sinh viên của ông, ngay trong lớp rằng bản thân ông rất có kinh nghiệm về nạn độc tài. Ông từng là thanh niên chống phát xít Hitler. Ông khuyến cáo sinh viên hăy chống độc tài. Bấy giờ tôi mới nghe nói về ông. Khi mới tuyệt thực, tôi nhờ ông làm y sĩ giám hộ. Ông nhận lời, lên Từ Đám liền với tôi, cả hai người bạn giáo sư của ông cũng lên, xông xáo lo việc với Phật tử. Dĩ nhiên ông và bạn ông biết thế nào cũng bị trục xuất và trục xuất sớm. Trước khi bị như vậy, ông xuất tiền túi đi Nam Vang, mang theo hai điệp văn của tôi. Một gửi Tổng thư kư Liên hiệp quốc báo tin PG bị kỳ thị nặng nề, nhân quyền ở VN bị vi phạm trầm trọng. Một gửi Chủ tịch tổ chức Liên hữu Phật giáo thế giới. Ông lại mang thư tôi gửi các vị đang du học hải ngoại: Minh Châu, Thiện Châu, Nhất Hạnh, Măn Giác, Mạn Đà La. Ông cũng mang theo mọi tài liệu, vào tận chùa Ấn Quang giao cho các Thầy. Rồi lên Nam Vang, ông ở đó gửi đi điệp văn và thư mà ông mang theo. Ông lại viết bài tường thuật gửi cho các hăng thông tấn và báo chí danh tiếng. Làm việc cả tuần mới về VN. Khi bị trục xuất th́ ông đi khắp nơi cần thiết, nhất là ở Mỹ, Pháp. Ông đi lại không ngừng, liên lạc và làm việc với các thầy Nhất Hạnh. Ông làm việc tận lực và đắc lực... Ông không những là ân nhân đặc biệt của tôi, mà c̣n là của cuộc vận động 1963“.

    Chùa Từ Đàm bắt đầu đón tiếp những người khách mới, lạ hoắt với máy ảnh lủng lẳng treo vai, với máy quay phim và các xách tay có vẻ phong trần: các kư giả ngoại quốc từ Pháp, từ Úc và từ Mỹ đến. Công việc của anh em sinh viên Phật tử lại nhiều hơn một chút trong việc hướng dẫn và giúp đỡ qúi Thầy trong các cuộc phỏng vấn. Trong một hoàn cảnh “cô thế” từ một nơi xa xôi hẻo lánh như ngôi chùa Từ Đàm, họ đă là những chiếc phao và cầu nối chúng tôi với thế giới bên ngoài. Cảnh tượng đầy hoà b́nh và đạo vị của những người đang tuyệt thực đă gây ấn tượng không ít cho những người phương Tây xa lạ này, tiếng nói của họ đă phản ảnh khá trung thực và nhờ đấy phong trào PG đă bắt đầu có tiếng vang ở trên thế giới.

    Cuộc vận động đang đến hồi căng thẳng cao điểm v́ nhà cầm quyền càng lộ rơ sự vô thiện chí và dối trá t́m mọi cách để chà đạp những điều mà Phật giáo đ̣i hỏi. Dưới phố các chị tiểu thương chợ Đông Ba đă trở thành một “phong trào” ủng hộ chùa Từ Đàm. Họ có thể đóng cửa tiệm lúc nào chùa cần và kéo nhau lên chùa, đem hết vật liệu thức ăn cúng duờng chùa. Họ là hậu cần không bao giờ cạn của cả mùa Pháp nạn. Đối với tôi họ là những “tiểu... yêu... thương... yêu” ngôi chùa và đạo Pháp bằng tất cả tấm ḷng lanh lợi tháo vát (nên nhớ các chị tiểu thương chợ Đông Ba thời ấy nổi tiếng làm đày nói thách đến trời sợ), thực hiện một Phật tính vô ngại và đầy mâu thuẫn sáng tạo tuỳ duyên ăn ở với người

    Không hiểu sao vào hôm tuyệt thực, các chị, những người ăn quà rong nổi tiếng thành phố Huế, lại đem ḷng thán phục đám người đang nhịn đói. Với tính thực tiễn của nghề nghiệp, họ đă kéo nhau lên chùa với đoàn tùy tùng theo sau là mấy chục bao gạo, đường muối, tương, ớt, đậu, mè...??? Chi lạ ghê, chúng tôi đang tuyệt thực mà đem thức ăn đến “dem thèm” các chị ơi.

    Nhưng may mà có các chị trong cuộc Pháp nạn ấy. Các chị đến như một đoàn biểu t́nh từ dưới phố đi lên, không ồn ào như trong chợ, mà ngược lại hiền lành ngoan đạo trong màu áo lam. Chính chuyến vận tải này vô h́nh chung đă cứu chúng tôi trong những ngày kế tiếp bị phong toả trong chùa. Không những về lương thực, chính họ đă tạo nên một thành tŕ kiên cố về thông tin bằng cách chuyền miệng, đấu khẩu với công an cảnh sát để bảo vệ chùa chiền và phong trào tranh đấu. Họ có thể đ́nh công băi thị trong chớp nhoáng để lên chùa và trở lại ngồi bán hàng tỉnh bơ cũng xuất quỉ nhập thần không kém. Và khi các chị dùng môn “vơ mồm” nghề nghiệp để bênh Chùa th́ mấy anh công an cũng phải lặng người mà chuồn đi một mạch.

    Ba mươi mấy năm sau gặp lại chị Thu, hôm nay (đến thời điểm bây giờ) vẫn c̣n lai rai là “tiểu thương chợ Đông Ba”, một đệ tử của Ôn Đôn Hậu, và là một tiểu thương Phật tử ủng hộ cuộc vận động ngay từ đầu, chị nhắc lại thời ấy. “Răng mà quên được chị Lan hè?”. Chị nói, “Chừ mà vẫn c̣n nghe tiếng Thầy Trí Quang như chuông ngân rơ ràng trong đêm Phật Đản nớ. Tui c̣n nhớ đứng ở chùa Từ Đàm khi Thầy hỏi “các Phật tử có nghe Thầy nói không?” th́ mọi người đồng thanh dạ rân lên vang dội cả sân, rung rinh cả cành lá Bồ Đề hai tiếng: “Dạ nghe”. Thầy hỏi thêm “nghe rơ không?” là cả ngàn miệng một lần “dạ rơ!” ui chao ơi thời nớ răng mà muôn người như một. Hắn vui mà lạ ghê chị hí. Ai ai cũng một ḷng.”

    Chị Thu ăn chay trường, người nhỏ bé tí và gầy như “con mắm ṃi”, nhưng gan ĺ và nhanh như sóc, chị chở gạo lên chùa như con kiến chở trên lưng cả một củ khoai lang to tướng mà vẫn đến đích, chị nấu chay cho hàng trăm người ăn như một đại tướng, và khi cần - có nghĩa là khi mọi đường lên chùa bị lính chận không cho đi, th́ chị theo đựng núi và ḷn qua hàng rào đề vào chùa gọn lỏn như chuột lủi! “Lên chùa làm công quả”, từ đó đối với chị là lẽ sống của cuộc đời cho đến ngày hôm nay.

    Hôm ấy chị “hộ tống” đoàn lương thực từ chợ Đông Ba lên chùa và cũng bị kẹt lại ở chùa như anh em SV chúng tôi.

    Trong buổi ngồi tuyệt thực ngày hôm ấy, tất cả những diễn biến quanh tôi đă đưa tôi từ tâm trạng ngỡ ngàng của một kẻ chưa bao giờ tham dự vào đám đông đến những ngạc nhiên kỳ thú, rồi từ ngạc nhiên đến bồi hồi cảm động, cảm giác của một người đang rơi vào một vùng nước ào ạt mênh mông, tưởng sẽ bị cuốn hút ch́m lĩm mất tăm nhưng bỗng được kéo lên, nâng lên bởi một thứ “sóng thần” đan kết bằng ánh mắt, bàn tay, nụ cười, nước mắt, tiếng kêu than cùng với nỗi bất b́nh trước mọi bất công.

    T.K.L

  2. #1152
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Tại sao bọn Việt Gian muốn bôi lọ chính khí của các lănh tụ họ Ngô ?

    Tại Sao Cần Phải Noi "Gương CHÍ KHÍ" của những Nhà Lănh Đạo Họ Ngô?



    Trọng Tín

    Trước hết, phải trần t́nh rằng người viết là thế hệ hậu bối, không có duyên được tận mắt chứng kiến, tận tai nghe thấu những sự kiện tang thương đă xảy ra trên đất nước Việt Nam trong những thời kỳ loạn lạc. Càng không được chứng kiến những màn đấu tố, cướp của, giết người man rợ của lũ Việt Gian khoác áo Cộng Sản. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là không thể biết sự thật và càng không thể là không có quyền phán xét hay t́m hiểu sự thật.

    Lịch sử nước nhà thực sự đă bị bóp méo theo những chủ ư nhất định của những kẻ muốn thủ lợi v́ sự bóp méo đó. Do quyền lợi cá nhân, do quyền lợi phe nhóm, do quyền lợi gia đ́nh hay ḍng họ. Nhưng cho dù v́ bất cứ quyền lợi ǵ đi chăng nữa, th́ đó vẫn thật sự là một tội ác với dân tộc Việt Nam, là trọng tội với Tổ Quốc Việt Nam.

    Cũng rất may, hồn thiêng sông núi vẫn c̣n, anh linh nước Việt vẫn c̣n nên những tư tưởng, di sản của văn minh nước Việt vẫn c̣n, giống như ai đó đă từng nói: “Tiếng Việt c̣n, th́ nước Việt c̣n”. Người viết bài này xin viết ra đây những ḍng thô thiển để bày tỏ suy nghĩ của một người thuộc thế hệ trẻ đang t́m một con đường cứu đất nước thoát khỏi họa diệt vong. Chuyện này là thực sự hiện hữu và nó sẽ không c̣n xa nữa, khi đất nước của chúng ta đă thực sự mất chủ quyền khi những tên Việt Gian núp dưới chiếc áo Cộng Sản để làm tay sai cho Tàu Cộng và các nước ngoại bang khác đang dùng vũ lực để nắm quyền cai trị. V́ vậy, nếu có những sai sót, mong rằng sẽ được quư bậc trưởng thượng, là những nhân chứng lịch sử đóng góp.

    Cũng phải nói cho rơ rằng, quư bậc trưởng thượng ở đây là người viết muốn ám chỉ đến những người Quốc Gia Chân Chính với tấm ḷng v́ dân v́ nước thật sự, chứ không phải là những lũ c̣ mồi, nằm vùng, hoặc những loại đón gió trở cờ đang xuất hiện nhan nhản trong xă hội Việt Nam và kể cả ở Hải Ngoại cũng không ít.

    Lịch sử Việt Nam chúng ta gắn liền với việc chống chọi với giặc ngoại xâm, mà bề dày của nó là chống lũ xâm lược phương bắc. Nhờ có ư chí quật cường của những người con dân nước Việt mà độc lập của Việt Nam vẫn được duy tŕ, bảo tồn, và phát triển cho đến ngày nay. Tuy nhiên, cái giá phải trả đó không hề nhỏ, hầu hết các di sản văn hóa của dân tộc hoặc đă bị đánh cắp, hoặc bị tiêu hủy hoàn toàn. Kẻ thù của chúng ta đă làm chuyện này v́ chúng âm mưu một kế hoạch tiêu diệt dân tộc Việt Nam để chí ít nếu có độc lập chúng ta cũng không thể mạnh hơn chúng được. Đó là thực tế. Sau khi dành lại được độc lập nhờ những xu thế không thể đảo ngược từ những ảnh hưởng chính trị ngoại giao của những nước lớn trên thế giới, những trí thức yêu nước chân chính vẫn c̣n, và họ đă làm tất cả để có thể khôi phục một Việt Nam què quặt sau đêm trường cai trị tàn bạo của thực dân Pháp. Tuy nhiên, vận may duyên lành đă không đến với dân tộc Việt Nam chúng ta, bởi bên cạnh những người yêu nước, những sĩ phu chân chính, trong số những người Việt Nam chúng ta c̣n tồn tại những con chó ghẻ, những kẻ sẵn sàng v́ quyền lợi cá nhân nhỏ nhoi mà chấp nhận bán đứng tiền đồ của dân tộc cho ngoại bang. Việt Gian Cộng Sản là một ví dụ điển h́nh.

    Việt Gian Cộng Sản được sinh ra v́ quyền lợi bành trướng ảnh hưởng của Cộng Sản Nga, vốn chỉ mượn cái áo hiền lành của chủ nghĩa xă hội Mark để dùng đó làm phương tiện cạnh tranh ảnh hưởng với các nước Phương Tây vốn đă vượt xa nước Nga về tŕnh độ khoa học, kỹ nghệ, và khoa học. Từ đó, đế quốc đỏ Nga Cộng tham vọng muốn dành giật những thuộc địa của thế giới tư bản xanh (tư bản Phương Tây), chính v́ vậy Lenin đă lợi dụng chiêu bài giải phóng thuộc địa để đào tạo một thế hệ những tay sai đắc lực phục vụ cho quyền lợi của đế quốc đỏ. Đây là hiện thực không thể chối căi, bởi di sản đồ sộ của tài liệu Đại Học Phương Đông vẫn c̣n được Nga lưu trữ. Và tất nhiên, những tên Việt Gian tiêu biểu của bè lũ Cộng Sản Việt Nam là những tên tay sai, trong số đó là Hồ Chí Minh, mặc dù chưa từng được nằm trong danh sách mà thực dân đỏ chú ư đào tạo, song hắn lại là một tên tay sai tỏ ra đắc lực nhất.



    Bằng đủ những ngón nghề tiểu xảo của một tên lưu manh siêu hạng, hắn đă lần lượt trừ khử tất cả những đối thủ có trọng lượng của hắn để leo đến vị trí của một tên tay sai đắc lực nhất cho cả để quốc đỏ Nga Cộng và Tàu Cộng đại hán bành trướng. Hắn đă thành công, và tất nhiên, sự thành công của hắn cũng như Tàu đỏ, Nga đỏ, đă là một tai họa cho dân tộc Việt Nam. Nhưng sự may mắn vẫn chưa hẳn đă rời bỏ dân tộc Việt Nam, chúng ta đă từng có một nửa giang sơn của tiền nhân để lại. Nơi đó, đă là chốn an toàn trú ẩn cho những chiến sĩ Quốc Gia Chân Chính. Chúng ta đă có cơ hội để bảo vệ sự độc lập ấy, để rồi nuôi hy vọng một ngày sẽ đuổi lũ bán nước ra khỏi bờ cơi để giành lại toàn vẹn lănh thổ. Chúng ta đă từng có những nhà lănh đạo anh minh, đạo đức, và sáng suốt để nh́n ra được con đường đi cho dân tộc. Nhưng, điều quái ác đă xảy ra cho dân tộc Việt Nam của chúng ta suốt chiều dài lịch sử vẫn là những chữ “nhưng”. Chúng ta đă để cho lũ ngoại bang sử dụng những tên tay sai mang ḍng máu Việt để tiêu diệt những người lănh đạo kiệt xuất đó rồi thay thế vào đó là những kẻ bất tài vô hạnh để dẫn tới cái ngày Miền Nam bị hoàn toàn sụp đổ.

    Chắc hẳn không phải cần nói thêm nữa, độc giả cũng có thể biết được người viết đang ám chỉ đến ai. Đó chính là cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm và người bào đệ của ông là Ngô Đ́nh Nhu.



    Thảm cảnh diễn ra vào ngày tang thương
    không chỉ cho gia đ́nh họ Ngô mà cả cho dân tộc như thế nào th́ người viết sẽ không đi sâu vào chi tiết để bàn sâu thêm bởi sự việc đă được những chứng nhân lịch sử viết lại khá nhiều. Trong khuôn khổ bài viết này người viết sẽ chỉ đề cập đến những ǵ mà 2 người anh hùng dân tộc này đă làm và để lại cho chúng ta trong quá khứ.

    Các ông Ngô Đ́nh Diệm, Ngô Đ́nh Nhu và những người anh em khác trong gia đ́nh họ Ngô Đ́nh được giáo dục và hun đúc tinh thần yêu nước nhờ truyền thống Nho Giáo lâu đời. Có lẽ cũng chính v́ được nuôi dưỡng trong một gia đ́nh có truyền thống yêu nước như vậy, nên những người con trưởng thành từ gia đ́nh họ Ngô Đ́nh đặc biệt là các ông Ngô Đ́nh Khôi, Ngô Đ́nh Diệm và Ngô Đ́nh Nhu đều thể hiện ḷng ái quốc tột bực. Ḷng yêu nước tồn tại trong các ông đă biến thành những vũ khí làm cho kẻ thù phải nể sợ. Không phải tự nhiên mà tên giặc đại gian ác, lắm mưu mô xảo quyệt như Hồ Chí Minh phải chịu thua trước khí phách kiên cường của cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, bởi trong hoàn cảnh dù tay không tấc sắt lại nằm trong tay giặc, nhưng ông đă khẳng khái vạch mặt Việt Gian của Hồ bằng câu hỏi “Tại sao ông giết anh tôi?” . Câu nói đó ắt hẳn một người b́nh thường khó có thể làm được trong hoàn cảnh ấy, bởi Hồ lúc đó đầy uy quyền và dưới tay hắn là cả một băng nhóm du côn tàn bạo giết người không ghê tay. Thêm nữa, đứng trước nguy cơ bị thiệt hại tính mạng mà chính ông biết rơ hơn bao giờ hết nhưng ông đă không chịu lui bước, không chịu nhượng bộ với những kẻ giết mướn khi ông nói: “Ḿnh là Tổng thống th́ phải giữ tư thế của vị Tổng thống. Dầu ḿnh chết cũng là vị Tổng thống”.

  3. #1153
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Ở đây, rơ ràng câu nói của ông Ngô Đ́nh Diệm đă thể hiện nguyên tắc “Chính Danh” trong Nho Giáo, không phải là sự tham quyền cố vị, bởi nếu tham giữ quyền lực, ông có thể mưu cầu một cuộc đào tẩu để một ngày kia quay về trị tội đám phản loạn, cũng không phải là ông không biết ḿnh sẽ phải chết, bởi nếu không, ông đă không nói đến cái chết đang cận kề. Khí tiết của một người làm việc v́ đất nước đă khiến ông dám hy sinh để giữ thể diện cho Quốc Gia, cho gia đ́nh, khi chấp nhận cái chết nhẹ tựa lông hồng chứ không ươn hèn để ngoại bang có thể coi thường tư cách của dân tộc hoặc bản thân ông. Trái lại, sau khi đă đảo chính thành công chỉ tốn vài trăm ngàn dollard, Lyndon B. Johnson đă gọi những kẻ phản tặc đảo chính là lũ du côn.



    Danh xưng đó cũng xứng đáng với những kẻ bất tài vô hạnh như đám tướng tá làm đảo chính theo lệnh của quan thầy ngoại bang. Nhưng cái hậu quả tệ hơn là h́nh ảnh của dân tộc Việt Nam đă bị hoen ố trong con mắt của những con buôn chính trị nước Mỹ. Bởi vậy, người Mỹ đă đưa quân vào Việt Nam mà không cần xin phép, xem Việt Nam như là một mảnh đất vô chủ.

    Khi c̣n sống cụ Ngô Đ́nh Diệm đă từng nói “tôi tiến hăy tiến theo tôi, tôi lui hăy giết tôi, tôi chết hăy nối chí tôi”. Ông đă làm tất cả để chứng minh rằng ông không nói chỉ để tuyên truyền như tên Việt Gian Hồ Chí Minh, một kẻ đi bất cứ đâu chọn nơi trú ngụ cũng tính toán đường chạy trước tiên.

    Về phần ông Ngô Đ́nh Nhu, mặc dù không có được cái uy dũng của một lănh tụ quốc gia như ông Ngô Đ́nh Diệm, song ở trong con người của ông Ngô Đ́nh Nhu là một trái tim yêu nước nồng nàn. Tất cả ḷng yêu nước đó đă được ông gởi gắm trong tác phẩm “Chính Đề Việt Nam” mà ông là tác giả thủ bút.



    Từ kiến thức và kinh nghiệm của một người vốn nghiên cứu chuyên môn cổ tự, thư viện, và am tường lịch sử, ông đă đúc kết tư tưởng của ḿnh trong cuốn sách “Chính Đề Việt Nam”. Không lư thuyết xa vời, không luận bàn hàn lâm, không tranh căi vô bổ, ông Ngô Đ́nh Nhu đă phân tích từ những dữ kiện lịch sử để đi đến những nhận định một cách khách quan, từ đó đưa ra những hành động cụ thể. Tư tưởng của Ngô Đ́nh Nhu có thể tóm lược một cách chung nhất đó là: xây dựng một hệ thống lănh đạo quốc gia có nền tảng, có tính kế thừa, và mang đậm nét tự tôn dân tộc. Qua phân tích bối cảnh lịch sử của Việt Nam, ông nhận thấy rơ ràng một chân lư là: kho tàng văn hóa cũng như trí tuệ của dân tộc Việt Nam đă bị phá hủy nghiêm trọng bởi kẻ thù xâm lược, hết Tàu lại Pháp, chúng luôn t́m cách tiêu diệt những nền tảng văn hóa của dân tộc Việt Nam trong thời gian cai trị.

    Quả đúng như vậy, chẳng có một kẻ xâm lược nào lại muốn những người bản xứ tự vươn lên làm chủ, chính v́ vậy, chủ trương ngu dân, đốt sách, ăn cắp tư liệu quư là hành động thường thấy ở những kẻ xâm lược. Cũng chính bởi sự chèn ép và tiêu diệt văn hóa Việt Nam một cách có chủ đích và hệ thống, nên lănh đạo ở Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử luôn có một đặc điểm là không có tính kế thừa.

    Như vậy, tư tưởng của ông Ngô Đ́nh Nhu rơ ràng đă nhắm tới một mục đích duy nhất là gây dựng một nền tảng cho chính trị học Việt Nam, tạo ra tính liên tục và kế thừa cho những giai đoạn lănh đạo đất nước kế tiếp, từ đó đưa Việt Nam đến phú cường. Bây giờ đặt câu hỏi, nếu đất nước được phú cường, th́ ai là người được hưởng lợi? chắc chắn là không chỉ gia đ́nh họ Ngô Đ́nh, mà là toàn thể nhân dân Việt Nam. Như vậy, hành động, tư tưởng, và việc làm của ông Ngô Đ́nh Nhu là v́ mục đích cá nhân hay v́ tương lai chung của dân tộc?

    V́ vậy, những kẻ vu cáo cho 2 anh em ông Ngô Đ́nh Nhu, Ngô Đ́nh Diệm là gia đ́nh trị là hoàn toàn có mưu đồ ác ư. Nếu hiểu một cách có thiện ư th́ có thể những lời phê phán đó chỉ đơn giản xuất phát từ sự ghen tị tầm thường của những kẻ dốt nát mà muốn đua chen, bất tài mà muốn được ngồi ngôi cao, không công trạng mà muốn được hưởng bổng lộc, không đức độ mà đ̣i được người đời trọng vọng. Nếu hiểu theo cách phê phán một cách chặt chẽ hơn, sẽ thấy những dụng ư đạp đổ những tư tưởng phục hưng đất nước sẽ đồng nghĩa với việc làm lợi cho ngoại bang, cho kẻ thù của dân tộc. Tất nhiên không một kẻ thù nào cũng như các nước ngoại bang lại muốn cho dân tộc Việt Nam có thể vươn lên cạnh tranh với họ, v́ vậy hành động tiêu diệt, hủy bỏ những tư tưởng yêu nước sẽ đồng nghĩa với việc phản quốc, làm Việt Gian tay sai cho ngoại bang.

    Ngoại bang ở đây là ai? Là những kẻ tự nhận ḿnh là đồng minh với tất cả những nước yêu chuộng tự do, Hoa Kỳ. John F. Kenedy từng tuyên bố người Mỹ đang chiến đấu v́ tự do, sẽ đưa vai gánh vác với các nước tự do, nhưng thực tế người Mỹ đă nói dối. Họ đến Việt Nam không phải v́ muốn bảo vệ cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi bàn tay của lũ thực dân đỏ, mà họ muốn tạo ranh giới với thế giới mới bằng cuộc chiến tranh lạnh. Hoa Kỳ không kết thúc chiến tranh ở Triều Tiên bằng việc giải phóng cho nhân dân Triều Tiên thoát khỏi nanh vuốt của lũ Thực Dân đỏ. Hoa Kỳ cũng đă làm điều tương tự với nhân dân Việt Nam, với nhân dân Đức. Hoa Kỳ chỉ muốn điều khiển cuộc chiến theo ư muốn của một người chia lại thế giới, chứ không hề đếm xỉa đến tự do của những người dân bị áp bức. Chính v́ vậy, thay v́ chính sách tiêu diệt tiềm lực của đám tay sai khủng bố đỏ là những tên Việt Cộng nằm vùng bằng Ấp Chiến Lược của chính phủ Ngô Đ́nh Diệm, người Mỹ đă t́m mọi cách đưa quân đội vào Việt Nam để leo thang chiến tranh buộc nhân dân Việt Nam phải rơi vào cảnh máu lửa. Khi bị khước từ quyết liệt từ phía chính phủ đệ nhất Việt Nam Cộng Ḥa, Hoa Kỳ đă cấu kết với những tên Việt Cộng nằm vùng như Thích Trí Quang, tạo cho những tên Việt Gian này những ưu thế để xách động quần chúng nổi dậy chống chính quyền. Xáo trộn chính trị yên b́nh của Việt Nam Cộng Ḥa đệ nhất luôn bị bàn tay lông lá của CIA tḥ vào, cuối cùng, Hoa Kỳ đă bỏ tiền để thuê những tên tay sai cho thực dân Pháp trước kia để loại bỏ một chính phủ v́ Tổ Quốc Việt Nam, v́ Dân Tộc Việt Nam. Đây là một ví dụ tiêu biểu cho khái niệm ngoại bang mà người viết ám chỉ tới.

    Ai là kẻ thù? Là những kẻ thực hiện kế hoạch xâm lược Việt Nam dưới mọi h́nh thức, bằng vũ trang, bằng đào tạo tay sai để cai trị Việt Nam theo sự chỉ đạo của chúng, bằng việc rũ bỏ tất cả những giá trị dân tộc để thay thế bằng tư tưởng sùng bái, nô lệ chúng. Nga Cộng và Tàu Cộng là những thế lực như vậy. Nga Sô là quốc gia đầu tiên đă bị cưỡng ép chấp nhận chủ thuyết Cộng Sản qua cái gọi là Cách Mạng Tháng Mười. Thực chất Cách Mạng Tháng Mười là một ngụy từ để che đậy âm mưu xâm lược của Lenin qua chiêu bài Quốc Tế Cách Mạng. Quốc Tế Cách Mạng để Lenin có thể xách động những người lao động khốn khổ phương Tây nổi dậy chống chính quyền làm rối ren t́nh h́nh chính trị của các nước phương Tây. Quốc Tế Cách Mạng để dụ khị những người dân bị áp bức ở xứ nô lệ vùng lên chống lại chính quyền cai trị, để rồi thoát được nanh vuốt của Tư Bản Xanh như Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Hà Lan, vv… th́ lại rơi trọn vào tầm ảnh hưởng của Nga. Quốc Tế Cách Mạng để đào tạo một thế hệ thái thú, toàn quyền kiểu mới với sự cai trị dựa vào những tên tay sai bản xứ. Bởi vậy, không có ǵ ngạc nhiên khi Lenin là người đầu tiên đề cập đến vấn đề thuộc địa. Trung Cộng là một nạn nhân của Nga Cộng, tuy nhiên, ư thức của một kẻ đại hán đă chỗi dậy để chúng đủ khôn khéo mà sử dụng sự hỗ trợ của Nga Cộng để nuôi dưỡng mộng bành trướng. Chính v́ vậy, mặc dù tại Tàu, vẫn c̣n tồn tại cảnh người kéo cày thay trâu ngựa, nhưng vẫn có “cách mạng cộng sản” xảy ra. Và Mao Trạch Đông đă sáng tạo ra những cái ngu xuẩn nhất, mâu thuẫn nhất trong thế giới loài người đó là tiến lên thể chế chính trị xă hội chủ nghĩa từ một nước c̣n rửa chưa sạch những ư nghĩ quân thần.

    Ai là tay sai? Tất nhiên đó là Hồ Chí Minh và băng đảng của hắn. Khác với nhiều nhân sĩ xuất dương để mưu cầu chuyện cứu nước bằng con đường học vấn, Hồ xuất ngoại để t́m đường mưu cầu phú quư.



    Đặt chân lên đất Pháp, hắn đă làm đơn xin được làm tay sai cho Thực Dân Pháp qua lá thư xin học Trường Thuộc Địa. Thất bại, hắn bèn t́m đến một ông chủ khác là Nga Cộng, nhưng v́ vốn học thức của hắn quá nghèo nàn nên Stalin cũng như các quan thầy của hắn không trọng dụng. Theo chân Borodin hắn làm chân phiên dịch, thực hiện sứ mạng đỏ hóa nước Tàu. Dù vậy, với khả năng lưu manh được trường đời đào tạo, nên hắn đă dần hăm hại tất cả những ai cản bước đường tiến thân của hắn để leo lên vị trí đắc lực nhất trong hàng ngũ tay sai của Thực Dân Đỏ mang máu Việt. Chính v́ trong Hồ, không hề tồn tại một chút mảy may về ḷng yêu nước, nên Hồ khác với Mao Trạch Đông là đă không lợi dụng sự giúp đỡ của Nga Sô như một phương tiện, mà hắn chấp nhận làm thân khuyển mă để phục vụ lợi ích của mẫu quốc đỏ và sau này là cả Tàu Cộng v́ quyền lợi thống trị nhân dân Việt Nam để được hưởng cái thú của những loại hôn quân trong lịch sử kiểu Lê Ngọa Triều, Minh Mạng, Tự Đức vv…

    Như vậy như đă phân tích nhận xét ở trên, những kẻ v́ lợi ích bản thân mà tiêu diệt tinh thần yêu nước của 2 anh em họ Ngô th́ có nghĩa chúng có chung mục đích với ngoại bang, kẻ thù và tay sai cho Thực Dân Đỏ. Để minh chứng cho điều này, người viết xin đưa thêm những dẫn chứng khác. Sau khi đă vâng lệnh ngoại bang, thông đồng với bọn tay sai Thực Dân Đỏ tiêu diệt lănh tụ, đám tướng tá du côn đă tiếp tục nghe lời xúi giục của những tên Việt Cộng nằm vùng để tiêu diệt, truy lùng những thành viên đang Cần Lao vốn được ông Ngô Đ́nh Nhu xây dựng với kỳ vọng đào tạo ra một lớp lănh đạo kế tiếp để kế tục sự nghiệp của ông Ngô Đ́nh Diệm. Chưa hết, tất cả những thành tựu đă làm được của chính phủ đệ nhất Cộng Ḥa đều đă bị thiêu hủy không thương tiếc, những mạng lưới t́nh báo chống thâm nhập của VGCS bị phá bỏ, Ấp Chiến Lược là vũ khí hữu hiệu để cách ly VGCS với những người dân thường cũng bị xóa sổ, những tên VGCS nằm vùng ác ôn được tha bổng. Vậy thử hỏi, sau ngần đấy những việc làm phản quốc đó th́ liệu đám tướng tá đảo chánh có được xem là Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng hay là Lũ Côn Đồ Phản Quốc?

    Hiện nay, đất nước đă rơi vào cảnh thực sự lâm nguy, không phải bởi sự xâm lược của Tàu Cộng đang hiện hữu mà là bởi những khái niệm đă bị hoàn toàn đảo lộn tại Việt Nam. Người yêu nước th́ bị gọi là Việt Gian, lũ bán nước th́ được gọi là yêu nước, bọn phản quốc th́ ngẩng cao đầu, người cứu nước th́ phải lẩn tránh. Lịch sử bị đảo lộn, người tốt kẻ xấu lẫn lộn, sự chen chân phá hoại của VGCS ở khắp mọi nơi, từ cộng đồng đến tổ chức tôn giáo, gây nghi hoặc chán nản cho tất cả những người c̣n tấm ḷng với đất nước. Khi tốt xấu không phân biệt được, đúng sai không rơ ràng, trắng đen lẫn lộn, tức là luân lư bị mất, xă hội cũng như con người sẽ rơi vào trạng thái của những con vật, làm theo bản năng. Như vậy nếu nước chưa mất, th́ cũng sẽ mất, dân tộc có c̣n th́ cũng sẽ bị đồng hóa. Ngược lại, đạo lư c̣n th́ dầu, nước có mất vẫn lấy lại được, dân tộc có lưu vong cũng không bị xóa sổ, ngày tăm tối qua th́ tương lai sáng lạn sẽ tới, giống như Nguyễn Trăi từng viết “Càn Khôn Bĩ Rồi Lại Thái, Nhật Nguyệt Hối Rồi Lại Minh”.

    V́ vậy, hăy phục hưng lại tinh thần yêu nước, tự tôn dân tộc của 2 vị anh hùng dân tộc Ngô Đ́nh Diệm, Ngô Đ́nh Nhu, hăy tự hào khi là một thành viên của Đảng Cần Lao, hăy phục hoạt lại những chân giá trị của lịch sử, biết kế thừa trên những nền móng mà tiền nhân đă dày công xây dựng. Những kẻ đang t́m cách phá hoại h́nh ảnh tốt đẹp của 2 vị anh hùng dân tộc họ Ngô cũng như Đảng Cần Lao, là những tên Việt Gian đang là tay sai Thực Dân Đỏ tức Việt Gian Cộng Sản hoặc tay sai của chúng. Những người Việt yêu nước cần phải có hành động thích đáng trừng phạt lũ phản dân tộc này.

    Trọng Tín
    (Kyoto)

    (http://bacaytruc.com/index.php?optio...c-gi&Itemid=53)

  4. #1154
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Luận về TỔNG THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM

    Liên Nguyễn < liennguyen2907@y7mai l.com>
    Sydney 31-5-2013


    TỔNG THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM là một Tín hữu Công Giáo.

    1. Trong thời gian 9 năm giữ quyền điều hành đất nước TT Diệm chưa hề ra lệnh hành quyết một tử tội nào.

    2. Tướng Ba Cụt Lê Quang Vinh do Toà Đại H́nh Cần Thơ tuyên án tử h́nh, và bị hành quyết ngày 13-07-1956 (theo sử gia Cao Thế Dung đă viết trong cuốn VN 30 Năm Máu Lửa: Đấy là chủ trương của Nguyễn Ngọc Thơ và Dương Văn Minh, hai người vốn không ưa Ba Cụt và Ḥa Hảo. Ông Nhị Lang, một chiến hữu sát cánh tướng Ba Cụt ở chiến khu Núi Bà cũng nói: TT Diệm không có ư định sát hại tướng Ba Cụt mà chỉ có ư định thương lượng đón ông Vinh về như trường hợp ông Trịnh Minh Thế).

    3. Tên cán bộ Việt Cộng nằm vùng được csBV chỉ thị ám sát TT Diệm tại hội chợ kinh tế Ban Mê Thuật ngày 22-02-1957 bị bắt sau khi hắn bắn hụt TT Diệm nhiều viên đạn tiểu liên. Ai cũng tưởng tên cán bộ ấy sẽ bị tra tấn dă man rồi bị thủ tiêu âm thầm, thế nhưng sau chính biến 11-1963 tên cán bộ ấy vẫn sống phây phây và tỏ ra rất cảm phục cung cách chính quyền VNCH đối xử với y trong tù, nhất là tỏ ḷng ngưỡng mộ v́ ḷng nhân từ bác ái cuả TT Diệm.

    4. Cuộc đảo chính 11-11-1960 bị thất bại, một số do sắp đặt của Mỹ chạy ra nước ngoài. Số c̣n lại trong đó có nhóm Caravelle như Phan Khắc Sửu, Phan Huy Quát, Trần Văn Hương, Phan Quang Đản và Vũ Hồng Khanh cũng đều được trả tự do từ 1961 đến 1963.

    5. Phạm Phú Quốc oanh tạc dinh Độc Lập 27-02-1962 bị bắn hạ và bị bắt cũng sống khoẻ và về với gia đ́nh sau 01-11-1963 trở lại không quân và bị bắn hạ trong phi vụ Bắc Việt không rơ sống hay chết.

    TỒNG THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM có bất công gia đ́nh trị?


    Dưới đây là những Phật Tử cộng tác với TT Diệm:

    - Ông Nguyễn Ngọc Thơ, Phó Tổng Thống.
    - Đại tướng Lê Văn Tỵ, Tổng Tham Mưu Trưởng.
    - Thiếu Tướng Tôn Thất Đính, Tổng Trấn Sài G̣n- Gia Định.
    - Ông Vũ Văn Mẫu, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao.
    - Ông Quách Ṭng Đức, Đổng Lư Văn Pḥng.
    - Ông Nguyễn Đ́nh Thuần, Bộ Trưởng phủ Tổng Thống, kiêm Bộ Trưởng Phụ Tá Quốc Pḥng.
    - Ông Đoàn Văn Thêm, Phó Đổng Lư Văn Pḥng.
    - Ông Vơ Văn Hải, Chánh Vơ Pḥng.
    - Ông Nguyễn Thành Cung, Tổng Thư Kư.
    - Ông Trần Sử, Bí Thư.

    Toàn Bộ Tham Mưu của Tổng Thống đều là Phật Tử.
    Bên Quốc Hội có 75 trong tổng số 123 dân biểu Quốc Hội là Phật Tử.
    Trong số 18 Tổng Bộ Trưởng, chỉ có 5 người là Công Giáo.
    Bên quân đội, tổng số 19 tướng lănh có quyền hành nhất, th́ đă có 16 tướng là Phật Tử.

    TỔNG THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM với Phật Giáo.

    1. Trong 9 năm TT Diệm nắm quyền điều hành đất nước có khoảng 4000 ngôi Chùa mới được xây cất.

    2. Hệ thống trường Trung- Tiểu học Bồ Đề được ra đời, có 160 trường Trung- Tiểu học cả nước cũng được khởi đầu thời chính phủ Ngô D́nh Diệm.

    3. TT Diệm gíup đỡ và phê chuẩn thành lập “Hội Phật Giáo Thống Nhất” toàn quốc,TT Diệm lại khuyến khích,cung cấp tài chánh cho các tăng sĩ đi du học ngọai quốc.

    4. Khu đất mênh mông khoảng gần giữa đường Công Lư nay là chùa Vĩnh Nghiêm được chính phủ TT Diệm cấp, Bộ tài chánh không dám quyết định. Khi tŕnh lên TT Diệm nói: "Làm chùa th́ cho ngay đi”, chỉ lấy 1 đồng tượng trưng. Khu đất Viện Hóa Đạo đường Trần Quốc Toản cũng được giúp và khởi sự thời TT Diệm.

    5. Chùa Xá Lợi được xây cất năm 1958 với kinh phí 2 triệu đồng VNCH (thời đó giá 1 tô phở 2,3 đồng) số tiền được trích ra từ quỹ Xă Hội của Phủ Tổng Thống và trao cho ông Mai Thọ Truyền chủ tŕ xây cất với mục đích phát triển và kiện toàn tổ chức Phật Giáo.

    6. TT Diệm nhận được giải thưởng dành cho người Lănh đạo xuất sắc Á Châu (Leadership Magsaysay) 10.000 USD năm 1956 đă tặng lại cho Đức Đạt- Lai- Lạt- Ma của Tây Tạng.

    TỔNG THỐNG DIỆM “bất công và độc quyền tôn giáo trị” đối với Công Giáo.


    - Kể từ ngày Thủ Tướng Ngô Đ́nh Diệm về chấp chánh đến nay, chẳng thấy bằng chứng TT Diệm cho Công Giáo một miếng đất, một số tiền nào để xây Nhà Thờ hay ḍng tu, cũng chưa thấy một tu sĩ Công Giáo nào được TT Diệm cho đi du học có học bổng đầy đủ.

    - TT Diệm c̣n lấy lại khu vườn cao su Phú Thọ mà trước đây thực dân Pháp đă tặng địa phận Sàig̣n, để làm tài sản cho quốc gia. Tổng Thống đă lập luận rằng: “Khu đất đó là đất của nước Việt Nam, chứ không phải của Pháp, họ không được phép lấy đất của minh cho bất cứ tổ chức hay cá nhân nào”. Sự việc trên làm TGM Sàig̣n rất khó chịu. V́ thế linh mục Phan văn Thăm C.N Báo.T.Tiến đă chỉ trích chính phủ trên ṭa giảng trong nhà thờ Đức Bà, Sàig̣n.

    TỔNG THÔNG NGÔ ĐINH DIỆM “độc quyền tôn giáo trị, bất công đàn áp Phật giáo”.

    Thưa các Thầy nhóm từ rất khủng khiếp trên nó đă có tác động sát hại người cũng như mất mát tài sản trong và ngoài lănh thổ VNCH từ năm 1963 đến 1975 cùng những năm kế tiếp, ước lượng gồm những vụ tổng công kích tết Mậu Thân, những vụ Đại Lộ kinh hoàng, những vụ sát hại trong các trại cải tạo, những vụ chết mất xác dưới biển trong rừng, lên đến gần 2 triệu người, phần đông số người thiệt mạng đều mất tài sản. Nó đánh sập chế độ đệ I Cộng Ḥa và các chế độ kế tiếp. Sự tổn thất bằng hàng chục trái bom nguyên tử thả xuống Hiroshima-Nhật Bản hồi đệ nhị thế chiến. Xin tạm ghi hai trường hợp nổi bật điển h́nh, tại Huế và Sàig̣n dẫn đến đại họa cho VNCH, đưa đất nước vào họa diệt vong trông thấy mỗi ngày một gần dưới bàn tay Trung cộng:

    a) Ngày 8-5-1963 trước Đài Phát Thanh Huế, Thiếu tá Đặng Sĩ được tướng Nghiêm Tư Lệnh Quân Đoàn I, cho phép xử dụng lựu đạn hơi để giải tán biểu t́nh, lợi dụng lúc hỗn loạn. Không biết “bàn tay bí mật" nào đă ném loại chất nổ CỰC MẠNH trong khi QLVNCH và Cảnh Sát Công An (Hồi đó) KHÔNG HỀ có loại chất nổ cực mạnh như thế. Cáo buộc khác nói TT. Đặng Sĩ cho xe Thiết Giáp cán lên Phật Tử, thực tế đă có những xác chết trên ban công của Đài Phát Thanh, cho đến nay trên thế giới cũng chưa có loại xe thiết giáp nào được chế tạo nhảy cao 2.3 mét để cán người trên ban công, cáo buộc này rất ác độc, nên ṭa án cách mạng lúc đó đă tuyên bản án tử h́nh TT Sĩ sau giảm c̣n khổ sai trung thân. Vụ thảm sát đă khiến Chính quyền lên tiếng xin lỗi Phật Giáo, TT Diệm thải hồi 3 viên chức, cử phái đoàn chính phủ tiếp xúc với Phật Giáo để bồi thường các gia đ́nh nạn nhân.

    Có tin sau 46 năm ông Vơ Hữu Hưng, Cựu Trưởng Chi Thông Tin Quận I Sàig̣n hiện là: "Đặc phái viên báo Góp Gió”, theo lời thuật của ông Hưng: "một người ngoại quốc thấy hối hận ray rứt do hành động của anh. Anh tự sỉ nhục là một kẻ sát nhân hèn nhát đi t́m đến tôn giáo và chính quyền để xin tha thứ và đầu thú?” Thiếu tá Đặng Sĩ ra Côn Đảo ít tháng được tự do.

    Hệ lụy Đài Phát Thanh Huế đă tiếp diễn nhiều năm khiến đất Thần Kinh trở thành “kinh sợ” sau 1963 là một màn ảo thuật chính trị, chỉ có cs mới dám làm: Những tên cán bộ csBV đang ở nhà tù Huế cho cạo đầu trọc được khoác áo vàng, nâu, nghiêm trang, chậm giăi (đúng phong cách nhà sư) lũ lượt bước ra tù MIỆNG nam mô, ngoài cổng đă có sự sắp đặt một số thiện nam tín nữ trực chờ đón với những giọt nước mắt "thương cho hàng trăm thày hy sinh v́ Pháp Nạn”, sau ít năm đến 1968 các “thày” này mang BỤNG MỘT BỒ DAO GĂM trở lại Huế lần này không phải hàng giọt mà hàng suối nước mắt tuôn trào:

    Khóc thương cho những oan hồn, thân xác họ bị đập vào đầu, đâm chém, tay chân trói cột bằng giây kẽm gai bị xô đẩy xuống hố, xác người đè lẫn lên nhau, dưới lớp đất đá quằn quại chờ chết có gần 10 ngàn người vô tội bị chôn sống,trong số này có SV Lê Hữu Bôi Chủ tịch THSV/SG cháu HT/T.Thống Thích Tinh Khiết (HT Khiết được nhiều gíới trọng kính) cũng bị chôn sống.

    b) Trường hợp Ḥa Thượng Thích Quảng Đức: Đến nay xem tin tức những bức h́nh đă đăng trên phương tiện truyền thông, sau hàng chục năm được bạch hóa; thưa các Thầy tôi là người thiếu học thức và kém kiến thức nhưng khi nh́n những tấm h́nh và xem các bản tin. Chúng tôi thấy đây là một sự phá hại Phật Giáo nói riêng và Tôn Giáo nói chung, có tổ chức từ trong nước cũng giống như hải ngoại; nếu chúng tôi không lầm th́ lịch sử Phật Giáo thế giới trên 2000 năm chưa từng có nhà Sư công khai dự phần sát hại nhà Sư!! Thưa các Thầy?

    - Theo luật pháp các nước văn minh Thế giới: Đây là vụ GIẾT NGƯỜI đă được tổ chứ

    - Đa số Phật Tử chân chính (không buôn thần bán thánh): Đây là sự vi phạm hai điều trong năm điều ngăn cấm (Ngũ Giới)
    của Phật Giáo. Hai điều ấy là Không Sát Sinh và Không gian Dối. Phật Giáo là đạo từ bi, ngọn cỏ, con kiến cũng không sát hại! Nếu tôi là đảng viên cs để quảng bá cho chủ nghĩa Max (không tôn giáo) là đúng, tôi sẽ tuyên truyền rằng: Chức sắc Tôn Giáo đó! C̣n sát hại lẫn nhau! Thưa các Thầy.

    - Tên Việt Cộng Nguyễn công Hoan mặc áo nhà sư cầm b́nh xăng tưới lên đầu HT Thích Quảng Đức đây có phải là một sự phá đạo tạo đời?? Sau đó tên vc Hoan c̣n được thưởng để vào Quốc Hội để có quyền bất khả xâm phạm, tự do hoạt động đến sau 30-4-1975 lại được vào Quốc Hội csBV 2 khóa, sau đó nhân chuyến công du, y trốn và hiện nay có thể đang ở Mỹ.

    - Xin ghi thêm mới cách đây ít năm, ngày 18-9-2010 nhà cầm quyền csVN khánh thành đài tưởng niệm Bồ tát Thích Quảng Đức, có tên Lê thanh Hải Bí Thư Trung Ương Vc. Cũng đọc tham luận, diễn văn lên án chế độ VNCH đàn áp Phật Giáo và ca tụng Vc (MTGPMN) tổ chức cuộc tự thiêu rất thành công!

    Vô t́nh hay hữu ư? Ban Tổ Chức Đại Lễ ở Sydney cũng có nội dung lên án chế độ VNCH giống như trong nước. Việc mà csVN hàng mấy chục năm qua đă tốn nhiều công sức,ngướ và của cùng nhiều nghị quyết mà không thành công nên cuối thập niên 90 Vơ văn Kiệt đă phải bay sang tận nước Pháp đưa ra lời mời gọi, hứa rất hấp dẫn, vô cùng hào phóng "có sức thuyết phục cao”: "cộng đồng hải ngoại muốn ǵ cũng được…..chỉ cần giống trong nước”.

    Tôi xin ghi lại những lời nhận xét, phê b́nh của một số nhà lănh đạo Việt Nam và Thế Giới kể luôn Cộng Sản:

    1- Cựu Hoàng Bảo Đại viết trong cuốn Con Rồng Việt Nam như sau: "Tất cả đang tiến tới th́ chính phủ bị các nhà sư chống đối. Ông Diệm và Nhu là người công giáo, các nhà sư bị cộng sản giật giây và mật vụ Mỹ tiếp tay, liền bắt đầu hành động. Chính quyền phải đối phó lại, vô h́nh chung đem đến cảm giác kỳ thị tôn giáo. Ai đă xúi giục họ gây loạn, ai? Họ ở đâu tới? Làm sao biết được họ từ Hà Nội vào hay từ Bắc Kinh tới?”

    2- TT Diệm bị tố cáo đàn áp Phật Giáo: Liên Hiệp Quốc đă cử phái đoàn gồm có 7 thành viên đều là đại diện các quốc gia Phật giáo khi đến Việt Nam được toàn quyền đi lại bất cứ nơi nào và gặp phỏng vấn bất cứ ai, kể cả những người trong tù. Họ rời khỏi Việt Nam ngày 04-11-1963 và xác nhận không hề có đàn áp Tôn giáo, Phật giáo ǵ cả, ông Abdul Rahman Pazhwak là trưởng phái đoàn.

    3- Tổng Thống Mỹ Nixon nói: "Cái gọi là đàn áp Phật giáo chỉ là điều bịa đặt”. TT Nixon c̣n viết: “Chúng ta [Hoa Kỳ] đă sai lầm trầm trọng lần thứ 3 tại VN trong năm 1963. Chính quyền Kenedy đă làm cho người ta oán giận TT Diệm qua việc xách động và yểm trợ cuộc đảo chánh lật đổ chính phủ của Ông ta”.

    4- Tổng Thống LB Johnson mô tả về các tướng lănh Việtnam đă nhúng tay vào việc hạ sát Tổng Thống Diệm "Chúng chỉ là một đám du côn, được chúng ta thuê để giết mướn”.

    5- “Khi được tin ông Diệm bị lật đổ, Hồ Chí Minh nói với kư giả cộng sản danh tiếng, Wilfrid Burchett: "Tôi không thể ngờ tụi Mỹ ngu đến thế”.

    “Lúc năy người ta báo cho Bác biết là Ông Diệm vừa bị lật đổ, Ông Diệm là kẻ địch thủ ghê gớm nhứt của Bác. Nay Ông đă bị lọai rồi, th́ chiến thắng chắc chắn sẽ về ta rồi”.

    CÓ PHẢI NHỮNG VỊ BỊ SÁT HẠI SAU ĐÂY ĐỀU ĐÀN ÁP PHẬT GIÁO?


    1. Sát hại Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm. (Tướng Minh cho những tay đao phủ đi đón TT Diệm bằng chiến xa M113 trên đường đi đă TRA TẤN, ĐÁNH ĐẬP, KHẢO CỦA, khám xét thân người TT Diệm chỉ có chuỗi tràng hạt và nửa gói thuốc lá Basto; THẬT VÔ CÙNG DĂ MAN, TÀN ÁC ngày 02-11-1963).

    2. Sát hại Ông Ngô Đ́nh Nhu. (Trong lúc TT Diệm & Ông Nhu gọi điện thoại báo nơi đang ở là nhà thờ Cha Tam - Chợ Lớn. Một cử chỉ quy hàng với phe đảo chánh của Tướng Dương văn Minh).

    3. Sát hại Đại Tá Hồ Tuấn Quyền - Tư lệnh Hải Quân. Tổng Hội Hải Quân VNCH cho biết ai sát hại HQ Đại tá Hồ Tấn Quyền: “Trước đây rất lâu Trung Tướng Tôn Thất Đính viết rằng bọn Mỹ đă cho chúng tôi ăn ca ca (phân) mà chúng tôi không biết… Khi các tướng lănh VNCH đă toa rập thi hành lệnh đảo chánh của Hoa Kỳ dẫn đến việc thảm sát Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm. Lỗi lầm càng to lớn khi Dương Văn Minh quyết định giết cả Đại Tá Tư Lệnh Hải Quân VNCH Hồ Tấn Quyền. Bà nhớ măi gương mặt đầy căm hờn của người chồng chết oan với máu hận thù trong mồm ồng ộc chẩy ra không ngớt… Bà rất oán hận các tướng lănh đă giết oan chồng bà lại c̣n cướp trọn hơn 10 ngàn đồng trong Saving Account.

    4. Sát hại Đại Tá Lê Quang Tung - Tư lệnh Lực Lượng Đặc Biệt.

    5. Sát hại Thiếu Tá Lê Quang Triệu - Tư lệnh Phó Lực Lượng Đặc Biệt.

    6. Sát hại Ông Ngô Đ́nh Cẩn. (Bị đưa ra xét xử tử h́nh, Ông Cẩn chỉ đủ khả năng ở nhà giữ Mẹ già mà thôi với tŕnh độ học lực tiểu học làm sao mà có đủ khả năng tàn ác giết hàng trăm ngàn người do phe Tướng Minh cáo buộc và giết hàng trăm ngàn người đó ở đâu? Bao giờ?).

    7. Sát hại Ông Phan Quang Đông. (Một chiến sĩ Quốc Gia, là Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Kiểm Thính Huế để theo dơi những sự xâm nhập của csBV vào Quảng Trị - Huế - Đà Nẵng giết hại đồng bào).

    8. Sát hại Ông Trần Sô – HSQ chi khu địa bàn Quảng Nam. (Ông Sô vừa dắt đứa con trai 10 tuổi đi khám bệnh ở pḥng mạch bác sĩ Thái Can. Một tay ông dắt xe đạp, một tay Ông dắt đứa con, vừa ra khỏi pḥng mạch gặp đoàn biểu t́nh của Quân Đoàn Vạn Hạnh của Phật Giáo Ấn Quang hô lớn: "Thằng Cần Lao ác ôn… Bắt nó đi.. Đánh chết nó đi…”. Bọn người xúm đánh đập Ông khi Ông đă chết, chúng c̣n xúm lại hè nhau bê tảng đá lớn đem giáng thẳng xuống mặt Ông, máu-óc-xương nát bấy thật vô cùng dă man. Con trai của Ông sợ chạy thoát. Bs Thái Can đă giúp 2 ngàn đồng (tiền VNCH) để chôn cất cái xác không đầu của Ông Sô. Chi tiết được Bs Thái Can viết trên văn nghệ Tiền Phong).

    9. Sát hại Lê Quang Sang - Pḥng vệ dân sự cổng kho Thanh Bồ, Đức Lợi, Đà Nẵng.

    10. Nguyễn Thành - Pḥng vệ dân sự cổng kho Thanh Bồ, Đức Lợi, Đà Nẵng.

    11. Sát hại Ông Hạ Sỹ Quan Không Quân. (Thấy Sang và Thanh bị đánh, kêu cứu thảm thiết Ông chạy ra can thiệp cũng bị đánh cho đến chết. Xác Ông và 2 em Sang, Thanh cột bằng dây kẽm gai treo lên cổng Thanh Bồ, Đức Lợi. Sau đó, đoàn biểu t́nh xông vào hai phường Thanh Bồ và Đức Lợi đốt cháy hết khiến người dân phải xuống thuyền chạy ra biển. Số người già, phụ nữ mang thai và trẻ em chạy không kịp chỉ c̣n lại đống xương khô trong đống lửa v́ hai phường đă bị quân đoàn Vạn Hạnh thuộc phe Phật Giáo Ấn Quang đốt cháy sạch. Hiện nay, vẫn c̣n có một số nạn nhân đang sống tại Úc Châu).

  5. #1155
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Xin nói thêm về gia đ́nh Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm mà các Thầy cáo buộc “gia đ́nh trị”.

    - Ông Ngô Đ́nh Khôi đă bị Việt Cộng sát hại năm 1940 cùng Ông Tạ Thu Thâu và Huỳnh Phú Sổ.
    - Giám mục Ngô Đ́nh Thục do Giáo Hội Công Giáo bổ nhiệm cai quản địa phận Vĩnh Long trước ngày TT Diệm chấp chánh.
    - Ông Ngô Đ́nh Luyện Đại Sứ VNCH tại Anh Quốc, do Quốc Trưởng Bảo Đại bổ nhiệm trước lúc Tổng Thống Diệm chấp chánh.
    - Ông Ngô Đ́nh Nhu làm việc cạnh Tổng Thống giúp soạn thảo kế hoạch nên người ta gọi là: “Ông cố vấn”.
    - Ông Ngô Đ́nh Cẩn (Miền Trung c̣n gọi Cậu Út Trầu).

    Các Thầy kết án chế độ bất công gia đ́nh trị, độc quyền tôn giáo trị của TT Ngô Đ́nh Diệm.

    a- Vậy sau khi chế độ ấy bị thảm sát hết, th́ các chế độ lên thay hầu hết là Phật tử từ 1963-1966 có tới 15 lần thay đổi chính phủ (chưa từng có quốc gia nào trên Thế giới như vậy).

    b- Khối Phật Giáo Việt Nam thống nhất Ấn Quang ( PGVNTT/AQ) c̣n tranh đấu khốc liệt và tàn bạo hơn chế độ TT Diệm nhiều. Sinh viên, học sinh Phật tử (SVHSPT) vẫn biểu t́nh và c̣n đập phá, đốt cháy trụ sở, đánh nhau trên đường phố Sài G̣n.

    c- Theo cuốn Bạch Thư của Hoà thượng Thích Tâm Châu: "Đùng một cái, một hôm vào khoảng 7 giờ tối, một số tăng tại chùa Ấn Quang, được sự hỗ trợ cuả các dân biểu thân Ấn Quang có súng như: Kiều Mộng Thu v.v… đột nhập vào Việt Nam Quốc Tự (VNQT) bắt Thượng Tọa Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Thích Thiện Tường cùng với đông chư tăng đem về nhốt tại chùa Ấn Quang. Ngày hôm sau, Nha Tuyên Úy Phật Giáo can thiệp, mời các vị Ấn Quang ra khỏi VNQT…Vẫn chưa yên. Lại một hôm khác, vào chập tối, phe Ấn Quang lại đem người, đem khí giới tái chiếm VNQT một lần nữa. Lần này họ bắt hết Tăng chúng, lấy hết đồ đạc, nhiều máy may của VNQT, và đốt cháy 1 dăy nhà phía trái của VNQT.”

    “Sự việc rơ ràng như thanh thiên bạch nhật, mà nhóm tranh đấu của Ấn Quang, được sự hộ trợ ngầm của Cộng sản nằm vùng, lải nhải vu khống cho VNQT chia rẽ giáo hội, Thích Tâm Châu phá hoại và lũng đoạn GHPGVNTN. Thực như câu phương ngôn của Việt Nam thường nói: "Vừa ăn cướp, vừa la làng”. Cậy đông lấy thịt đè người, mặc sức vu khống, thao túng không coi nhân quả ra chi cả!”

    Ḥa Thượng Thích Tâm Châu kể tiếp nguyên văn như sau: "Tôi về tới VNQT, bước chân vào cửa văn pḥng Viện trưởng VHĐ của tôi th́ có 1 biểu ngữ nền vàng chữ đỏ ghi: MUỐN QUẦN CHÚNG TUÂN THEO KỶ LUẬT TH̀ PHẢI THEO QUẦN CHÚNG. Tôi vào tơi bàn giấy của tôi có một ĐĨA MÁU, một CON DAO và một huyết thư: "YÊU CẦU CÁC THƯỢNG TỌA TRONG VIỆN HOÁ ĐẠO, KHÔNG ĐƯỢC THEO THƯỢNG TOẠ TÂM CHÂU.” Tôi định lên chánh điện VNQT lễ Phật, tại đây có mấy vị tăng thanh niên không cho tôi vào chánh điện VNQT và hăm doạ, ai muốn vào chùa hăy bước qua xác chết của họ. Tôi vô cùng chán nản, trở về chùa Từ Quang cũng có một ĐĨA MÁU, một CON DAO, và một huyết thư CẤM TÔI KHÔNG ĐƯỢC HOẠT ĐỘNG NỮA. Và người trong chùa cho biết là họ hăm dọa sẽ đốt xe, ám sát. Và, chính các vị tăng thanh niên đang tụ tập tại Niệm Phật Đường Quảng Đức Bàn Cờ định sang chùa Từ Quang giết tôi. May có sư cô Vân biết được, cấp báo cho tôi biết. Tôi trốn thoát.”

    Trang 25, Ḥa Thượng Tâm Châu viết tiếp: "Nhóm Lập Trường ở Huế ra đời… Thượng Toạ Trí Quang kêu gọi Phật tử đem bàn thờ xuống đường cho các cán bộ Cộng sản nằm vùng tẩu thoát tại Đà Nẵng cũng như một số nơi khác, ngoài việc đem Phật ra đường c̣n gh́m súng nấp sau tượng Phật bắn ra khi thấy quân đội. Có nơi để bàn thờ Phật trên đống rác”.

    Tôn giáo nào trị đây thưa các Thầy trong ban tổ chức?

    “Ngày lịch sử trong đời làm chánh trị của Minh Cồ (Tổng Thống Dương Văn Minh) không phải là ngày nhận chức Tổng Thống mà chính là ngày 29-04-75 v́ ngày này từ 8 giờ sáng đến 12 giờ khuya Minh Cồ và tôi phải đến "HOÀNG CUNG ẤN QUANG” 5 lần và lần nào cũng với nội dung là “THẦY” cũng hứa hẹn một cách chắc chắn không thể sai lệch là sắp xong. Bên kia chậm lắm là tối 29-04-75 hay sáng 30-04-75 sẽ bàn thảo việc Chính Phủ Liên Hiệp…

    Sở dĩ đêm 29-04-75 có chuyện chúng tôi đến Ấn Quang cũng là v́ lời hứa miệng của Thích Trí Quang này. Sau lúc 2 giờ sáng, chúng tôi phải rời Ấn Quang về dinh Độc Lập chờ ư “thầy”. Mệt mỏi thật, Minh Cồ ngồi nơi bàn Tổng Thống bên cạnh một dàn điện thoại, trong đó có một cái đặc biệt nhất để nhận ra là cái dành riêng cho “thầy”. Đường dây cho “thầy” không phải là ưu tiên Một mà ưu tiên “Super”…… chứ giải pháp chính trị của tôi coi như chấm dứt và nếu từ giờ phút này nếu có chuyện ǵ xảy ra đến th́ mọi trách nhiệm đều do Tổng Thống, à quên đại tướng quyết định với giải pháp quân sự, mà trong lănh vực này đại tướng rất rành giỏi hơn tôi. Xin chào Tổng Thống…”

    Minh Cồ chỉ trả lời gọn một câu: "THẦY GIẾT TÔI RỒI!” và cúp máy.

    Trích trong bài: "TÂM T̀NH CỦA TƯỚNG CÓ TRONG NHÀ TÙ HÀ TÂY”.

    Dưới chế độ bất công, gia đ́nh trị và độc quyền tôn giáo trị của chế độ Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam”

    Thưa các Thầy: Hàng triệu người chết và hiện mang thương tật cũng như hầu hết Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản (CĐNVTNCS) ở hải ngoại ít, nhiều đều có công bảo vệ miền Nam Việt Nam. Chúng tôi hănh diện và tự hào dưới chế độ Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hoà cho đến ngày Quốc Hận 30-04-1975.

    - Không có nhà sư nào bị chính quyền tra tấn, đánh chết trong tù như Thượng Toạ Thích Thiện Minh năm 1978 và vị hoà thượng ở Thái Nguyên Bắc Việt cũng bị tra tấn, chết trong tù.

    - Số Tăng sỹ và Phật tử tự thiêu từ 30-04-1975 đến nay có thể lên đến trên 100 (khó có thể thống kê chính xác dưới chế độ Cộng sản).

    - Từ năm 1954 đến 30-04-1975, hai chính phủ Đệ Nhất, Đệ Nhị VNCH không trưng dụng 1 tấc đất nào của Phật Giáo. Chính phủ VNCH không xen vào việc điều hành của Phật Giáo cũng như bất cứ Tôn giáo nào như tiến cử, bổ nhiệm, tuyển chọn và huấn luyện v.v…

    - Từ năm 1954 đến 30-04-1975, không có bất cứ chùa nào dám đưa nhân vật tai tiếng lên bàn thờ Phật; như hiện nay tên Hồ Chí Minh lănh đạo Đảng cướp của, giết người, bán nước (bán hải đảo, biển, đất liền cho Trung Cộng). Đă được Thế Giới đưa vào danh sách 13 tên giết người nhiều nhất. (HCM giết 1 triệu 700 ngàn người). Thế mà lại được phong Bồ Tát để ngồi trên bàn thờ Phật ở B́nh Dương.

    - Từ năm 1954 đến 30-04-1975 trên lănh thổ VNCH không có số người bỏ trốn ra nước ngoài ngoài v́ lư do tỵ nạn chính trị.

    - Điều rất quan trọng là: Những cấp lănh đạo VNCH“cộng ḥa miền Nam Việt Nam” từ 1954 đến 30-4-1975 không ai dám kư nhượng, bán một tấc đất cho Ngoại bang.

    -Quân-Dân-Cán-Chính chúng tôi chiến đấu hy sinh xương máu để bảo vệ chính nghĩa nhân bản, quyền tư do THẬT SỰ cho tất cả công dân cũng như các tôn giáo; như đă ghi trên có những ưu điểm gấp ngàn lần chế độ csVN ngày nay.

    Các Thầy: KHÔNG NH̀N THẤY ĐƯỢC SAO? KHÔNG NGHE ĐƯỢC SAO? Các Thầy cáo buộc: “các chế độ nối tiếp”; vậy các Thầy xếp các chế độ VNCH ngang bằng chế độ Việt Cộng bán nước, cướp của, giết người, cúi mặt làm tôi tớ cho Trung Cộng, khiến hàng trăm ngư dân miền Trung bị chết v́ đạn, v́ bị tầu “Lạ” đâm, phải bán tầu để có tiền sang Trung Cộng chuộc người thân bị tù, nay họ phải ra làm mướn cho tầu Trung Cộng ngay trên vùng biển của ḿnh. Những người yêu nước th́ bị trù dập dă man do những tai sai Cộng Sản để lập công giữ Đảng tồn tại; khiến đại họa mất nước vào tay Trung Cộng mỗi ngày một thấy gần. Chế độ VNCH chưa từng có thảm trạng trên.

    Liên Nguyễn < liennguyen2907@y7mai l.com>
    Sydney 31-5-2013

    (http://us-mg205.mail.yahoo.com/neo/l...5a2p853kl#mail)

  6. #1156
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Xin phổ biến Vidio youtube : Ḥa thượng Thích Quảng Đức " tự thiêu " hay bị thiêu ???

    - Ông Lưu Vũ cho xem Vidio 1 và dẫn giải ở những giây thứ 15-22-40. "Giây 40 : Ngọn lửa bắt đầu từ xa, sau lưng, ṿng qua tay mặt ṿng ra phía trước rồi bùng lên."

    Tôi đă chứng kiến vụ " Tự Thiêu " này năm 1963 v́ ngă tư LVD - PĐP gần nhà tôi, gần chợ Vườn Chuối. Các bạn xem Video này và chú ư ở Giây 15...Giây 22... Giây 40...

    Giây 15 : Bắt đầu rưới xăng

    Giây thứ 18: Vị tăng sĩ rưới xăng lên người Hoà thương Thích quảng Đức xong, đặt b́nh xăng xuống; vái lạy Hoà thương Thích quảng Đức vài vái .

    Giây thứ 22 : Vị tăng sĩ này cầm b́nh xăng lên lại, rưới tiếp một đoạn xăng từ sau lưng Hoà Thương Thích Quảng Đức ra xa phía sau làm cầu nối .để từ đó sẽ châm mối lửa cho an toàn.

    GIÂY THỨ 34 : VỊ TĂNG SĨ - NGƯỜI ĐẴ CẦM B̀NH XĂNG RƯỚI LÊN NGƯỜI HOÀ THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỨC VÀ RƯỚI MỘT ĐOẠN DÀI PHÍA SAU LƯNG LÀM CẦU NỐI - NGỒI THẤP CẠNH BÁNH TRƯỚC BÊN TRÁI XE AUSTIN . CUỐI NGƯỜI XUỐNG BẮT ĐẦU CHÂM LỬA VÀO ĐẦU CỦA VŨNG XĂNG

    Giây thứ 38- 40 : Ngọn lửa bùng lên từ phía sau Hoà Thượng Thích Quảng Đức ,lan tới trước phía bên tay mặt ; rồi bùng lên toàn thân Hoà thương Thích Quảng Đức.


    ( From: luuvu44@yahoo.com
    Reply-to: Daploisongnui@yahoog roups.com)

    ____________________ ____________________ ____________________ __________________

    HIỂN NHIÊN HOÀ THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỨC ĐĂ BỊ THIÊU SỐNG.

    Cám ơn ông Lưu Vũ

    ( Nguồn từ email nội bộ )



    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 18-07-2013 at 04:06 PM.

  7. #1157
    AU LAC
    Khách
    Quote Originally Posted by Nhân Dân Tự Vệ View Post

    - Ông Lưu Vũ cho xem Vidio 1 và dẫn giải ở những giây thứ 15-22-40. "Giây 40 : Ngọn lửa bắt đầu từ xa, sau lưng, ṿng qua tay mặt ṿng ra phía trước rồi bùng lên."
    [I]
    Tôi đă chứng kiến vụ " Tự Thiêu " này năm 1963 v́ ngă tư LVD - PĐP gần nhà tôi, gần chợ Vườn Chuối. Các bạn xem Video này và chú ư ở Giây 15...Giây 22... Giây 40...

    ...

    HIỂN NHIÊN HOÀ THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỨC ĐĂ BỊ THIÊU SỐNG.

    Cám ơn ông Lưu Vũ

    ( Nguồn từ email nội bộ )
    Đến giờ này mà NHÂN DÂN TỰ VỆ vẫn c̣n muốn tráo trở đem cái video này ra dối gạt đồng bào VN ta nữa sao? Cảnh thật khi ngài QUẢNG ĐỨC TỰ THIÊU làm ǵ có CẢNH SÁT CANH GIỮ cho ngài tự thiêu? Mà chỉ có chư tăng và đồng bào Phật tử bao quanh để bảo vệ sự tự thiêu của ngài được chết trọn vẹn, không để ai ngăn cản để ngài thành một người tàn tật, sống dỡ chết dỡ. Cảnh thật có b́nh xăng đặt kế bên ngài như ông kư giả MALCOLM BROWNE chụp như thế này:



    Thử xem có ông cảnh sát nào lẩn quẩn ở đó không?

    Ông Browne đă thuật lại chính ngài QUẢNG ĐỨC tự châm lửa:

    Ông Browne thuật lại chi tiết những diễn biến sau đó trong một cuộc phỏng vấn do AP thực hiện:

    “Và một vị cao tăng bước ra khỏi xe, người mà sau này tôi mới biết tên là Thích Quảng Đức, rồi thêm hai vị sư trẻ tuổi khác. Hai người họ d́u ông ấy ra giữa ṿng tṛn, đặt một cái gối xuống đường rải nhựa. Quả là kư ức kinh hoàng! Một người họ quay trở lại xe và lấy ra một can nhựa polyethylene đựng đầy xăng màu hồng, sau này tôi mới biết là có pha thêm nhiên liệu máy bay phản lực để cháy lâu hơn, rồi người này đổ xăng từ trên đầu xuống và lùi lại mấy bước.

    Ngay lúc đó, vị ḥa thượng rút ra một hộp diêm, quẹt một que và thả nó rơi vào ḷng. Ngọn lửa lập tức phừng lên trùm kín cả thân người. Mặt ông ấy nhăn nhúm lại. Nh́n nét mặt ấy là biết ông ấy đang đau đớn khôn xiết nhưng ông ấy không kêu lên một tiếng. Tôi nghĩ ông ấy tự thiêu khoảng 10 phút, có lẽ lâu hơn một chút, nhưng cảm thấy như kéo dài đến vô tận vậy. Tất nhiên, cả giao lộ nồng lên mùi thịt cháy và tăng ni th́ khóc than kêu gào. Xe cứu hỏa tới và cố len qua ṿng người, nhưng mấy vị sư lao tới chèn người dưới bánh xe trước và nằm ra giữa đường, nên thành ra xe muốn tiến lên chỉ có cách là cán qua người họ. Mọi thứ diễn ra khi tôi đang chụp ảnh.”


    Xem thêm chi tiết từ đài VOA: http://www.voatiengviet.com/content/...i/1679006.html

    Lời của ông BROWNE kể cũng đúng với lời kể lại của HT THÍCH TÂM CHÂU, trưởng ban LIÊN PHÁI PHẬT GIÁO đấu tranh thời đó. Và ngài c̣n sống ở Pháp bây giờ:


    VIETLAND, nơi TÔN TRỌNG SỰ THẬT.
    Tôi mong đừng ai đem những sự DỐI TRÁ vào đây để LỪA PHỈNH quần chúng.

  8. #1158
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by AU LAC View Post

    Ông Browne đă thuật lại chính ngài QUẢNG ĐỨC tự châm lửa:

    Ông Browne thuật lại chi tiết những diễn biến sau đó trong một cuộc phỏng vấn do AP thực hiện:

    “Và một vị cao tăng bước ra khỏi xe, người mà sau này tôi mới biết tên là Thích Quảng Đức, rồi thêm hai vị sư trẻ tuổi khác. Hai người họ d́u ông ấy ra giữa ṿng tṛn, đặt một cái gối xuống đường rải nhựa. Quả là kư ức kinh hoàng! Một người họ quay trở lại xe và lấy ra một can nhựa polyethylene đựng đầy xăng màu hồng, sau này tôi mới biết là có pha thêm nhiên liệu máy bay phản lực để cháy lâu hơn, rồi người này đổ xăng từ trên đầu xuống và lùi lại mấy bước.

    Ngay lúc đó, vị ḥa thượng rút ra một hộp diêm, quẹt một que và thả nó rơi vào ḷng.
    Ngoại trừ túi áo cà sa của TQD có bao bọc bỡi một lớp impermeable, diêm quẹt c̣n khô queo mới tự ḿnh bật lữa được .

    Câu hỏi được đặt ra :

    Sau khi ḿnh mẩy TQD bị tưới ướt nhẹp bỡi chất lỏng xăng th́ diêm quẹt c̣n đủ độ khô queo để làm nhiệm vụ bật lữa khg ?


    NÓi cho cùng th́ cũng có người khác tưới xăng đổ lên đầu dùm , "set up" vụ bị đốt này ...

    Chính v́ có sự "set up" , nên ngày nay dư luận chả c̣n ai nhỏ lệ hay để ư ǵ đến những kiểu tự thiêu như thế này (bẳng chứng là các Thầy hay dận thường Tây Tạng làm hoài để chống chế độ bạo tàn Bắc Kinh mà thế giới ngày nay có ai thèm để ư nhiều như thời TQD đâu, bởi v́ chuyện bị đốt của TQD có sự set up , dư luận khg ai thích cả .


    Tự tử là những hành động dẫn đến sự chết do chính bàn tay nạn nhân làm từ đầu chí cuối .

    Dưới lăng kính nh́n của tôi, vụ TQD khg phải lả tự tử mà là một vụ set up cho tự tử ,gọi trắng ra là bày mưu lập kế cho có mùi tự tử .(dư luận QT thời đó c̣n non dại nên bị trúng kế VC hết ráo , cho nên mấy vụ tự thiêu thế này ngày nay chả ai thèm c̣n để ư mạnh mẽ như xưa nữa ) ,dùng từ TQD bị đốt là chính xác nhất .

  9. #1159
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    gởi Âu Lạc

    Tôi đang t́m lui lại trên cả trăm trang trong thread này một đoạn tôi đă post lên đâu đó về một nhân chứng nhận xét đại loại :" Hoà thương Thích Quảng Đức bật lửa lên nhưng không cháy, có lẽ v́ ướt hay là v́ ngài qúa yếu. Một người khác châm lửa.." nhưng chưa t́m lại được ( truy t́m nguồn link ). Khi t́m được, tôi sẽ post lên sau chứng minh Hoà Thương Thích Quảng Đức có dùng bật quẹt như một tấm h́nh trong 9 tấm h́nh chụp thường được trưng ra, nhưng không bắn ra lửa, sau đó phải nhờ một vị tăng sĩ đứng ngoài châm lửa


    Youtube do một cuốn phim dựng lại theo một sự kiện có thật, có nhiều tiểu tiết đạo diển thêm thắt, không thấy bóng dáng một cảnh sát nào là phải rồi.


    Vedio " Hoà thương bị thiêu " http://www.youtube.com/watch?v=zB_6Pm0gjF8
    thuyết minh bằng tiếng Anh
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 21-07-2013 at 05:34 AM.

  10. #1160
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Quote Originally Posted by AU LAC View Post

    Và một vị cao tăng bước ra khỏi xe, người mà sau này tôi mới biết tên là Thích Quảng Đức, rồi thêm hai vị sư trẻ tuổi khác. Hai người họ d́u ông ấy ra giữa ṿng tṛn, đặt một cái gối xuống đường rải nhựa. Quả là kư ức kinh hoàng! Một người họ quay trở lại xe và lấy ra một can nhựa polyethylene đựng đầy xăng màu hồng, sau này tôi mới biết là có pha thêm nhiên liệu máy bay phản lực để cháy lâu hơn, rồi người này đổ xăng từ trên đầu xuống và lùi lại mấy bước.

    sau này tôi mới biết là có pha thêm nhiên liệu máy bay phản lực để cháy lâu hơn = Hiển nhiên là một vụ " tự thiêu" do sắp xếp , dù có tự bật lửa hay nhờ người khác châm lửa
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 19-07-2013 at 02:39 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 3 users browsing this thread. (0 members and 3 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 11
    Last Post: 14-07-2012, 11:05 PM
  2. Replies: 57
    Last Post: 08-12-2011, 09:43 PM
  3. Replies: 3
    Last Post: 16-08-2011, 10:37 AM
  4. Replies: 1
    Last Post: 31-10-2010, 03:53 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •