Và huyền thoại về Khổng Tử và John Dewey tiếp tục…
Khổng Tử: Ta nói tiếp được chứ? Mặc dù có một niềm tin phản-văn hóa là bất kỳ dạng thức nào của nghi lễ xă hội cũng đều mang tính trói buộc và phải bị đạp đổ, th́ chính sự phủ nhận những dạng thức xă hội đó đă tự nó là một dạng thức xă hội rồi.
Người Mỹ khó thấy điều này lắm, tỷ dụ, để cho t́nh bạn được bền vững, nó phải có một nghi thức nào đó. Nếu không, nó sẽ rất dễ dàng bị lợi dụng. Xă hội Mỹ có một số những lễ nghi xă hội, nhưng chưa so được với Trung Hoa, Người Mỹ không coi trọng và chịu khó chăm bón những nghi thức này.
Dewey: Hmm…Tại hạ sẽ phải suy nghĩ thêm về điểm này. Hmm…
Khổng Tử: Đúng vậy, thưa Tiến Sĩ Dewey, xin ngài hăy suy nghĩ thêm. Cũng như ta vẫn thường dạy:
“Học mà chẳng chịu suy nghĩ th́ chẳng được thông minh. Suy nghĩ mà chẳng chịu học, th́ ḷng dạ chẳng yên ổn.”[15]
Dewey: Hôm nay, tại hạ đă học được nhiều điều từ nơi ngài,
thưa Sư phụ. Chúng ta sẽ gặp lại và nói chuyện thêm vào dịp khác.
Bookmarks