“Tưởng rằng đă quên”
Nhưng đại ca NMQ và cô Tigon làm cho tui nhớ lại Pleiku như mới ngày hôm qua vây…….Sao đại ca rành Pleiku vậy - đại ca như tuồng đâu có phải đi lính - quốc lộ từ Pleiku đi Kontum và Ban Mê Thuột là 14 chứ không phải 13 (QL 13 là Saigon đi B́nh Dương cơ). Xin phép quư vị cho tui hồi tưởng lại một chút v́ sao mà đời lính của tui nó gắn bó với Pleiku như vậy…….
Hồi mới ra trường làm lính ṭ te, rất thích đi Nhảy Dù nên đă học sẳn bằng Nhảy Dù. Nhưng đến khi bắt chổ ra đơn vị th́ không c̣n chổ cho Nhảy Dù nữa, chỉ c̣n toàn là bệnh viện Tiểu Khu hay Quân Y Viện. Làm Quân Y Viện th́ lại giống như mấy ông công chức già, sáng đi chiều về th́ mất mặt với mấy em Trưng Vương hay Gia Long quá. Nh́n lên cái list c̣n lại th́ thấy Sư Đoàn 22 BB ở Qui Nhơn c̣n 5 chổ, thế là chộp ngay một chổ, dù sao cũng c̣n có mùi của chiến trận tuy không được bănh như Nhảy Dù với bộ đồ rằn ri và mũ đỏ….
Thế rồi nhận được lệnh ra tŕnh diện đơn vị ở Qui Nhơn đúng vào lúc chỉ c̣n có một tuần nữa là tới Tết. Trời đất- các bạn có biết là thời gian nầy th́ Saigon lúc đó…. vui như Tết không- nào là đưa em đi dạo chợ hoa, party mệt nghỉ mà phaỉ từ giả Saigon th́ không thể nào chấp nhận nổi.
Không rời Saigon lúc nầy nổi th́ đành liều mạng vậy, tới đâu hay đó. Bèn rủ cả 5 ông cùng đi Sư Đoàn 22 là cứ chơi Tết xong rồi hảy ra tŕnh diện. Đồng ḷng cả 5 th́ nhiều lắm khi ra tŕnh diện th́ rửa tai nghe chửi một trận thôi chứ ǵ. Nghe tui dụ cả 4 ông kia đều đồng ư, thế là yên trí vui chơi qua Tết. Nhưng không ngờ là có một ông trong đám có được tin insider là trong số 5 tên th́ 4 sẽ làm việc tại Bô Tư Lệnh Sư Đoàn ( chử Thọ được bảo đảm hơn ) và sẽ có một trự phải đi ra Trung Đoàn đóng tuốt trên Tân Cảnh- Kontum lận. Thế là anh chàng xé lẻ đi ra tŕnh diện trước đúng ngày.
Ra Tết kêu hắn ta cùng đi tŕnh diện th́ vợ hắn ta nói là hắn đi từ lâu rồi. Tụi tui ra tŕnh diện th́ dĩ nhiên là có một tên xép hạng thấp nhứt phải đi ra Trung Đoàn ở Tân Cảnh v́ thực ra người phải đi là cái anh chàng ra trước đó nhưng v́ anh ta có kỷ luật tŕnh diện đúng ngày nên ưu tiên không phải đi.
Làm được 3 tháng th́ lại có một BS của một Trung Đoàn bị chết nên tụi tui phải có 1 người ra thế. Tiểu đoàn Trưởng Quân Y cho biết là bây giờ đă làm việc 3 tháng rồi nên không c̣n tính cao thấp khi ra trường nữa mà là sẽ bốc thăm ai sẽ đi, nhưng trừ anh chàng ra tŕnh diện trước. Tui bực ḿnh cải lại là đồng ư anh ta có kỷ luật tŕnh diện đúng ngày nên mới ưu tiên làm tại Bộ Tư Lệnh nhưng chẳng lẻ ưu tiên suốt đời sao ? . Bốc thăm th́ phải tất cả, c̣n không th́ tui không bốc thăm, anh dùng quyền TĐT chỉ định tui đi th́ tui đi…..
Thế là kẹt cứng không giải quyết được trong một thời gian. Một thời gian căn thẳng chán phèo, làm việc chung một chổ mà không nh́n mặt nhau, gặp nhau đối diện th́ tẻ ngỏ khác.Rồi đến một hôm họp các Y Nha Dược Sĩ, tui mới hỏi là bao lâu th́ được đi phép Saigon. Th́ được Chief trả lời là làm ǵ có chuyện bao lâu, khi nào vợ chết con đau th́ mới đi. Trời đất - ḿnh c̣n độc thân mà phải đợi đến lúc vợ chết con đau th́ chắc là mút mùa chinh chiến rồi c̣n ǵ……Khi ấy về tới Saigon th́ chắc chỉ để mà tiển em….sang sông thôi.
Cái ǵ chứ vụ nầy th́ kẹt lắm nên nhứt định phải t́m cách giải quyết thoát khỏi nơi nầy. Sau đó th́ biết được là Sư Đoàn c̣n có một Trung Đoàn đóng hậu cứ tại núi Hàm Rồng (cách TP Pleiku khoản 13-14 cây số chứ không phải 30 cs đâu).Trên đó có 2 BS ( hồi trước mổi Tr Đoàn có 1 Đại đội QY có 2 BS), nhưng 2 ông nầy như chó với mèo,hục hặc nhau tối ngày. V́ vậy tui đề nghị đổi cái ông BS Đại đội Phó qua Trung Đoàn thiếu và tui sẽ t́nh nguyện lên Pleiku thế chổ đó.
Thế là từ đó cái đời lính của tui gắn liền với Pleiku. Theo Trung Đoàn hành quân khắp cả vùng Cao Nguyên - từ Tân Cảnh - Kontum- DakTo cho tới Đức Cơ-Pleime- Ia Drang…..Thậm chí đến khi thuyên chuyển qua Sư Đoàn 6 KQ th́ cũng là Pleiku cho đến ngày Pleiku bị bỏ……
Nhưng Pleiku thật đáng yêu….Những kỷ niệm thật khó mà quên được….
PS : Bộ Philong51 cũng thuộc Sư Đoàn 6 Không Quân sao ...
Bookmarks