(tiếp theo)
Vật Làm Kinh Hoàng Dân Lành Miệt Vườn.
... Một đêm cuối tháng Bảy, mưa ngâu lắc rắc, trời tối đen như mực. Ba bóng đen dẫn 7 người đàn ông bị bịt mắt, tay trói chung trong một sợi dây. Người đầu vác mă tấu, hai người c̣n lại một người vơ trang dao găm, đi giữa, người thứ hai hờm súng liên thanh, loại mi-trây-dết, đi sau cùng. Những người bị trói, thỉnh thoảng một người vấp ngă và lôi kéo theo những người khác. Những kẻ có nhiệm vụ dẫn họ cằn nhằn. Bước chân trần của họ dẫm lên mặt đất phủ cỏ hết sức nhẹ nhàng. Họ đi quanh trong những khu vườn dầy đặc cây lá, không quan tâm đến tiếng sủa của lũ chó thính tai từ khu xóm vọng tới. C̣n cách nhà ông Ba Lơi khoảng năm chục thước, họ dừng lại. Người mang súng liên thanh trông coi số người bị trói. Hai gă vơ trang dao găm và mă tấu tiến thẳng đến nhà ông Ba Lơi. Họ gơ cửa, gọi tên ông Ba Lơi nho nhỏ rồi đứng qua hai bên chờ đợi. Cửa mở, ông Ba Lơi mắt nhắm mắt mở bước ra. Một gă tiến tới kề lưỡi dao găm lạnh ngắt vào cổ ông, ra lệnh:
-Im lặng, đi theo chúng tôi, la lên th́ chết ngay tại chỗ.
Gă kia tiến ra trói chặt hai khuỷu tay ra sau rồi bịt mắt ông Ba Lơi. Họ đẩy ông đến nhập bọn với mấy người đang đứng chờ. Ông bị trói chung vào sợi dây buộc với 7 người trước. Họ tiếp tục đi, không trông thấy nhưng nghe tiếng chân bước, ông áng chừng gần đúng số người trong bọn. Không thấy đường, ông Ba Lơi bị vấp té nhiều lần, gă đi giữa nắm áo lôi ông dậy.
Tất cả đi trong đêm tối, im lặng như ngậm tăm. Ông Ba Lơi chỉ c̣n nghe tiếng áo quần cọ sát và tiếng chân dẫm đất vang lên nhè nhẹ.
...
Đoạn trích trên từ một truyện giết dân lành tại một vùng quê (miệt vườn) nào đó trên khắp đất nước Việt. Những người bị đám sát thủ (nhân danh đại diện nhân dân) bắt trói và đem giết trong đêm khuya đó là ai? Gần như chắc chắn là các dân lành trong vùng chỉ v́ vô t́nh không ủng hộ (tiền bạc, thực phẩm) cho chúng. Hoặc bản thân là người có con trai, anh em ruột đi lính bên phía quốc gia (chế độ miền Nam VNCH). Hay đơn giản như nhân vật tên Ba Lơi trong đoạn trích kể trên, dù nhà nghèo và hết ḷng ủng hộ các ảnh (Việt Cộng hay Cách Mạng) nhưng v́ vô t́nh báo tin cho ông Tổng Sáu (một cựu Chánh Tổng giàu có trong làng thường hay giúp đỡ những người nghèo khó như Ba Lơi) biết chuyện bọn sát thủ (nhân danh thay mặt nhân dân) sắp bắt ông ta và nhờ vậy mà ông (Tổng Sáu) đă trốn thoát an toàn.
Đến chỗ hành h́nh, thường với mă tấu th́ chúng chém bay đầu nạn nhân (có khi c̣n chặt thành 3 khúc nữa) hoặc dùng dao găm thọc vào hang cua (là 2 khoảng lơm giữa xương đ̣n gánh và xương bả vai, hai bên cổ) của nạn nhân. Thọc dao vào hang cua (người) rồi ấn sâu đến lút cán th́ vừa và khẽ xoay ngang xoay dọc cho có cái miệng chừng 5 hay 6 phân. Nhưng chỉ khi rút con dao găm ra th́ mới có chất nước nhờn nóng (trong đêm tối không thấy rơ màu) từ thân thể vọt ra theo cùng với tiếng kêu ọc ọc th́ mới thật giống hang cua của loài cua (động vật nhuyễn thể, giáp xác) ở các bờ ruộng. Cũng có khi đám sát thủ tiết kiệm đạn nên đă cột chặt tay chân nạn nhân trước khi tống một đạp văng xuống nước hoặc bắt nạn nhân bỏ vào một bao bố hoặc rọ tre bắt heo (như trường hợp chúng đă làm với nhà văn Khái Hưng (trong Tự Lực Văn Đoàn với các tác phẩm như Nửa Chừng Xuân, Hồn Bướm Mơ Tiên...) và thêm vào vài ḥn đá trước khi vất xuống nước. Ghê rợn hơn, chúng mổ bụng nạn nhân rồi nhồi trấu vào trước mặt đông người giữa ban ngày (như đă làm với ông Cả Điệp, Hương quản T́nh tại trụ sở Ủy ban xă Ḥa Mỹ huyện Phụng Hiệp tỉnh Hậu Giang hồi 1945).
Tự xưng thay mặt nhân dân để giết dân lành rồi th́ 2 việc kế tiếp mà chúng không quên là đặt một bản án trên ngực và tung tin (qua đám nằm vùng) cho thân nhân của nạn nhân biết là không được mang xác về để chôn cất, ai trái lệnh sẽ bị nhân dân (lại cái màn tự vơ) trừng trị tương tự. Cứ để xác người nằm đó (hoặc nổi trương ph́nh) thối rữa từ từ.
Mă tấu đám sát thủ sử dụng rất sắc bén. Tác giả bài viết này từng nghe kể có thanh mă tấu mạnh và bén đến độ có thể chém đứt đôi khẩu súng trường Garrant M1. Thép tốt thêm than đá Ḥn Gai-Cẩm Phả và được nhà máy cơ khí Trần Hưng Đạo sản xuất đặc biệt (để phục vụ chiến trường B2) th́ các loại mă tấu đi rừng của Hoa Kỳ đem so sánh chỉ là đồ bỏ.
Sát Nhất Nhân Vạn Nhân Cụ (Giết 1 người để làm 10000 người phải sợ) là các bài bản quen thuộc của Việt Cộng tại các miền quê hẻo lánh. Ai cũng phải sợ, chúng nói ǵ phải nghe nấy. Hó hé phản đối hoặc lộ vẻ bất măn th́ sẽ gặp cảnh chúng đến bắt trói giữa đêm khuya ngay.
Son-Đố-Ḿ lửa trại để thăm ḍ thái độ của dân lành trong vùng. Thuận t́nh, Chống hay tinh thần lưng chừng với chúng... để có hành động đối phó.
Một thanh mă tấu của Việt Cộng. Không biết đă " trừng trị " bao nhiêu dân lành vô tội rồi?
Đâm hoặc trói tay, chặt đầu (dù là phụ nữ) với bản án (gió thổi bay nằm gần) để lại trên thi thể.
Phạm Thắng Vũ
(c̣n tiếp)
Bookmarks