Hăy mở mắt hướng về Mă Lai, một nước vô danh tiểu tốt, một nước đói kém văn hóa, văn hiến, một nước hiếm hoi anh hùng! Mă Lại gần Việt Nam lắm, cũng nô lệ 100 năm đấy, cũng Nhật đến đuổi Anh, cùng cộng sản nhi nhô. Thế mà, chẳng cần 10 năm kháng chiến, chẳng cần tiêu thổ kháng chiến, chẳng cần quy định giai cấp, chẳng cần đấu tố, chẳng tốn một giọt máu nào, Mă Lai vẫn độc lập. Độc lập trong ḥa b́nh và đoàn tụ. Độc lập theo kiểu độc lập nước nhỏ.
Đừng đ̣i hỏi độc lập toàn vẹn cho bất cứ một nước nhỏ nào trên thế giới, ở thời đại của chúng ta. Mày độc lập chính trị th́ tao áp đặt nô lệ kinh tế lên đầu xứ sở mày. Dân tộc mày cứ chống tao đi, không sao, tao nắm cổ bọn thống trị thôi. Mày ái quốc cách mấy cũng khó thoát khỏi lưới thép thực dân mới, thoát khỏi móng vuốt đô la! Đó, nh́n rơ chưa?
Hai mươi năm sáng danh “chủ nghĩa Mác Lê bách chiến bách thắng” ở Việt Nam, ở toàn vẹn lănh thổ Việt Nam, được cái ǵ và mất những ǵ? Nói về cái mất trước. Hàng mấy thế hệ thanh niên, cả 2 miền Nam Bắc, chết thê thảm, chết văng chân lên trời, chết cắm đầu xuống đất bởi bom Mỹ, hỏa tiễn Nga. Dọc Trường Sơn, trên đường ṃn Hồ Chí Minh, xương khô và xương khô, lóng tay và đầu lâu ngỗn ngang như đất cục, như củi mục! Không đếm xuể mồ mả của dân lành vô tội được hóa kiếp bởi bom napal, bom bi, bom B52 tư bản, đạn đại bác, hỏa tiễn vô sản.
“V́ lư tưởng xă hội chủ nghĩa, v́ Đảng cộng sản, quân đội ta tiến lên!” Quân đội ta chết nhiều quá. Những sư đoàn lừng lẫy Điện Biên Phủ năm xưa chỉ c̣n cái tên, người đă bị nướng hết. Thôn quê miền Bắc hết sạch thanh niên trên 17 tuổi. Đảng vay tuổi – ôi chủ nghĩa cộng sản! – thiếu niên. V́ lư tưởng, nhăi ranh 15 tuổi nhập ngũ. V́ lư tưởng, không, v́ hết lính hứng bom Mỹ cho lư tưởng, nhi đồng 15 tuổi bị vơ trang bằng thù hận, bằng mồi thơm dũng sĩ, bằng AK và một tuần tập bắn rồi bị tung vào chiến trường. Và thành liệt sĩ. Và thành thương phế binh.
Số ít sống sót thành chiến sĩ anh hùng quanh năm ăn cơm gạo hẩm trộn khoai sắn với rau muống già luộc chấm nước muối. Cả chục ngàn dân bị chôn sống ở Huế mùa Tổng Công Kích Mậu Thân. Rồi buồn v́ lính vô sản chết nhiều mà chôn sống dân lập thành tích quá ít, lại thua đau, thế là mất luôn chủ tịch vĩ đại Hồ Chí Minh. Trước khi nhắm mắt để vào ḥm kính, Hồ Chí Minh muôn năm đă phát điên. Lăng của chủ tich là một sự cười đùa trên nỗi khổ của nhân dân.
Chỗ nằm của xác chết giá trị bằng lương thực nuôi cả dân miền Bắc một năm! Có thể hai, ba năm. Tiến nhanh, tiến mạnh, lư tưởng giải phóng tự thiêu quân ḿnh và nướng dân ḿnh ở B́nh Long, ở Quảng Trị, ở Quy Nhơn, ở Kontum. Cái lư tưởng giết người của chủ nghĩa cộng sản đă mê hoặc bọn lănh tụ Việt Nam. Họ chấp nhận mọi lạc hậu về khoa học, kỹ thuật, họ thản nhiên bắt dân đói khổ, ngu dốt, họ khích lệ tuổi trẻ nhảy xuống vực thẳm chiến tranh mù mịt, lao vào họng súng tư bản, đứng giữa trời hứng bom đế quốc để thỏa măn sự ưu việt của chủ nghĩa và óc sáng tạo của lănh tụ.
Họ đă chiến thắng đế quốc Mỹ ở Việt Nam, sau 20 năm gặm khoai đánh giặc. Nhưng được ǵ ? Một quê hương ḥa b́nh thống nhất, tan nát, ră rượi, chia ĺa. Một mảnh đất đầy dẫy nhà tù, trại tập trung. Một vùng trời ngút ngàn thù hận anh em. Người Việt Nam trả thù người Việt Nam. Chẳng c̣n vấn đề thực dân, đế quốc nữa. Bây giờ là nanh vuốt Việt Nam khống chế Việt Nam. Và chủ nghĩa, và lư tưởng giải phóng đứng chót vót đỉnh cao thành công. Và người ta bảo đó là độc lập, tự do t́m thấy sau hai mươi năm chiến đấu gian khổ !
Hăy mở mắt hướng về Mă Lai ! Dân tộc ấy ḥa b́nh trong chiến tranh triền miên của Việt Nam. Dân tộc ấy không được vinh dự thường xuyên đặt tít hàng đầu trên báo Mỹ, báo Pháp, báo Nhật, báo Đức … Về tỷ tỷ tấn bom rơi. Về triệu triệu người chết. Về Huế , Mậu Thân. Về Mỹ Lai thảm sát. Không, dân tộc ấy b́nh thường. Do đó, đất nước Mă Lại thiếu hố bom B52 nhưng thừa thành phố mới xây dựng, thừa lúa gạo, thừa cao su, thừa thiếc, thừa dầu hỏa.
Và, hiện nay, Mă Lai, cái nước vớ vẩn ấy lại đóng vai tṛ quyết định số phận cả vùng Đông Nam Á, quyết định luôn cả số phận dân tộc anh hùng 20 năm chống Mỹ cứu nước ! Nh́n rơ để thức tỉnh. Để nhận chân giá trị của lư tưởng của chủ nghĩa cộng sản.
..........
Đã bao năm qua , Mã Lai là nước tiếp nhận những sản phẩm xuất xưởng từ Việt Nam đưa qua . Đặc biệt là mặt hàng Xuất Khẩu Lao Động . Vì có làm được gì đâu , ngoài đẻ đái ! Nay đến xuất khẩu trí thức XHCN Việt Nam ... thế nào mà mặt hàng này , không góp mặt tại Mã !!!
Bookmarks